古诗词

横山

刘倓

桐林老子俗情无,览胜探奇不觉晡。tóng lín lǎo zi sú qíng wú,lǎn shèng tàn qí bù jué bū。
幸尔清溪好明月,如行四十里冰壶。xìng ěr qīng xī hǎo míng yuè,rú xíng sì shí lǐ bīng hú。

刘倓

刘倓,字允叔,又字次皋(《天台续集别编》卷五),号阆风居士,宁海(今属浙江)人。宁宗嘉定元年(一二○八)进士,官黄陂县主簿。事见《嘉定赤城志》卷三四。今录诗十二首。 刘倓的作品>>

猜您喜欢

小玉蕊花

刘倓

蔌蔌碎金英,丝丝镂玉茎。sù sù suì jīn yīng,sī sī lòu yù jīng。
步摇钗朵见,老眼为增明。bù yáo chāi duǒ jiàn,lǎo yǎn wèi zēng míng。

小玉蕊花

刘倓

山矾纷似玉,黄檗碎如金。shān fán fēn shì yù,huáng bò suì rú jīn。
二美传春晚,同心契尔音。èr měi chuán chūn wǎn,tóng xīn qì ěr yīn。

蓬岛山

刘倓

轧轧笋舆过翠微,路经蓬岛锁云霏。yà yà sǔn yú guò cuì wēi,lù jīng péng dǎo suǒ yún fēi。
雨从半岭岩窝出,云在行人脚下飞。yǔ cóng bàn lǐng yán wō chū,yún zài xíng rén jiǎo xià fēi。

茧㯃花

刘倓

清晨步上金鸡岭,极目漫山茧㯃花。qīng chén bù shàng jīn jī lǐng,jí mù màn shān jiǎn qī huā。
雪蕊琼丝亦堪赏,樵童蚕妇伐归家。xuě ruǐ qióng sī yì kān shǎng,qiáo tóng cán fù fá guī jiā。

尊胜院

刘倓

海角寻春雪未消,马蹄无处避琼瑶。hǎi jiǎo xún chūn xuě wèi xiāo,mǎ tí wú chù bì qióng yáo。
己公屋下论文酒,炉火篝灯伴寂寥。jǐ gōng wū xià lùn wén jiǔ,lú huǒ gōu dēng bàn jì liáo。

隐秀亭

刘倓

一重一崦一岧峣,隐秀寒光次第高。yī zhòng yī yān yī tiáo yáo,yǐn xiù hán guāng cì dì gāo。
借得笋舆如小艇,晚风千里泛清涛。jiè dé sǔn yú rú xiǎo tǐng,wǎn fēng qiān lǐ fàn qīng tāo。

横山

刘倓

一溪径险仆夫劬,三酌油油醉笋舆。yī xī jìng xiǎn pū fū qú,sān zhuó yóu yóu zuì sǔn yú。
隔岸火焱三四点,不知谁照夜滩鱼。gé àn huǒ yàn sān sì diǎn,bù zhī shuí zhào yè tān yú。

横山

刘倓

五更一霎清明雨,晓雾梨花梦白云。wǔ gèng yī shà qīng míng yǔ,xiǎo wù lí huā mèng bái yún。
半岭肩舆犹兀兀,一杯卯酒尚曛曛。bàn lǐng jiān yú yóu wù wù,yī bēi mǎo jiǔ shàng xūn xūn。

横山

刘倓

大小万竹望不见,上下牢岩过若飞。dà xiǎo wàn zhú wàng bù jiàn,shàng xià láo yán guò ruò fēi。
红缀舞衣山踯躅,白裁玉版野蔷薇。hóng zhuì wǔ yī shān zhí zhú,bái cái yù bǎn yě qiáng wēi。

横山

刘倓

石镜当年始发祥,皎如秋月弄寒光。shí jìng dāng nián shǐ fā xiáng,jiǎo rú qiū yuè nòng hán guāng。
山川精彩无人识,付与樵夫敲斫伤。shān chuān jīng cǎi wú rén shí,fù yǔ qiáo fū qiāo zhuó shāng。

次韵胡少瀹题梁王山蟠松诗

刘倓

长松上捎日月宫,昂霄耸壑材甚雄。zhǎng sōng shàng shāo rì yuè gōng,áng xiāo sǒng hè cái shén xióng。
不肯甘心卧云巘,有时见梦十八公。bù kěn gān xīn wò yún yǎn,yǒu shí jiàn mèng shí bā gōng。
汗颜血指,那知大匠自有体。hàn yán xuè zhǐ,nà zhī dà jiàng zì yǒu tǐ。
斩伐丁丁,朝夕聒人幽耳聋。zhǎn fá dīng dīng,cháo xī guā rén yōu ěr lóng。
岂如吾乡华顶一峰八万四千丈,下蟠夭夭矫矫奇奇怪怪之苍松。qǐ rú wú xiāng huá dǐng yī fēng bā wàn sì qiān zhàng,xià pán yāo yāo jiǎo jiǎo qí qí guài guài zhī cāng sōng。
樛枝半压鲁隐九年之大雪,雅韵曾和虞氏五弦之薰风。jiū zhī bàn yā lǔ yǐn jiǔ nián zhī dà xuě,yǎ yùn céng hé yú shì wǔ xián zhī xūn fēng。
八千灵椿三千桃实几番见,何况篱下黄菊江头赤叶枫。bā qiān líng chūn sān qiān táo shí jǐ fān jiàn,hé kuàng lí xià huáng jú jiāng tóu chì yè fēng。
萧梁劫火烧不死,坐阅五季鹿走天下人亡弓。xiāo liáng jié huǒ shāo bù sǐ,zuò yuè wǔ jì lù zǒu tiān xià rén wáng gōng。
世人欲识吾家所扰真龙种,请看春雷发蛰雾滃霱云从。shì rén yù shí wú jiā suǒ rǎo zhēn lóng zhǒng,qǐng kàn chūn léi fā zhé wù wēng yù yún cóng。
礧砢蹙缩轮囷拥肿可挫不可辱,坚刚正独盘薄偃蹇受命不受封。léi kē cù suō lún qūn yōng zhǒng kě cuò bù kě rǔ,jiān gāng zhèng dú pán báo yǎn jiǎn shòu mìng bù shòu fēng。
无用之用不器之器振古成自晚,天台道人何苦汲汲图象寄涪翁。wú yòng zhī yòng bù qì zhī qì zhèn gǔ chéng zì wǎn,tiān tái dào rén hé kǔ jí jí tú xiàng jì fú wēng。
搜肠镂肾状出怪松赞,反言挺而茂者肥瘠贵得中。sōu cháng lòu shèn zhuàng chū guài sōng zàn,fǎn yán tǐng ér mào zhě féi jí guì dé zhōng。
吁嗟九原相如不可作,飘飘词赋谁摩穹。xū jiē jiǔ yuán xiāng rú bù kě zuò,piāo piāo cí fù shuí mó qióng。
阆风逸民自愧才力薄,北斗以南惟有四朝之老农。láng fēng yì mín zì kuì cái lì báo,běi dòu yǐ nán wéi yǒu sì cháo zhī lǎo nóng。