古诗词

白牡丹

叶茵

洛阳分种入侯家,魏紫姚黄谩自夸。luò yáng fēn zhǒng rù hóu jiā,wèi zǐ yáo huáng mán zì kuā。
素质不为颜色污,看来清得似梅花。sù zhì bù wèi yán sè wū,kàn lái qīng dé shì méi huā。

叶茵

宋吴江笠泽人,字景文。不慕荣利,萧闲自放,名其所居曰“顺适堂”,与徐玑、林洪相唱和。其诗闲雅清矫,与魏野、林逋风格相近,如《古意》、《竹风水月》等多为淡泊清雅之作。著《顺适堂吟稿》五卷。 叶茵的作品>>

猜您喜欢

叶茵

壁间吟不待秋时,吟苦中宵动客悲。bì jiān yín bù dài qiū shí,yín kǔ zhōng xiāo dòng kè bēi。
劝汝不须催妇织,家家五月卖新丝。quàn rǔ bù xū cuī fù zhī,jiā jiā wǔ yuè mài xīn sī。

长相思

叶茵

长相思,情万折,年少不来春又别。zhǎng xiāng sī,qíng wàn zhé,nián shǎo bù lái chūn yòu bié。
宝奁香,绣帏月。bǎo lián xiāng,xiù wéi yuè。
鸿雁音信稀,鸳鸯魂梦绝。hóng yàn yīn xìn xī,yuān yāng hún mèng jué。
尚持百年愿,料理丁香结。shàng chí bǎi nián yuàn,liào lǐ dīng xiāng jié。

偶成

叶茵

春阴晴复阴,因物悟浮生。chūn yīn qíng fù yīn,yīn wù wù fú shēng。
杜宇乡心重,杨花世事轻。dù yǔ xiāng xīn zhòng,yáng huā shì shì qīng。
知非蘧伯玉,觉是晋渊明。zhī fēi qú bó yù,jué shì jìn yuān míng。
此意谁人会,骑牛访偶耕。cǐ yì shuí rén huì,qí niú fǎng ǒu gēng。

爱闲亭

叶茵

苔深雨径寒,花落径斓斑。tái shēn yǔ jìng hán,huā luò jìng lán bān。
此处无名利,谁人肯往还。cǐ chù wú míng lì,shuí rén kěn wǎng hái。
性慵棋局废,坐久茗瓯闲。xìng yōng qí jú fèi,zuò jiǔ míng ōu xián。
禅观非难事,休官学住山。chán guān fēi nán shì,xiū guān xué zhù shān。

江湖伟观

叶茵

此地旧寒碧,留题护竹君。cǐ dì jiù hán bì,liú tí hù zhú jūn。
窗虚不碍月,壁老易生云。chuāng xū bù ài yuè,bì lǎo yì shēng yún。
一水东西隔,两山南北分。yī shuǐ dōng xī gé,liǎng shān nán běi fēn。
未堪低着眼,世事正纷纷。wèi kān dī zhe yǎn,shì shì zhèng fēn fēn。

酒边次赵东阁韵

叶茵

竹褪粉痕新,销磨九十春。zhú tuì fěn hén xīn,xiāo mó jiǔ shí chūn。
中年真率性,上古太平人。zhōng nián zhēn lǜ xìng,shàng gǔ tài píng rén。
有梦诗将圣,无愁酒不神。yǒu mèng shī jiāng shèng,wú chóu jiǔ bù shén。
静看红紫路,翻覆几回尘。jìng kàn hóng zǐ lù,fān fù jǐ huí chén。

友人自淮至

叶茵

别子若为久,于心终不忘。bié zi ruò wèi jiǔ,yú xīn zhōng bù wàng。
一杯评旧雨,两鬓对新霜。yī bēi píng jiù yǔ,liǎng bìn duì xīn shuāng。
客里春行早,愁边夜坐长。kè lǐ chūn xíng zǎo,chóu biān yè zuò zhǎng。
明时成摈弃,无语及淮乡。míng shí chéng bìn qì,wú yǔ jí huái xiāng。

赋顺适堂

叶茵

暗触少陵机,茅居峙竹扉。àn chù shǎo líng jī,máo jū zhì zhú fēi。
安时贫亦乐,闻道咏而归。ān shí pín yì lè,wén dào yǒng ér guī。
凫鹤从长短,鸢鱼自跃飞。fú hè cóng zhǎng duǎn,yuān yú zì yuè fēi。
吾犹臧谷耳,夷蹠是耶非。wú yóu zāng gǔ ěr,yí zhí shì yé fēi。

除夜立春

叶茵

别岁传佳话,论文忆旧盟。bié suì chuán jiā huà,lùn wén yì jiù méng。
黄柑凝腊酿,爆竹带春声。huáng gān níng là niàng,bào zhú dài chūn shēng。
节序有终始,儿童争送迎。jié xù yǒu zhōng shǐ,ér tóng zhēng sòng yíng。
此身强健在,列炬到天明。cǐ shēn qiáng jiàn zài,liè jù dào tiān míng。

叶茵

疏影几黄昏,明明野水滨。shū yǐng jǐ huáng hūn,míng míng yě shuǐ bīn。
未风先信息,无雪更精神。wèi fēng xiān xìn xī,wú xuě gèng jīng shén。
一白见真色,万红随后尘。yī bái jiàn zhēn sè,wàn hóng suí hòu chén。
自来花下饮,肺腑尽生春。zì lái huā xià yǐn,fèi fǔ jǐn shēng chūn。

游西洞庭山

叶茵

漫游三十载,屐齿晕苍苔。màn yóu sān shí zài,jī chǐ yūn cāng tái。
两地无多里,一生能几回。liǎng dì wú duō lǐ,yī shēng néng jǐ huí。
洞深龙未蛰,丹熟灶无灰。dòng shēn lóng wèi zhé,dān shú zào wú huī。
已觉忘身世,松梢有鹤来。yǐ jué wàng shēn shì,sōng shāo yǒu hè lái。

山行

叶茵

未了行春债,因哦遣兴诗。wèi le xíng chūn zhài,yīn ó qiǎn xīng shī。
寒多啼鸟噤,路滑蹇驴迟。hán duō tí niǎo jìn,lù huá jiǎn lǘ chí。
久雨红辞树,深林绿授枝。jiǔ yǔ hóng cí shù,shēn lín lǜ shòu zhī。
惊心衰朽日,容易过花时。jīng xīn shuāi xiǔ rì,róng yì guò huā shí。

入山

叶茵

到来非俗境,一片隐心生。dào lái fēi sú jìng,yī piàn yǐn xīn shēng。
晓雾沈山色,春禽和水声。xiǎo wù shěn shān sè,chūn qín hé shuǐ shēng。
逢人多古貌,对语率真情。féng rén duō gǔ mào,duì yǔ lǜ zhēn qíng。
同在无怀世,炉熏答圣明。tóng zài wú huái shì,lú xūn dá shèng míng。

酷暑

叶茵

动息汗流珠,无风可涤除。dòng xī hàn liú zhū,wú fēng kě dí chú。
炎威狱下吏,生意鼎中鱼。yán wēi yù xià lì,shēng yì dǐng zhōng yú。
席地抔冰水,扃门谢客车。xí dì póu bīng shuǐ,jiōng mén xiè kè chē。
因思游宦者,曾未忆家居。yīn sī yóu huàn zhě,céng wèi yì jiā jū。

秋至

叶茵

节序暗推移,清商渐戒期。jié xù àn tuī yí,qīng shāng jiàn jiè qī。
旅怀?早计,凉信柳先知。lǚ huái zǎo jì,liáng xìn liǔ xiān zhī。
万事到双鬓,馀生消几诗。wàn shì dào shuāng bìn,yú shēng xiāo jǐ shī。
最怜梁上燕,巢稳又归时。zuì lián liáng shàng yàn,cháo wěn yòu guī shí。
3081234567»