古诗词

亶甫寄示庐山高药名诗亦作一首奉酬不犯唱首兼用本字更不假借

孔平仲

噫戏庐山乎高哉,山连大江势横绝,虎卷龙拿起霜雪。yī xì lú shān hū gāo zāi,shān lián dà jiāng shì héng jué,hǔ juǎn lóng ná qǐ shuāng xuě。
五湖七泽泻波来,百穿千孔吞吐成云雷。wǔ hú qī zé xiè bō lái,bǎi chuān qiān kǒng tūn tǔ chéng yún léi。
其上自有飞瀑水,白如一疋练,半天河汉倾崔嵬。qí shàng zì yǒu fēi pù shuǐ,bái rú yī pǐ liàn,bàn tiān hé hàn qīng cuī wéi。
苍苍石壁插空翠,漠漠云华自开闭。cāng cāng shí bì chā kōng cuì,mò mò yún huá zì kāi bì。
水甘松香涧谷深,黄精枸杞生成林。shuǐ gān sōng xiāng jiàn gǔ shēn,huáng jīng gǒu qǐ shēng chéng lín。
地无虎狼毒草木,但闻仙童玉女语笑之清音。dì wú hǔ láng dú cǎo mù,dàn wén xiān tóng yù nǚ yǔ xiào zhī qīng yīn。
君不见当时匡续断世故,结庐莽草无寻处。jūn bù jiàn dāng shí kuāng xù duàn shì gù,jié lú mǎng cǎo wú xún chù。
又不见渊明无心五斗米,石床醉卧呼不起。yòu bù jiàn yuān míng wú xīn wǔ dòu mǐ,shí chuáng zuì wò hū bù qǐ。
真君种杏人获生,远公白莲开玉英。zhēn jūn zhǒng xìng rén huò shēng,yuǎn gōng bái lián kāi yù yīng。
松肪柏实皆可饱,何必皓露栖金茎。sōng fáng bǎi shí jiē kě bǎo,hé bì hào lù qī jīn jīng。
我欲攀崖采紫芝,道中逢仙一问之。wǒ yù pān yá cǎi zǐ zhī,dào zhōng féng xiān yī wèn zhī。
接余之手生虹蜺,昆仑太室相追随。jiē yú zhī shǒu shēng hóng ní,kūn lún tài shì xiāng zhuī suí。
玄台绛阙恣远游,旁通三岛逮十洲。xuán tái jiàng quē zì yuǎn yóu,páng tōng sān dǎo dǎi shí zhōu。
柯消石烂未肯休,千秋万岁一瞑目,下视尘世如蜗牛。kē xiāo shí làn wèi kěn xiū,qiān qiū wàn suì yī míng mù,xià shì chén shì rú wō niú。

孔平仲

孔平仲 北宋诗人。字义甫,一作毅父。新喻(今江西新余县)人。生卒年不详。治平二年(1065)举进士,曾任秘书丞、集贤校理,又提点江浙铸钱、京西刑狱。 孔平仲的作品>>

猜您喜欢

新作西庵将及春景戏成两诗请李思中节推同赋

孔平仲

鄙性常山野,尤甘草舍中。bǐ xìng cháng shān yě,yóu gān cǎo shě zhōng。
钩帘阴卷柏,障壁坐防风。gōu lián yīn juǎn bǎi,zhàng bì zuò fáng fēng。
客土依云实,流泉架木通。kè tǔ yī yún shí,liú quán jià mù tōng。
行当归老去,已逼白头翁。xíng dāng guī lǎo qù,yǐ bī bái tóu wēng。

新作西庵将及春景戏成两诗请李思中节推同赋

孔平仲

昨叶何摇落,今逢淑景天。zuó yè hé yáo luò,jīn féng shū jǐng tiān。
山椒红杏火,岩石绿苔烟。shān jiāo hóng xìng huǒ,yán shí lǜ tái yān。
炉火沉香烬,琴丝续断弦。lú huǒ chén xiāng jìn,qín sī xù duàn xián。
忍冬已彻骨,衰白及长年。rěn dōng yǐ chè gǔ,shuāi bái jí zhǎng nián。

再赋

孔平仲

楚泽兰纫佩,廉泉水洗心。chǔ zé lán rèn pèi,lián quán shuǐ xǐ xīn。
荷锄通草径,戴笠钩藤阴。hé chú tōng cǎo jìng,dài lì gōu téng yīn。
欲蚤休陈事,须甘遂陆沈。yù zǎo xiū chén shì,xū gān suì lù shěn。
谩呈诗稿本,李杜若知音。mán chéng shī gǎo běn,lǐ dù ruò zhī yīn。

再赋

孔平仲

郁郁金舒柳,青青黛染槐。yù yù jīn shū liǔ,qīng qīng dài rǎn huái。
繁阴庭侧柏,碎绿井中苔。fán yīn tíng cè bǎi,suì lǜ jǐng zhōng tái。
雨漏芦檐破,风薰草意回。yǔ lòu lú yán pò,fēng xūn cǎo yì huí。
陟釐题短句,自洗笔头灰。zhì lí tí duǎn jù,zì xǐ bǐ tóu huī。

再赋

孔平仲

冻地榆抽笋,寒山药长苗。dòng dì yú chōu sǔn,hán shān yào zhǎng miáo。
老翁须自白,积雪草方夭。lǎo wēng xū zì bái,jī xuě cǎo fāng yāo。
折桂心安在,屠龙胆已消。zhé guì xīn ān zài,tú lóng dǎn yǐ xiāo。
花前胡不醉,排闷合欢谣。huā qián hú bù zuì,pái mèn hé huān yáo。

再赋

孔平仲

此地龙舒国,池隍战血馀。cǐ dì lóng shū guó,chí huáng zhàn xuè yú。
木香多是橘,石乳最宜鱼。mù xiāng duō shì jú,shí rǔ zuì yí yú。
古瓦松杉冷,旱天麻麦疏。gǔ wǎ sōng shān lěng,hàn tiān má mài shū。
题诗云母纸,笺腻粉难书。tí shī yún mǔ zhǐ,jiān nì fěn nán shū。

再赋

孔平仲

百草霜雪死,半天河汉斜。bǎi cǎo shuāng xuě sǐ,bàn tiān hé hàn xié。
竹含轻紫粉,梅发淡红花。zhú hán qīng zǐ fěn,méi fā dàn hóng huā。
蘸甲香醪酽,搔头垢发华。zhàn jiǎ xiāng láo yàn,sāo tóu gòu fā huá。
北亭欢宴罢,灯烛夜明沙。běi tíng huān yàn bà,dēng zhú yè míng shā。

再赋

孔平仲

起自然铜鼎,烹茶滴乳香。qǐ zì rán tóng dǐng,pēng chá dī rǔ xiāng。
深冬灰正冷,新腊雪须当。shēn dōng huī zhèng lěng,xīn là xuě xū dāng。
我意空青眼,君才贯众长。wǒ yì kōng qīng yǎn,jūn cái guàn zhòng zhǎng。
唱酬几百合,衰白荷相忘。chàng chóu jǐ bǎi hé,shuāi bái hé xiāng wàng。

送李思中服阕入京

孔平仲

久客乌头白,家无石斛储。jiǔ kè wū tóu bái,jiā wú shí hú chǔ。
谙寻小草木,心合大空虚。ān xún xiǎo cǎo mù,xīn hé dà kōng xū。
已耐冬寒过,新知母服除。yǐ nài dōng hán guò,xīn zhī mǔ fú chú。
铜青即金紫,无患子穷居。tóng qīng jí jīn zǐ,wú huàn zi qióng jū。

孔平仲

屡得真珠玉,天葩兰麝香。lǚ dé zhēn zhū yù,tiān pā lán shè xiāng。
书灯心最苦,坐石胆应凉。shū dēng xīn zuì kǔ,zuò shí dǎn yīng liáng。
松桂枝柯老,蛟龙骨骼长。sōng guì zhī kē lǎo,jiāo lóng gǔ gé zhǎng。
急追无及已,请附子馀光。jí zhuī wú jí yǐ,qǐng fù zi yú guāng。

十一月十二日会集宾主共八人

孔平仲

自笑开阳畔,辉光接斗魁。zì xiào kāi yáng pàn,huī guāng jiē dòu kuí。
名希周士贵,德慕舜元才。míng xī zhōu shì guì,dé mù shùn yuán cái。
共享珍羞美,同骑骏马回。gòng xiǎng zhēn xiū měi,tóng qí jùn mǎ huí。
它时立天柱,曾作饮仙来。tā shí lì tiān zhù,céng zuò yǐn xiān lái。

城楼晚望

孔平仲

城楼高跨天中央,登临举目极四荒。chéng lóu gāo kuà tiān zhōng yāng,dēng lín jǔ mù jí sì huāng。
苍云彤霞物象变,落日清风天气凉。cāng yún tóng xiá wù xiàng biàn,luò rì qīng fēng tiān qì liáng。
树深蒙密幽鸟语,山势蝉联烟霭长。shù shēn méng mì yōu niǎo yǔ,shān shì chán lián yān ǎi zhǎng。
溪流渰渰东下去,安得扁舟还故乡。xī liú yǎn yǎn dōng xià qù,ān dé biǎn zhōu hái gù xiāng。

初三夜作

孔平仲

晓色漫漫看雪下,溪流脉脉见潮生。xiǎo sè màn màn kàn xuě xià,xī liú mài mài jiàn cháo shēng。
船窗静坐无宾客,樽酒相从只弟兄。chuán chuāng jìng zuò wú bīn kè,zūn jiǔ xiāng cóng zhǐ dì xiōng。
会合都来能几日,留连遮莫到三更。huì hé dōu lái néng jǐ rì,liú lián zhē mò dào sān gèng。
何如径就舟中宿,岸斗深泥不可行。hé rú jìng jiù zhōu zhōng sù,àn dòu shēn ní bù kě xíng。

再用元韵

孔平仲

小舟冲雪鱼新买,湿荻吹烟火旋生。xiǎo zhōu chōng xuě yú xīn mǎi,shī dí chuī yān huǒ xuán shēng。
一笑兼留青眼客,半年不见白头兄。yī xiào jiān liú qīng yǎn kè,bàn nián bù jiàn bái tóu xiōng。
厌厌剧饮罍频耻,衮衮高谈仆屡更。yàn yàn jù yǐn léi pín chǐ,gǔn gǔn gāo tán pū lǚ gèng。
故使移船相近住,几番潮信不能行。gù shǐ yí chuán xiāng jìn zhù,jǐ fān cháo xìn bù néng xíng。

造王馆

孔平仲

濯濯春容在柳梢,野梅相压吐香苞。zhuó zhuó chūn róng zài liǔ shāo,yě méi xiāng yā tǔ xiāng bāo。
日边明晦云无定,雨后寒暄气欲交。rì biān míng huì yún wú dìng,yǔ hòu hán xuān qì yù jiāo。
抱蕊悬虫犹带茧,衔枝飞鸟已营巢。bào ruǐ xuán chóng yóu dài jiǎn,xián zhī fēi niǎo yǐ yíng cháo。
高怀不爱三公府,白水青山满近郊。gāo huái bù ài sān gōng fǔ,bái shuǐ qīng shān mǎn jìn jiāo。