古诗词

送兄茂瞻机宜之官广东

范浚

黄芦鬣鬣秋风肥,鬼雨洒草南山悲。huáng lú liè liè qiū fēng féi,guǐ yǔ sǎ cǎo nán shān bēi。
长涂客子动愁肺,往往扪辙多思归。zhǎng tú kè zi dòng chóu fèi,wǎng wǎng mén zhé duō sī guī。
我兄岂不感时节,东床卷席将何之。wǒ xiōng qǐ bù gǎn shí jié,dōng chuáng juǎn xí jiāng hé zhī。
自言南州有元帅,标鉴本是阳秋皮。zì yán nán zhōu yǒu yuán shuài,biāo jiàn běn shì yáng qiū pí。
荐绅奔走欲定价,一见许我奇男儿。jiàn shēn bēn zǒu yù dìng jià,yī jiàn xǔ wǒ qí nán ér。
提撕表奏置戎幕,使我坐握官机宜。tí sī biǎo zòu zhì róng mù,shǐ wǒ zuò wò guān jī yí。
高生所愧国士知,不辞触热向武威。gāo shēng suǒ kuì guó shì zhī,bù cí chù rè xiàng wǔ wēi。
我今去路虽千里,敢以驱驰负知己。wǒ jīn qù lù suī qiān lǐ,gǎn yǐ qū chí fù zhī jǐ。
南州最盛肩京都,昔人欲语停杯馀。nán zhōu zuì shèng jiān jīng dōu,xī rén yù yǔ tíng bēi yú。
地灵孕秀多异产,鼊皮蚺蟾如虫蛆。dì líng yùn xiù duō yì chǎn,bì pí rán chán rú chóng qū。
旧闻民俗蛮顽甚,蜂屯蚁杂难爬梳。jiù wén mín sú mán wán shén,fēng tún yǐ zá nán pá shū。
圣朝神化与换骨,讵事草薙髡根株。shèng cháo shén huà yǔ huàn gǔ,jù shì cǎo tì kūn gēn zhū。
我兄智囊载大腹,抚俗自应才有馀。wǒ xiōng zhì náng zài dà fù,fǔ sú zì yīng cái yǒu yú。
腰间长剑生铜吼,可脍蛮王快屠狗。yāo jiān zhǎng jiàn shēng tóng hǒu,kě kuài mán wáng kuài tú gǒu。
后当归路持旌麾,六印黄金大如斗。hòu dāng guī lù chí jīng huī,liù yìn huáng jīn dà rú dòu。

范浚

宋婺州兰溪人,字茂明,号香溪。高宗绍兴元年,举贤良方正,以秦桧当国,不起。闭门讲学,弟子数百人。有《香溪集》。 范浚的作品>>

猜您喜欢

杂兴五首其二

范浚

荆枭昔见恶,去楚将巢吴。jīng xiāo xī jiàn è,qù chǔ jiāng cháo wú。
妖音不知革,吴岂荆人殊。yāo yīn bù zhī gé,wú qǐ jīng rén shū。
枭能戒颊舌,勿复轻鸣呼。xiāo néng jiè jiá shé,wù fù qīng míng hū。
虽荆亦容尔,何必他邦居。suī jīng yì róng ěr,hé bì tā bāng jū。

题双清堂

范浚

市合喧华外,堂开磊落明。shì hé xuān huá wài,táng kāi lěi luò míng。
大山横面势,积水带渟潆。dà shān héng miàn shì,jī shuǐ dài tíng yíng。
野静欢蛙断,林幽独鸟鸣。yě jìng huān wā duàn,lín yōu dú niǎo míng。
杜陵诗句在,心迹喜双清。dù líng shī jù zài,xīn jì xǐ shuāng qīng。

陶潜咏

范浚

五个门前柳,千年身后名。wǔ gè mén qián liǔ,qiān nián shēn hòu míng。
挂冠真避俗,自祭颇忘情。guà guān zhēn bì sú,zì jì pǒ wàng qíng。
且进杯中物,何劳弦上声。qiě jìn bēi zhōng wù,hé láo xián shàng shēng。
诗篇经李杜,犹得擅精清。shī piān jīng lǐ dù,yóu dé shàn jīng qīng。

次韵六兄茂永首夏新晴

范浚

燕落雨知节,鸠鸣天欲晴。yàn luò yǔ zhī jié,jiū míng tiān yù qíng。
行云飞断碧,斜日漏微明。xíng yún fēi duàn bì,xié rì lòu wēi míng。
笋上竹三径,苗肥田一成。sǔn shàng zhú sān jìng,miáo féi tián yī chéng。
野人知得饱,索酒坐班荆。yě rén zhī dé bǎo,suǒ jiǔ zuò bān jīng。

初冬郊行

范浚

空阔野云疏,行行思郁纡。kōng kuò yě yún shū,xíng xíng sī yù yū。
露花啼晚菊,风叶舞高梧。lù huā tí wǎn jú,fēng yè wǔ gāo wú。
日落牛羊下,天寒雁鹜呼。rì luò niú yáng xià,tiān hán yàn wù hū。
却回南涧路,暝色拥蓬庐。què huí nán jiàn lù,míng sè yōng péng lú。

游严州景德寺

范浚

出郭雨初霁,到山云欲无。chū guō yǔ chū jì,dào shān yún yù wú。
老松看偃蹇,幽径上崎岖。lǎo sōng kàn yǎn jiǎn,yōu jìng shàng qí qū。
佛屋藏岩曲,天花舞坐隅。fú wū cáng yán qū,tiān huā wǔ zuò yú。
向来愁绝意,此地一醒苏。xiàng lái chóu jué yì,cǐ dì yī xǐng sū。

雨后出郊二首

范浚

晴景收林霭,春郊剩物华。qíng jǐng shōu lín ǎi,chūn jiāo shèng wù huá。
曲尘官道柳,粉艳野墙花。qū chén guān dào liǔ,fěn yàn yě qiáng huā。
竹里草亭古,沙边苔径邪。zhú lǐ cǎo tíng gǔ,shā biān tái jìng xié。
遣心知有处,发兴渺无涯。qiǎn xīn zhī yǒu chù,fā xīng miǎo wú yá。

雨后出郊二首

范浚

扶舆穿密竹,度彴过前溪。fú yú chuān mì zhú,dù zhuó guò qián xī。
霁色烟横野,春声水绕畦。jì sè yān héng yě,chūn shēng shuǐ rào qí。
映山行白鹭,迁木韵黄鹂。yìng shān xíng bái lù,qiān mù yùn huáng lí。
客里贪幽事,归时日已西。kè lǐ tān yōu shì,guī shí rì yǐ xī。

登富阳观山亭

范浚

弭棹依寒渚,临亭俯碧川。mǐ zhào yī hán zhǔ,lín tíng fǔ bì chuān。
嘶云征海雁,椎鼓过风船。sī yún zhēng hǎi yàn,chuí gǔ guò fēng chuán。
水阔天低树,山空日暝烟。shuǐ kuò tiān dī shù,shān kōng rì míng yān。
拟题江似练,终愧谢公贤。nǐ tí jiāng shì liàn,zhōng kuì xiè gōng xián。

次韵侄端臣晚行南溪

范浚

幽草转溪路,瘦藤扶我行。yōu cǎo zhuǎn xī lù,shòu téng fú wǒ xíng。
鯈鱼知有乐,鸥鸟共忘情。tiáo yú zhī yǒu lè,ōu niǎo gòng wàng qíng。
嵂崒望中色,?辀何处声。lǜ zú wàng zhōng sè,zhōu hé chù shēng。
赏心成朗咏,巢鹤不须惊。shǎng xīn chéng lǎng yǒng,cháo hè bù xū jīng。

春望二首

范浚

岑楼上独园,高槛俯平原。cén lóu shàng dú yuán,gāo kǎn fǔ píng yuán。
野秀风烟合,春深草木繁。yě xiù fēng yān hé,chūn shēn cǎo mù fán。
晴山明历历,远水去浑浑。qíng shān míng lì lì,yuǎn shuǐ qù hún hún。
兴出青冥外,心随独鹤翻。xīng chū qīng míng wài,xīn suí dú hè fān。

春望二首

范浚

眺听不知暮,徘徊聊复吟。tiào tīng bù zhī mù,pái huái liáo fù yín。
归云迷近谷,去鸟度前林。guī yún mí jìn gǔ,qù niǎo dù qián lín。
长日凭高目,伤春望远心。zhǎng rì píng gāo mù,shāng chūn wàng yuǎn xīn。
边方杀气在,天北惨沉阴。biān fāng shā qì zài,tiān běi cǎn chén yīn。

读孔北海传

范浚

叹息东京乱,忠推北海豪。tàn xī dōng jīng luàn,zhōng tuī běi hǎi háo。
未容禾女鬼,辄代卯金刀。wèi róng hé nǚ guǐ,zhé dài mǎo jīn dāo。
义概秋霜劲,英名白日高。yì gài qiū shuāng jìn,yīng míng bái rì gāo。
犹应凛生气,遣恨失吞曹。yóu yīng lǐn shēng qì,qiǎn hèn shī tūn cáo。

送周西美主簿之任祁门

范浚

君向祁山去,修程几日期。jūn xiàng qí shān qù,xiū chéng jǐ rì qī。
江天梅子雨,驿路橘花时。jiāng tiān méi zi yǔ,yì lù jú huā shí。
知迫循陔养,宁辞纠邑卑。zhī pò xún gāi yǎng,níng cí jiū yì bēi。
美才无不适,鸾翮岂栖迟。měi cái wú bù shì,luán hé qǐ qī chí。

避盗泊舟武康远光亭下与同行分和杜工部诗伤秋及宿江边阁二首其二

范浚

客子舟维岸,人家树作门。kè zi zhōu wéi àn,rén jiā shù zuò mén。
西风秋惨切,南鹊夜飞翻。xī fēng qiū cǎn qiè,nán què yè fēi fān。
恻恻惊心折,鞺鞺戍鼓喧。cè cè jīng xīn zhé,tāng tāng shù gǔ xuān。
若为容足地,广大自乾坤。ruò wèi róng zú dì,guǎng dà zì qián kūn。
1151234567»