古诗词

绍兴淳熙两朝内禅颂

曾丰

维尧则天,与天同大。wéi yáo zé tiān,yǔ tiān tóng dà。
俯视九州,细于一芥。fǔ shì jiǔ zhōu,xì yú yī jiè。
挈以畀舜,超然自迈。qiè yǐ bì shùn,chāo rán zì mài。
维舜则尧,与尧同高。wéi shùn zé yáo,yǔ yáo tóng gāo。
俯视四海,细于一毫。fǔ shì sì hǎi,xì yú yī háo。
挈以畀禹,熙然自陶。qiè yǐ bì yǔ,xī rán zì táo。
尧舜之禅,允矣嘉躅。yáo shùn zhī chán,yǔn yǐ jiā zhú。
若稽厥龄,或髦攸趣。ruò jī jué líng,huò máo yōu qù。
洪惟高宗,才五十六。hóng wéi gāo zōng,cái wǔ shí liù。
遽行尧事,有断于独。jù xíng yáo shì,yǒu duàn yú dú。
洪惟寿皇,才六十三。hóng wéi shòu huáng,cái liù shí sān。
遽行舜事,不谋于佥。jù xíng shùn shì,bù móu yú qiān。
未倦于勤,先养其恬。wèi juàn yú qín,xiān yǎng qí tián。
功成身退,道与天参。gōng chéng shēn tuì,dào yǔ tiān cān。
圣人视天,递退递进。shèng rén shì tiān,dì tuì dì jìn。
进退俱休,尧舜之运。jìn tuì jù xiū,yáo shùn zhī yùn。
于赫两朝,德宏业峻。yú hè liǎng cháo,dé hóng yè jùn。
铢较寸量,宁啻尧舜。zhū jiào cùn liàng,níng chì yáo shùn。
尧七十六,治水云初。yáo qī shí liù,zhì shuǐ yún chū。
咨岳试鲧,不遑宁居。zī yuè shì gǔn,bù huáng níng jū。
高宗时则,斯庆寿馀。gāo zōng shí zé,sī qìng shòu yú。
久与道息,心实若虚。jiǔ yǔ dào xī,xīn shí ruò xū。
舜六十三,即真云始。shùn liù shí sān,jí zhēn yún shǐ。
咨岳相禹,不遑宁止。zī yuè xiāng yǔ,bù huáng níng zhǐ。
寿皇时则,斯巽位已。shòu huáng shí zé,sī xùn wèi yǐ。
新与道休,心豁若洗。xīn yǔ dào xiū,xīn huō ruò xǐ。
凡退政几,等与大徽。fán tuì zhèng jǐ,děng yǔ dà huī。
此退之蚤,彼退之迟。cǐ tuì zhī zǎo,bǐ tuì zhī chí。
迟容可及,蚤孰逾斯。chí róng kě jí,zǎo shú yú sī。
凡传国玺,等谓大美。fán chuán guó xǐ,děng wèi dà měi。
彼传之贤,此传之子。bǐ chuán zhī xián,cǐ chuán zhī zi。
贤容可求,子孰获只。xián róng kě qiú,zi shú huò zhǐ。
传子若贤,一出于天。chuán zi ruò xián,yī chū yú tiān。
天固与子,尤人所便。tiān gù yǔ zi,yóu rén suǒ biàn。
便而遂者,荣具庆全。biàn ér suì zhě,róng jù qìng quán。
退蚤若迟,一关于数。tuì zǎo ruò chí,yī guān yú shù。
数固与蚤,尤人所慕。shù gù yǔ zǎo,yóu rén suǒ mù。
慕而得之,荣全庆具。mù ér dé zhī,róng quán qìng jù。
蚤于尧舜,三十三年。zǎo yú yáo shùn,sān shí sān nián。
独不一后,独不一先。dú bù yī hòu,dú bù yī xiān。
两朝吻合,时乃自然。liǎng cháo wěn hé,shí nǎi zì rán。
舜后于尧,七岁而禅。shùn hòu yú yáo,qī suì ér chán。
胡为尔稽,匪有攸恋。hú wèi ěr jī,fěi yǒu yōu liàn。
不欲与尧,匹休齐善。bù yù yǔ yáo,pǐ xiū qí shàn。
寿皇禅意,盖与舜俱。shòu huáng chán yì,gài yǔ shùn jù。
所后七年,匪迹是拘。suǒ hòu qī nián,fěi jì shì jū。
不期而同,自然之符。bù qī ér tóng,zì rán zhī fú。
高宗禅时,久旸忽雨。gāo zōng chán shí,jiǔ yáng hū yǔ。
雨应云何,恩洽以溥。yǔ yīng yún hé,ēn qià yǐ pǔ。
寿皇禅时,久雨忽旸。shòu huáng chán shí,jiǔ yǔ hū yáng。
旸应云何,德辉以光。yáng yīng yún hé,dé huī yǐ guāng。
得天之应,诞彰孔盛。dé tiān zhī yīng,dàn zhāng kǒng shèng。
新皇丕承,合为三圣。xīn huáng pī chéng,hé wèi sān shèng。
用牲于庙,靡灵弗歆。yòng shēng yú miào,mí líng fú xīn。
式昭新皇,上合天心。shì zhāo xīn huáng,shàng hé tiān xīn。
决政于堂,靡怀弗畅。jué zhèng yú táng,mí huái fú chàng。
式昭新皇,下符人望。shì zhāo xīn huáng,xià fú rén wàng。
天人同归,欲逃莫从。tiān rén tóng guī,yù táo mò cóng。
虽父传子,亶为至公。suī fù chuán zi,dǎn wèi zhì gōng。
汉唐岂无,揖逊之主。hàn táng qǐ wú,yī xùn zhī zhǔ。
非出本心,未为盛举。fēi chū běn xīn,wèi wèi shèng jǔ。
猗三圣君,真尧舜禹。yī sān shèng jūn,zhēn yáo shùn yǔ。
三圣一家,累洽重华。sān shèng yī jiā,lèi qià zhòng huá。
前未之有,后无以加。qián wèi zhī yǒu,hòu wú yǐ jiā。
小臣献颂,大而非夸。xiǎo chén xiàn sòng,dà ér fēi kuā。

曾丰

宋乐安人,字幼度。孝宗乾道五年进士。以文章名。累官知德庆府。晚年无意仕进,筑室称樽斋,以诗酒自娱。有《缘督集》。 曾丰的作品>>

猜您喜欢

冬夜官舍围炉传酒

曾丰

放散衙曹小退安,闭门开架检书看。fàng sàn yá cáo xiǎo tuì ān,bì mén kāi jià jiǎn shū kàn。
檐前月色生寥寂,屋外风声长隙寒。yán qián yuè sè shēng liáo jì,wū wài fēng shēng zhǎng xì hán。
灰火拨愁头屡点,烬灯挑喜指频弹。huī huǒ bō chóu tóu lǚ diǎn,jìn dēng tiāo xǐ zhǐ pín dàn。
家人知我饮机动,大白梨花送夜阑。jiā rén zhī wǒ yǐn jī dòng,dà bái lí huā sòng yè lán。

呈临桂宰欧阳丈

曾丰

中都倥偬合还离,臆料云萍不复齐。zhōng dōu kōng zǒng hé hái lí,yì liào yún píng bù fù qí。
官下有缘俱岭表,社中何幸更江西。guān xià yǒu yuán jù lǐng biǎo,shè zhōng hé xìng gèng jiāng xī。
四民自喜归摩抚,百嶂相争入品题。sì mín zì xǐ guī mó fǔ,bǎi zhàng xiāng zhēng rù pǐn tí。
嗟我簿书尘里坐,来篇疑是辟尘犀。jiē wǒ bù shū chén lǐ zuò,lái piān yí shì pì chén xī。

庚戌长至稚子杓觅诗赋一篇警之

曾丰

芒芒草色木方枯,泱泱乾坤气又嘘。máng máng cǎo sè mù fāng kū,yāng yāng qián kūn qì yòu xū。
凋岁似吾华发后,稚阳如子妙龄初。diāo suì shì wú huá fā hòu,zhì yáng rú zi miào líng chū。
冬寒乍热宜磨墨,日短初长好读书。dōng hán zhà rè yí mó mò,rì duǎn chū zhǎng hǎo dú shū。
一字未之曾究竟,百年何者是权舆。yī zì wèi zhī céng jiū jìng,bǎi nián hé zhě shì quán yú。

深冬积暖乍寒

曾丰

冬令将终尚未霜,伏阴犹强逊愆阳。dōng lìng jiāng zhōng shàng wèi shuāng,fú yīn yóu qiáng xùn qiān yáng。
连旬逗暖日骄放,半夜邀寒风怒张。lián xún dòu nuǎn rì jiāo fàng,bàn yè yāo hán fēng nù zhāng。
虫不开关平引退,木无背本隐归藏。chóng bù kāi guān píng yǐn tuì,mù wú bèi běn yǐn guī cáng。
道消固自有时长,世事那由得汝忙。dào xiāo gù zì yǒu shí zhǎng,shì shì nà yóu dé rǔ máng。

冬晴酿霜雪不成

曾丰

一晴初已涉秋残,晴到深冬兴未阑。yī qíng chū yǐ shè qiū cán,qíng dào shēn dōng xīng wèi lán。
不雨临空聊尔湿,无霜元是盛哉寒。bù yǔ lín kōng liáo ěr shī,wú shuāng yuán shì shèng zāi hán。
出乘气末群阴乱,归抱精风万物安。chū chéng qì mò qún yīn luàn,guī bào jīng fēng wàn wù ān。
深省莫如坚坐是,还家毋更负蒲团。shēn shěng mò rú jiān zuò shì,hái jiā wú gèng fù pú tuán。

穷冬逆旅

曾丰

日月隙中容易过,归期我与岁相蹉。rì yuè xì zhōng róng yì guò,guī qī wǒ yǔ suì xiāng cuō。
雪霜使气张汤酷,风日容情下惠和。xuě shuāng shǐ qì zhāng tāng kù,fēng rì róng qíng xià huì hé。
木叶先凋归宿早,梅花后发得春多。mù yè xiān diāo guī sù zǎo,méi huā hòu fā dé chūn duō。
舆台不识吾忘物,犹怪鸦鸣虑有他。yú tái bù shí wú wàng wù,yóu guài yā míng lǜ yǒu tā。

送张叔介

曾丰

籍甚江西汝水头,功名驱作岭南游。jí shén jiāng xī rǔ shuǐ tóu,gōng míng qū zuò lǐng nán yóu。
当机笔易千人阵,得意诗轻万户侯。dāng jī bǐ yì qiān rén zhèn,dé yì shī qīng wàn hù hóu。
炫昼江山供泛爱,酣冬风雨送牢愁。xuàn zhòu jiāng shān gōng fàn ài,hān dōng fēng yǔ sòng láo chóu。
脚皲莫患无堪软,四海多情涂柳州。jiǎo jūn mò huàn wú kān ruǎn,sì hǎi duō qíng tú liǔ zhōu。

高德成访予义宁留久之告归赋两长韵

曾丰

经史百家书挂眼,唐虞三代事蟠胸。jīng shǐ bǎi jiā shū guà yǎn,táng yú sān dài shì pán xiōng。
不孤父祖馀良贵,犹累妻儿一素封。bù gū fù zǔ yú liáng guì,yóu lèi qī ér yī sù fēng。
贤者大凡先鉏铻,贵人强半晚遭逢。xián zhě dà fán xiān chú wú,guì rén qiáng bàn wǎn zāo féng。
况余先庆未曾报,天意初违后必从。kuàng yú xiān qìng wèi céng bào,tiān yì chū wéi hòu bì cóng。

高德成访予义宁留久之告归赋两长韵

曾丰

足轻横桂易潇湘,背负唐瓢李贺臧。zú qīng héng guì yì xiāo xiāng,bèi fù táng piáo lǐ hè zāng。
何者江山非痛快,孰云杖屦是乾忙。hé zhě jiāng shān fēi tòng kuài,shú yún zhàng jù shì qián máng。
马迁南历靡遗记,陆贾北归元俭装。mǎ qiān nán lì mí yí jì,lù jiǎ běi guī yuán jiǎn zhuāng。
徒折梅花寄消息,家人眉岂不空黄。tú zhé méi huā jì xiāo xī,jiā rén méi qǐ bù kōng huáng。

宿上望之桂楼

曾丰

重屋峥嵘据道周,浪行良劝小淹留。zhòng wū zhēng róng jù dào zhōu,làng xíng liáng quàn xiǎo yān liú。
星无匿彩天澄夜,云不遗瑕月粲秋。xīng wú nì cǎi tiān chéng yè,yún bù yí xiá yuè càn qiū。
金气方张犹重杀,物华已结未多收。jīn qì fāng zhāng yóu zhòng shā,wù huá yǐ jié wèi duō shōu。
老来姑置行藏事,它日其怀独倚楼。lǎo lái gū zhì xíng cáng shì,tā rì qí huái dú yǐ lóu。

首夏归途感物自酌

曾丰

不寒不热小梅天,千里归怀正所便。bù hán bù rè xiǎo méi tiān,qiān lǐ guī huái zhèng suǒ biàn。
嫩笋触沙抽犊角,新荷拿水握儿拳。nèn sǔn chù shā chōu dú jiǎo,xīn hé ná shuǐ wò ér quán。
游丝有绪谁紬绎,野茧难缫自裹缠。yóu sī yǒu xù shuí chóu yì,yě jiǎn nán sāo zì guǒ chán。
欢伯疑吾犹著物,殷勤送至汗漫边。huān bó yí wú yóu zhù wù,yīn qín sòng zhì hàn màn biān。

涉夏归途

曾丰

一意贪归百事忘,其如耳目触吾旁。yī yì tān guī bǎi shì wàng,qí rú ěr mù chù wú páng。
女桑醉日多相靡,孙竹骄风半自强。nǚ sāng zuì rì duō xiāng mí,sūn zhú jiāo fēng bàn zì qiáng。
蝼蝈无稽言语泛,蜻蜓罔念性情狂。lóu guō wú jī yán yǔ fàn,qīng tíng wǎng niàn xìng qíng kuáng。
鸤鸠占尽世间拙,未害云为蹈大方。shī jiū zhàn jǐn shì jiān zhuō,wèi hài yún wèi dǎo dà fāng。

至沙溪拜六一先生墓

曾丰

文章事业宋名臣,颍上轻投未老身。wén zhāng shì yè sòng míng chén,yǐng shàng qīng tóu wèi lǎo shēn。
葛水衣冠凄欲断,沙溪泉石郁空陈。gé shuǐ yī guān qī yù duàn,shā xī quán shí yù kōng chén。
高山踞视废兴事,乔木坐邀来往人。gāo shān jù shì fèi xīng shì,qiáo mù zuò yāo lái wǎng rén。
碑未失真公手泽,中馀廊庙旧精神。bēi wèi shī zhēn gōng shǒu zé,zhōng yú láng miào jiù jīng shén。

读六一先生碑亭记

曾丰

六一先生自不磨,太丘兴卜植僵多。liù yī xiān shēng zì bù mó,tài qiū xīng bo zhí jiāng duō。
牛羊莫犯墓茔者,风雨其如阡表何。niú yáng mò fàn mù yíng zhě,fēng yǔ qí rú qiān biǎo hé。
器识谁能三世合,规摹可复百年过。qì shí shuí néng sān shì hé,guī mó kě fù bǎi nián guò。
丰碑幸出老彭手,读罢宁容不一哦。fēng bēi xìng chū lǎo péng shǒu,dú bà níng róng bù yī ó。

太白山西隐寺木犀

曾丰

族出于仙住傍僧,羞为春事与时争。zú chū yú xiān zhù bàng sēng,xiū wèi chūn shì yǔ shí zhēng。
长专太白山涵润,独淹中秋月渗清。zhǎng zhuān tài bái shān hán rùn,dú yān zhōng qiū yuè shèn qīng。
色染真空如自失,香熏正觉若相成。sè rǎn zhēn kōng rú zì shī,xiāng xūn zhèng jué ruò xiāng chéng。
灵云有幸相遭遇,不要桃花作证明。líng yún yǒu xìng xiāng zāo yù,bù yào táo huā zuò zhèng míng。