古诗词

走笔

孔平仲

触目方多事,栖身独此堂。chù mù fāng duō shì,qī shēn dú cǐ táng。
窗迎先得日,檐送晓留霜。chuāng yíng xiān dé rì,yán sòng xiǎo liú shuāng。
散漫皆书帙,逍遥或道装。sàn màn jiē shū zhì,xiāo yáo huò dào zhuāng。
墙东虽可隐,林下未能忘。qiáng dōng suī kě yǐn,lín xià wèi néng wàng。

孔平仲

孔平仲 北宋诗人。字义甫,一作毅父。新喻(今江西新余县)人。生卒年不详。治平二年(1065)举进士,曾任秘书丞、集贤校理,又提点江浙铸钱、京西刑狱。 孔平仲的作品>>

猜您喜欢

太平

孔平仲

溪行曲入四五里,乃见江城大如斗。xī xíng qū rù sì wǔ lǐ,nǎi jiàn jiāng chéng dà rú dòu。
人烟疏少白日静,风物澄明新雨后。rén yān shū shǎo bái rì jìng,fēng wù chéng míng xīn yǔ hòu。
古来豪俊多在此,怅望千秋一回首。gǔ lái háo jùn duō zài cǐ,chàng wàng qiān qiū yī huí shǒu。
谢家青山空自高,李白扁舟复何有。xiè jiā qīng shān kōng zì gāo,lǐ bái biǎn zhōu fù hé yǒu。

泊舟姑孰堂

孔平仲

崎岖遵狭港,托庇倚葭芦。qí qū zūn xiá gǎng,tuō bì yǐ jiā lú。
泊舟姑孰堂,乃在溪上居。pō zhōu gū shú táng,nǎi zài xī shàng jū。
此溪来处远,东引丹阳湖。cǐ xī lái chù yuǎn,dōng yǐn dān yáng hú。
微风起天外,爽气得秋初。wēi fēng qǐ tiān wài,shuǎng qì dé qiū chū。
而我尚厌暑,卷帘心不舒。ér wǒ shàng yàn shǔ,juǎn lián xīn bù shū。
蓬头赤两脚,踯躅绕四隅。péng tóu chì liǎng jiǎo,zhí zhú rào sì yú。
坐砌未为惬,偃身卧碑趺。zuò qì wèi wèi qiè,yǎn shēn wò bēi fū。
中宵倦摇箑,流汗落衣裾。zhōng xiāo juàn yáo shà,liú hàn luò yī jū。
因观今则然,自问昔何如。yīn guān jīn zé rán,zì wèn xī hé rú。
人情有未足,不见有有馀。rén qíng yǒu wèi zú,bù jiàn yǒu yǒu yú。

于将军

孔平仲

长安遣兵百胜强,意气何有汉中王。zhǎng ān qiǎn bīng bǎi shèng qiáng,yì qì hé yǒu hàn zhōng wáng。
七军之心俱猛鸷,虎兕插羽将翱翔。qī jūn zhī xīn jù měng zhì,hǔ sì chā yǔ jiāng áo xiáng。
睥睨荆益可席卷,白帝城高如堵墙。pì nì jīng yì kě xí juǎn,bái dì chéng gāo rú dǔ qiáng。
秣马蓐食朝欲战,雷声殷殷山之阳。mò mǎ rù shí cháo yù zhàn,léi shēng yīn yīn shān zhī yáng。
沉阴苦雨十馀日,汉水溢出高腾骧。chén yīn kǔ yǔ shí yú rì,hàn shuǐ yì chū gāo téng xiāng。
苍黄不暇治步伍,攀缘蹙踏半死伤。cāng huáng bù xiá zhì bù wǔ,pān yuán cù tà bàn sǐ shāng。
计穷岂不欲奔走,四望如海皆茫茫。jì qióng qǐ bù yù bēn zǒu,sì wàng rú hǎi jiē máng máng。
鼍鸣鱼跃尚恐惧,万一敌至谁敢当。tuó míng yú yuè shàng kǒng jù,wàn yī dí zhì shuí gǎn dāng。
遥观大船载旗鼓,闻说乃是关云长。yáo guān dà chuán zài qí gǔ,wén shuō nǎi shì guān yún zhǎng。
蒙冲直绕长堤下,劲弩强弓无敌者。méng chōng zhí rào zhǎng dī xià,jìn nǔ qiáng gōng wú dí zhě。
虽有铁骑何所施,排空白浪如奔马。suī yǒu tiě qí hé suǒ shī,pái kōng bái làng rú bēn mǎ。
将军拱手就絷缚,咋舌无声面深赭。jiāng jūn gǒng shǒu jiù zhí fù,zǎ shé wú shēng miàn shēn zhě。
捷书一日到锦城,只轮不返皆西行。jié shū yī rì dào jǐn chéng,zhǐ lún bù fǎn jiē xī xíng。
将军畴昔负朋友,若此昌豨犹得生。jiāng jūn chóu xī fù péng yǒu,ruò cǐ chāng xī yóu dé shēng。
循环报复虽天意,壮士所惜惟功名。xún huán bào fù suī tiān yì,zhuàng shì suǒ xī wéi gōng míng。
曹瞒相知三十年,临危不及庞明贤。cáo mán xiāng zhī sān shí nián,lín wēi bù jí páng míng xián。
归来头白已憔悴,泣涕顿首尤可怜。guī lái tóu bái yǐ qiáo cuì,qì tì dùn shǒu yóu kě lián。
高陵画像何诡谲,乃令惭痛入九泉。gāo líng huà xiàng hé guǐ jué,nǎi lìng cán tòng rù jiǔ quán。
淯水之师勇冠世,英雄成败皆偶然。yù shuǐ zhī shī yǒng guān shì,yīng xióng chéng bài jiē ǒu rán。

紫髯将军

孔平仲

华容女子哭幽囚,吉利如虎入荆州,缚其孤雏敛貔貅。huá róng nǚ zi kū yōu qiú,jí lì rú hǔ rù jīng zhōu,fù qí gū chú liǎn pí xiū。
长驱水步八十万,欲猎于吴吴主忧。zhǎng qū shuǐ bù bā shí wàn,yù liè yú wú wú zhǔ yōu。
群臣劝迎同一说,拔刀斫案心胆裂。qún chén quàn yíng tóng yī shuō,bá dāo zhuó àn xīn dǎn liè。
揆彼之量岂我容,开门纳狼计何拙。kuí bǐ zhī liàng qǐ wǒ róng,kāi mén nà láng jì hé zhuō。
鲁家狂儿策最长,倡而和者有周郎,区区黄盖乃乞降。lǔ jiā kuáng ér cè zuì zhǎng,chàng ér hé zhě yǒu zhōu láng,qū qū huáng gài nǎi qǐ jiàng。
龙幡遮火烧赤壁,东南风急天绛色。lóng fān zhē huǒ shāo chì bì,dōng nán fēng jí tiān jiàng sè。
江中战舸岸上营,烟焰飞腾半焚溺。jiāng zhōng zhàn gě àn shàng yíng,yān yàn fēi téng bàn fén nì。
雷鼓大进声满川,轻锐迫逐皆崩奔。léi gǔ dà jìn shēng mǎn chuān,qīng ruì pò zhú jiē bēng bēn。
紫髯将军更欢喜,曹公坐翅不得鶱。zǐ rán jiāng jūn gèng huān xǐ,cáo gōng zuò chì bù dé xiān。
子布元表何龊龊,成败之决在一言。zi bù yuán biǎo hé chuò chuò,chéng bài zhī jué zài yī yán。
君不见甘露宝鼎间,典午受禅吴犹存。jūn bù jiàn gān lù bǎo dǐng jiān,diǎn wǔ shòu chán wú yóu cún。
青盖入洛虽可惜,犹胜俯首臣老贼。qīng gài rù luò suī kě xī,yóu shèng fǔ shǒu chén lǎo zéi。

武宗

孔平仲

武宗惟雄俊,有臣委用专。wǔ zōng wéi xióng jùn,yǒu chén wěi yòng zhuān。
德裕才略大,感恩罄所宣。dé yù cái lüè dà,gǎn ēn qìng suǒ xuān。
是时岩廊上,六合气可吞。shì shí yán láng shàng,liù hé qì kě tūn。
论兵决胜负,万里在目前。lùn bīng jué shèng fù,wàn lǐ zài mù qián。
一平回鹘凶,再洗上党昏。yī píng huí gǔ xiōng,zài xǐ shàng dǎng hūn。
杨弁不知时,乃敢盗太原。yáng biàn bù zhī shí,nǎi gǎn dào tài yuán。
岂信明光甲,遣人斩其元。qǐ xìn míng guāng jiǎ,qiǎn rén zhǎn qí yuán。
廷谋昧知几,唯有君相然。tíng móu mèi zhī jǐ,wéi yǒu jūn xiāng rán。
成立三大功,慷慨在一言。chéng lì sān dà gōng,kāng kǎi zài yī yán。
风霆运不测,日月朗高悬。fēng tíng yùn bù cè,rì yuè lǎng gāo xuán。
李唐势已去,至此岌复缠。lǐ táng shì yǐ qù,zhì cǐ jí fù chán。
外内已息兵,崇卑定乾坤。wài nèi yǐ xī bīng,chóng bēi dìng qián kūn。
遂令河北师,弭耳如孤豚。suì lìng hé běi shī,mǐ ěr rú gū tún。
事书史册上,读之快心魂。shì shū shǐ cè shàng,dú zhī kuài xīn hún。
千载若信宿,凛凛风烈存。qiān zài ruò xìn sù,lǐn lǐn fēng liè cún。
世人多说剑,不见斫伐痕。shì rén duō shuō jiàn,bù jiàn zhuó fá hén。
玩弄反自伤,何用饰玙璠。wán nòng fǎn zì shāng,hé yòng shì yú fán。
迂哉贾生饵,果尔房琯奔。yū zāi jiǎ shēng ěr,guǒ ěr fáng guǎn bēn。
施为贵寔效,讵主炫空文。shī wèi guì shí xiào,jù zhǔ xuàn kōng wén。

奉天行

孔平仲

苍苍行露出苑门,孤城逼仄不可存。cāng cāng xíng lù chū yuàn mén,gū chéng bī zè bù kě cún。
贼兵之来若风雨,顷刻城下皆云屯。zéi bīng zhī lái ruò fēng yǔ,qǐng kè chéng xià jiē yún tún。
纷纷矢石蔽空黑,天子垂泣对将军。fēn fēn shǐ shí bì kōng hēi,tiān zi chuí qì duì jiāng jūn。
将军提笔书满背,城中白丁久夺气。jiāng jūn tí bǐ shū mǎn bèi,chéng zhōng bái dīng jiǔ duó qì。
草车之焚虽已矣,云桥百尺虹蜺起。cǎo chē zhī fén suī yǐ yǐ,yún qiáo bǎi chǐ hóng ní qǐ。
下瞰城中笑饮酒,乾陵赭袍拥朱紫。xià kàn chéng zhōng xiào yǐn jiǔ,qián líng zhě páo yōng zhū zǐ。
朔方大将来赴急,彷徨中路不敢入。shuò fāng dà jiāng lái fù jí,páng huáng zhōng lù bù gǎn rù。
豺狼合从堪恸哭,翠华崎岖又巡蜀。chái láng hé cóng kān tòng kū,cuì huá qí qū yòu xún shǔ。
圣神文武何至此,堂上有人面如鬼。shèng shén wén wǔ hé zhì cǐ,táng shàng yǒu rén miàn rú guǐ。

天门山

孔平仲

惟天莽苍苍,乃立此门阙。wéi tiān mǎng cāng cāng,nǎi lì cǐ mén quē。
山本如城高,剖凿中断裂。shān běn rú chéng gāo,pōu záo zhōng duàn liè。
两峰竞秀倚,千古势相戛。liǎng fēng jìng xiù yǐ,qiān gǔ shì xiāng jiá。
大江方南来,逼束不得泄。dà jiāng fāng nán lái,bī shù bù dé xiè。
潴为无底深,散作万顷阔。zhū wèi wú dǐ shēn,sàn zuò wàn qǐng kuò。
想当割据时,闭固孰敢发。xiǎng dāng gē jù shí,bì gù shú gǎn fā。
夕阳坐荒亭,诗思摹峭拔。xī yáng zuò huāng tíng,shī sī mó qiào bá。
清晨放舟出,回首见呀豁。qīng chén fàng zhōu chū,huí shǒu jiàn ya huō。
西梁尚局促,壮观心颇阔。xī liáng shàng jú cù,zhuàng guān xīn pǒ kuò。
安得呼化工,努力更一揠。ān dé hū huà gōng,nǔ lì gèng yī yà。

灵壁东

孔平仲

明珠大贝玉玲珑,美人营营出深宫。míng zhū dà bèi yù líng lóng,měi rén yíng yíng chū shēn gōng。
清矑一盼失英雄,羽觞行酒乐未终。qīng lú yī pàn shī yīng xióng,yǔ shāng xíng jiǔ lè wèi zhōng。
胡陵杀气回飞鸿,投杯掷箸自挽弓。hú líng shā qì huí fēi hóng,tóu bēi zhì zhù zì wǎn gōng。
麾兵大战灵壁东,血流争波入海红。huī bīng dà zhàn líng bì dōng,xuè liú zhēng bō rù hǎi hóng。
何为羁孤铁马中,捣沙折木天北风。hé wèi jī gū tiě mǎ zhōng,dǎo shā zhé mù tiān běi fēng。
突围而出追失踪,四五年间蛇作龙。tū wéi ér chū zhuī shī zōng,sì wǔ nián jiān shé zuò lóng。

题赣州嘉济庙祈雨感应

孔平仲

江东祷雨真灵迹,香火未收檐溜滴。jiāng dōng dǎo yǔ zhēn líng jì,xiāng huǒ wèi shōu yán liū dī。
城中到此夜五更,渡口归时水三尺。chéng zhōng dào cǐ yè wǔ gèng,dù kǒu guī shí shuǐ sān chǐ。
高田流满入低田,万耦齐耕破晓烟。gāo tián liú mǎn rù dī tián,wàn ǒu qí gēng pò xiǎo yān。
但愿吾民得饱饭,年年岁岁是丰年。dàn yuàn wú mín dé bǎo fàn,nián nián suì suì shì fēng nián。

答陈君佐戏吟

孔平仲

与君居两邦,如隔万里道。yǔ jūn jū liǎng bāng,rú gé wàn lǐ dào。
相从得旬日,所恨太不早。xiāng cóng dé xún rì,suǒ hèn tài bù zǎo。
清谈已解忧,大笑时绝倒。qīng tán yǐ jiě yōu,dà xiào shí jué dào。
赠我以古风,应手拾瑰宝。zèng wǒ yǐ gǔ fēng,yīng shǒu shí guī bǎo。
间亦藏戏言,顾我欲高蹈。jiān yì cáng xì yán,gù wǒ yù gāo dǎo。
答之以不答,羡子富文藻。dá zhī yǐ bù dá,xiàn zi fù wén zǎo。
沧溟在人外,中有群仙岛。cāng míng zài rén wài,zhōng yǒu qún xiān dǎo。
相约逍遥游,餐霞食瑶草。xiāng yuē xiāo yáo yóu,cān xiá shí yáo cǎo。

游子吟

孔平仲

远游如飞蓬,漂泊天之涯。yuǎn yóu rú fēi péng,piāo pō tiān zhī yá。
不及百尺楼,系在垂杨堤。bù jí bǎi chǐ lóu,xì zài chuí yáng dī。
琉璃为钟玉为斝,繁弦促管花阴下。liú lí wèi zhōng yù wèi jiǎ,fán xián cù guǎn huā yīn xià。
青春此乐输几人,客身皇皇一羸马。qīng chūn cǐ lè shū jǐ rén,kè shēn huáng huáng yī léi mǎ。

汴堤行

孔平仲

长堤杳杳如丝直,隐以金椎密无迹。zhǎng dī yǎo yǎo rú sī zhí,yǐn yǐ jīn chuí mì wú jì。
当年何人种绿榆,千里分阴送行客。dāng nián hé rén zhǒng lǜ yú,qiān lǐ fēn yīn sòng xíng kè。
波间交语船上下,马头揖别人南北。bō jiān jiāo yǔ chuán shàng xià,mǎ tóu yī bié rén nán běi。
日轮西入鸟不飞,从古舟车无断时。rì lún xī rù niǎo bù fēi,cóng gǔ zhōu chē wú duàn shí。

酒帘

孔平仲

百尺风外帘,常时悬高阁。bǎi chǐ fēng wài lián,cháng shí xuán gāo gé。
若夸酒味美,聊劝行人酌。ruò kuā jiǔ wèi měi,liáo quàn xíng rén zhuó。
但浇愁肠宽,奚畏守犬恶。dàn jiāo chóu cháng kuān,xī wèi shǒu quǎn è。
客心方摇旌,逢此慰寂寞。kè xīn fāng yáo jīng,féng cǐ wèi jì mò。

书驿舍壁

孔平仲

巍巍使馆开华堂,行人旧题诗满堂。wēi wēi shǐ guǎn kāi huá táng,xíng rén jiù tí shī mǎn táng。
去年读之多好语,今岁重寻在何处。qù nián dú zhī duō hǎo yǔ,jīn suì zhòng xún zài hé chù。
驿吏却云官长来,垩以赤白墁青灰。yì lì què yún guān zhǎng lái,è yǐ chì bái màn qīng huī。
银钩错落应手没,当时嘲谑谁为才。yín gōu cuò luò yīng shǒu méi,dāng shí cháo xuè shuí wèi cái。
呜呼万事只如此,古人豪强安在哉。wū hū wàn shì zhǐ rú cǐ,gǔ rén háo qiáng ān zài zāi。
寄语征途往还客,不如挥毫落金石。jì yǔ zhēng tú wǎng hái kè,bù rú huī háo luò jīn shí。
金石虽坚有时灭,君不闻海波成田淮水绝。jīn shí suī jiān yǒu shí miè,jūn bù wén hǎi bō chéng tián huái shuǐ jué。

发虹县

孔平仲

驱马汴河西,从此游帝乡。qū mǎ biàn hé xī,cóng cǐ yóu dì xiāng。
瞻言驿堠短,喜及春日长。zhān yán yì hòu duǎn,xǐ jí chūn rì zhǎng。
碧瓦映茅茨,人烟密相望。bì wǎ yìng máo cí,rén yān mì xiāng wàng。
刍茭足供马,亦有酒可尝。chú jiāo zú gōng mǎ,yì yǒu jiǔ kě cháng。
旁观波澜起,万柁攒舟航。páng guān bō lán qǐ,wàn duò zǎn zhōu háng。
一跌性命已,岂惟肌骨伤。yī diē xìng mìng yǐ,qǐ wéi jī gǔ shāng。
不如榆柳堤,中路稳腾骧。bù rú yú liǔ dī,zhōng lù wěn téng xiāng。
去家渐及旬,犹走淮楚疆。qù jiā jiàn jí xún,yóu zǒu huái chǔ jiāng。
却视故山隐,忽在天一方。què shì gù shān yǐn,hū zài tiān yī fāng。
东轩复难到,兰芷媚幽香。dōng xuān fù nán dào,lán zhǐ mèi yōu xiāng。
驰光不可留,游女已采桑。chí guāng bù kě liú,yóu nǚ yǐ cǎi sāng。