古诗词

曾开

咄哉瞎驴,丛林妖孽。duō zāi xiā lǘ,cóng lín yāo niè。
震地一声,天机漏泄。zhèn dì yī shēng,tiān jī lòu xiè。
有人更问意如何,拈起拂子劈口截。yǒu rén gèng wèn yì rú hé,niān qǐ fú zi pī kǒu jié。

曾开

宋赣州人,徙居河南府,字天游。徽宗崇宁二年进士。曾从游酢学,与刘安世交。累擢起居舍人,权中书舍人。掖垣草制,多所论驳,忤时相意,左迁太常少卿。高宗时为刑部侍郎,上言增补禁军,迁礼部侍郎兼直学士院。忤秦桧,罢知婺州,改徽州,以病免。卒年七十一。 曾开的作品>>

猜您喜欢

李伯纪丞相挽诗

曾开

先帝收多士,惟公最妙年。xiān dì shōu duō shì,wéi gōng zuì miào nián。
清班依日月,谠论薄云天。qīng bān yī rì yuè,dǎng lùn báo yún tiān。
终赖高名重,来扶大业全。zhōng lài gāo míng zhòng,lái fú dà yè quán。
谁提太史笔,臣主颂俱贤。shuí tí tài shǐ bǐ,chén zhǔ sòng jù xián。

李伯纪丞相挽诗

曾开

太上初传位,安危俯仰间。tài shàng chū chuán wèi,ān wēi fǔ yǎng jiān。
从容回万乘,指顾复三关。cóng róng huí wàn chéng,zhǐ gù fù sān guān。
汉北尘沙迥,闽中日月闲。hàn běi chén shā jiǒng,mǐn zhōng rì yuè xián。
谁知千载后,遗恨在燕山。shuí zhī qiān zài hòu,yí hèn zài yàn shān。

李伯纪丞相挽诗

曾开

追数中兴相,公居第一人。zhuī shù zhōng xīng xiāng,gōng jū dì yī rén。
初期从北伐,宁料久南巡。chū qī cóng běi fá,níng liào jiǔ nán xún。
此日劳明主,他年忆旧臣。cǐ rì láo míng zhǔ,tā nián yì jiù chén。
东都朝万国,不复见簪绅。dōng dōu cháo wàn guó,bù fù jiàn zān shēn。

李伯纪丞相挽诗

曾开

昔造东都第,斯文得典型。xī zào dōng dōu dì,sī wén dé diǎn xíng。
谬蒙蕃下榻,亲见鲤趋庭。miù méng fān xià tà,qīn jiàn lǐ qū tíng。
雁序相先后,鸿飞独杳冥。yàn xù xiāng xiān hòu,hóng fēi dú yǎo míng。
至今鸾鹄峙,梧竹养修翎。zhì jīn luán gǔ zhì,wú zhú yǎng xiū líng。

李伯纪丞相挽诗

曾开

一别睢阳后,风霜十五年。yī bié suī yáng hòu,fēng shuāng shí wǔ nián。
劳生俱老矣,流涕独潸然。láo shēng jù lǎo yǐ,liú tì dú shān rán。
丹井秋来就,心灯夜半传。dān jǐng qiū lái jiù,xīn dēng yè bàn chuán。
定应真不死,归卧白云边。dìng yīng zhēn bù sǐ,guī wò bái yún biān。