古诗词

己巳十二月廿九日同侄端臣端杲观王右军帖并晋书以白藕荐酒成诗

范浚

星回景急岁聿除,更长烛明坐蓬庐。xīng huí jǐng jí suì yù chú,gèng zhǎng zhú míng zuò péng lú。
东风夜半欲入律,万木先已争号呼。dōng fēng yè bàn yù rù lǜ,wàn mù xiān yǐ zhēng hào hū。
小阮过予足风味,共观古帖披前志。xiǎo ruǎn guò yǔ zú fēng wèi,gòng guān gǔ tiē pī qián zhì。
秋蛇绾字右军书,朔马腾风东晋记。qiū shé wǎn zì yòu jūn shū,shuò mǎ téng fēng dōng jìn jì。
纷纭万古浩无涯,且啖白藕倾流霞。fēn yún wàn gǔ hào wú yá,qiě dàn bái ǒu qīng liú xiá。
分甘恨不如船大,空想峰头十丈花。fēn gān hèn bù rú chuán dà,kōng xiǎng fēng tóu shí zhàng huā。

范浚

宋婺州兰溪人,字茂明,号香溪。高宗绍兴元年,举贤良方正,以秦桧当国,不起。闭门讲学,弟子数百人。有《香溪集》。 范浚的作品>>

猜您喜欢

寄题钱伯茂致政奉议遥碧轩

范浚

君不闻汉时遗荣两大夫,群公祖道倾京都。jūn bù wén hàn shí yí róng liǎng dà fū,qún gōng zǔ dào qīng jīng dōu。
去尘寂寞绝继踵,但见画手空传图。qù chén jì mò jué jì zhǒng,dàn jiàn huà shǒu kōng chuán tú。
君今心事能超古,早束衣冠挂神武。jūn jīn xīn shì néng chāo gǔ,zǎo shù yī guān guà shén wǔ。
掉头不待迫悬车,广受视君知孰愈。diào tóu bù dài pò xuán chē,guǎng shòu shì jūn zhī shú yù。
世人分著金笼头,或贪微名鱼中钩。shì rén fēn zhù jīn lóng tóu,huò tān wēi míng yú zhōng gōu。
宁如君脱宦海去,饱看遥碧临清流。níng rú jūn tuō huàn hǎi qù,bǎo kàn yáo bì lín qīng liú。
似闻远目增明处,宛如画出城南句。shì wén yuǎn mù zēng míng chù,wǎn rú huà chū chéng nán jù。
款门何日赴幽期,坐挹云岑为君赋。kuǎn mén hé rì fù yōu qī,zuò yì yún cén wèi jūn fù。
想当遐瞩穷天垠,吟怜修眉浓绿新。xiǎng dāng xiá zhǔ qióng tiān yín,yín lián xiū méi nóng lǜ xīn。
应嗤争利推车客,不惜青山碾作尘。yīng chī zhēng lì tuī chē kè,bù xī qīng shān niǎn zuò chén。

寄题何元晋亦乐堂

范浚

士生堕尘网,窘若囚飞虫。shì shēng duò chén wǎng,jiǒng ruò qiú fēi chóng。
思牵黄耳不可得,况欲云卧听松风。sī qiān huáng ěr bù kě dé,kuàng yù yún wò tīng sōng fēng。
何郎可怜人,耻与俗同调。hé láng kě lián rén,chǐ yǔ sú tóng diào。
不作穷愁懊恼诗,独抱青山坐长啸。bù zuò qióng chóu ào nǎo shī,dú bào qīng shān zuò zhǎng xiào。
诛茅结屋傍林塘,石兰露菊秋风香。zhū máo jié wū bàng lín táng,shí lán lù jú qiū fēng xiāng。
掉头万事一不顾,仰天白眼倾壶觞。diào tóu wàn shì yī bù gù,yǎng tiān bái yǎn qīng hú shāng。
邈予坐阻窥幽躅,梦到东窗攀绿玉。miǎo yǔ zuò zǔ kuī yōu zhú,mèng dào dōng chuāng pān lǜ yù。
裁诗寄似堂中人,为楷银钩写高竹。cái shī jì shì táng zhōng rén,wèi kǎi yín gōu xiě gāo zhú。

送春曲

范浚

春光春光,劝汝一杯酒。chūn guāng chūn guāng,quàn rǔ yī bēi jiǔ。
我能为春作高歌,未解春能听歌否。wǒ néng wèi chūn zuò gāo gē,wèi jiě chūn néng tīng gē fǒu。
春归有底急,落尽桃花红。chūn guī yǒu dǐ jí,luò jǐn táo huā hóng。
园蹊漠漠野阴静,兔葵燕麦空摇风。yuán qī mò mò yě yīn jìng,tù kuí yàn mài kōng yáo fēng。
风光几何时,背我忽如客。fēng guāng jǐ hé shí,bèi wǒ hū rú kè。
残丝欲断感春心,语燕劳劳上帘额。cán sī yù duàn gǎn chūn xīn,yǔ yàn láo láo shàng lián é。
我有惜芳意,一春怜物华。wǒ yǒu xī fāng yì,yī chūn lián wù huá。
春来雪里索梅笑,春去怅望飞杨花。chūn lái xuě lǐ suǒ méi xiào,chūn qù chàng wàng fēi yáng huā。
春归知复来,奈此断年别。chūn guī zhī fù lái,nài cǐ duàn nián bié。
摇杨三月暮天愁,鶗鴂一声芳草歇。yáo yáng sān yuè mù tiān chóu,tí jué yī shēng fāng cǎo xiē。
歌竟我亦醉,一掉觥船空。gē jìng wǒ yì zuì,yī diào gōng chuán kōng。
明年待春花树下,放歌擎酒相迎逢。míng nián dài chūn huā shù xià,fàng gē qíng jiǔ xiāng yíng féng。

春融融效李长吉体

范浚

天暄地媚春融融,化工点染分花容。tiān xuān dì mèi chūn róng róng,huà gōng diǎn rǎn fēn huā róng。
东风夜半入香陌,杂树晓繁争白红。dōng fēng yè bàn rù xiāng mò,zá shù xiǎo fán zhēng bái hóng。
兰丛蕙根芳翠滴,柳艳明眉轻幂䍥。lán cóng huì gēn fāng cuì dī,liǔ yàn míng méi qīng mì lì。
红颜绿鬓青春客,壶中新醅鸭头色。hóng yán lǜ bìn qīng chūn kè,hú zhōng xīn pēi yā tóu sè。
残丝冉惹愁如织,日暮低迷草萋碧。cán sī rǎn rě chóu rú zhī,rì mù dī mí cǎo qī bì。

同侄伯通端杲效卢仝体

范浚

一春痴癖门长扃,两耳不闻鶗鴂声。yī chūn chī pǐ mén zhǎng jiōng,liǎng ěr bù wén tí jué shēng。
不知东南风,扫尽红紫英。bù zhī dōng nán fēng,sǎo jǐn hóng zǐ yīng。
行行点检桃李径,但见树子青冥冥。xíng xíng diǎn jiǎn táo lǐ jìng,dàn jiàn shù zi qīng míng míng。
门前水流渠,照灼须眉清。mén qián shuǐ liú qú,zhào zhuó xū méi qīng。
科斗游其间,脚股各已生。kē dòu yóu qí jiān,jiǎo gǔ gè yǐ shēng。
渠旁草郁郁,草底蚯蚓鸣。qú páng cǎo yù yù,cǎo dǐ qiū yǐn míng。
韵如抽茧丝,幽咽得我听。yùn rú chōu jiǎn sī,yōu yàn dé wǒ tīng。
念此琐细物,随时变音形。niàn cǐ suǒ xì wù,suí shí biàn yīn xíng。
黄河赤鲤或点额,老骥塞默长羁缨,嗟嗟世路真难行。huáng hé chì lǐ huò diǎn é,lǎo jì sāi mò zhǎng jī yīng,jiē jiē shì lù zhēn nán xíng。

同弟茂通效温飞卿体

范浚

海棠红歇莺停歌,麦风时候犹清和。hǎi táng hóng xiē yīng tíng gē,mài fēng shí hòu yóu qīng hé。
帘垂箓簌深院静,赤栏细柳阴婆娑。lián chuí lù sù shēn yuàn jìng,chì lán xì liǔ yīn pó suō。
池塘正觉幽事好,萍叶藻蔓涵清波。chí táng zhèng jué yōu shì hǎo,píng yè zǎo màn hán qīng bō。
一双胡燕薇丛外,衔得芹泥来补窠。yī shuāng hú yàn wēi cóng wài,xián dé qín ní lái bǔ kē。

送乔民瞻倅武昌

范浚

春风未绿江南草,春信腊前梅蕊早。chūn fēng wèi lǜ jiāng nán cǎo,chūn xìn là qián méi ruǐ zǎo。
水村著处是南枝,想见君行被花恼。shuǐ cūn zhù chù shì nán zhī,xiǎng jiàn jūn xíng bèi huā nǎo。
如君久合上华途,胡为半刺犹题舆。rú jūn jiǔ hé shàng huá tú,hú wèi bàn cì yóu tí yú。
奉引未骑沙苑马,佐藩且食武昌鱼。fèng yǐn wèi qí shā yuàn mǎ,zuǒ fān qiě shí wǔ chāng yú。
频年欣接游从乐,忽手别书空作恶。pín nián xīn jiē yóu cóng lè,hū shǒu bié shū kōng zuò è。
江干跋马望行舻,日暮山寒云错莫。jiāng gàn bá mǎ wàng xíng lú,rì mù shān hán yún cuò mò。
往闻南纪百战场,腥风杀气吹湖湘。wǎng wén nán jì bǎi zhàn chǎng,xīng fēng shā qì chuī hú xiāng。
只今江汉俱练静,棹讴杂发行连樯。zhǐ jīn jiāng hàn jù liàn jìng,zhào ōu zá fā xíng lián qiáng。
君从鹦鹉洲边去,历历遥看汉阳树。jūn cóng yīng wǔ zhōu biān qù,lì lì yáo kàn hàn yáng shù。
莫言槌碎黄鹤楼,准拟书来寄佳句。mò yán chuí suì huáng hè lóu,zhǔn nǐ shū lái jì jiā jù。

送徐履之倅南昌

范浚

春山罨画春江平,江头春船椎鼓声。chūn shān yǎn huà chūn jiāng píng,jiāng tóu chūn chuán chuí gǔ shēng。
钟陵别乘唤帆席,笑看猎猎风摇旌。zhōng líng bié chéng huàn fān xí,xiào kàn liè liè fēng yáo jīng。
明朝太末经行处,悬愁望断烟绵树。míng cháo tài mò jīng xíng chù,xuán chóu wàng duàn yān mián shù。
劳劳樯燕亦留君,且共推蓬话情素。láo láo qiáng yàn yì liú jūn,qiě gòng tuī péng huà qíng sù。
钟陵地雄古名都,美官况复称题舆。zhōng líng dì xióng gǔ míng dōu,měi guān kuàng fù chēng tí yú。
看君逸足展夷路,逐电追风万里馀。kàn jūn yì zú zhǎn yí lù,zhú diàn zhuī fēng wàn lǐ yú。
前知按部劳绥抚,箳篂行湿西山雨。qián zhī àn bù láo suí fǔ,píng xīng xíng shī xī shān yǔ。
君家孺子有遗台,试向东湖聊讯古。jūn jiā rú zi yǒu yí tái,shì xiàng dōng hú liáo xùn gǔ。
兰阴新漉酒吹醅,更折江花劝引杯。lán yīn xīn lù jiǔ chuī pēi,gèng zhé jiāng huā quàn yǐn bēi。
圣代兴廉访良吏,迟君却抱鹤书回。shèng dài xīng lián fǎng liáng lì,chí jūn què bào hè shū huí。

六笑

范浚

我笑支道林,远移买山书。wǒ xiào zhī dào lín,yuǎn yí mǎi shān shū。
巢由古达士,不闻买山居。cháo yóu gǔ dá shì,bù wén mǎi shān jū。
我笑贺知章,欲乞鉴湖水。wǒ xiào hè zhī zhāng,yù qǐ jiàn hú shuǐ。
严陵钓清江,何曾问天子。yán líng diào qīng jiāng,hé céng wèn tiān zi。
我笑陶靖节,自祭真忘情。wǒ xiào táo jìng jié,zì jì zhēn wàng qíng。
胡为托青鸟,乃欲长年龄。hú wèi tuō qīng niǎo,nǎi yù zhǎng nián líng。
我笑王无功,琴外无所欲。wǒ xiào wáng wú gōng,qín wài wú suǒ yù。
当其恋五斗,乃独不知足。dāng qí liàn wǔ dòu,nǎi dú bù zhī zú。
我笑杜子美,夙昔具扁舟。wǒ xiào dù zi měi,sù xī jù biǎn zhōu。
老大意转拙,欲伴习池游。lǎo dà yì zhuǎn zhuō,yù bàn xí chí yóu。
我笑韩退之,不取万乘相。wǒ xiào hán tuì zhī,bù qǔ wàn chéng xiāng。
三黜竟不去,触事得谗谤。sān chù jìng bù qù,chù shì dé chán bàng。
客言莫谩笑古人,笑人未必不受嗔。kè yán mò mán xiào gǔ rén,xiào rén wèi bì bù shòu chēn。
螳螂袭蝉雀在后,只恐有人还笑君。táng láng xí chán què zài hòu,zhǐ kǒng yǒu rén hái xiào jūn。
回头生愧不能语,嘲评从今吞不吐。huí tóu shēng kuì bù néng yǔ,cháo píng cóng jīn tūn bù tǔ。
誉尧非桀亦何为,讪周讥禹终无取。yù yáo fēi jié yì hé wèi,shàn zhōu jī yǔ zhōng wú qǔ。

读杨子云传

范浚

老不晓事杨子云,缀文讥诃坚逐贫。lǎo bù xiǎo shì yáng zi yún,zhuì wén jī hē jiān zhú pín。
班生曲笔甚假借,谓不戚戚元非真。bān shēng qū bǐ shén jiǎ jiè,wèi bù qī qī yuán fēi zhēn。
草玄欲作后人计,投阁自迷身不利。cǎo xuán yù zuò hòu rén jì,tóu gé zì mí shēn bù lì。
王涯筮中好其书,宁复逆知甘露事。wáng yá shì zhōng hǎo qí shū,níng fù nì zhī gān lù shì。
蛙声紫色欺昏童,义士远引如冥鸿。wā shēng zǐ sè qī hūn tóng,yì shì yuǎn yǐn rú míng hóng。
胡为颠眩尚执戟,美新屈首称臣雄。hú wèi diān xuàn shàng zhí jǐ,měi xīn qū shǒu chēng chén xióng。
岷山沃野蹲鸱大,拓落不归良已过。mín shān wò yě dūn chī dà,tuò luò bù guī liáng yǐ guò。
近危竟似井眉瓶,虚作反骚嗤楚些。jìn wēi jìng shì jǐng méi píng,xū zuò fǎn sāo chī chǔ xiē。
诡情怀禄遭嘲评,但用笔墨垂声名。guǐ qíng huái lù zāo cháo píng,dàn yòng bǐ mò chuí shēng míng。
文章要亦千古事,久矣法言今正行。wén zhāng yào yì qiān gǔ shì,jiǔ yǐ fǎ yán jīn zhèng xíng。

读王建射虎行

范浚

我读射虎行,感概兴长叹。wǒ dú shè hǔ xíng,gǎn gài xīng zhǎng tàn。
官羌射虎得虎难,山下远立常空还。guān qiāng shè hǔ dé hǔ nán,shān xià yuǎn lì cháng kōng hái。
惜留猛虎著山里,射杀顾恐终身闲。xī liú měng hǔ zhù shān lǐ,shè shā gù kǒng zhōng shēn xián。
有如边将图偷安,遵养时赋容其奸。yǒu rú biān jiāng tú tōu ān,zūn yǎng shí fù róng qí jiān。
翻愁努力尽高鸟,良弓挂壁无由弯。fān chóu nǔ lì jǐn gāo niǎo,liáng gōng guà bì wú yóu wān。
君不见刘巨容高千里,留贼自资媒富贵,恐贼尽诛身不利。jūn bù jiàn liú jù róng gāo qiān lǐ,liú zéi zì zī méi fù guì,kǒng zéi jǐn zhū shēn bù lì。
坐令屈律裹头人,横暴九州狂螫噬。zuò lìng qū lǜ guǒ tóu rén,héng bào jiǔ zhōu kuáng shì shì。
嗟嗟忠臣心不移,受刀摩颈甘如饴。jiē jiē zhōng chén xīn bù yí,shòu dāo mó jǐng gān rú yí。
纷纷血刃勇不顾,一死未谢君王知。fēn fēn xuè rèn yǒng bù gù,yī sǐ wèi xiè jūn wáng zhī。
官军壮志吞蛮夷,匈奴不灭宁家为。guān jūn zhuàng zhì tūn mán yí,xiōng nú bù miè níng jiā wèi。
相公誓欲平淮西,慨言贼在归无期。xiāng gōng shì yù píng huái xī,kǎi yán zéi zài guī wú qī。
霍公裴公今已矣,我吟射虎徒歔欷。huò gōng péi gōng jīn yǐ yǐ,wǒ yín shè hǔ tú xū xī。

冬夜有感

范浚

宵长倦观书,掩帙起微步。xiāo zhǎng juàn guān shū,yǎn zhì qǐ wēi bù。
徘徊檐隙月,点缀竹稍露。pái huái yán xì yuè,diǎn zhuì zhú shāo lù。
寒空顽无风,寂历雁时度。hán kōng wán wú fēng,jì lì yàn shí dù。
不知何处村,尚急野塘戽。bù zhī hé chù cūn,shàng jí yě táng hù。
哀哉当丙夜,取水穷沮洳。āi zāi dāng bǐng yè,qǔ shuǐ qióng jǔ rù。
得无空鱼群,一举不复顾。dé wú kōng yú qún,yī jǔ bù fù gù。
那知今竭泽,无复鱼可捕。nà zhī jīn jié zé,wú fù yú kě bǔ。
天公仁百物,暴殄天所怒。tiān gōng rén bǎi wù,bào tiǎn tiān suǒ nù。
褰裳欲从之,告以盍长虑。qiān shang yù cóng zhī,gào yǐ hé zhǎng lǜ。
浮云暗林野,恐堕荆棘路。fú yún àn lín yě,kǒng duò jīng jí lù。
出门还入门,此意定谁喻。chū mén hái rù mén,cǐ yì dìng shuí yù。
遣兴强微吟,凄凉不能句。qiǎn xīng qiáng wēi yín,qī liáng bù néng jù。

送兄茂瞻机宜之官广东

范浚

黄芦鬣鬣秋风肥,鬼雨洒草南山悲。huáng lú liè liè qiū fēng féi,guǐ yǔ sǎ cǎo nán shān bēi。
长涂客子动愁肺,往往扪辙多思归。zhǎng tú kè zi dòng chóu fèi,wǎng wǎng mén zhé duō sī guī。
我兄岂不感时节,东床卷席将何之。wǒ xiōng qǐ bù gǎn shí jié,dōng chuáng juǎn xí jiāng hé zhī。
自言南州有元帅,标鉴本是阳秋皮。zì yán nán zhōu yǒu yuán shuài,biāo jiàn běn shì yáng qiū pí。
荐绅奔走欲定价,一见许我奇男儿。jiàn shēn bēn zǒu yù dìng jià,yī jiàn xǔ wǒ qí nán ér。
提撕表奏置戎幕,使我坐握官机宜。tí sī biǎo zòu zhì róng mù,shǐ wǒ zuò wò guān jī yí。
高生所愧国士知,不辞触热向武威。gāo shēng suǒ kuì guó shì zhī,bù cí chù rè xiàng wǔ wēi。
我今去路虽千里,敢以驱驰负知己。wǒ jīn qù lù suī qiān lǐ,gǎn yǐ qū chí fù zhī jǐ。
南州最盛肩京都,昔人欲语停杯馀。nán zhōu zuì shèng jiān jīng dōu,xī rén yù yǔ tíng bēi yú。
地灵孕秀多异产,鼊皮蚺蟾如虫蛆。dì líng yùn xiù duō yì chǎn,bì pí rán chán rú chóng qū。
旧闻民俗蛮顽甚,蜂屯蚁杂难爬梳。jiù wén mín sú mán wán shén,fēng tún yǐ zá nán pá shū。
圣朝神化与换骨,讵事草薙髡根株。shèng cháo shén huà yǔ huàn gǔ,jù shì cǎo tì kūn gēn zhū。
我兄智囊载大腹,抚俗自应才有馀。wǒ xiōng zhì náng zài dà fù,fǔ sú zì yīng cái yǒu yú。
腰间长剑生铜吼,可脍蛮王快屠狗。yāo jiān zhǎng jiàn shēng tóng hǒu,kě kuài mán wáng kuài tú gǒu。
后当归路持旌麾,六印黄金大如斗。hòu dāng guī lù chí jīng huī,liù yìn huáng jīn dà rú dòu。

赠青城道人

范浚

道人来自青城巅,飘飘逸气凌云烟。dào rén lái zì qīng chéng diān,piāo piāo yì qì líng yún yān。
青鞋布袜久游世,踏尽海宇名山川。qīng xié bù wà jiǔ yóu shì,tà jǐn hǎi yǔ míng shān chuān。
琴心三叠得妙旨,华顶一路通幽禅。qín xīn sān dié dé miào zhǐ,huá dǐng yī lù tōng yōu chán。
自言早岁拾瑶草,往往鹤上逢真仙。zì yán zǎo suì shí yáo cǎo,wǎng wǎng hè shàng féng zhēn xiān。
惜哉食服只半剂,犹与人世相周旋。xī zāi shí fú zhǐ bàn jì,yóu yǔ rén shì xiāng zhōu xuán。
曾期汗漫九垓外,决去已复挥骡鞭。céng qī hàn màn jiǔ gāi wài,jué qù yǐ fù huī luó biān。
伊予此生一念误,遂堕尘网嗟拘挛。yī yǔ cǐ shēng yī niàn wù,suì duò chén wǎng jiē jū luán。
镜中华发已疏索,肘后丹经犹弃捐。jìng zhōng huá fā yǐ shū suǒ,zhǒu hòu dān jīng yóu qì juān。
三山银阙眇何许,怅望碧海波翻天。sān shān yín quē miǎo hé xǔ,chàng wàng bì hǎi bō fān tiān。
因君告我独往意,伎痒竦踊心茫然。yīn jūn gào wǒ dú wǎng yì,jì yǎng sǒng yǒng xīn máng rán。
莫言得道两尘隔,蓬岛只在拄杖前。mò yán dé dào liǎng chén gé,péng dǎo zhǐ zài zhǔ zhàng qián。
定知后会君刮眼,看我玉练还颓年。dìng zhī hòu huì jūn guā yǎn,kàn wǒ yù liàn hái tuí nián。

郊行探春得梅林攀玩为乐因成诗示偕行

范浚

公不见白衣居士春风里,浪走寻芳南涧底。gōng bù jiàn bái yī jū shì chūn fēng lǐ,làng zǒu xún fāng nán jiàn dǐ。
要见深红踯躅花,不辞辛苦行三里。yào jiàn shēn hóng zhí zhú huā,bù cí xīn kǔ xíng sān lǐ。
吾人风味复不恶,异代幽情敢相拟。wú rén fēng wèi fù bù è,yì dài yōu qíng gǎn xiāng nǐ。
故穿密竹过山腰,却下横桥度沙嘴。gù chuān mì zhú guò shān yāo,què xià héng qiáo dù shā zuǐ。
宁甘著脚踏残雪,正欲搜春访桃李。níng gān zhù jiǎo tà cán xuě,zhèng yù sōu chūn fǎng táo lǐ。
天寒桃李都未花,只有山梅破红蕊。tiān hán táo lǐ dōu wèi huā,zhǐ yǒu shān méi pò hóng ruǐ。
低攲岩石俯苍翠,倒影方塘照清泚。dī qī yán shí fǔ cāng cuì,dào yǐng fāng táng zhào qīng cǐ。
临风三嗅忍回头,细看长吟聊徙倚。lín fēng sān xiù rěn huí tóu,xì kàn zhǎng yín liáo xǐ yǐ。
牵花及此当作意,归把疏香泛浮蚁。qiān huā jí cǐ dāng zuò yì,guī bǎ shū xiāng fàn fú yǐ。
莫令摽落乱飞空,惆怅残英随陇水。mò lìng biāo luò luàn fēi kōng,chóu chàng cán yīng suí lǒng shuǐ。
115«2345678