古诗词

亶甫寄示庐山高药名诗亦作一首奉酬不犯唱首兼用本字更不假借

孔平仲

噫戏庐山乎高哉,山连大江势横绝,虎卷龙拿起霜雪。yī xì lú shān hū gāo zāi,shān lián dà jiāng shì héng jué,hǔ juǎn lóng ná qǐ shuāng xuě。
五湖七泽泻波来,百穿千孔吞吐成云雷。wǔ hú qī zé xiè bō lái,bǎi chuān qiān kǒng tūn tǔ chéng yún léi。
其上自有飞瀑水,白如一疋练,半天河汉倾崔嵬。qí shàng zì yǒu fēi pù shuǐ,bái rú yī pǐ liàn,bàn tiān hé hàn qīng cuī wéi。
苍苍石壁插空翠,漠漠云华自开闭。cāng cāng shí bì chā kōng cuì,mò mò yún huá zì kāi bì。
水甘松香涧谷深,黄精枸杞生成林。shuǐ gān sōng xiāng jiàn gǔ shēn,huáng jīng gǒu qǐ shēng chéng lín。
地无虎狼毒草木,但闻仙童玉女语笑之清音。dì wú hǔ láng dú cǎo mù,dàn wén xiān tóng yù nǚ yǔ xiào zhī qīng yīn。
君不见当时匡续断世故,结庐莽草无寻处。jūn bù jiàn dāng shí kuāng xù duàn shì gù,jié lú mǎng cǎo wú xún chù。
又不见渊明无心五斗米,石床醉卧呼不起。yòu bù jiàn yuān míng wú xīn wǔ dòu mǐ,shí chuáng zuì wò hū bù qǐ。
真君种杏人获生,远公白莲开玉英。zhēn jūn zhǒng xìng rén huò shēng,yuǎn gōng bái lián kāi yù yīng。
松肪柏实皆可饱,何必皓露栖金茎。sōng fáng bǎi shí jiē kě bǎo,hé bì hào lù qī jīn jīng。
我欲攀崖采紫芝,道中逢仙一问之。wǒ yù pān yá cǎi zǐ zhī,dào zhōng féng xiān yī wèn zhī。
接余之手生虹蜺,昆仑太室相追随。jiē yú zhī shǒu shēng hóng ní,kūn lún tài shì xiāng zhuī suí。
玄台绛阙恣远游,旁通三岛逮十洲。xuán tái jiàng quē zì yuǎn yóu,páng tōng sān dǎo dǎi shí zhōu。
柯消石烂未肯休,千秋万岁一瞑目,下视尘世如蜗牛。kē xiāo shí làn wèi kěn xiū,qiān qiū wàn suì yī míng mù,xià shì chén shì rú wō niú。

孔平仲

孔平仲 北宋诗人。字义甫,一作毅父。新喻(今江西新余县)人。生卒年不详。治平二年(1065)举进士,曾任秘书丞、集贤校理,又提点江浙铸钱、京西刑狱。 孔平仲的作品>>

猜您喜欢

次韵偶书

孔平仲

凄风下残叶,疏雨滴黄昏。qī fēng xià cán yè,shū yǔ dī huáng hūn。
山气先冬冷,江流入夜浑。shān qì xiān dōng lěng,jiāng liú rù yè hún。
无兵诛二鄙,有策济群元。wú bīng zhū èr bǐ,yǒu cè jì qún yuán。
郁郁平生志,凭谁荐一言。yù yù píng shēng zhì,píng shuí jiàn yī yán。

有感

孔平仲

末俗皆趋利,贫心独恶华。mò sú jiē qū lì,pín xīn dú è huá。
葛衣冬已晏,黍饭日将斜。gé yī dōng yǐ yàn,shǔ fàn rì jiāng xié。
岳重渊骞伍,毫轻许史家。yuè zhòng yuān qiān wǔ,háo qīng xǔ shǐ jiā。
浩然忘世虑,书剑一生涯。hào rán wàng shì lǜ,shū jiàn yī shēng yá。

喻意

孔平仲

楚天阴易久,颜巷意何孤。chǔ tiān yīn yì jiǔ,yán xiàng yì hé gū。
贫贱身虽困,英雄胆未枯。pín jiàn shēn suī kùn,yīng xióng dǎn wèi kū。
西山縻虎足,北海拔龙须。xī shān mí hǔ zú,běi hǎi bá lóng xū。
一剑何时起,功成泛五湖。yī jiàn hé shí qǐ,gōng chéng fàn wǔ hú。

赠王吉甫其三

孔平仲

嗟予困羁旅,雨昏萧寺中。jiē yǔ kùn jī lǚ,yǔ hūn xiāo sì zhōng。
客情随日淡,诗思入秋雄。kè qíng suí rì dàn,shī sī rù qiū xióng。
目断故乡路,心飞黄叶风。mù duàn gù xiāng lù,xīn fēi huáng yè fēng。
文轩又将去,坐觉笑谈空。wén xuān yòu jiāng qù,zuò jué xiào tán kōng。

秋夕

孔平仲

月色清馀睡,寒霜入病躯。yuè sè qīng yú shuì,hán shuāng rù bìng qū。
漏随诗思急,灯伴客心孤。lòu suí shī sī jí,dēng bàn kè xīn gū。
匣锁剑三尺,身沈天一隅。xiá suǒ jiàn sān chǐ,shēn shěn tiān yī yú。
蛟龙困勺水,永夜忆江湖。jiāo lóng kùn sháo shuǐ,yǒng yè yì jiāng hú。

十月寒

孔平仲

初寒十月终,凛烈若穷冬。chū hán shí yuè zhōng,lǐn liè ruò qióng dōng。
阴谷冻猛虎,冰潭僵老龙。yīn gǔ dòng měng hǔ,bīng tán jiāng lǎo lóng。
霜威刷六合,雪影暗千峰。shuāng wēi shuā liù hé,xuě yǐng àn qiān fēng。
孤客坐无火,悲吟听暮钟。gū kè zuò wú huǒ,bēi yín tīng mù zhōng。

别介之

孔平仲

归去白云居,山行百里馀。guī qù bái yún jū,shān xíng bǎi lǐ yú。
腰藏三尺剑,腹载五车书。yāo cáng sān chǐ jiàn,fù zài wǔ chē shū。
暮雨添云重,秋风落翠疏。mù yǔ tiān yún zhòng,qiū fēng luò cuì shū。
此时别离兴,滴泪满襟裾。cǐ shí bié lí xīng,dī lèi mǎn jīn jū。

谈道亭睡觉而成

孔平仲

松竹昼阴环,清风枕席间。sōng zhú zhòu yīn huán,qīng fēng zhěn xí jiān。
梦随啼鸟散,心伴白云闲。mèng suí tí niǎo sàn,xīn bàn bái yún xián。
渔艇归前浦,樵歌下远山。yú tǐng guī qián pǔ,qiáo gē xià yuǎn shān。
徘徊明月夜,高兴向忘还。pái huái míng yuè yè,gāo xīng xiàng wàng hái。

书斋独坐有怀

孔平仲

孤烛夜自明,四壁冷无声。gū zhú yè zì míng,sì bì lěng wú shēng。
攲枕清无寐,思时愤不平。qī zhěn qīng wú mèi,sī shí fèn bù píng。
林中多虎豹,天上有欃枪。lín zhōng duō hǔ bào,tiān shàng yǒu chán qiāng。
匣剑蟠龙气,何时仗汝评。xiá jiàn pán lóng qì,hé shí zhàng rǔ píng。

别馆春

孔平仲

别馆无人迹,春归空绿芜。bié guǎn wú rén jì,chūn guī kōng lǜ wú。
落花深不扫,啼鸟静相呼。luò huā shēn bù sǎo,tí niǎo jìng xiāng hū。
坐想龙山景,方淹瘴海隅。zuò xiǎng lóng shān jǐng,fāng yān zhàng hǎi yú。
几因北窗卧,一梦到西湖。jǐ yīn běi chuāng wò,yī mèng dào xī hú。

清夜

孔平仲

夜久景逾清,行吟到小亭。yè jiǔ jǐng yú qīng,xíng yín dào xiǎo tíng。
梨花带明月,银汉淡疏星。lí huā dài míng yuè,yín hàn dàn shū xīng。
渡水渔歌远,巡山鬼火青。dù shuǐ yú gē yuǎn,xún shān guǐ huǒ qīng。
此时尘虑息,豁若醉初醒。cǐ shí chén lǜ xī,huō ruò zuì chū xǐng。

中夜口占

孔平仲

晴汉疑收练,阴云忽涌涛。qíng hàn yí shōu liàn,yīn yún hū yǒng tāo。
山空鬼聚啸,月黑虎长号。shān kōng guǐ jù xiào,yuè hēi hǔ zhǎng hào。
露偪睡魔走,风飘诗胆豪。lù bī shuì mó zǒu,fēng piāo shī dǎn háo。
静中余所乐,六印一鸿毛。jìng zhōng yú suǒ lè,liù yìn yī hóng máo。

求言

孔平仲

人多护所短,孰肯告之言。rén duō hù suǒ duǎn,shú kěn gào zhī yán。
不自聪明广,何由道义尊。bù zì cōng míng guǎng,hé yóu dào yì zūn。
知非君子趣,文过鄙夫存。zhī fēi jūn zi qù,wén guò bǐ fū cún。
安得同心友,相攀至圣门。ān dé tóng xīn yǒu,xiāng pān zhì shèng mén。

西轩偶书

孔平仲

潇洒无俗韵,登临纾远情。xiāo sǎ wú sú yùn,dēng lín shū yuǎn qíng。
吟题红叶满,卧看白云生。yín tí hóng yè mǎn,wò kàn bái yún shēng。
山色差屏翠,溪流泻镜明。shān sè chà píng cuì,xī liú xiè jìng míng。
优游此终日,其乐胜公卿。yōu yóu cǐ zhōng rì,qí lè shèng gōng qīng。

偶书

孔平仲

经岁留南戍,频时思故邦。jīng suì liú nán shù,pín shí sī gù bāng。
青山又薄暮,斜日满西窗。qīng shān yòu báo mù,xié rì mǎn xī chuāng。
遣愤诗千首,迷愁酒百缸。qiǎn fèn shī qiān shǒu,mí chóu jiǔ bǎi gāng。
何缘幸免去,归棹破长江。hé yuán xìng miǎn qù,guī zhào pò zhǎng jiāng。