古诗词

思远

车若水

白兔速圩顶,暗壁收遗编。bái tù sù wéi dǐng,àn bì shōu yí biān。
握之不盈掬,而能千万年。wò zhī bù yíng jū,ér néng qiān wàn nián。
天地可无人,秦火乃可然。tiān dì kě wú rén,qín huǒ nǎi kě rán。
其粗洒扫间,其精造化先。qí cū sǎ sǎo jiān,qí jīng zào huà xiān。
后来读书者,暗引佛与仙。hòu lái dú shū zhě,àn yǐn fú yǔ xiān。
之人胡弗灵,所论各有偏。zhī rén hú fú líng,suǒ lùn gè yǒu piān。
嚣祲碍亭毒,三精惨不鲜。xiāo jìn ài tíng dú,sān jīng cǎn bù xiān。
涂饰为善治,制作埋九渊。tú shì wèi shàn zhì,zhì zuò mái jiǔ yuān。
固有二三子,梯级堪攀缘。gù yǒu èr sān zi,tī jí kān pān yuán。
夜永发孤啑,思远能废眠。yè yǒng fā gū shà,sī yuǎn néng fèi mián。
拔地为五岳,岂其高到天。bá dì wèi wǔ yuè,qǐ qí gāo dào tiān。

车若水

宋台州黄岩人,字清臣,号玉峰山民。车似庆孙。尝师从陈耆卿、杜范,又为王柏弟子。贾似道聘其入史馆,不赴。工古文与诗。有《宇宙略记》、《世运录》、《道统录》、《玉峰冗稿》、《脚气集》。 车若水的作品>>

猜您喜欢

和立斋先生雁山韵

车若水

洗山出穹石,削空蹲苍城。xǐ shān chū qióng shí,xuē kōng dūn cāng chéng。
一清屹万古,何物相与形。yī qīng yì wàn gǔ,hé wù xiāng yǔ xíng。
步涉贪深游,往往神所兵。bù shè tān shēn yóu,wǎng wǎng shén suǒ bīng。
立斋立千仞,天地鉴清声。lì zhāi lì qiān rèn,tiān dì jiàn qīng shēng。
平平溯龙准,不见猿鸟惊。píng píng sù lóng zhǔn,bù jiàn yuán niǎo jīng。
斯道今泬寥,斯人世重轻。sī dào jīn jué liáo,sī rén shì zhòng qīng。
擎天只柱健,此嘱谁堪膺。qíng tiān zhǐ zhù jiàn,cǐ zhǔ shuí kān yīng。

游灵岩

车若水

一径碧如合,四山危欲堕。yī jìng bì rú hé,sì shān wēi yù duò。
天低鸟不飞,露湿龙常过。tiān dī niǎo bù fēi,lù shī lóng cháng guò。
岩根小叶下,境净不可唾。yán gēn xiǎo yè xià,jìng jìng bù kě tuò。
深杳洞出云,冷钟佛惊卧。shēn yǎo dòng chū yún,lěng zhōng fú jīng wò。
川僧住八年,有此清福大。chuān sēng zhù bā nián,yǒu cǐ qīng fú dà。
而我寻盟来,坐借蒲团破。ér wǒ xún méng lái,zuò jiè pú tuán pò。
灯深眼双青,各话其所课。dēng shēn yǎn shuāng qīng,gè huà qí suǒ kè。
我谷未必实,他华已成果。wǒ gǔ wèi bì shí,tā huá yǐ chéng guǒ。
归来宜有馀,吾道岂全懦。guī lái yí yǒu yú,wú dào qǐ quán nuò。
壁间清献存,当年愧轻和。bì jiān qīng xiàn cún,dāng nián kuì qīng hé。
1712