古诗词

走笔

孔平仲

触目方多事,栖身独此堂。chù mù fāng duō shì,qī shēn dú cǐ táng。
窗迎先得日,檐送晓留霜。chuāng yíng xiān dé rì,yán sòng xiǎo liú shuāng。
散漫皆书帙,逍遥或道装。sàn màn jiē shū zhì,xiāo yáo huò dào zhuāng。
墙东虽可隐,林下未能忘。qiáng dōng suī kě yǐn,lín xià wèi néng wàng。

孔平仲

孔平仲 北宋诗人。字义甫,一作毅父。新喻(今江西新余县)人。生卒年不详。治平二年(1065)举进士,曾任秘书丞、集贤校理,又提点江浙铸钱、京西刑狱。 孔平仲的作品>>

猜您喜欢

咏无核红柿

孔平仲

林中有丹果,压枝一何稠。lín zhōng yǒu dān guǒ,yā zhī yī hé chóu。
为柿已软美,嗟尔骨亦柔。wèi shì yǐ ruǎn měi,jiē ěr gǔ yì róu。
风霜变颜色,雨露加膏油。fēng shuāng biàn yán sè,yǔ lù jiā gāo yóu。
大哉造化心,于尔何绸缪。dà zāi zào huà xīn,yú ěr hé chóu móu。
荆筐载趋市,价贱良易求。jīng kuāng zài qū shì,jià jiàn liáng yì qiú。
剖心无所有,入口颇相投。pōu xīn wú suǒ yǒu,rù kǒu pǒ xiāng tóu。
为栗外屈强,老者所不收。wèi lì wài qū qiáng,lǎo zhě suǒ bù shōu。
为枣中亦刚,饲儿戟其喉。wèi zǎo zhōng yì gāng,sì ér jǐ qí hóu。
众言咀嚼快,惟尔无所忧。zhòng yán jǔ jué kuài,wéi ěr wú suǒ yōu。
排罗置前列,圆熟当高秋。pái luó zhì qián liè,yuán shú dāng gāo qiū。
且以悦一时,长久岂暇谋。qiě yǐ yuè yī shí,zhǎng jiǔ qǐ xiá móu。
咄哉溃烂速,弃掷将谁尤。duō zāi kuì làn sù,qì zhì jiāng shuí yóu。

寄从道

孔平仲

忆初抚掌笑,尝谓子猿猱。yì chū fǔ zhǎng xiào,cháng wèi zi yuán náo。
斑然武而文,讥骂舌若刀。bān rán wǔ ér wén,jī mà shé ruò dāo。
髭黄喉骨结,内敏见秋毫。zī huáng hóu gǔ jié,nèi mǐn jiàn qiū háo。
论官则甚微,意气一何高。lùn guān zé shén wēi,yì qì yī hé gāo。
今思乃麟凤,百十未易遭。jīn sī nǎi lín fèng,bǎi shí wèi yì zāo。
子行白日静,回首常萧骚。zi xíng bái rì jìng,huí shǒu cháng xiāo sāo。
闻子在定州,深山坐披毛。wén zi zài dìng zhōu,shēn shān zuò pī máo。
何如东海上,万叠观波涛。hé rú dōng hǎi shàng,wàn dié guān bō tāo。
不见岁再晚,北风方怒嘷。bù jiàn suì zài wǎn,běi fēng fāng nù háo。
围炉捧美酒,思子持蟹螯。wéi lú pěng měi jiǔ,sī zi chí xiè áo。

食桃

孔平仲

剪彼十围木,架此百尺梁。jiǎn bǐ shí wéi mù,jià cǐ bǎi chǐ liáng。
十围不加大,百尺不加长。shí wéi bù jiā dà,bǎi chǐ bù jiā zhǎng。
胡为被锦绣,空尔饰文章。hú wèi bèi jǐn xiù,kōng ěr shì wén zhāng。
根断肤已剥,至朽不复昌。gēn duàn fū yǐ bō,zhì xiǔ bù fù chāng。
食桃弃其核,下与粪坏藏。shí táo qì qí hé,xià yǔ fèn huài cáng。
雨露之所濡,发生乃微芒。yǔ lù zhī suǒ rú,fā shēng nǎi wēi máng。
回首枝干大,冉冉出我墙。huí shǒu zhī gàn dà,rǎn rǎn chū wǒ qiáng。
开花又结子,意态何煌煌。kāi huā yòu jié zi,yì tài hé huáng huáng。

出郭

孔平仲

出郭十里馀,苍莽迎远目。chū guō shí lǐ yú,cāng mǎng yíng yuǎn mù。
桑枝强峥嵘,榆柳已先秃。sāng zhī qiáng zhēng róng,yú liǔ yǐ xiān tū。
谁言禾黍熟,饥鸟不满腹。shuí yán hé shǔ shú,jī niǎo bù mǎn fù。
平时想郊居,至此思邑屋。píng shí xiǎng jiāo jū,zhì cǐ sī yì wū。
北风吹层阴,冉冉白日速。běi fēng chuī céng yīn,rǎn rǎn bái rì sù。
及归已云暮,景色异初瞩。jí guī yǐ yún mù,jǐng sè yì chū zhǔ。
去年十二月,踏雪兹往复。qù nián shí èr yuè,tà xuě zī wǎng fù。
嗟今再见冬,回首如信宿。jiē jīn zài jiàn dōng,huí shǒu rú xìn sù。

太守视新堂

孔平仲

遥遥元崇胄,蔼蔼东州守。yáo yáo yuán chóng zhòu,ǎi ǎi dōng zhōu shǒu。
留心学校事,遇我在僚友。liú xīn xué xiào shì,yù wǒ zài liáo yǒu。
蔽空起新堂,鼛鼓百夫走。bì kōng qǐ xīn táng,gāo gǔ bǎi fū zǒu。
枉驾亲视之,丁宁到榱枓。wǎng jià qīn shì zhī,dīng níng dào cuī dǒu。
北风沙眯眼,伫立相与久。běi fēng shā mī yǎn,zhù lì xiāng yǔ jiǔ。
宴我登哦亭,推我居席首。yàn wǒ dēng ó tíng,tuī wǒ jū xí shǒu。
初尝百花酿,肴蔌无不有。chū cháng bǎi huā niàng,yáo sù wú bù yǒu。
是日十月中,新霜脱人肘。shì rì shí yuè zhōng,xīn shuāng tuō rén zhǒu。
醺酣一消铄,和气回物朽。xūn hān yī xiāo shuò,hé qì huí wù xiǔ。
昔人歌鲁侯,在泮尝饮酒。xī rén gē lǔ hóu,zài pàn cháng yǐn jiǔ。
我今作此诗,亦以缀厥后。wǒ jīn zuò cǐ shī,yì yǐ zhuì jué hòu。
美哉姚侯政,岂弟民父母。měi zāi yáo hóu zhèng,qǐ dì mín fù mǔ。
此诗所不歌,先已载民口。cǐ shī suǒ bù gē,xiān yǐ zài mín kǒu。

日月

孔平仲

月行一何速,暂上青山还复落。yuè xíng yī hé sù,zàn shàng qīng shān hái fù luò。
众星厥弛不肯休,参横毕直争头角。zhòng xīng jué chí bù kěn xiū,cān héng bì zhí zhēng tóu jiǎo。
日行比月更疾驰,一日一夜绕天围。rì xíng bǐ yuè gèng jí chí,yī rì yī yè rào tiān wéi。
光辉所烛万里同,墙边炙背快老翁。guāng huī suǒ zhú wàn lǐ tóng,qiáng biān zhì bèi kuài lǎo wēng。

孤雁

孔平仲

空城夜已寂,一雁度云端。kōng chéng yè yǐ jì,yī yàn dù yún duān。
汀洲亦可止,何不怯霜寒。tīng zhōu yì kě zhǐ,hé bù qiè shuāng hán。
岂非防暗祸,惊矫失自安。qǐ fēi fáng àn huò,jīng jiǎo shī zì ān。
孤音诉明月,天高路漫漫。gū yīn sù míng yuè,tiān gāo lù màn màn。
以鹑置怀袖,比汝乏羽翰。yǐ chún zhì huái xiù,bǐ rǔ fá yǔ hàn。
蒙恩傍温暖,岂念宵征难。méng ēn bàng wēn nuǎn,qǐ niàn xiāo zhēng nán。

祈雨

孔平仲

皇天久不雨,旱风满东国。huáng tiān jiǔ bù yǔ,hàn fēng mǎn dōng guó。
春田废锄犁,秋事阙牟麦。chūn tián fèi chú lí,qiū shì quē móu mài。
县官紧租赋,守令抱忧责。xiàn guān jǐn zū fù,shǒu lìng bào yōu zé。
交驰谒并望,不敢爱牲帛。jiāo chí yè bìng wàng,bù gǎn ài shēng bó。
而我处学宫,于邦乃宾客。ér wǒ chù xué gōng,yú bāng nǎi bīn kè。
霜寒怯早起,卧听车马适。shuāng hán qiè zǎo qǐ,wò tīng chē mǎ shì。
方兹祈求急,不预奔走役。fāng zī qí qiú jí,bù yù bēn zǒu yì。
精诚倘蒙报,岂不沾润泽。jīng chéng tǎng méng bào,qǐ bù zhān rùn zé。
古有支离形,亦有支离德。gǔ yǒu zhī lí xíng,yì yǒu zhī lí dé。
而我颇施施,支离在官职。ér wǒ pǒ shī shī,zhī lí zài guān zhí。
虽然悯元元,览镜见颜色。suī rán mǐn yuán yuán,lǎn jìng jiàn yán sè。
高咏云汉篇,千秋意悽恻。gāo yǒng yún hàn piān,qiān qiū yì qī cè。

墙东新圃

孔平仲

平时乃粪壤,此日遣杷锄。píng shí nǎi fèn rǎng,cǐ rì qiǎn pá chú。
岂徒植花卉,兼列果与蔬。qǐ tú zhí huā huì,jiān liè guǒ yǔ shū。
去家无百步,幽境若村墟。qù jiā wú bǎi bù,yōu jìng ruò cūn xū。
君公兹避世,聊慰忆荒庐。jūn gōng zī bì shì,liáo wèi yì huāng lú。
春风寻细草,夜月倚高梧。chūn fēng xún xì cǎo,yè yuè yǐ gāo wú。
穿垣置小户,直接东城隅。chuān yuán zhì xiǎo hù,zhí jiē dōng chéng yú。

食鳆

孔平仲

风流东武鳆,三月已看花。fēng liú dōng wǔ fù,sān yuè yǐ kàn huā。
及冬稍稍盛,来自沧海涯。jí dōng shāo shāo shèng,lái zì cāng hǎi yá。
味腴半附石,体洁不藏沙。wèi yú bàn fù shí,tǐ jié bù cáng shā。
被之以火光,何幸挂齿牙。bèi zhī yǐ huǒ guāng,hé xìng guà chǐ yá。
一举连十头,不复录鱼虾。yī jǔ lián shí tóu,bù fù lù yú xiā。
海物类多毒,惟汝性则佳。hǎi wù lèi duō dú,wéi rǔ xìng zé jiā。
清水洗病眸,七九为等差。qīng shuǐ xǐ bìng móu,qī jiǔ wèi děng chà。
况今咀其肉,课效想更加。kuàng jīn jǔ qí ròu,kè xiào xiǎng gèng jiā。
刘邕最可怪,辛苦剥疮痂。liú yōng zuì kě guài,xīn kǔ bō chuāng jiā。

食梨

孔平仲

东方早寒雪霜挚,新梨十月已满市。dōng fāng zǎo hán xuě shuāng zhì,xīn lí shí yuè yǐ mǎn shì。
削成黄蜡圆且长,味甘骨冷体有香。xuē chéng huáng là yuán qiě zhǎng,wèi gān gǔ lěng tǐ yǒu xiāng。
芳尊命友先众果,百十磊砢升君堂。fāng zūn mìng yǒu xiān zhòng guǒ,bǎi shí lěi kē shēng jūn táng。
赠君玉壶层冰之皎洁,副以金茎皓露之清凉。zèng jūn yù hú céng bīng zhī jiǎo jié,fù yǐ jīn jīng hào lù zhī qīng liáng。
奈何拨火取煨栗,梨虽至美或不尝。nài hé bō huǒ qǔ wēi lì,lí suī zhì měi huò bù cháng。
颦眉三咽手摩腹,谓此发病为第一,夺之儿口饧止哭。pín méi sān yàn shǒu mó fù,wèi cǐ fā bìng wèi dì yī,duó zhī ér kǒu táng zhǐ kū。
君不记南方无此物,五更酒渴唤水时,思此千里莫致之。jūn bù jì nán fāng wú cǐ wù,wǔ gèng jiǔ kě huàn shuǐ shí,sī cǐ qiān lǐ mò zhì zhī。
及今乃以多见贱,南方橘柚东方梨。jí jīn nǎi yǐ duō jiàn jiàn,nán fāng jú yòu dōng fāng lí。

十月二十一日夜

孔平仲

紞紞有如打两鼓,星河漫漫参在户。dǎn dǎn yǒu rú dǎ liǎng gǔ,xīng hé màn màn cān zài hù。
百鸟已栖人不行,西南汹汹有异声。bǎi niǎo yǐ qī rén bù xíng,xī nán xiōng xiōng yǒu yì shēng。
有若鬼神移山岳,又如战败百万兵。yǒu ruò guǐ shén yí shān yuè,yòu rú zhàn bài bǎi wàn bīng。
出门望见乃火起,椽落瓦裂咫尺鸣。chū mén wàng jiàn nǎi huǒ qǐ,chuán luò wǎ liè zhǐ chǐ míng。
问之相去一里间,红光烁烁侵天明。wèn zhī xiāng qù yī lǐ jiān,hóng guāng shuò shuò qīn tiān míng。
长烟涌波月魄死,其间有物如撒星。zhǎng yān yǒng bō yuè pò sǐ,qí jiān yǒu wù rú sā xīng。
是时久旱水泉竭,高屋一燎如毛翎。shì shí jiǔ hàn shuǐ quán jié,gāo wū yī liáo rú máo líng。
小儿但知聚看笑,不知扰扰人纵横。xiǎo ér dàn zhī jù kàn xiào,bù zhī rǎo rǎo rén zòng héng。
皇皇奔走最可念,耿耿不寝心飞惊。huáng huáng bēn zǒu zuì kě niàn,gěng gěng bù qǐn xīn fēi jīng。
明朝出视火起处,焦木颓垣不知数。míng cháo chū shì huǒ qǐ chù,jiāo mù tuí yuán bù zhī shù。
白头老姥啼向天,叹息之声满行路。bái tóu lǎo lǎo tí xiàng tiān,tàn xī zhī shēng mǎn xíng lù。

观马骑

孔平仲

马军上马挟角弓,东西排列次第同。mǎ jūn shàng mǎ xié jiǎo gōng,dōng xī pái liè cì dì tóng。
鸣金一敲驰且射,七十二疋如旋风。míng jīn yī qiāo chí qiě shè,qī shí èr pǐ rú xuán fēng。
黄尘纷纷有杀气,得隽呼声动天地。huáng chén fēn fēn yǒu shā qì,dé juàn hū shēng dòng tiān dì。
想见阴山血战时,出没飞腾千万骑。xiǎng jiàn yīn shān xuè zhàn shí,chū méi fēi téng qiān wàn qí。

会食

孔平仲

学官不置酒,相聚惟一饭。xué guān bù zhì jiǔ,xiāng jù wéi yī fàn。
公家事何多,客至日已晚。gōng jiā shì hé duō,kè zhì rì yǐ wǎn。
乘饥骋大嚼,美恶宁复拣。chéng jī chěng dà jué,měi è níng fù jiǎn。
仆夫无所馀,顾我色不满。pū fū wú suǒ yú,gù wǒ sè bù mǎn。
泼茶旋煎汤,就火自哄盏。pō chá xuán jiān tāng,jiù huǒ zì hǒng zhǎn。
从容共谈谑,熟视笑而睆。cóng róng gòng tán xuè,shú shì xiào ér huàn。
昌龄岂其愠,策马独先返。chāng líng qǐ qí yùn,cè mǎ dú xiān fǎn。

集于昌龄之舍

孔平仲

初筵悄无语,良久欢且发。chū yán qiāo wú yǔ,liáng jiǔ huān qiě fā。
就炉自温杯,觉此饮量阔。jiù lú zì wēn bēi,jué cǐ yǐn liàng kuò。
既观舞袖垂,又听歌声阕。jì guān wǔ xiù chuí,yòu tīng gē shēng què。
醉心渐纷纭,醉眼成恍惚。zuì xīn jiàn fēn yún,zuì yǎn chéng huǎng hū。
勿轻柏直狗,所负尚可悦。wù qīng bǎi zhí gǒu,suǒ fù shàng kě yuè。
当年入绩事,今日逼华发。dāng nián rù jì shì,jīn rì bī huá fā。
愈令坐客心,感叹惜时节。yù lìng zuò kè xīn,gǎn tàn xī shí jié。
夜长更恐晓,起挽青天月。yè zhǎng gèng kǒng xiǎo,qǐ wǎn qīng tiān yuè。