古诗词

用常甫元韵寄彭泽曾移忠

孔平仲

清秋古邑气象开,健令曳组从南来。qīng qiū gǔ yì qì xiàng kāi,jiàn lìng yè zǔ cóng nán lái。
渊明已往狄公死,继有贤者荒山隈。yuān míng yǐ wǎng dí gōng sǐ,jì yǒu xián zhě huāng shān wēi。
九江安流息骇浪,百里和气迎新雷。jiǔ jiāng ān liú xī hài làng,bǎi lǐ hé qì yíng xīn léi。
积年逋事一朝决,落笔翩翩何快哉。jī nián bū shì yī cháo jué,luò bǐ piān piān hé kuài zāi。
幽潜曲折皆照见,正以宝鉴悬高台。yōu qián qū zhé jiē zhào jiàn,zhèng yǐ bǎo jiàn xuán gāo tái。
古称岂弟民父母,君视百姓犹婴孩。gǔ chēng qǐ dì mín fù mǔ,jūn shì bǎi xìng yóu yīng hái。
近来俗吏狃文法,往往习尚以利回。jìn lái sú lì niǔ wén fǎ,wǎng wǎng xí shàng yǐ lì huí。
惟君用心知自性,造次所发皆矜哀。wéi jūn yòng xīn zhī zì xìng,zào cì suǒ fā jiē jīn āi。
政成讼简当暇日,间或吟诗持酒杯。zhèng chéng sòng jiǎn dāng xiá rì,jiān huò yín shī chí jiǔ bēi。
言辞泠泠韵不俗,识子眉宇无纤埃。yán cí líng líng yùn bù sú,shí zi méi yǔ wú xiān āi。
长篇示我已逾月,诗债甚久烦君催。zhǎng piān shì wǒ yǐ yú yuè,shī zhài shén jiǔ fán jūn cuī。
我如荒田废耕垦,嘉谷不植岁且灾。wǒ rú huāng tián fèi gēng kěn,jiā gǔ bù zhí suì qiě zāi。
为君游顽揠枯槁,满把所收惟草莱。wèi jūn yóu wán yà kū gǎo,mǎn bǎ suǒ shōu wéi cǎo lái。
金山万丈绝梯级,手聚沙砾空成堆。jīn shān wàn zhàng jué tī jí,shǒu jù shā lì kōng chéng duī。
龙鳞难攀徒自苦,狗尾强续良可咍。lóng lín nán pān tú zì kǔ,gǒu wěi qiáng xù liáng kě hāi。
想君风采方引领,忽见溯浪停高桅。xiǎng jūn fēng cǎi fāng yǐn lǐng,hū jiàn sù làng tíng gāo wéi。
迎门倒履喜如沃,相与一笑倾新醅。yíng mén dào lǚ xǐ rú wò,xiāng yǔ yī xiào qīng xīn pēi。
曹亭孤峙眺回远,杖策共寻幽磴苔。cáo tíng gū zhì tiào huí yuǎn,zhàng cè gòng xún yōu dèng tái。
诸峰积雪倚天白,此处酬唱须清才。zhū fēng jī xuě yǐ tiān bái,cǐ chù chóu chàng xū qīng cái。
老鸡爪嘴未易犯,敛翅避子甘低徊。lǎo jī zhǎo zuǐ wèi yì fàn,liǎn chì bì zi gān dī huái。

孔平仲

孔平仲 北宋诗人。字义甫,一作毅父。新喻(今江西新余县)人。生卒年不详。治平二年(1065)举进士,曾任秘书丞、集贤校理,又提点江浙铸钱、京西刑狱。 孔平仲的作品>>

猜您喜欢

曹亭三绝句

孔平仲

登临常患远,游览不能继。dēng lín cháng huàn yuǎn,yóu lǎn bù néng jì。
此景对门墙,箯舆日三四。cǐ jǐng duì mén qiáng,biān yú rì sān sì。

西施

孔平仲

邀出苎罗山,送上姑苏台。yāo chū zhù luó shān,sòng shàng gū sū tái。
果迷吴主意,都忘越兵来。guǒ mí wú zhǔ yì,dōu wàng yuè bīng lái。

有感

孔平仲

惊风拔古松,浮云掩秋月。jīng fēng bá gǔ sōng,fú yún yǎn qiū yuè。
对景辄悲歌,随声入清血。duì jǐng zhé bēi gē,suí shēng rù qīng xuè。

池上作

孔平仲

寂历人初定,逍遥物已齐。jì lì rén chū dìng,xiāo yáo wù yǐ qí。
夜凉天似水,月在小桥西。yè liáng tiān shì shuǐ,yuè zài xiǎo qiáo xī。

午眠

孔平仲

雨荡炎天气,风生乔木阴。yǔ dàng yán tiān qì,fēng shēng qiáo mù yīn。
清凉一枕睡,胜得万黄金。qīng liáng yī zhěn shuì,shèng dé wàn huáng jīn。

送觉兹住凤山

孔平仲

十年虎溪老,却上羌山岑。shí nián hǔ xī lǎo,què shàng qiāng shān cén。
今回江西去,与人传法音。jīn huí jiāng xī qù,yǔ rén chuán fǎ yīn。

送觉兹住凤山

孔平仲

谷虚聊应物,云出本无心。gǔ xū liáo yīng wù,yún chū běn wú xīn。
猿鹤空相怨,旧庵松桧深。yuán hè kōng xiāng yuàn,jiù ān sōng guì shēn。

行香

孔平仲

枕上杜鹃啼,匆匆早起时。zhěn shàng dù juān tí,cōng cōng zǎo qǐ shí。
出行天未晓,月在杏花枝。chū xíng tiān wèi xiǎo,yuè zài xìng huā zhī。

戏促二幕客

孔平仲

寄语红莲幕,当歌金缕衣。jì yǔ hóng lián mù,dāng gē jīn lǚ yī。
探春曾有约,今日已春归。tàn chūn céng yǒu yuē,jīn rì yǐ chūn guī。

毛阳

孔平仲

客路方投辔,邮亭独掩门。kè lù fāng tóu pèi,yóu tíng dú yǎn mén。
无人共灯火,秋雨更黄昏。wú rén gòng dēng huǒ,qiū yǔ gèng huáng hūn。

孔平仲

徘徊想此夜,夜长犹未眠。pái huái xiǎng cǐ yè,yè zhǎng yóu wèi mián。
出门还复入,无语月空圆。chū mén hái fù rù,wú yǔ yuè kōng yuán。

早阴

孔平仲

青女随明月,来时夜已深。qīng nǚ suí míng yuè,lái shí yè yǐ shēn。
霜花结不就,散作海天阴。shuāng huā jié bù jiù,sàn zuò hǎi tiān yīn。

小酌

孔平仲

落日山城晚,黄云雪意浓。luò rì shān chéng wǎn,huáng yún xuě yì nóng。
更须开一瓮,频醉送残冬。gèng xū kāi yī wèng,pín zuì sòng cán dōng。

池上

孔平仲

汲水添池池已深,小鱼无数乱浮沉。jí shuǐ tiān chí chí yǐ shēn,xiǎo yú wú shù luàn fú chén。
绿萍荷叶皆凉冷,更有庭柯百尺阴。lǜ píng hé yè jiē liáng lěng,gèng yǒu tíng kē bǎi chǐ yīn。

池上

孔平仲

群鱼散漫吸新水,好鸟间关啼翠阴。qún yú sàn màn xī xīn shuǐ,hǎo niǎo jiān guān tí cuì yīn。
悠然物我俱自得,一霎南风吹我襟。yōu rán wù wǒ jù zì dé,yī shà nán fēng chuī wǒ jīn。