古诗词

赋张白云先生故居溪上菊

孙松寿

金衣绿裳仙,不嗅春风馀。jīn yī lǜ shang xiān,bù xiù chūn fēng yú。
飘摇清江练,服佩玄圃珠。piāo yáo qīng jiāng liàn,fú pèi xuán pǔ zhū。
欲骖冲霄鸾,鞭起横海鱼。yù cān chōng xiāo luán,biān qǐ héng hǎi yú。
天游浩无际,妙寄良可娱。tiān yóu hào wú jì,miào jì liáng kě yú。

孙松寿

宋泗州郫县人,字岩老,号牧斋。高宗绍兴五年进士。守汉嘉,有惠爱。范成大、赵雄言其贤,诏转一官,除直秘阁,不就。孝宗淳熙五年,授利州路转运判官,时年六十六,乞致仕。 孙松寿的作品>>

猜您喜欢

观古鱼凫城

孙松寿

野寺依修竹,鱼凫迹半存。yě sì yī xiū zhú,yú fú jì bàn cún。
高城归野垄,故国霭荒村。gāo chéng guī yě lǒng,gù guó ǎi huāng cūn。
古意凭谁问,行人谩苦论。gǔ yì píng shuí wèn,xíng rén mán kǔ lùn。
眼前兴废事,烟水又黄昏。yǎn qián xīng fèi shì,yān shuǐ yòu huáng hūn。

过张白云先生故居

孙松寿

世外烟霞未易期,可人平野淡秋曦。shì wài yān xiá wèi yì qī,kě rén píng yě dàn qiū xī。
篮舆出郭梦差好,竹杖临流意共迟。lán yú chū guō mèng chà hǎo,zhú zhàng lín liú yì gòng chí。
已觉此怀飞缥渺,不须明月问盈亏。yǐ jué cǐ huái fēi piāo miǎo,bù xū míng yuè wèn yíng kuī。
仙翁骑鹤归来否,旧隐林高绿更奇。xiān wēng qí hè guī lái fǒu,jiù yǐn lín gāo lǜ gèng qí。

赋成都张氏蜀锦园

孙松寿

池南池北蜀宫春,红湿花枝压锦城。chí nán chí běi shǔ gōng chūn,hóng shī huā zhī yā jǐn chéng。
袖手纵观花似笑,相看一脉话尤情。xiù shǒu zòng guān huā shì xiào,xiāng kàn yī mài huà yóu qíng。

赋成都张氏蜀锦园

孙松寿

乾坤开关记王春,剑阁峥嵘拱帝城。qián kūn kāi guān jì wáng chūn,jiàn gé zhēng róng gǒng dì chéng。
不许此花归阆苑,锦台南畔古今情。bù xǔ cǐ huā guī láng yuàn,jǐn tái nán pàn gǔ jīn qíng。

赋蘧仙观古楠

孙松寿

风雨纵横八面看,巍然此柱欲擎天。fēng yǔ zòng héng bā miàn kàn,wēi rán cǐ zhù yù qíng tiān。
壮心已与云龙会,弹指消摩八百年。zhuàng xīn yǐ yǔ yún lóng huì,dàn zhǐ xiāo mó bā bǎi nián。

赋成都碧鸡坊李氏石君

孙松寿

造化小儿斫山骨,几年流落蛟龙窟。zào huà xiǎo ér zhuó shān gǔ,jǐ nián liú luò jiāo lóng kū。
太湖一碧浸玻璃,澜吞浪吐穷奔突。tài hú yī bì jìn bō lí,lán tūn làng tǔ qióng bēn tū。
瑰奇未许困泥沙,漂出江皋空㟮屼。guī qí wèi xǔ kùn ní shā,piāo chū jiāng gāo kōng tū wù。
清寒偃蹇如高人,肯向蓬蒿念埋没。qīng hán yǎn jiǎn rú gāo rén,kěn xiàng péng hāo niàn mái méi。
曩闻上苑饶奇珍,千形万状高嶙峋。nǎng wén shàng yuàn ráo qí zhēn,qiān xíng wàn zhuàng gāo lín xún。
当年搜索困山海,毡包席裹车辚辚。dāng nián sōu suǒ kùn shān hǎi,zhān bāo xí guǒ chē lín lín。
规模岂但肖五岳,气象直欲凌三神。guī mó qǐ dàn xiào wǔ yuè,qì xiàng zhí yù líng sān shén。
一朝胡马窥城下,例随矢石荒荆榛。yī cháo hú mǎ kuī chéng xià,lì suí shǐ shí huāng jīng zhēn。
怜君分落幽人手,不逐尔辈污尘垢。lián jūn fēn luò yōu rén shǒu,bù zhú ěr bèi wū chén gòu。
首阳寂寞伯夷清,潇湘冷落三闾瘦。shǒu yáng jì mò bó yí qīng,xiāo xiāng lěng luò sān lǘ shòu。
李侯胸中饱云梦,得君不用斯琼玖。lǐ hóu xiōng zhōng bǎo yún mèng,dé jūn bù yòng sī qióng jiǔ。
馆之旧隐与周旋,竹士松宾三益友。guǎn zhī jiù yǐn yǔ zhōu xuán,zhú shì sōng bīn sān yì yǒu。
相看一洗名利心,眉宇更清元德秀。xiāng kàn yī xǐ míng lì xīn,méi yǔ gèng qīng yuán dé xiù。
君今几世德未衰,霜寒玉立癯而寿。jūn jīn jǐ shì dé wèi shuāi,shuāng hán yù lì qú ér shòu。
咄嗟世眼多嗜好,玩形忘理十八九。duō jiē shì yǎn duō shì hǎo,wán xíng wàng lǐ shí bā jiǔ。
奇章所蓄森琅玕,名标甲乙空纷然。qí zhāng suǒ xù sēn láng gān,míng biāo jiǎ yǐ kōng fēn rán。
到溉奇礓高崒嵂,一掷徒为负进钱。dào gài qí jiāng gāo zú lǜ,yī zhì tú wèi fù jìn qián。
石君于汝非不厚,较其所得无何有,愿公世济此君为不朽。shí jūn yú rǔ fēi bù hòu,jiào qí suǒ dé wú hé yǒu,yuàn gōng shì jì cǐ jūn wèi bù xiǔ。

纪申提学高行

孙松寿

忆昔儿童饱梨栗,斑衣偃伏先君侧。yì xī ér tóng bǎo lí lì,bān yī yǎn fú xiān jūn cè。
每闻正色说我翁,口口奇奇长太息。měi wén zhèng sè shuō wǒ wēng,kǒu kǒu qí qí zhǎng tài xī。
先君墓草今芊芊,尚想遗言过庭日。xiān jūn mù cǎo jīn qiān qiān,shàng xiǎng yí yán guò tíng rì。
恨无佳传掬芳馨,洗我肝心百非僻。hèn wú jiā chuán jū fāng xīn,xǐ wǒ gān xīn bǎi fēi pì。
一朝幽镌晃入手,刓忍如怀夜光璧。yī cháo yōu juān huǎng rù shǒu,wán rěn rú huái yè guāng bì。
男儿大节要奇伟,一日成就天所锡。nán ér dà jié yào qí wěi,yī rì chéng jiù tiān suǒ xī。
我翁当年鸾鹤雏,一别旧巢无处觅。wǒ wēng dāng nián luán hè chú,yī bié jiù cháo wú chù mì。
桑弧射处掩蓬蒿,独把窅窊飞俊翮。sāng hú shè chù yǎn péng hāo,dú bǎ yǎo wā fēi jùn hé。
杨宗不绝仅如线,大义欲归归不得。yáng zōng bù jué jǐn rú xiàn,dà yì yù guī guī bù dé。
凝香夜半祷灵空,愿杨有子归宫室。níng xiāng yè bàn dǎo líng kōng,yuàn yáng yǒu zi guī gōng shì。
果然天助两飞鸿,翁喜当兴子云宅。guǒ rán tiān zhù liǎng fēi hóng,wēng xǐ dāng xīng zi yún zhái。
绛霄回首拟归来,抚我恩深重嗟惜。jiàng xiāo huí shǒu nǐ guī lái,fǔ wǒ ēn shēn zhòng jiē xī。
弃官十载营旨甘,送死养生无一失。qì guān shí zài yíng zhǐ gān,sòng sǐ yǎng shēng wú yī shī。
寸心安矣指白云,百拜双亲泪濡席。cùn xīn ān yǐ zhǐ bái yún,bǎi bài shuāng qīn lèi rú xí。
茅檐虽陋生处所,此心不以万钟易。máo yán suī lòu shēng chù suǒ,cǐ xīn bù yǐ wàn zhōng yì。
几年夜泪湿衾裯,今作儿啼情自适。jǐ nián yè lèi shī qīn chóu,jīn zuò ér tí qíng zì shì。
登堂悲喜动行人,里巷喧呼手加额。dēng táng bēi xǐ dòng xíng rén,lǐ xiàng xuān hū shǒu jiā é。
珠还合浦已无憾,老蚌沙泥忍遗逸。zhū hái hé pǔ yǐ wú hàn,lǎo bàng shā ní rěn yí yì。
穷檐忽见相抱持,孺慕丹心始云毕。qióng yán hū jiàn xiāng bào chí,rú mù dān xīn shǐ yún bì。
一子来归咏白华,三家孝爱融春色。yī zi lái guī yǒng bái huá,sān jiā xiào ài róng chūn sè。
雍容去就良可观,无乃扶持有神物。yōng róng qù jiù liáng kě guān,wú nǎi fú chí yǒu shén wù。
始知造化惜颓波,畀以难能令一出。shǐ zhī zào huà xī tuí bō,bì yǐ nán néng lìng yī chū。
玉堂丈人风教手,一日得之几折屐。yù táng zhàng rén fēng jiào shǒu,yī rì dé zhī jǐ zhé jī。
何不荐之陛下圣,蜀有孝子声藉藉。hé bù jiàn zhī bì xià shèng,shǔ yǒu xiào zi shēng jí jí。
奇人异行感至尊,凤诏褒华宠其实。qí rén yì xíng gǎn zhì zūn,fèng zhào bāo huá chǒng qí shí。
人间一日传万口,坐使浇风四方激。rén jiān yī rì chuán wàn kǒu,zuò shǐ jiāo fēng sì fāng jī。
佥谋方欲置廊庙,病卧王州嗟易箦。qiān móu fāng yù zhì láng miào,bìng wò wáng zhōu jiē yì zé。
短生梦幻何足悲,此念未随生死隔。duǎn shēng mèng huàn hé zú bēi,cǐ niàn wèi suí shēng sǐ gé。
百身莫赎叹朝露,端合天公任其责。bǎi shēn mò shú tàn cháo lù,duān hé tiān gōng rèn qí zé。
真人慨念录其孤,椽笔大书光史策。zhēn rén kǎi niàn lù qí gū,chuán bǐ dà shū guāng shǐ cè。
丈夫乃尔亦何憾,鬼哭人号空怨忆。zhàng fū nǎi ěr yì hé hàn,guǐ kū rén hào kōng yuàn yì。
萧萧绿野长安道,万里羁魂动行客。xiāo xiāo lǜ yě zhǎng ān dào,wàn lǐ jī hún dòng xíng kè。
只今四海归宗议,字字秋霜凛寒日。zhǐ jīn sì hǎi guī zōng yì,zì zì qiū shuāng lǐn hán rì。
一言我欲招翁魂,香骨有灵宜可格。yī yán wǒ yù zhāo wēng hún,xiāng gǔ yǒu líng yí kě gé。
圣朝当今以孝治,好树丰碑旌洁白。shèng cháo dāng jīn yǐ xiào zhì,hǎo shù fēng bēi jīng jié bái。
磨崖百丈置岩阿,当有山灵夜呵诘。mó yá bǎi zhàng zhì yán ā,dāng yǒu shān líng yè hē jí。
诸郎况是足风规,请叩帝阍为此策。zhū láng kuàng shì zú fēng guī,qǐng kòu dì hūn wèi cǐ cè。
长使千秋孝子碑,屹与岷峨对翁室。zhǎng shǐ qiān qiū xiào zi bēi,yì yǔ mín é duì wēng shì。