古诗词

海棠

巩丰

衔子来东海,仙巢有凤雏。xián zi lái dōng hǎi,xiān cháo yǒu fèng chú。
华开新棣萼,莟结小茱萸。huá kāi xīn dì è,hàn jié xiǎo zhū yú。
富贵天专与,娇柔韵不粗。fù guì tiān zhuān yǔ,jiāo róu yùn bù cū。
轻盈飞燕赵,韶丽彩鸾吴。qīng yíng fēi yàn zhào,sháo lì cǎi luán wú。
入谱虽千品,倾城但一株。rù pǔ suī qiān pǐn,qīng chéng dàn yī zhū。
雾藏云体魄,霜染雪肌肤。wù cáng yún tǐ pò,shuāng rǎn xuě jī fū。
酒晕欺西子,冰姿笑藐姑。jiǔ yūn qī xī zi,bīng zī xiào miǎo gū。
暖风唇破玉,寒雨泪凝珠。nuǎn fēng chún pò yù,hán yǔ lèi níng zhū。
蝶喜穿油幕,蜂羞赋蜜租。dié xǐ chuān yóu mù,fēng xiū fù mì zū。
叶如疏复密,香似有还无。yè rú shū fù mì,xiāng shì yǒu hái wú。
净灌岷江锦,浓施禁国朱。jìng guàn mín jiāng jǐn,nóng shī jìn guó zhū。
欲眠须客去,佯醉索人扶。yù mián xū kè qù,yáng zuì suǒ rén fú。
剑外空逢杜,黄州却遇苏。jiàn wài kōng féng dù,huáng zhōu què yù sū。
已多归绮绣,唯未入氍毹。yǐ duō guī qǐ xiù,wéi wèi rù qú shū。
金谷非佳妾,雕阴是丑奴。jīn gǔ fēi jiā qiè,diāo yīn shì chǒu nú。
自珍红颊辅,应怪白髭须。zì zhēn hóng jiá fǔ,yīng guài bái zī xū。
照树呼银烛,浇丛命玉轳。zhào shù hū yín zhú,jiāo cóng mìng yù lú。
有诗曾送别,无力为嘘枯。yǒu shī céng sòng bié,wú lì wèi xū kū。
尤物空凡马,芳春过白驹。yóu wù kōng fán mǎ,fāng chūn guò bái jū。
尚凭花藻鉴,摘句已成图。shàng píng huā zǎo jiàn,zhāi jù yǐ chéng tú。

巩丰

宋婺州武义人,字仲至,号栗斋。少受学于吕祖谦。孝宗淳熙十一年以太学上舍对策及第。历知临安县,政尚宽简。迁提辖左藏库卒。擅文辞,片词半牍,皆清朗得言外趣。尤工为诗。有《东平集》。 巩丰的作品>>

猜您喜欢

芋洋岭背闻雨声满山细听林上槁叶风过之相戛击而成音后先疏数中节清绝难状篷笼夜雨未足为奇

巩丰

日未出扶桑,云犹屯海岳。rì wèi chū fú sāng,yún yóu tún hǎi yuè。
宛是欲雨时,朝阴凛岩壑。wǎn shì yù yǔ shí,cháo yīn lǐn yán hè。
霜林乱叶多,荏苒乾未落。shuāng lín luàn yè duō,rěn rǎn qián wèi luò。
飒飒满空山,细听微雨作。sà sà mǎn kōng shān,xì tīng wēi yǔ zuò。
一叶初自吟,万叶竞相谑。yī yè chū zì yín,wàn yè jìng xiāng xuè。
就彼最高枝,相摩应宫角。jiù bǐ zuì gāo zhī,xiāng mó yīng gōng jiǎo。
燥响欲相凭,风来能领略。zào xiǎng yù xiāng píng,fēng lái néng lǐng lüè。
须臾不闻风,但听雨索索。xū yú bù wén fēng,dàn tīng yǔ suǒ suǒ。
是雨亦无奇,如雨乃可乐。shì yǔ yì wú qí,rú yǔ nǎi kě lè。
风停叶静时,雨从何处著。fēng tíng yè jìng shí,yǔ cóng hé chù zhù。
霜野物声乾,终带尘土浊。shuāng yě wù shēng qián,zhōng dài chén tǔ zhuó。
篷音非出虚,瓢音太伤朴。péng yīn fēi chū xū,piáo yīn tài shāng pǔ。
得似此声清,潇洒过笙鹤。dé shì cǐ shēng qīng,xiāo sǎ guò shēng hè。
天籁者非耶,夔襄不能学。tiān lài zhě fēi yé,kuí xiāng bù néng xué。

送汤麟之秀才往汉东从徐省元教授学诗

巩丰

士游乡校间,如舟试津浦。shì yóu xiāng xiào jiān,rú zhōu shì jīn pǔ。
所见小溪山,未见大岛屿。suǒ jiàn xiǎo xī shān,wèi jiàn dà dǎo yǔ。
一旦远游学,如舟涉江湖。yī dàn yuǎn yóu xué,rú zhōu shè jiāng hú。
所见寖以广,变怪惊龙鱼。suǒ jiàn jìn yǐ guǎng,biàn guài jīng lóng yú。
人生本自有丘壑,陋巷栖迟穷亦乐。rén shēng běn zì yǒu qiū hè,lòu xiàng qī chí qióng yì lè。
何必三江暨五湖,始助胸中疆界拓。hé bì sān jiāng jì wǔ hú,shǐ zhù xiōng zhōng jiāng jiè tuò。
我言随寓耳目移,马迁所以游会稽。wǒ yán suí yù ěr mù yí,mǎ qiān suǒ yǐ yóu huì jī。
向令俯偻但京国,未必大放雄深词。xiàng lìng fǔ lóu dàn jīng guó,wèi bì dà fàng xióng shēn cí。
君今濯秀双溪水,下语不凡真可喜。jūn jīn zhuó xiù shuāng xī shuǐ,xià yǔ bù fán zhēn kě xǐ。
若使循为举子文,定自棘门儿戏耳。ruò shǐ xún wèi jǔ zi wén,dìng zì jí mén ér xì ěr。
古来妙技如屠龙,不疗饥馁徒为工。gǔ lái miào jì rú tú lóng,bù liáo jī něi tú wèi gōng。
不如高科取富贵,如一枣叶持针锋。bù rú gāo kē qǔ fù guì,rú yī zǎo yè chí zhēn fēng。
挟册将游随子国,亲贤况是诸侯客。xié cè jiāng yóu suí zi guó,qīn xián kuàng shì zhū hóu kè。
曾将好手冠南宫,行当阔步趋文石。céng jiāng hǎo shǒu guān nán gōng,xíng dāng kuò bù qū wén shí。
奋飞欲往气莫降,蒹葭莽莽天雨霜。fèn fēi yù wǎng qì mò jiàng,jiān jiā mǎng mǎng tiān yǔ shuāng。
扬澜左蠡吞九泽,大孤小孤插长江。yáng lán zuǒ lí tūn jiǔ zé,dà gū xiǎo gū chā zhǎng jiāng。
请停诗笔莫容易,大义联翩且周礼。qǐng tíng shī bǐ mò róng yì,dà yì lián piān qiě zhōu lǐ。
路途千里负笈人,并以经涂相指似。lù tú qiān lǐ fù jí rén,bìng yǐ jīng tú xiāng zhǐ shì。

大孤

巩丰

大孤小孤在何许,大矶小矶忽当浦。dà gū xiǎo gū zài hé xǔ,dà jī xiǎo jī hū dāng pǔ。
颠风吹浪未肯停,厌听萧萧打篷雨。diān fēng chuī làng wèi kěn tíng,yàn tīng xiāo xiāo dǎ péng yǔ。
今春积雪深复深,烂银犹照庐山阴。jīn chūn jī xuě shēn fù shēn,làn yín yóu zhào lú shān yīn。
狐裘欲脱未可脱,蚁醁当斟谁与斟。hú qiú yù tuō wèi kě tuō,yǐ lù dāng zhēn shuí yǔ zhēn。
晚来潮面乌如石,遥看知是长鱼脊。wǎn lái cháo miàn wū rú shí,yáo kàn zhī shì zhǎng yú jí。
篙人且下铁狸奴,更与风波斗今夕。gāo rén qiě xià tiě lí nú,gèng yǔ fēng bō dòu jīn xī。

二虫吟

巩丰

鲲鹏至大兮,形载于庄周逍遥之篇。kūn péng zhì dà xī,xíng zài yú zhuāng zhōu xiāo yáo zhī piān。
蟋蟀至小兮,名托于周公七月之雅。xī shuài zhì xiǎo xī,míng tuō yú zhōu gōng qī yuè zhī yǎ。
一则变化徙天池,一则悲鸣入床下。yī zé biàn huà xǐ tiān chí,yī zé bēi míng rù chuáng xià。
周公作诗陈艰难,琐屑如与妇子言。zhōu gōng zuò shī chén jiān nán,suǒ xiè rú yǔ fù zi yán。
天经地纬发真藻,特驱小物归毫端。tiān jīng dì wěi fā zhēn zǎo,tè qū xiǎo wù guī háo duān。
鹏大无伦世无有,挥斥八极隘宇宙。péng dà wú lún shì wú yǒu,huī chì bā jí ài yǔ zhòu。
世人有眼不见鹏,直赖庄周为不朽。shì rén yǒu yǎn bù jiàn péng,zhí lài zhuāng zhōu wèi bù xiǔ。
当年蟋蟀吟秋时,秦家宫殿隋家墀。dāng nián xī shuài yín qiū shí,qín jiā gōng diàn suí jiā chí。
鹏飞虽占九万里,得地稳密谁如伊。péng fēi suī zhàn jiǔ wàn lǐ,dé dì wěn mì shuí rú yī。
大鹏击水翔寥漠,蟋蟀逢春死篱落。dà péng jī shuǐ xiáng liáo mò,xī shuài féng chūn sǐ lí luò。
二虫得失何厚薄,天晴日午槐花落。èr chóng dé shī hé hòu báo,tiān qíng rì wǔ huái huā luò。

为举子时所用方砚小童涤之误伤其左角

巩丰

巾箱砚子何处得,溪翁用作待鱼石。jīn xiāng yàn zi hé chù dé,xī wēng yòng zuò dài yú shí。
博时不费杖头钱,遂入余家掌文墨。bó shí bù fèi zhàng tóu qián,suì rù yú jiā zhǎng wén mò。
父祖相传晚畀予,自幼相随真莫逆。fù zǔ xiāng chuán wǎn bì yǔ,zì yòu xiāng suí zhēn mò nì。
七星象斗隐约明,一口如池方寸窄。qī xīng xiàng dòu yǐn yuē míng,yī kǒu rú chí fāng cùn zhǎi。
忆曾携入对集英,仅毕春秋二三策。yì céng xié rù duì jí yīng,jǐn bì chūn qiū èr sān cè。
后来随宦落江湖,同上武昌题赤壁。hòu lái suí huàn luò jiāng hú,tóng shàng wǔ chāng tí chì bì。
定交首尾三十所,晏子狐裘虞老屐。dìng jiāo shǒu wěi sān shí suǒ,yàn zi hú qiú yú lǎo jī。
村童唐突岂偶然,一角微伤真可惜。cūn tóng táng tū qǐ ǒu rán,yī jiǎo wēi shāng zhēn kě xī。
大禹圭玺犹缺残,因损不妨成友益。dà yǔ guī xǐ yóu quē cán,yīn sǔn bù fáng chéng yǒu yì。
灵光一殿亦偶存,小物本来甘弃掷。líng guāng yī diàn yì ǒu cún,xiǎo wù běn lái gān qì zhì。
赞经禆史则已多,论议失中天赐谪。zàn jīng bì shǐ zé yǐ duō,lùn yì shī zhōng tiān cì zhé。
敬追子产谢叔向,息黥补劓全吾璧。jìng zhuī zi chǎn xiè shū xiàng,xī qíng bǔ yì quán wú bì。

翠蛟亭泉出天柱之趾将至洞霄门数折下坠方春盛时如蛟饮涧亭当木石最奇处旧取东坡诗语名以舞翠客谓不若直名翠蛟为不费答知宫事王君思明欣改之为赋一首

巩丰

木石相因依,妙处在得水。mù shí xiāng yīn yī,miào chù zài dé shuǐ。
遇其相合时,涧蹙水多止。yù qí xiāng hé shí,jiàn cù shuǐ duō zhǐ。
巍巍天柱峰,双洞空无底。wēi wēi tiān zhù fēng,shuāng dòng kōng wú dǐ。
怪石抱川回,灌木参天起。guài shí bào chuān huí,guàn mù cān tiān qǐ。
青蛟走玉骨,玄脉贯石髓。qīng jiāo zǒu yù gǔ,xuán mài guàn shí suǐ。
屈折暂得伸,掀舞如掉尾。qū zhé zàn dé shēn,xiān wǔ rú diào wěi。
亭成自何年,不陋亦不侈。tíng chéng zì hé nián,bù lòu yì bù chǐ。
秋深泉少缩,亭影照清泚。qiū shēn quán shǎo suō,tíng yǐng zhào qīng cǐ。
忽遇水飞流,亭在银涛里。hū yù shuǐ fēi liú,tíng zài yín tāo lǐ。
愁蛟卷亭去,相距不盈咫。chóu jiāo juǎn tíng qù,xiāng jù bù yíng zhǐ。
一落坠两谼,力竭势方已。yī luò zhuì liǎng hóng,lì jié shì fāng yǐ。
终疑入江湖,赴海日千里。zhōng yí rù jiāng hú,fù hǎi rì qiān lǐ。
昨夜山雨豪,梧竹尽风靡。zuó yè shān yǔ háo,wú zhú jǐn fēng mí。
轰雷与石斗,蛟怒几欲死。hōng léi yǔ shí dòu,jiāo nù jǐ yù sǐ。
吾亭方宴然,清晓见窗几。wú tíng fāng yàn rán,qīng xiǎo jiàn chuāng jǐ。
因携一樽来,与客相料理。yīn xié yī zūn lái,yǔ kè xiāng liào lǐ。
剩拟画将归,题诗却留此。shèng nǐ huà jiāng guī,tí shī què liú cǐ。

迎晖亭

巩丰

我来将值日午时,千峰照耀碧玻璃。wǒ lái jiāng zhí rì wǔ shí,qiān fēng zhào yào bì bō lí。
集贤村前俯列屋,宝林木石呈幽姿。jí xián cūn qián fǔ liè wū,bǎo lín mù shí chéng yōu zī。
人言可比双径雄,胜处乃在阿堵中。rén yán kě bǐ shuāng jìng xióng,shèng chù nǎi zài ā dǔ zhōng。
崇岗层嶂屹亭在,似约老眼来窥东。chóng gǎng céng zhàng yì tíng zài,shì yuē lǎo yǎn lái kuī dōng。
日出乌鸟飞,日入牛羊下。rì chū wū niǎo fēi,rì rù niú yáng xià。
再游当与夸父期,不用山僧远迎迓。zài yóu dāng yǔ kuā fù qī,bù yòng shān sēng yuǎn yíng yà。
2212