古诗词

浪淘沙令·其三即事

仲并

草圣与诗馀。cǎo shèng yǔ shī yú。
清韵谁如。qīng yùn shuí rú。
生绡团扇倩谁书。shēng xiāo tuán shàn qiàn shuí shū。
月湛素华天似水,深院凉初。yuè zhàn sù huá tiān shì shuǐ,shēn yuàn liáng chū。
人散晚钟疏。rén sàn wǎn zhōng shū。
后约还虚。hòu yuē hái xū。
良宵忍放枕鸾孤。liáng xiāo rěn fàng zhěn luán gū。
要得相逢除是梦,有梦来无。yào dé xiāng féng chú shì mèng,yǒu mèng lái wú。

仲并

约公元一一四七年前后在世]字弥性,江都(今江苏扬州)人。生卒年均不详,约宋高宗绍兴中前后在世。幼好学强记,其母尝屏其所观书,几上仅余台历一册,明旦默记,纤悉不误。高宗绍兴二年(一一三二)进士,调平江府学教授。五年,通判湖州。七年,以张浚荐召至阙,为秦桧所阻,出通判镇江府。十六年,为言者所劾,降二官(《建炎以来系年要录》卷一五五),自是闲退二十年。孝宗隆兴元年(一一六三),擢光禄丞,晚知蕲州。 仲并的作品>>

猜您喜欢

舟过仁王寺因口占一首

仲并

平野绿远近,晴山翠纵横。píng yě lǜ yuǎn jìn,qíng shān cuì zòng héng。
西风今日凉,天意济此行。xī fēng jīn rì liáng,tiān yì jì cǐ xíng。
居士十日病,快意身已轻。jū shì shí rì bìng,kuài yì shēn yǐ qīng。
逢寺聊少憩,山僧苦相迎。féng sì liáo shǎo qì,shān sēng kǔ xiāng yíng。
岂为馀事来,泉石钟吾情。qǐ wèi yú shì lái,quán shí zhōng wú qíng。
风生本何意,松篁得之清。fēng shēng běn hé yì,sōng huáng dé zhī qīng。
向来城市口,无此笙竽声。xiàng lái chéng shì kǒu,wú cǐ shēng yú shēng。
坐久百念歇,一雨秋意生。zuò jiǔ bǎi niàn xiē,yī yǔ qiū yì shēng。
所恨二三子,无怀可同倾。suǒ hèn èr sān zi,wú huái kě tóng qīng。
少日戒客气,四十犹未平。shǎo rì jiè kè qì,sì shí yóu wèi píng。
一事一错误,百年几折肱。yī shì yī cuò wù,bǎi nián jǐ zhé gōng。
不如谢公等,穷山掩柴扃。bù rú xiè gōng děng,qióng shān yǎn chái jiōng。

戏李彦平李德邵

仲并

人生贵适意,自苦良亦痴。rén shēng guì shì yì,zì kǔ liáng yì chī。
百年同梦幻,富贵安所施。bǎi nián tóng mèng huàn,fù guì ān suǒ shī。
我生世缘薄,疲弱不可支。wǒ shēng shì yuán báo,pí ruò bù kě zhī。
纷华岂不佳,自觉心已辞。fēn huá qǐ bù jiā,zì jué xīn yǐ cí。
归来时自笑,抚手长嗟咨。guī lái shí zì xiào,fǔ shǒu zhǎng jiē zī。
人生行乐耳,勋业知何时。rén shēng xíng lè ěr,xūn yè zhī hé shí。
两李近豪放,高怀不少卑。liǎng lǐ jìn háo fàng,gāo huái bù shǎo bēi。
谪仙已云殁,流风宛在兹。zhé xiān yǐ yún mò,liú fēng wǎn zài zī。
平子韵绝俗,豪逸真吾师。píng zi yùn jué sú,háo yì zhēn wú shī。
万事一粲然,不复论成亏。wàn shì yī càn rán,bù fù lùn chéng kuī。
邵公檗庵下,操心常苦危。shào gōng bò ān xià,cāo xīn cháng kǔ wēi。
易象鲁春秋,忧乐常相随。yì xiàng lǔ chūn qiū,yōu lè cháng xiāng suí。
端居谈利害,羌夷可鞭笞。duān jū tán lì hài,qiāng yí kě biān chī。
近亦能稍稍,笑语随儿嬉。jìn yì néng shāo shāo,xiào yǔ suí ér xī。
平居如二子,廊庙真所宜。píng jū rú èr zi,láng miào zhēn suǒ yí。
人岂不自省,何必求蓍龟。rén qǐ bù zì shěng,hé bì qiú shī guī。
漫游恐未免,慎勿差毫厘。màn yóu kǒng wèi miǎn,shèn wù chà háo lí。
世事足反覆,纷纷尽如斯。shì shì zú fǎn fù,fēn fēn jǐn rú sī。
错固不足道,谊也亦为之。cuò gù bù zú dào,yì yě yì wèi zhī。
请复铭座右,政可为吾规。qǐng fù míng zuò yòu,zhèng kě wèi wú guī。
前言戏之耳,未来容可追。qián yán xì zhī ěr,wèi lái róng kě zhuī。

元宵微雨十六夜雨止见月

仲并

灯火千门竞是日,出户黄昏云抹漆。dēng huǒ qiān mén jìng shì rì,chū hù huáng hūn yún mǒ qī。
夜光乘闇何处投,冷淡行人怅如失。yè guāng chéng àn hé chù tóu,lěng dàn xíng rén chàng rú shī。
明朝风清天动色,云阴初若龟兆坼。míng cháo fēng qīng tiān dòng sè,yún yīn chū ruò guī zhào chè。
须臾白盘升天东,相如归来更全璧。xū yú bái pán shēng tiān dōng,xiāng rú guī lái gèng quán bì。

舟行用前韵怀祝子权

仲并

杨枝巧作腰支弱,不分小桃红入萼。yáng zhī qiǎo zuò yāo zhī ruò,bù fēn xiǎo táo hóng rù è。
风光向人但妩媚,客子那知行路恶。fēng guāng xiàng rén dàn wǔ mèi,kè zi nà zhī xíng lù è。
短篷荡漾晴波里,取次茶深酒薄薄。duǎn péng dàng yàng qíng bō lǐ,qǔ cì chá shēn jiǔ báo báo。
所思故人殊未来,悲风为我生绝壑。suǒ sī gù rén shū wèi lái,bēi fēng wèi wǒ shēng jué hè。
尘沙隔年不相见,结邻空记他时约。chén shā gé nián bù xiāng jiàn,jié lín kōng jì tā shí yuē。
相看一字不寄将,剩有新知岂云乐。xiāng kàn yī zì bù jì jiāng,shèng yǒu xīn zhī qǐ yún lè。
眼前俗士败意耳,忆君岁岁空牢落。yǎn qián sú shì bài yì ěr,yì jūn suì suì kōng láo luò。
炯炯眉目端可思,月照西廊暮云廓。jiǒng jiǒng méi mù duān kě sī,yuè zhào xī láng mù yún kuò。

建昌守杨吉老得居湖州山间作亭于上名曰弁辉为长句以记之

仲并

白首苕溪几我乡,青眼弁山如故友。bái shǒu sháo xī jǐ wǒ xiāng,qīng yǎn biàn shān rú gù yǒu。
诛茅晚岁合岩栖,漂梗一生嗟浪走。zhū máo wǎn suì hé yán qī,piāo gěng yī shēng jiē làng zǒu。
往往每来每太息,去去一步一回首。wǎng wǎng měi lái měi tài xī,qù qù yī bù yī huí shǒu。
檐楹之雄谁氏室,基堂宜为后人有。yán yíng zhī xióng shuí shì shì,jī táng yí wèi hòu rén yǒu。
荣华谬作长久计,荡盈要以仁谊守。róng huá miù zuò zhǎng jiǔ jì,dàng yíng yào yǐ rén yì shǒu。
室空无人人不问,天固遗公公信否。shì kōng wú rén rén bù wèn,tiān gù yí gōng gōng xìn fǒu。
轮奂雅宜凤池人,权舆本自凤池手。lún huàn yǎ yí fèng chí rén,quán yú běn zì fèng chí shǒu。
付之勋阀可无憾,会与令名俱不朽。fù zhī xūn fá kě wú hàn,huì yǔ lìng míng jù bù xiǔ。
雅怀卜邻非卜居,嚣尘可暂不可久。yǎ huái bo lín fēi bo jū,xiāo chén kě zàn bù kě jiǔ。
新亭巀嵲城之巅,佳致回环天所就。xīn tíng jié niè chéng zhī diān,jiā zhì huí huán tiān suǒ jiù。
与山似有他年约,相向每为长者寿。yǔ shān shì yǒu tā nián yuē,xiāng xiàng měi wèi zhǎng zhě shòu。
碧鲜苍润被草木,暖翠晴光排户牖。bì xiān cāng rùn bèi cǎo mù,nuǎn cuì qíng guāng pái hù yǒu。
时复一觞浇磊磈,下视群峰皆培塿。shí fù yī shāng jiāo lěi wěi,xià shì qún fēng jiē péi lǒu。
乃知韫玉山有辉,更觉看山公不负。nǎi zhī yùn yù shān yǒu huī,gèng jué kàn shān gōng bù fù。
向来曾试西垣策,只今聊绾南丰绶。xiàng lái céng shì xī yuán cè,zhǐ jīn liáo wǎn nán fēng shòu。
胸中水鉴极泾渭,笔下瑰辞粲琼玖。xiōng zhōng shuǐ jiàn jí jīng wèi,bǐ xià guī cí càn qióng jiǔ。
倾盖视我平生交,曳裾陪公众客后。qīng gài shì wǒ píng shēng jiāo,yè jū péi gōng zhòng kè hòu。
喜见成都宅一区,恨无负郭田数亩。xǐ jiàn chéng dōu zhái yī qū,hèn wú fù guō tián shù mǔ。
去住还当惭二老,穷独已复成一叟。qù zhù hái dāng cán èr lǎo,qióng dú yǐ fù chéng yī sǒu。
门前剥啄非他人,我来问字不载酒。mén qián bō zhuó fēi tā rén,wǒ lái wèn zì bù zài jiǔ。

陈行之得之因震泽旧居辟小阁面列洞庭山客有名以尊经者江都仲某为长句以纪之

仲并

洞庭之野排千岩,陈子卷帘非爱山。dòng tíng zhī yě pái qiān yán,chén zi juǎn lián fēi ài shān。
震泽之流清没底,陈子凭栏不观水。zhèn zé zhī liú qīng méi dǐ,chén zi píng lán bù guān shuǐ。
杰阁横空一事无,终年传习唯父书。jié gé héng kōng yī shì wú,zhōng nián chuán xí wéi fù shū。
乃翁平时束五传,绝人伟论惊诸儒。nǎi wēng píng shí shù wǔ chuán,jué rén wěi lùn jīng zhū rú。
至宝不受久埋没,近者私记刊吴都。zhì bǎo bù shòu jiǔ mái méi,jìn zhě sī jì kān wú dōu。
搢绅骈肩快先睹,一言价重百车渠。jìn shēn pián jiān kuài xiān dǔ,yī yán jià zhòng bǎi chē qú。
正派源流要有自,二难秀发名家驹。zhèng pài yuán liú yào yǒu zì,èr nán xiù fā míng jiā jū。
少小辛勤门户计,皇天有知子不孤。shǎo xiǎo xīn qín mén hù jì,huáng tiān yǒu zhī zi bù gū。
于今三十五经立,亹亹雄辩来起予。yú jīn sān shí wǔ jīng lì,wěi wěi xióng biàn lái qǐ yǔ。
不但家法传群纪,经学当与心法俱。bù dàn jiā fǎ chuán qún jì,jīng xué dāng yǔ xīn fǎ jù。
溪山相对无浪语,宝此一编时卷舒。xī shān xiāng duì wú làng yǔ,bǎo cǐ yī biān shí juǎn shū。
自怜早岁已漂泊,乃翁邀我来僧庐。zì lián zǎo suì yǐ piāo pō,nǎi wēng yāo wǒ lái sēng lú。
于今埙篪弦诵地,当时从容谈笑馀。yú jīn xūn chí xián sòng dì,dāng shí cóng róng tán xiào yú。
契阔死生三十载,萍浮蓬转常崎岖。qì kuò sǐ shēng sān shí zài,píng fú péng zhuǎn cháng qí qū。
子能箕裘万事足,其他得丧争锱铢。zi néng jī qiú wàn shì zú,qí tā dé sàng zhēng zī zhū。
凛凛清氛端可想,神游仿佛归来欤。lǐn lǐn qīng fēn duān kě xiǎng,shén yóu fǎng fú guī lái yú。

避暑报恩观

仲并

万家九陌车尘中,丹甍碧瓦真人宫。wàn jiā jiǔ mò chē chén zhōng,dān méng bì wǎ zhēn rén gōng。
回廊小院略具体,清风爽气无能同。huí láng xiǎo yuàn lüè jù tǐ,qīng fēng shuǎng qì wú néng tóng。
殿檐密有杉松护,炎蒸纵酷来无从。diàn yán mì yǒu shān sōng hù,yán zhēng zòng kù lái wú cóng。
偶因谒客凌晨入,归径往往侵昏钟。ǒu yīn yè kè líng chén rù,guī jìng wǎng wǎng qīn hūn zhōng。
道人坐稳知乐否,我生半世犹飘蓬。dào rén zuò wěn zhī lè fǒu,wǒ shēng bàn shì yóu piāo péng。
茅檐与此异寒暑,分毫不透东南风。máo yán yǔ cǐ yì hán shǔ,fēn háo bù tòu dōng nán fēng。

外舅庄子尚生辰

仲并

荆溪之山环千峰,摩空巉绝相争雄。jīng xī zhī shān huán qiān fēng,mó kōng chán jué xiāng zhēng xióng。
与公万仞俱壁立,只有爽气蟠胸中。yǔ gōng wàn rèn jù bì lì,zhǐ yǒu shuǎng qì pán xiōng zhōng。
荆溪之流碧满野,寒光秀色兼天泻。jīng xī zhī liú bì mǎn yě,hán guāng xiù sè jiān tiān xiè。
与公雅量相对清,更觉波澜来笔下。yǔ gōng yǎ liàng xiāng duì qīng,gèng jué bō lán lái bǐ xià。
高门悬弧此日生,少年挥毫敌两京。gāo mén xuán hú cǐ rì shēng,shǎo nián huī háo dí liǎng jīng。
当时紫宸初射策,玉色临轩知姓名。dāng shí zǐ chén chū shè cè,yù sè lín xuān zhī xìng míng。
一旦横经向儒苑,凤掖銮坡去非远。yī dàn héng jīng xiàng rú yuàn,fèng yē luán pō qù fēi yuǎn。
如今高卧尚琳宫,主父严徐见何晚。rú jīn gāo wò shàng lín gōng,zhǔ fù yán xú jiàn hé wǎn。
向来皂盖先一州,龚黄已往无此流。xiàng lái zào gài xiān yī zhōu,gōng huáng yǐ wǎng wú cǐ liú。
旰食我皇收士急,未容独乐林泉幽。gàn shí wǒ huáng shōu shì jí,wèi róng dú lè lín quán yōu。
华堂宴笑春风里,水绿山青助公喜。huá táng yàn xiào chūn fēng lǐ,shuǐ lǜ shān qīng zhù gōng xǐ。
三槐功就却归来,寿如此山如此水。sān huái gōng jiù què guī lái,shòu rú cǐ shān rú cǐ shuǐ。

代人上师垣生辰三首

仲并

玉带金鱼衮绣光,维垣一旦侍君王。yù dài jīn yú gǔn xiù guāng,wéi yuán yī dàn shì jūn wáng。
垂绅庙堂调玉烛,能使天公时雨旸。chuí shēn miào táng diào yù zhú,néng shǐ tiān gōng shí yǔ yáng。
畴昔干戈岁屡歉,于今万室盈仓箱。chóu xī gàn gē suì lǚ qiàn,yú jīn wàn shì yíng cāng xiāng。
天心人意若相语,问公何以回穹苍。tiān xīn rén yì ruò xiāng yǔ,wèn gōng hé yǐ huí qióng cāng。
天恶人心二三德,公惟一德妙赞襄。tiān è rén xīn èr sān dé,gōng wéi yī dé miào zàn xiāng。
夜半熟视璿霄象,紫微列宿相荧煌。yè bàn shú shì xuán xiāo xiàng,zǐ wēi liè sù xiāng yíng huáng。
甘露醴泉不足瑞,但欲岁岁占农祥。gān lù lǐ quán bù zú ruì,dàn yù suì suì zhàn nóng xiáng。
物阜人嬉了无事,斯民击壤君垂裳。wù fù rén xī le wú shì,sī mín jī rǎng jūn chuí shang。
时时公亦憩杰阁,万物欣欣春昼长。shí shí gōng yì qì jié gé,wàn wù xīn xīn chūn zhòu zhǎng。
当时尹躬似今日,但欠昭回云汉章。dāng shí yǐn gōng shì jīn rì,dàn qiàn zhāo huí yún hàn zhāng。

代人上师垣生辰三首

仲并

天寒岁律今峥嵘,御街钟鼓天初明。tiān hán suì lǜ jīn zhēng róng,yù jiē zhōng gǔ tiān chū míng。
近臣日报君颜喜,问寝慈宁圣主情。jìn chén rì bào jūn yán xǐ,wèn qǐn cí níng shèng zhǔ qíng。
万年泄泄融融乐,此事无与凡公卿。wàn nián xiè xiè róng róng lè,cǐ shì wú yǔ fán gōng qīng。
父老问某何臻此,天子用孝公用诚。fù lǎo wèn mǒu hé zhēn cǐ,tiān zi yòng xiào gōng yòng chéng。
向来瞻云一万里,雁书不到江南城。xiàng lái zhān yún yī wàn lǐ,yàn shū bù dào jiāng nán chéng。
初决和戎盖公策,来归驺驭人欢迎。chū jué hé róng gài gōng cè,lái guī zōu yù rén huān yíng。
九重日奉天下养,禁苑蟠桃春自生。jiǔ zhòng rì fèng tiān xià yǎng,jìn yuàn pán táo chūn zì shēng。
当时若用他人说,至今未见风尘清。dāng shí ruò yòng tā rén shuō,zhì jīn wèi jiàn fēng chén qīng。
前代功臣岂不有,未有仿佛公勋名。qián dài gōng chén qǐ bù yǒu,wèi yǒu fǎng fú gōng xūn míng。
封人考叔陋筹策,区区但舍君之羹。fēng rén kǎo shū lòu chóu cè,qū qū dàn shě jūn zhī gēng。

代人上师垣生辰三首

仲并

化工作意办春来,斗柄明朝后日回。huà gōng zuò yì bàn chūn lái,dòu bǐng míng cháo hòu rì huí。
东风先到江南岸,江山濯濯无尘埃。dōng fēng xiān dào jiāng nán àn,jiāng shān zhuó zhuó wú chén āi。
灵光葱葱随处有,夜半两两明三台。líng guāng cōng cōng suí chù yǒu,yè bàn liǎng liǎng míng sān tái。
天遣异人为时出,要作霖雨泽九垓。tiān qiǎn yì rén wèi shí chū,yào zuò lín yǔ zé jiǔ gāi。
明堂藉此一柱壮,他山之木皆凡材。míng táng jí cǐ yī zhù zhuàng,tā shān zhī mù jiē fán cái。
如今国势盘泰华,向来天步屯云雷。rú jīn guó shì pán tài huá,xiàng lái tiān bù tún yún léi。
岁岁年年竞是日,人人争欲持寿杯。suì suì nián nián jìng shì rì,rén rén zhēng yù chí shòu bēi。
天知调羹付公手,江梅不为他人开。tiān zhī diào gēng fù gōng shǒu,jiāng méi bù wèi tā rén kāi。
长生唯在一清净,别无方丈并蓬莱。zhǎng shēng wéi zài yī qīng jìng,bié wú fāng zhàng bìng péng lái。
176«6789101112