古诗词

翠微寺

叶秀发

茫茫宇宙几分离,晚识真人历数归。máng máng yǔ zhòu jǐ fēn lí,wǎn shí zhēn rén lì shù guī。
五闰都无半抔土,清风千古一麻衣。wǔ rùn dōu wú bàn póu tǔ,qīng fēng qiān gǔ yī má yī。

叶秀发

叶秀发(一一六一~一二三○),南宋官吏。字茂叔,学者称南坡先生,金华(今属浙江)人。师事吕祖谦、唐仲友。宁宗庆元二年(一一九六)进士。授福州长溪簿。历庆元府教授,知政和县、休宁县、扬子县。理家绍定元年(一二二八),知高邮军。三年卒,年七十。 叶秀发的作品>>

猜您喜欢

醉落魄自寿

叶秀发

胸襟洒落。xiōng jīn sǎ luò。
光风霁月澄寥廓。guāng fēng jì yuè chéng liáo kuò。
生平素志惟丘壑。shēng píng sù zhì wéi qiū hè。
随分田园,花木四时乐。suí fēn tián yuán,huā mù sì shí lè。
儿孙不用千金橐。ér sūn bù yòng qiān jīn tuó。
吾家自有诗书粕。wú jiā zì yǒu shī shū pò。
生朝有酒团栾酌。shēng cháo yǒu jiǔ tuán luán zhuó。
因笑渠侬,痴骖画松鹤。yīn xiào qú nóng,chī cān huà sōng hè。

题龙吟寺

叶秀发

晓色明征辔,疏钟忽断林。xiǎo sè míng zhēng pèi,shū zhōng hū duàn lín。
谭经惊虎伏,说法引龙吟。tán jīng jīng hǔ fú,shuō fǎ yǐn lóng yín。
竹影残镫暗,苔痕落叶深。zhú yǐng cán dèng àn,tái hén luò yè shēn。
客怀无处适,攲枕听霜砧。kè huái wú chù shì,qī zhěn tīng shuāng zhēn。

广福寺

叶秀发

细问黄山事,荒唐半不传。xì wèn huáng shān shì,huāng táng bàn bù chuán。
诸峰几林壑,十日九云烟。zhū fēng jǐ lín hè,shí rì jiǔ yún yān。
笙断空中籁,丹留涧底泉。shēng duàn kōng zhōng lài,dān liú jiàn dǐ quán。
相招愧猿鹤,何日谢尘缘。xiāng zhāo kuì yuán hè,hé rì xiè chén yuán。

登古城山观

叶秀发

飞观干霄出,疏松隔坞闻。fēi guān gàn xiāo chū,shū sōng gé wù wén。
水声高下涧,山色去来云。shuǐ shēng gāo xià jiàn,shān sè qù lái yún。
露舄行秋杪,天花落叶分。lù xì xíng qiū miǎo,tiān huā luò yè fēn。
小窗吟不就,清杀病休文。xiǎo chuāng yín bù jiù,qīng shā bìng xiū wén。

黄山喜晴即事

叶秀发

一春鸠妇不停鸣,远岫云归喜得晴。yī chūn jiū fù bù tíng míng,yuǎn xiù yún guī xǐ dé qíng。
水拍秧田钗股细,风吹麦陇浪纹轻。shuǐ pāi yāng tián chāi gǔ xì,fēng chuī mài lǒng làng wén qīng。
天应怜我倦行役,山亦多情互送迎。tiān yīng lián wǒ juàn xíng yì,shān yì duō qíng hù sòng yíng。
三十六峰如好客,相逢便觉眼增明。sān shí liù fēng rú hǎo kè,xiāng féng biàn jué yǎn zēng míng。

兴国寺

叶秀发

虽无酒令与诗筹,喜约新盟访旧游。suī wú jiǔ lìng yǔ shī chóu,xǐ yuē xīn méng fǎng jiù yóu。
寒露正催黄菊晚,断云不锁碧山秋。hán lù zhèng cuī huáng jú wǎn,duàn yún bù suǒ bì shān qiū。
机于空处鸥方下,节到寒时蝶也愁。jī yú kōng chù ōu fāng xià,jié dào hán shí dié yě chóu。
聚散抟沙多少恨,一诗三叹寄汤休。jù sàn tuán shā duō shǎo hèn,yī shī sān tàn jì tāng xiū。