古诗词

亶父寄示与谯冲元唱和药名诗因作一篇奉寄

孔平仲

天南星斗垂晶荧,麻姑山色排空青。tiān nán xīng dòu chuí jīng yíng,má gū shān sè pái kōng qīng。
人中白眉谁第一,周郎独以文章名。rén zhōng bái méi shuí dì yī,zhōu láng dú yǐ wén zhāng míng。
少年折桂心已壮,大学弱冠众所惊。shǎo nián zhé guì xīn yǐ zhuàng,dà xué ruò guān zhòng suǒ jīng。
严徐长卿词格老,合上芸台预雠讨。yán xú zhǎng qīng cí gé lǎo,hé shàng yún tái yù chóu tǎo。
赤车素者已为淹,复令倅郡淮南道。chì chē sù zhě yǐ wèi yān,fù lìng cuì jùn huái nán dào。
蕲春何幸人熙熙,有贤使君子副之。qí chūn hé xìng rén xī xī,yǒu xián shǐ jūn zi fù zhī。
铃阁深沉香一炷,彩笺舒卷百篇诗。líng gé shēn chén xiāng yī zhù,cǎi jiān shū juǎn bǎi piān shī。
藏鳞伏翼聊展转,有才无患子不显。cáng lín fú yì liáo zhǎn zhuǎn,yǒu cái wú huàn zi bù xiǎn。
楚泽兰芳莫谩悲,秦乌头白终当返。chǔ zé lán fāng mò mán bēi,qín wū tóu bái zhōng dāng fǎn。
我栖江上松萝深,自甘草莽长陆沉。wǒ qī jiāng shàng sōng luó shēn,zì gān cǎo mǎng zhǎng lù chén。
忽忽光景又半夏,书房风月澄人心。hū hū guāng jǐng yòu bàn xià,shū fáng fēng yuè chéng rén xīn。
昏黄禽噪悄不乐,架木通渠清河濯。hūn huáng qín zào qiāo bù lè,jià mù tōng qú qīng hé zhuó。
雨馀凉风袭衣襟,半天河汉垂檐角。yǔ yú liáng fēng xí yī jīn,bàn tiān hé hàn chuí yán jiǎo。
惟恨与子未从容,紫芝眉宇何时逢。wéi hèn yǔ zi wèi cóng róng,zǐ zhī méi yǔ hé shí féng。
频以青琅玕寄我,不须怊怅白头翁。pín yǐ qīng láng gān jì wǒ,bù xū chāo chàng bái tóu wēng。

孔平仲

孔平仲 北宋诗人。字义甫,一作毅父。新喻(今江西新余县)人。生卒年不详。治平二年(1065)举进士,曾任秘书丞、集贤校理,又提点江浙铸钱、京西刑狱。 孔平仲的作品>>

猜您喜欢

走笔

孔平仲

种竹禁当雪,栽花准拟春。zhǒng zhú jìn dāng xuě,zāi huā zhǔn nǐ chūn。
诗书最闲局,寝食自由身。shī shū zuì xián jú,qǐn shí zì yóu shēn。
浙外音题数,齐州问讯频。zhè wài yīn tí shù,qí zhōu wèn xùn pín。
邮筒烦郡县,此外不干人。yóu tǒng fán jùn xiàn,cǐ wài bù gàn rén。

走笔

孔平仲

触目方多事,栖身独此堂。chù mù fāng duō shì,qī shēn dú cǐ táng。
窗迎先得日,檐送晓留霜。chuāng yíng xiān dé rì,yán sòng xiǎo liú shuāng。
散漫皆书帙,逍遥或道装。sàn màn jiē shū zhì,xiāo yáo huò dào zhuāng。
墙东虽可隐,林下未能忘。qiáng dōng suī kě yǐn,lín xià wèi néng wàng。

中和节

孔平仲

二月中和节,海边犹积阴。èr yuè zhōng hé jié,hǎi biān yóu jī yīn。
风雷失春信,霜雪损花心。fēng léi shī chūn xìn,shuāng xuě sǔn huā xīn。
挟纩谁能御,围炉兴愈深。xié kuàng shuí néng yù,wéi lú xīng yù shēn。
寒暄地气异,故国想如今。hán xuān dì qì yì,gù guó xiǎng rú jīn。

折柳亭

孔平仲

杨柳已藏鸦,高亭望物华。yáng liǔ yǐ cáng yā,gāo tíng wàng wù huá。
平时常送客,此日自离家。píng shí cháng sòng kè,cǐ rì zì lí jiā。
别酒杯何满,征途日欲斜。bié jiǔ bēi hé mǎn,zhēng tú rì yù xié。
醉行三十里,春思满莺花。zuì xíng sān shí lǐ,chūn sī mǎn yīng huā。

呈梦锡

孔平仲

结绶本何意,浩歌今欲归。jié shòu běn hé yì,hào gē jīn yù guī。
从君卧病去,使我出门希。cóng jūn wò bìng qù,shǐ wǒ chū mén xī。
燕领新雏出,鸱盘落景飞。yàn lǐng xīn chú chū,chī pán luò jǐng fēi。
何时起相见,一笑两忘机。hé shí qǐ xiāng jiàn,yī xiào liǎng wàng jī。

寄常父

孔平仲

秋风又摇落,历下意何如。qiū fēng yòu yáo luò,lì xià yì hé rú。
学馆人归后,山城月上初。xué guǎn rén guī hòu,shān chéng yuè shàng chū。
东西各引领,咫尺但通书。dōng xī gè yǐn lǐng,zhǐ chǐ dàn tōng shū。
难共重阳醉,黄花日向疏。nán gòng zhòng yáng zuì,huáng huā rì xiàng shū。

白日

孔平仲

白日无所适,况兹秋夜深。bái rì wú suǒ shì,kuàng zī qiū yè shēn。
青灯可自照,缺月强相侵。qīng dēng kě zì zhào,quē yuè qiáng xiāng qīn。
纠缦观时事,崎岖见俗心。jiū màn guān shí shì,qí qū jiàn sú xīn。
退藏无乃幸,矍起捧吾襟。tuì cáng wú nǎi xìng,jué qǐ pěng wú jīn。

杨慎之著作孙正甫推官欧阳

孔平仲

故人得会合,况复有乡闾。gù rén dé huì hé,kuàng fù yǒu xiāng lǘ。
静失秋天幕,幽忘海上居。jìng shī qiū tiān mù,yōu wàng hǎi shàng jū。
留连且彻晓,分散即如初。liú lián qiě chè xiǎo,fēn sàn jí rú chū。
笑语同灯火,还思远寄书。xiào yǔ tóng dēng huǒ,hái sī yuǎn jì shū。

经社

孔平仲

经社无甘雨,深秋已肃霜。jīng shè wú gān yǔ,shēn qiū yǐ sù shuāng。
锄犁心最切,牟麦事尤妨。chú lí xīn zuì qiè,móu mài shì yóu fáng。
比屋何缘饱,天行固不常。bǐ wū hé yuán bǎo,tiān xíng gù bù cháng。
自吾来此土,连岁见丰穰。zì wú lái cǐ tǔ,lián suì jiàn fēng ráng。

大风

孔平仲

不雨今已久,北风还起埃。bù yǔ jīn yǐ jiǔ,běi fēng hái qǐ āi。
声搴海岳动,寒挟雪霜来。shēng qiān hǎi yuè dòng,hán xié xuě shuāng lái。
落羽高千丈,修筠折几枚。luò yǔ gāo qiān zhàng,xiū yún zhé jǐ méi。
未应由虎啸,吾欲讼奔雷。wèi yīng yóu hǔ xiào,wú yù sòng bēn léi。

新霜

孔平仲

皎皎寒月白,清晨霜满林。jiǎo jiǎo hán yuè bái,qīng chén shuāng mǎn lín。
萌芽至今日,肃杀尔何心。méng yá zhì jīn rì,sù shā ěr hé xīn。
入水成冰晕,迷天作雪阴。rù shuǐ chéng bīng yūn,mí tiān zuò xuě yīn。
自兹开火阁,却坐小窗深。zì zī kāi huǒ gé,què zuò xiǎo chuāng shēn。

步日

孔平仲

步日问吾影,汝何为此留。bù rì wèn wú yǐng,rǔ hé wèi cǐ liú。
天寒岁云暮,地僻海之陬。tiān hán suì yún mù,dì pì hǎi zhī zōu。
涉世心弥壮,逢人语或收。shè shì xīn mí zhuàng,féng rén yǔ huò shōu。
蛟龙得云雨,千丈拔灵湫。jiāo lóng dé yún yǔ,qiān zhàng bá líng jiǎo。

晨雨

孔平仲

经秋久不雨,既雨亦纷纷。jīng qiū jiǔ bù yǔ,jì yǔ yì fēn fēn。
气入书帷暖,声从屋瓦闻。qì rù shū wéi nuǎn,shēng cóng wū wǎ wén。
问人疑落霰,出户见行云。wèn rén yí luò xiàn,chū hù jiàn xíng yún。
亭午全开霁,青山远可分。tíng wǔ quán kāi jì,qīng shān yuǎn kě fēn。

访道济

孔平仲

出门已晚鼓,访客傍西城。chū mén yǐ wǎn gǔ,fǎng kè bàng xī chéng。
无事诗书局,相过僚友情。wú shì shī shū jú,xiāng guò liáo yǒu qíng。
风来稍尘暗,日落更寒生。fēng lái shāo chén àn,rì luò gèng hán shēng。
归路逢灯火,喧喧马屡惊。guī lù féng dēng huǒ,xuān xuān mǎ lǚ jīng。

月夜

孔平仲

出户怜清影,循除拥敝裘。chū hù lián qīng yǐng,xún chú yōng bì qiú。
霜寒方午夜,月色似中秋。shuāng hán fāng wǔ yè,yuè sè shì zhōng qiū。
丹桂何常有,姮娥为我留。dān guì hé cháng yǒu,héng é wèi wǒ liú。
竹阴如壁画,更助眼前幽。zhú yīn rú bì huà,gèng zhù yǎn qián yōu。
7821234567»