古诗词

绍兴淳熙两朝内禅颂

曾丰

维尧则天,与天同大。wéi yáo zé tiān,yǔ tiān tóng dà。
俯视九州,细于一芥。fǔ shì jiǔ zhōu,xì yú yī jiè。
挈以畀舜,超然自迈。qiè yǐ bì shùn,chāo rán zì mài。
维舜则尧,与尧同高。wéi shùn zé yáo,yǔ yáo tóng gāo。
俯视四海,细于一毫。fǔ shì sì hǎi,xì yú yī háo。
挈以畀禹,熙然自陶。qiè yǐ bì yǔ,xī rán zì táo。
尧舜之禅,允矣嘉躅。yáo shùn zhī chán,yǔn yǐ jiā zhú。
若稽厥龄,或髦攸趣。ruò jī jué líng,huò máo yōu qù。
洪惟高宗,才五十六。hóng wéi gāo zōng,cái wǔ shí liù。
遽行尧事,有断于独。jù xíng yáo shì,yǒu duàn yú dú。
洪惟寿皇,才六十三。hóng wéi shòu huáng,cái liù shí sān。
遽行舜事,不谋于佥。jù xíng shùn shì,bù móu yú qiān。
未倦于勤,先养其恬。wèi juàn yú qín,xiān yǎng qí tián。
功成身退,道与天参。gōng chéng shēn tuì,dào yǔ tiān cān。
圣人视天,递退递进。shèng rén shì tiān,dì tuì dì jìn。
进退俱休,尧舜之运。jìn tuì jù xiū,yáo shùn zhī yùn。
于赫两朝,德宏业峻。yú hè liǎng cháo,dé hóng yè jùn。
铢较寸量,宁啻尧舜。zhū jiào cùn liàng,níng chì yáo shùn。
尧七十六,治水云初。yáo qī shí liù,zhì shuǐ yún chū。
咨岳试鲧,不遑宁居。zī yuè shì gǔn,bù huáng níng jū。
高宗时则,斯庆寿馀。gāo zōng shí zé,sī qìng shòu yú。
久与道息,心实若虚。jiǔ yǔ dào xī,xīn shí ruò xū。
舜六十三,即真云始。shùn liù shí sān,jí zhēn yún shǐ。
咨岳相禹,不遑宁止。zī yuè xiāng yǔ,bù huáng níng zhǐ。
寿皇时则,斯巽位已。shòu huáng shí zé,sī xùn wèi yǐ。
新与道休,心豁若洗。xīn yǔ dào xiū,xīn huō ruò xǐ。
凡退政几,等与大徽。fán tuì zhèng jǐ,děng yǔ dà huī。
此退之蚤,彼退之迟。cǐ tuì zhī zǎo,bǐ tuì zhī chí。
迟容可及,蚤孰逾斯。chí róng kě jí,zǎo shú yú sī。
凡传国玺,等谓大美。fán chuán guó xǐ,děng wèi dà měi。
彼传之贤,此传之子。bǐ chuán zhī xián,cǐ chuán zhī zi。
贤容可求,子孰获只。xián róng kě qiú,zi shú huò zhǐ。
传子若贤,一出于天。chuán zi ruò xián,yī chū yú tiān。
天固与子,尤人所便。tiān gù yǔ zi,yóu rén suǒ biàn。
便而遂者,荣具庆全。biàn ér suì zhě,róng jù qìng quán。
退蚤若迟,一关于数。tuì zǎo ruò chí,yī guān yú shù。
数固与蚤,尤人所慕。shù gù yǔ zǎo,yóu rén suǒ mù。
慕而得之,荣全庆具。mù ér dé zhī,róng quán qìng jù。
蚤于尧舜,三十三年。zǎo yú yáo shùn,sān shí sān nián。
独不一后,独不一先。dú bù yī hòu,dú bù yī xiān。
两朝吻合,时乃自然。liǎng cháo wěn hé,shí nǎi zì rán。
舜后于尧,七岁而禅。shùn hòu yú yáo,qī suì ér chán。
胡为尔稽,匪有攸恋。hú wèi ěr jī,fěi yǒu yōu liàn。
不欲与尧,匹休齐善。bù yù yǔ yáo,pǐ xiū qí shàn。
寿皇禅意,盖与舜俱。shòu huáng chán yì,gài yǔ shùn jù。
所后七年,匪迹是拘。suǒ hòu qī nián,fěi jì shì jū。
不期而同,自然之符。bù qī ér tóng,zì rán zhī fú。
高宗禅时,久旸忽雨。gāo zōng chán shí,jiǔ yáng hū yǔ。
雨应云何,恩洽以溥。yǔ yīng yún hé,ēn qià yǐ pǔ。
寿皇禅时,久雨忽旸。shòu huáng chán shí,jiǔ yǔ hū yáng。
旸应云何,德辉以光。yáng yīng yún hé,dé huī yǐ guāng。
得天之应,诞彰孔盛。dé tiān zhī yīng,dàn zhāng kǒng shèng。
新皇丕承,合为三圣。xīn huáng pī chéng,hé wèi sān shèng。
用牲于庙,靡灵弗歆。yòng shēng yú miào,mí líng fú xīn。
式昭新皇,上合天心。shì zhāo xīn huáng,shàng hé tiān xīn。
决政于堂,靡怀弗畅。jué zhèng yú táng,mí huái fú chàng。
式昭新皇,下符人望。shì zhāo xīn huáng,xià fú rén wàng。
天人同归,欲逃莫从。tiān rén tóng guī,yù táo mò cóng。
虽父传子,亶为至公。suī fù chuán zi,dǎn wèi zhì gōng。
汉唐岂无,揖逊之主。hàn táng qǐ wú,yī xùn zhī zhǔ。
非出本心,未为盛举。fēi chū běn xīn,wèi wèi shèng jǔ。
猗三圣君,真尧舜禹。yī sān shèng jūn,zhēn yáo shùn yǔ。
三圣一家,累洽重华。sān shèng yī jiā,lèi qià zhòng huá。
前未之有,后无以加。qián wèi zhī yǒu,hòu wú yǐ jiā。
小臣献颂,大而非夸。xiǎo chén xiàn sòng,dà ér fēi kuā。

曾丰

宋乐安人,字幼度。孝宗乾道五年进士。以文章名。累官知德庆府。晚年无意仕进,筑室称樽斋,以诗酒自娱。有《缘督集》。 曾丰的作品>>

猜您喜欢

自广归至南康与蔡承之黎夏卿刘成叟相见

曾丰

转蓬随牒入番禺,中土交游愈见疏。zhuǎn péng suí dié rù fān yú,zhōng tǔ jiāo yóu yù jiàn shū。
岭隔不容南至雁,水分无复北来鱼。lǐng gé bù róng nán zhì yàn,shuǐ fēn wú fù běi lái yú。
往还一介动千里,终始三年才两书。wǎng hái yī jiè dòng qiān lǐ,zhōng shǐ sān nián cái liǎng shū。
所赖清风与明月,时将吾梦到君庐。suǒ lài qīng fēng yǔ míng yuè,shí jiāng wú mèng dào jūn lú。

北归至庐陵过州学前记认旧游叹同舍之半不在也

曾丰

久落殊乡今始回,学门未改旧崔嵬。jiǔ luò shū xiāng jīn shǐ huí,xué mén wèi gǎi jiù cuī wéi。
交游髭鬓绿成白,斋馆檐楹朱上煤。jiāo yóu zī bìn lǜ chéng bái,zhāi guǎn yán yíng zhū shàng méi。
同舍无多登仕路,连年已半入泉台。tóng shě wú duō dēng shì lù,lián nián yǐ bàn rù quán tái。
阍人怪我面尘土,不道功名心亦灰。hūn rén guài wǒ miàn chén tǔ,bù dào gōng míng xīn yì huī。

解馆归至永丰继善伯熊宝臣敦礼昆仲皆化去

曾丰

新自梅关返葛溪,天心不与我心违。xīn zì méi guān fǎn gé xī,tiān xīn bù yǔ wǒ xīn wéi。
市廛城郭依元在,亲戚交游过半非。shì chán chéng guō yī yuán zài,qīn qī jiāo yóu guò bàn fēi。
纸上衔犹仍旧署,腰间带已减初围。zhǐ shàng xián yóu réng jiù shǔ,yāo jiān dài yǐ jiǎn chū wéi。
候门童稚倚庐老,幸不空教赋式微。hòu mén tóng zhì yǐ lú lǎo,xìng bù kōng jiào fù shì wēi。

自广至永丰呈熊直卿邹用之邓继高

曾丰

断梗归从南海边,绝长补短恰三年。duàn gěng guī cóng nán hǎi biān,jué zhǎng bǔ duǎn qià sān nián。
声音幸未移蛮气,须鬓疑犹带瘴烟。shēng yīn xìng wèi yí mán qì,xū bìn yí yóu dài zhàng yān。
走俗抗尘吾老矣,吟风弄月子超然。zǒu sú kàng chén wú lǎo yǐ,yín fēng nòng yuè zi chāo rán。
鹤袍可著终须脱,铁砚虽穿请更研。hè páo kě zhù zhōng xū tuō,tiě yàn suī chuān qǐng gèng yán。

招董彦文以下十二人小酌道旧

曾丰

鹤发鸡皮十二人,非亲非故即比邻。hè fā jī pí shí èr rén,fēi qīn fēi gù jí bǐ lín。
觥筹交错情初洽,舌本澜翻事半陈。gōng chóu jiāo cuò qíng chū qià,shé běn lán fān shì bàn chén。
父祖艰难犹在耳,儿孙愤悱可书绅。fù zǔ jiān nán yóu zài ěr,ér sūn fèn fěi kě shū shēn。
主人未似宾之老,浩叹何当老似宾。zhǔ rén wèi shì bīn zhī lǎo,hào tàn hé dāng lǎo shì bīn。

仲春既晴复雨

曾丰

东君无力破天悭,红紫遭时得志难。dōng jūn wú lì pò tiān qiān,hóng zǐ zāo shí dé zhì nán。
多可幸然风借暖,少恩伤是雨遗寒。duō kě xìng rán fēng jiè nuǎn,shǎo ēn shāng shì yǔ yí hán。
云云无谓莺情沮,仆仆何之蝶意阑。yún yún wú wèi yīng qíng jǔ,pū pū hé zhī dié yì lán。
烂赏未酬无愠见,计春之日限犹宽。làn shǎng wèi chóu wú yùn jiàn,jì chūn zhī rì xiàn yóu kuān。

晚春告游人

曾丰

春初弄色取知音,旁午尊前献孔壬。chūn chū nòng sè qǔ zhī yīn,páng wǔ zūn qián xiàn kǒng rén。
紫守不坚红更怯,风来无度雨仍侵。zǐ shǒu bù jiān hóng gèng qiè,fēng lái wú dù yǔ réng qīn。
莺狂犹妄起羞口,蝶老未知求放心。yīng kuáng yóu wàng qǐ xiū kǒu,dié lǎo wèi zhī qiú fàng xīn。
解道不如归去语,得非知礼识机禽。jiě dào bù rú guī qù yǔ,dé fēi zhī lǐ shí jī qín。

江水出峡

曾丰

衢婺徽严水固豪,其如所至与山遭。qú wù huī yán shuǐ gù háo,qí rú suǒ zhì yǔ shān zāo。
当难进处虽回避,到不平时辄怒号。dāng nán jìn chù suī huí bì,dào bù píng shí zhé nù hào。
出峡冲开崖脚阔,迎潮激起浪头高。chū xiá chōng kāi yá jiǎo kuò,yíng cháo jī qǐ làng tóu gāo。
乘风终作归墟去,略涌三山驾六鳌。chéng fēng zhōng zuò guī xū qù,lüè yǒng sān shān jià liù áo。

赠相士曾邵

曾丰

在在衣冠满坐倾,欲从言下得公卿。zài zài yī guān mǎn zuò qīng,yù cóng yán xià dé gōng qīng。
那知胸次重风鉴,不放舌端轻月评。nà zhī xiōng cì zhòng fēng jiàn,bù fàng shé duān qīng yuè píng。
天地莫能逃气数,江湖无处掩名声。tiān dì mò néng táo qì shù,jiāng hú wú chù yǎn míng shēng。
鬼神推出中都去,乞与王侯断死生。guǐ shén tuī chū zhōng dōu qù,qǐ yǔ wáng hóu duàn sǐ shēng。

十一月六日雨至次月一日始霁

曾丰

数自初旬至末旬,雨犹末了雪相寻。shù zì chū xún zhì mò xún,yǔ yóu mò le xuě xiāng xún。
千山草木收元气,万里乾坤入太阴。qiān shān cǎo mù shōu yuán qì,wàn lǐ qián kūn rù tài yīn。
城郭谯楼吹冻角,郊原驿舍捣寒砧。chéng guō qiáo lóu chuī dòng jiǎo,jiāo yuán yì shě dǎo hán zhēn。
静听年少心须折,幸我已无年少心。jìng tīng nián shǎo xīn xū zhé,xìng wǒ yǐ wú nián shǎo xīn。

冬行买酒炭自随

曾丰

大寒已过腊来时,万物那逃出入机。dà hán yǐ guò là lái shí,wàn wù nà táo chū rù jī。
木叶随风无顾藉,溪流落石有依归。mù yè suí fēng wú gù jí,xī liú luò shí yǒu yī guī。
炎官后殿排霜气,玉友前驱挫雪威。yán guān hòu diàn pái shuāng qì,yù yǒu qián qū cuò xuě wēi。
寄与来鸿不须怨,离乡作客未为非。jì yǔ lái hóng bù xū yuàn,lí xiāng zuò kè wèi wèi fēi。

归途值去客

曾丰

岁晚乾坤闭未开,地中方蛰振天雷。suì wǎn qián kūn bì wèi kāi,dì zhōng fāng zhé zhèn tiān léi。
山云已觉成轻出,塞雁何为独远来。shān yún yǐ jué chéng qīng chū,sāi yàn hé wèi dú yuǎn lái。
失学齐侯随马去,甘为墨子叱车回。shī xué qí hóu suí mǎ qù,gān wèi mò zi chì chē huí。
从今行止休多问,有尼安知不有推。cóng jīn xíng zhǐ xiū duō wèn,yǒu ní ān zhī bù yǒu tuī。

常山道中

曾丰

闽广江湖人造朝,水行陆出路迢迢。mǐn guǎng jiāng hú rén zào cháo,shuǐ xíng lù chū lù tiáo tiáo。
谁知鸥鹭为高尚,我与江山是久要。shuí zhī ōu lù wèi gāo shàng,wǒ yǔ jiāng shān shì jiǔ yào。
多诈青云犹见诱,少恩白发不相饶。duō zhà qīng yún yóu jiàn yòu,shǎo ēn bái fā bù xiāng ráo。
往哉粗办老焉计,三径一丘归自聊。wǎng zāi cū bàn lǎo yān jì,sān jìng yī qiū guī zì liáo。

再题严子陵钓台

曾丰

四百年间将相谁,丰功伟绩竟何归。sì bǎi nián jiān jiāng xiāng shuí,fēng gōng wěi jì jìng hé guī。
生前有望荣招辱,死后无明是反非。shēng qián yǒu wàng róng zhāo rǔ,sǐ hòu wú míng shì fǎn fēi。
麟阁故基为草鞠,云台遗屋与烟飞。lín gé gù jī wèi cǎo jū,yún tái yí wū yǔ yān fēi。
桐江自汉至今日,依旧行人指钓矶。tóng jiāng zì hàn zhì jīn rì,yī jiù xíng rén zhǐ diào jī。

江下望永思陵

曾丰

臣生差晚十馀年,八彩尧眉仅一瞻。chén shēng chà wǎn shí yú nián,bā cǎi yáo méi jǐn yī zhān。
凤出未能前附翼,龙归不及上攀髯。fèng chū wèi néng qián fù yì,lóng guī bù jí shàng pān rán。
山头铸鼎炉长冷,湖上号弓泪满沾。shān tóu zhù dǐng lú zhǎng lěng,hú shàng hào gōng lèi mǎn zhān。
漠漠谷林无认处,城阳烟与草相黏。mò mò gǔ lín wú rèn chù,chéng yáng yān yǔ cǎo xiāng nián。