古诗词

亶甫寄示庐山高药名诗亦作一首奉酬不犯唱首兼用本字更不假借

孔平仲

噫戏庐山乎高哉,山连大江势横绝,虎卷龙拿起霜雪。yī xì lú shān hū gāo zāi,shān lián dà jiāng shì héng jué,hǔ juǎn lóng ná qǐ shuāng xuě。
五湖七泽泻波来,百穿千孔吞吐成云雷。wǔ hú qī zé xiè bō lái,bǎi chuān qiān kǒng tūn tǔ chéng yún léi。
其上自有飞瀑水,白如一疋练,半天河汉倾崔嵬。qí shàng zì yǒu fēi pù shuǐ,bái rú yī pǐ liàn,bàn tiān hé hàn qīng cuī wéi。
苍苍石壁插空翠,漠漠云华自开闭。cāng cāng shí bì chā kōng cuì,mò mò yún huá zì kāi bì。
水甘松香涧谷深,黄精枸杞生成林。shuǐ gān sōng xiāng jiàn gǔ shēn,huáng jīng gǒu qǐ shēng chéng lín。
地无虎狼毒草木,但闻仙童玉女语笑之清音。dì wú hǔ láng dú cǎo mù,dàn wén xiān tóng yù nǚ yǔ xiào zhī qīng yīn。
君不见当时匡续断世故,结庐莽草无寻处。jūn bù jiàn dāng shí kuāng xù duàn shì gù,jié lú mǎng cǎo wú xún chù。
又不见渊明无心五斗米,石床醉卧呼不起。yòu bù jiàn yuān míng wú xīn wǔ dòu mǐ,shí chuáng zuì wò hū bù qǐ。
真君种杏人获生,远公白莲开玉英。zhēn jūn zhǒng xìng rén huò shēng,yuǎn gōng bái lián kāi yù yīng。
松肪柏实皆可饱,何必皓露栖金茎。sōng fáng bǎi shí jiē kě bǎo,hé bì hào lù qī jīn jīng。
我欲攀崖采紫芝,道中逢仙一问之。wǒ yù pān yá cǎi zǐ zhī,dào zhōng féng xiān yī wèn zhī。
接余之手生虹蜺,昆仑太室相追随。jiē yú zhī shǒu shēng hóng ní,kūn lún tài shì xiāng zhuī suí。
玄台绛阙恣远游,旁通三岛逮十洲。xuán tái jiàng quē zì yuǎn yóu,páng tōng sān dǎo dǎi shí zhōu。
柯消石烂未肯休,千秋万岁一瞑目,下视尘世如蜗牛。kē xiāo shí làn wèi kěn xiū,qiān qiū wàn suì yī míng mù,xià shì chén shì rú wō niú。

孔平仲

孔平仲 北宋诗人。字义甫,一作毅父。新喻(今江西新余县)人。生卒年不详。治平二年(1065)举进士,曾任秘书丞、集贤校理,又提点江浙铸钱、京西刑狱。 孔平仲的作品>>

猜您喜欢

和天觉赠仲光

孔平仲

金声玉振辨服千,石棱猬磔奋无前。jīn shēng yù zhèn biàn fú qiān,shí léng wèi zhé fèn wú qián。
丝乱获理赖正言,竹有特操非芊眠。sī luàn huò lǐ lài zhèng yán,zhú yǒu tè cāo fēi qiān mián。
匏羹淡薄菹醢贵,土鼓摈弃淫哇贤。páo gēng dàn báo jū hǎi guì,tǔ gǔ bìn qì yín wa xián。
革去浮伪真慨然,木秀风摧堆毁泉。gé qù fú wěi zhēn kǎi rán,mù xiù fēng cuī duī huǐ quán。

奉使京西呈诸公

孔平仲

金科备使提三千,石马泥牛鞭不前。jīn kē bèi shǐ tí sān qiān,shí mǎ ní niú biān bù qián。
丝麻民足吾何言,竹舆山行秋雨眠。sī má mín zú wú hé yán,zhú yú shān xíng qiū yǔ mián。
匏黄芋紫汉江上,土人当有庞葛贤。páo huáng yù zǐ hàn jiāng shàng,tǔ rén dāng yǒu páng gé xián。
革车战舰今不然,木杪凤栖龙戏泉。gé chē zhàn jiàn jīn bù rán,mù miǎo fèng qī lóng xì quán。

宝剑一首赠天觉

孔平仲

金装宝剑值万千,石上横磨太古前。jīn zhuāng bǎo jiàn zhí wàn qiān,shí shàng héng mó tài gǔ qián。
丝缑消烂那复言,竹杖未化蛟龙眠。sī gōu xiāo làn nà fù yán,zhú zhàng wèi huà jiāo lóng mián。
匏裁瓠切随所用,土拭当有张雷贤。páo cái hù qiè suí suǒ yòng,tǔ shì dāng yǒu zhāng léi xián。
革室夜锁声铿然,木刃谁与淬寒泉。gé shì yè suǒ shēng kēng rán,mù rèn shuí yǔ cuì hán quán。

和天觉

孔平仲

金章玉佩动百千,石火光中风叶前。jīn zhāng yù pèi dòng bǎi qiān,shí huǒ guāng zhōng fēng yè qián。
丝鞭相揖笑不言,竹下有人想待眠。sī biān xiāng yī xiào bù yán,zhú xià yǒu rén xiǎng dài mián。
匏身落蒂终腐烂,土壁绘像谁愚贤。páo shēn luò dì zhōng fǔ làn,tǔ bì huì xiàng shuí yú xián。
革贪惩躁心泰然,木食草衣行饮泉。gé tān chéng zào xīn tài rán,mù shí cǎo yī xíng yǐn quán。

平上去入四首寄豫章旧同官

孔平仲

思君何时休,川长波悠悠。sī jūn hé shí xiū,chuān zhǎng bō yōu yōu。
棋枰今生尘,诗筒谁相酬。qí píng jīn shēng chén,shī tǒng shuí xiāng chóu。
诸公皆才豪,吾衰惭非俦。zhū gōng jiē cái háo,wú shuāi cán fēi chóu。
犹当陪从容,重游东湖舟。yóu dāng péi cóng róng,zhòng yóu dōng hú zhōu。

平上去入四首寄豫章旧同官

孔平仲

钟陵朋寮中,我鄙且蹇浅。zhōng líng péng liáo zhōng,wǒ bǐ qiě jiǎn qiǎn。
诸公无缁磷,许我以缱绻。zhū gōng wú zī lín,xǔ wǒ yǐ qiǎn quǎn。
难题诗交锋,小户酒减盏。nán tí shī jiāo fēng,xiǎo hù jiǔ jiǎn zhǎn。
荒村今谁同,引领迤逦远。huāng cūn jīn shuí tóng,yǐn lǐng yí lǐ yuǎn。

平上去入四首寄豫章旧同官

孔平仲

铿锵非金丝,唱和旦至暮。kēng qiāng fēi jīn sī,chàng hé dàn zhì mù。
予顽居其间,郑卫厕大濩。yǔ wán jū qí jiān,zhèng wèi cè dà huò。
蒙蒙烟波中,遇兴自缀句。méng méng yān bō zhōng,yù xīng zì zhuì jù。
犹承诸公馀,膏润譬雾露。yóu chéng zhū gōng yú,gāo rùn pì wù lù。

平上去入四首寄豫章旧同官

孔平仲

相从虽须臾,博约实得益。xiāng cóng suī xū yú,bó yuē shí dé yì。
交情何其深,弗易若竹柏。jiāo qíng hé qí shēn,fú yì ruò zhú bǎi。
烟迷青枫林,日落白石壁。yān mí qīng fēng lín,rì luò bái shí bì。
船窗居无聊,嘿嘿独忆昔。chuán chuāng jū wú liáo,hēi hēi dú yì xī。

寄江西旧同寮

孔平仲

为诗摛奇词,美矣似花蕊。wèi shī chī qí cí,měi yǐ shì huā ruǐ。
而思衰迟资,揣己耻比儗。ér sī shuāi chí zī,chuāi jǐ chǐ bǐ nǐ。
卑萎疲追随,此鄙彼绮靡。bēi wēi pí zhuī suí,cǐ bǐ bǐ qǐ mí。
差池谁知之,迤逦上梓里。chà chí shuí zhī zhī,yí lǐ shàng zǐ lǐ。
移时池之涯,或息石壁侧。yí shí chí zhī yá,huò xī shí bì cè。
诗嬉谁为雌,奕剧白敌黑。shī xī shuí wèi cí,yì jù bái dí hēi。
追驰麾罢羸,力击划霹雳。zhuī chí huī bà léi,lì jī huà pī lì。
羁离弥思维,阒寂益忆昔。jī lí mí sī wéi,qù jì yì yì xī。

还乡展省道中作四声诗寄豫章寮友

孔平仲

萧滩波潺湲,巴丘山崔嵬。xiāo tān bō chán yuán,bā qiū shān cuī wéi。
江天如相迎,风吹浮云开。jiāng tiān rú xiāng yíng,fēng chuī fú yún kāi。
思乡人皆然,惟予频归来。sī xiāng rén jiē rán,wéi yǔ pín guī lái。
松楸称青鲜,舂容生泉台。sōng qiū chēng qīng xiān,chōng róng shēng quán tái。

还乡展省道中作四声诗寄豫章寮友

孔平仲

久雨水陡长,泱漭似海广。jiǔ yǔ shuǐ dǒu zhǎng,yāng mǎng shì hǎi guǎng。
苇底解小艇,晓起荡两桨。wěi dǐ jiě xiǎo tǐng,xiǎo qǐ dàng liǎng jiǎng。
早饭野筱下,鸟语静愈响。zǎo fàn yě xiǎo xià,niǎo yǔ jìng yù xiǎng。
有酒我不饮,引领但子想。yǒu jiǔ wǒ bù yǐn,yǐn lǐng dàn zi xiǎng。

还乡展省道中作四声诗寄豫章寮友

孔平仲

四际又暮夜,意诣尚未到。sì jì yòu mù yè,yì yì shàng wèi dào。
系缆坐树阴,嘒嘒厌聚噪。xì lǎn zuò shù yīn,huì huì yàn jù zào。
径步气向暝,岸啸韵自报。jìng bù qì xiàng míng,àn xiào yùn zì bào。
内顾自慰幸,比岁屡拜扫。nèi gù zì wèi xìng,bǐ suì lǚ bài sǎo。

还乡展省道中作四声诗寄豫章寮友

孔平仲

执热逼入伏,一叶益局促。zhí rè bī rù fú,yī yè yì jú cù。
日落月欲出,豁若脱桎梏。rì luò yuè yù chū,huō ruò tuō zhì gù。
木色郁碧幄,竹节削绿玉。mù sè yù bì wò,zhú jié xuē lǜ yù。
赤脚踏白石,宿泊得沐浴。chì jiǎo tà bái shí,sù pō dé mù yù。

离合转韵寄常父

孔平仲

舒州寄官舍,舍在潜峰下。shū zhōu jì guān shě,shě zài qián fēng xià。
密迩豫章城,山川无十程。mì ěr yù zhāng chéng,shān chuān wú shí chéng。
音书常络绎,日日通消息。yīn shū cháng luò yì,rì rì tōng xiāo xī。
况复多唱酬,兄埙弟竽笛。kuàng fù duō chàng chóu,xiōng xūn dì yú dí。
秋风鸣竹林,火退避新金。qiū fēng míng zhú lín,huǒ tuì bì xīn jīn。
怅望南来雁,长年空此心。chàng wàng nán lái yàn,zhǎng nián kōng cǐ xīn。

又一首离合转韵寄孙虢州

孔平仲

鳜鲩饮石乳,鱼中最温补。guì huàn yǐn shí rǔ,yú zhōng zuì wēn bǔ。
字画尚茫然,何由食鲜□。zì huà shàng máng rán,hé yóu shí xiān。
漆林自小足,水绕庵前竹。qī lín zì xiǎo zú,shuǐ rào ān qián zhú。
君性本清高,伊人又闲熟。jūn xìng běn qīng gāo,yī rén yòu xián shú。
三堂秋际馀,一枕梦回初。sān táng qiū jì yú,yī zhěn mèng huí chū。
斤斧却无事,新诗或起予。jīn fǔ què wú shì,xīn shī huò qǐ yǔ。