古诗词

次游法喜寺韵

叶茵

招提四百载,不与世劫俱。zhāo tí sì bǎi zài,bù yǔ shì jié jù。
松陵拱空觉,柏香祠真如。sōng líng gǒng kōng jué,bǎi xiāng cí zhēn rú。
时秋兆嫩凉,揖客登其庐。shí qiū zhào nèn liáng,yī kè dēng qí lú。
廊邃碑篆剥,阁迥钟声疏。láng suì bēi zhuàn bō,gé jiǒng zhōng shēng shū。
中有白足侣,光现摩尼珠。zhōng yǒu bái zú lǚ,guāng xiàn mó ní zhū。
勘问点头石,奔走观心狐。kān wèn diǎn tóu shí,bēn zǒu guān xīn hú。
坐我六和室,风回晴窗虚。zuò wǒ liù hé shì,fēng huí qíng chuāng xū。
棋枰迭胜负,哗音发酒馀。qí píng dié shèng fù,huā yīn fā jiǔ yú。
饱分蔬笋供,似可山林居。bǎo fēn shū sǔn gōng,shì kě shān lín jū。
同是百年客,得此一日娱。tóng shì bǎi nián kè,dé cǐ yī rì yú。
远社不复见,熟与斯人徒。yuǎn shè bù fù jiàn,shú yǔ sī rén tú。
松日簸斜影,麾儿呼移厨。sōng rì bǒ xié yǐng,huī ér hū yí chú。
驾流来鲈乡,野云黏菰蒲。jià liú lái lú xiāng,yě yún nián gū pú。
客散渔火稀,冉冉吟篷孤。kè sàn yú huǒ xī,rǎn rǎn yín péng gū。

叶茵

宋吴江笠泽人,字景文。不慕荣利,萧闲自放,名其所居曰“顺适堂”,与徐玑、林洪相唱和。其诗闲雅清矫,与魏野、林逋风格相近,如《古意》、《竹风水月》等多为淡泊清雅之作。著《顺适堂吟稿》五卷。 叶茵的作品>>

猜您喜欢

舟次

叶茵

轻舟小驻绿杨堤,载得闲云过别溪。qīng zhōu xiǎo zhù lǜ yáng dī,zài dé xián yún guò bié xī。
云本无心天欲暮,一声何处杜鹃啼。yún běn wú xīn tiān yù mù,yī shēng hé chù dù juān tí。

江湖伟观山亭二首

叶茵

结束虚亭近太清,山光水影互逢迎。jié shù xū tíng jìn tài qīng,shān guāng shuǐ yǐng hù féng yíng。
人心只觉山多险,几个人心水样平。rén xīn zhǐ jué shān duō xiǎn,jǐ gè rén xīn shuǐ yàng píng。

江湖伟观山亭二首

叶茵

软红尘外耸嵯峨,题品先曾属老坡。ruǎn hóng chén wài sǒng cuó é,tí pǐn xiān céng shǔ lǎo pō。
立脚愈高天愈阔,静看舟楫驾风波。lì jiǎo yù gāo tiān yù kuò,jìng kàn zhōu jí jià fēng bō。

林和靖祠

叶茵

鹤去山孤草亦荒,旋吟长句谒虚堂。hè qù shān gū cǎo yì huāng,xuán yín zhǎng jù yè xū táng。
束刍尚拟人如玉,一朵梅花当瓣香。shù chú shàng nǐ rén rú yù,yī duǒ méi huā dāng bàn xiāng。

三高祠

叶茵

一为功成一见几,一逢叔世老渔矶。yī wèi gōng chéng yī jiàn jǐ,yī féng shū shì lǎo yú jī。
后人欲隐求其志,志不因时隐亦非。hòu rén yù yǐn qiú qí zhì,zhì bù yīn shí yǐn yì fēi。

白牡丹

叶茵

洛阳分种入侯家,魏紫姚黄谩自夸。luò yáng fēn zhǒng rù hóu jiā,wèi zǐ yáo huáng mán zì kuā。
素质不为颜色污,看来清得似梅花。sù zhì bù wèi yán sè wū,kàn lái qīng dé shì méi huā。

蚕妇吟二首

叶茵

九日三眠火力齐,五朝又报四眠时。jiǔ rì sān mián huǒ lì qí,wǔ cháo yòu bào sì mián shí。
辛勤一月方能茧,缫得成丝却卖丝。xīn qín yī yuè fāng néng jiǎn,sāo dé chéng sī què mài sī。

蚕妇吟二首

叶茵

扫下乌儿毛样细,满箱桑叶剪青柔。sǎo xià wū ér máo yàng xì,mǎn xiāng sāng yè jiǎn qīng róu。
大姑不似三姑巧,今岁缫丝两倍收。dà gū bù shì sān gū qiǎo,jīn suì sāo sī liǎng bèi shōu。

昭君怨

叶茵

塞上将军且罢兵,一身万里自经营。sāi shàng jiāng jūn qiě bà bīng,yī shēn wàn lǐ zì jīng yíng。
将军歌舞升平日,却调琵琶寄怨声。jiāng jūn gē wǔ shēng píng rì,què diào pí pá jì yuàn shēng。

香奁体五首

叶茵

相思独向小窗明,试剪春衣趁晚晴。xiāng sī dú xiàng xiǎo chuāng míng,shì jiǎn chūn yī chèn wǎn qíng。
还觉此情丝样小,欲裁不断柰何情。hái jué cǐ qíng sī yàng xiǎo,yù cái bù duàn nài hé qíng。

香奁体五首

叶茵

雌蝶雄蜂缀杏枝,此时此意妾心知。cí dié xióng fēng zhuì xìng zhī,cǐ shí cǐ yì qiè xīn zhī。
等闲绣在香囊上,寄与东风赠所思。děng xián xiù zài xiāng náng shàng,jì yǔ dōng fēng zèng suǒ sī。

香奁体五首

叶茵

千里相思两寂寥,东阳应减旧时腰。qiān lǐ xiāng sī liǎng jì liáo,dōng yáng yīng jiǎn jiù shí yāo。
书中喜有归来字,携傍红窗把笔描。shū zhōng xǐ yǒu guī lái zì,xié bàng hóng chuāng bǎ bǐ miáo。

香奁体五首

叶茵

绿杨红杏闹墙头,画出眉山却带秋。lǜ yáng hóng xìng nào qiáng tóu,huà chū méi shān què dài qiū。
一行珠帘休卷上,怕春知道有人愁。yī xíng zhū lián xiū juǎn shàng,pà chūn zhī dào yǒu rén chóu。

香奁体五首

叶茵

倚楼目断暮江边,约定归期夜不眠。yǐ lóu mù duàn mù jiāng biān,yuē dìng guī qī yè bù mián。
香篆有烟灯有晕,笑移针线向床前。xiāng zhuàn yǒu yān dēng yǒu yūn,xiào yí zhēn xiàn xiàng chuáng qián。

春寒

叶茵

寒禁蕨芽拳尚小,雨缄茶觜舌无香。hán jìn jué yá quán shàng xiǎo,yǔ jiān chá zī shé wú xiāng。
山翁不信春光老,只道侬家未种秧。shān wēng bù xìn chūn guāng lǎo,zhǐ dào nóng jiā wèi zhǒng yāng。