古诗词

用常甫元韵寄彭泽曾移忠

孔平仲

清秋古邑气象开,健令曳组从南来。qīng qiū gǔ yì qì xiàng kāi,jiàn lìng yè zǔ cóng nán lái。
渊明已往狄公死,继有贤者荒山隈。yuān míng yǐ wǎng dí gōng sǐ,jì yǒu xián zhě huāng shān wēi。
九江安流息骇浪,百里和气迎新雷。jiǔ jiāng ān liú xī hài làng,bǎi lǐ hé qì yíng xīn léi。
积年逋事一朝决,落笔翩翩何快哉。jī nián bū shì yī cháo jué,luò bǐ piān piān hé kuài zāi。
幽潜曲折皆照见,正以宝鉴悬高台。yōu qián qū zhé jiē zhào jiàn,zhèng yǐ bǎo jiàn xuán gāo tái。
古称岂弟民父母,君视百姓犹婴孩。gǔ chēng qǐ dì mín fù mǔ,jūn shì bǎi xìng yóu yīng hái。
近来俗吏狃文法,往往习尚以利回。jìn lái sú lì niǔ wén fǎ,wǎng wǎng xí shàng yǐ lì huí。
惟君用心知自性,造次所发皆矜哀。wéi jūn yòng xīn zhī zì xìng,zào cì suǒ fā jiē jīn āi。
政成讼简当暇日,间或吟诗持酒杯。zhèng chéng sòng jiǎn dāng xiá rì,jiān huò yín shī chí jiǔ bēi。
言辞泠泠韵不俗,识子眉宇无纤埃。yán cí líng líng yùn bù sú,shí zi méi yǔ wú xiān āi。
长篇示我已逾月,诗债甚久烦君催。zhǎng piān shì wǒ yǐ yú yuè,shī zhài shén jiǔ fán jūn cuī。
我如荒田废耕垦,嘉谷不植岁且灾。wǒ rú huāng tián fèi gēng kěn,jiā gǔ bù zhí suì qiě zāi。
为君游顽揠枯槁,满把所收惟草莱。wèi jūn yóu wán yà kū gǎo,mǎn bǎ suǒ shōu wéi cǎo lái。
金山万丈绝梯级,手聚沙砾空成堆。jīn shān wàn zhàng jué tī jí,shǒu jù shā lì kōng chéng duī。
龙鳞难攀徒自苦,狗尾强续良可咍。lóng lín nán pān tú zì kǔ,gǒu wěi qiáng xù liáng kě hāi。
想君风采方引领,忽见溯浪停高桅。xiǎng jūn fēng cǎi fāng yǐn lǐng,hū jiàn sù làng tíng gāo wéi。
迎门倒履喜如沃,相与一笑倾新醅。yíng mén dào lǚ xǐ rú wò,xiāng yǔ yī xiào qīng xīn pēi。
曹亭孤峙眺回远,杖策共寻幽磴苔。cáo tíng gū zhì tiào huí yuǎn,zhàng cè gòng xún yōu dèng tái。
诸峰积雪倚天白,此处酬唱须清才。zhū fēng jī xuě yǐ tiān bái,cǐ chù chóu chàng xū qīng cái。
老鸡爪嘴未易犯,敛翅避子甘低徊。lǎo jī zhǎo zuǐ wèi yì fàn,liǎn chì bì zi gān dī huái。

孔平仲

孔平仲 北宋诗人。字义甫,一作毅父。新喻(今江西新余县)人。生卒年不详。治平二年(1065)举进士,曾任秘书丞、集贤校理,又提点江浙铸钱、京西刑狱。 孔平仲的作品>>

猜您喜欢

寄向公美使

孔平仲

田窦当时亦后家,豕贪羊狠事空花。tián dòu dāng shí yì hòu jiā,shǐ tān yáng hěn shì kōng huā。
化行今日皆谦愿,心吉夫君少等差。huà xíng jīn rì jiē qiān yuàn,xīn jí fū jūn shǎo děng chà。
工作隶书无小草,早分恩赐只团茶。gōng zuò lì shū wú xiǎo cǎo,zǎo fēn ēn cì zhǐ tuán chá。
木盘宴馔皆心广,黄雀亲来粟满畬。mù pán yàn zhuàn jiē xīn guǎng,huáng què qīn lái sù mǎn shē。

寄张江州

孔平仲

干尽公卿冷眼看,目悬霄汉望鸳鸾。gàn jǐn gōng qīng lěng yǎn kàn,mù xuán xiāo hàn wàng yuān luán。
鸟旟付治期当审,番玉求田计想完。niǎo yú fù zhì qī dāng shěn,fān yù qiú tián jì xiǎng wán。
元帅昔时几跋扈,邑君何日得平安。yuán shuài xī shí jǐ bá hù,yì jūn hé rì dé píng ān。
女年已长荣亲养,食禄翻思把钓竿。nǚ nián yǐ zhǎng róng qīn yǎng,shí lù fān sī bǎ diào gān。

寄吕汝州

孔平仲

兀坐东斋读老庄,壮夫今已厌雕章。wù zuò dōng zhāi dú lǎo zhuāng,zhuàng fū jīn yǐ yàn diāo zhāng。
早吞灏气清无梦,夕倚薰炉暖有香。zǎo tūn hào qì qīng wú mèng,xī yǐ xūn lú nuǎn yǒu xiāng。
日射澄波萦暮岛,山排红叶照秋霜。rì shè chéng bō yíng mù dǎo,shān pái hóng yè zhào qiū shuāng。
相思时玩囊中墨,土室寒居幸借光。xiāng sī shí wán náng zhōng mò,tǔ shì hán jū xìng jiè guāng。

寄张解州

孔平仲

车辗轻雷会鄂君,口朱当在结殷勤。chē niǎn qīng léi huì è jūn,kǒu zhū dāng zài jié yīn qín。
心迷云雨回歌扇,羽散鸾皇转舞裙。xīn mí yún yǔ huí gē shàn,yǔ sàn luán huáng zhuǎn wǔ qún。
巾垫香醪方取乐,木飘霜叶忽离群。jīn diàn xiāng láo fāng qǔ lè,mù piāo shuāng yè hū lí qún。
羊毫写字无鱼寄,可问南归有戍军。yáng háo xiě zì wú yú jì,kě wèn nán guī yǒu shù jūn。

寄王滑州

孔平仲

至意须同陈与雷,田家老瓦愧云罍。zhì yì xū tóng chén yǔ léi,tián jiā lǎo wǎ kuì yún léi。
缶非可击参韶乐,木肯垂阴庇野苔。fǒu fēi kě jī cān sháo lè,mù kěn chuí yīn bì yě tái。
台辅雍容君有量,里闾寒贱我如灰。tái fǔ yōng róng jūn yǒu liàng,lǐ lǘ hán jiàn wǒ rú huī。
火龛对坐年华宴,安得西飞到滑台。huǒ kān duì zuò nián huá yàn,ān dé xī fēi dào huá tái。

寄贾宣州

孔平仲

高会当年喜得曹,日陪宴衎自忘劳。gāo huì dāng nián xǐ dé cáo,rì péi yàn kàn zì wàng láo。
力回天地君应惫,心狭乾坤我尚豪。lì huí tiān dì jūn yīng bèi,xīn xiá qián kūn wǒ shàng háo。
豕亥论书非素学,子孙干禄有东皋。shǐ hài lùn shū fēi sù xué,zi sūn gàn lù yǒu dōng gāo。
十年求友相知寡,分付长松荫短蒿。shí nián qiú yǒu xiāng zhī guǎ,fēn fù zhǎng sōng yīn duǎn hāo。

七夕一首呈席上

孔平仲

琥珀杯浓酒味醇,郁金裙转舞腰新。hǔ pò bēi nóng jiǔ wèi chún,yù jīn qún zhuǎn wǔ yāo xīn。
铅华第一人中白,歌响几多梁上尘。qiān huá dì yī rén zhōng bái,gē xiǎng jǐ duō liáng shàng chén。
玉漏将沉香未断,银潢虽远志相亲。yù lòu jiāng chén xiāng wèi duàn,yín huáng suī yuǎn zhì xiāng qīn。
合欢促席留君醉,最苦参斜夜向晨。hé huān cù xí liú jūn zuì,zuì kǔ cān xié yè xiàng chén。

累约慎思视

孔平仲

工巧新诗寄递筒,同声稍稍变他宫。gōng qiǎo xīn shī jì dì tǒng,tóng shēng shāo shāo biàn tā gōng。
口传知受诸君指,日好何论六甲穷。kǒu chuán zhī shòu zhū jūn zhǐ,rì hǎo hé lùn liù jiǎ qióng。
躬自省愆方久仄,人多助虐更磨砻。gōng zì shěng qiān fāng jiǔ zè,rén duō zhù nüè gèng mó lóng。
石渠旧友年家契,大笑今朝已落空。shí qú jiù yǒu nián jiā qì,dà xiào jīn cháo yǐ luò kōng。

慎思移日至月望交割口占奉呈

孔平仲

日日高楼倚望君,口吟心想跂清尘。rì rì gāo lóu yǐ wàng jūn,kǒu yín xīn xiǎng qí qīng chén。
土膏着雨苍葭出,山色凝云翠黛颦。tǔ gāo zhe yǔ cāng jiā chū,shān sè níng yún cuì dài pín。
卑冗一官谁羽翼,异同千状极艰辛。bēi rǒng yī guān shuí yǔ yì,yì tóng qiān zhuàng jí jiān xīn。
十分明月迎新守,寸步江村老尽春。shí fēn míng yuè yíng xīn shǒu,cùn bù jiāng cūn lǎo jǐn chūn。

戏承君

孔平仲

一自棋输日望之,至今肃肃草生时。yī zì qí shū rì wàng zhī,zhì jīn sù sù cǎo shēng shí。
知君苦爱刀笔吏,使我长吟风雨诗。zhī jūn kǔ ài dāo bǐ lì,shǐ wǒ zhǎng yín fēng yǔ shī。
已共苞稂泉浸湿,更听甫草马鸣悲。yǐ gòng bāo láng quán jìn shī,gèng tīng fǔ cǎo mǎ míng bēi。
子云寂寞方无赖,想见馨香杂祭脂。zi yún jì mò fāng wú lài,xiǎng jiàn xīn xiāng zá jì zhī。

戏承君

孔平仲

越上荒山浪得名,如何开邑在彭城。yuè shàng huāng shān làng dé míng,rú hé kāi yì zài péng chéng。
飘萧云意迷秋日,索寞人心恋玉京。piāo xiāo yún yì mí qiū rì,suǒ mò rén xīn liàn yù jīng。
花倚宫墙无限好,泉流古寺有馀清。huā yǐ gōng qiáng wú xiàn hǎo,quán liú gǔ sì yǒu yú qīng。
尽芟野艾栽修竹,更听虞弦奏九成。jǐn shān yě ài zāi xiū zhú,gèng tīng yú xián zòu jiǔ chéng。

戏承君

孔平仲

至忠至朴少人知,思话胸中听者谁。zhì zhōng zhì pǔ shǎo rén zhī,sī huà xiōng zhōng tīng zhě shuí。
长史移家真暂住,相君为冠定他时。zhǎng shǐ yí jiā zhēn zàn zhù,xiāng jūn wèi guān dìng tā shí。
道斋不废持三宝,资斧何须措一辞。dào zhāi bù fèi chí sān bǎo,zī fǔ hé xū cuò yī cí。
更有闲堂奉清宴,客来檐雨看围棋。gèng yǒu xián táng fèng qīng yàn,kè lái yán yǔ kàn wéi qí。

戏承君

孔平仲

次君门户想风标,千载齐梁已寂寥。cì jūn mén hù xiǎng fēng biāo,qiān zài qí liáng yǐ jì liáo。
隋后如何依异域,秋晨定不怨凉飙。suí hòu rú hé yī yì yù,qiū chén dìng bù yuàn liáng biāo。
半揎红袖能调瑟,满把真珠看结条。bàn xuān hóng xiù néng diào sè,mǎn bǎ zhēn zhū kàn jié tiáo。
它日兰陵若归去,临江滩上略相邀。tā rì lán líng ruò guī qù,lín jiāng tān shàng lüè xiāng yāo。

送程给事知越州

孔平仲

曾筑长城制百蛮,归来青琐照朝班。céng zhù zhǎng chéng zhì bǎi mán,guī lái qīng suǒ zhào cháo bān。
一言不为戎人屈,万里能全汉节还。yī yán bù wèi róng rén qū,wàn lǐ néng quán hàn jié hái。
已有直声留朔漠,更将吟兴入稽山。yǐ yǒu zhí shēng liú shuò mò,gèng jiāng yín xīng rù jī shān。
陛辞天语尤稠密,知得蓬莱几日闲。bì cí tiān yǔ yóu chóu mì,zhī dé péng lái jǐ rì xián。

翠微亭

孔平仲

蜡屐萦纡洞府间,飞甍人在最高巅。là jī yíng yū dòng fǔ jiān,fēi méng rén zài zuì gāo diān。
青山东去无馀地,黄潦西来正接天。qīng shān dōng qù wú yú dì,huáng lǎo xī lái zhèng jiē tiān。
太子池塘烟漫漫,紫微踪迹草芊芊。tài zi chí táng yān màn màn,zǐ wēi zōng jì cǎo qiān qiān。
松枯石朽由来事,莫作常情叹逝川。sōng kū shí xiǔ yóu lái shì,mò zuò cháng qíng tàn shì chuān。