古诗词

绍兴淳熙两朝内禅颂

曾丰

维尧则天,与天同大。wéi yáo zé tiān,yǔ tiān tóng dà。
俯视九州,细于一芥。fǔ shì jiǔ zhōu,xì yú yī jiè。
挈以畀舜,超然自迈。qiè yǐ bì shùn,chāo rán zì mài。
维舜则尧,与尧同高。wéi shùn zé yáo,yǔ yáo tóng gāo。
俯视四海,细于一毫。fǔ shì sì hǎi,xì yú yī háo。
挈以畀禹,熙然自陶。qiè yǐ bì yǔ,xī rán zì táo。
尧舜之禅,允矣嘉躅。yáo shùn zhī chán,yǔn yǐ jiā zhú。
若稽厥龄,或髦攸趣。ruò jī jué líng,huò máo yōu qù。
洪惟高宗,才五十六。hóng wéi gāo zōng,cái wǔ shí liù。
遽行尧事,有断于独。jù xíng yáo shì,yǒu duàn yú dú。
洪惟寿皇,才六十三。hóng wéi shòu huáng,cái liù shí sān。
遽行舜事,不谋于佥。jù xíng shùn shì,bù móu yú qiān。
未倦于勤,先养其恬。wèi juàn yú qín,xiān yǎng qí tián。
功成身退,道与天参。gōng chéng shēn tuì,dào yǔ tiān cān。
圣人视天,递退递进。shèng rén shì tiān,dì tuì dì jìn。
进退俱休,尧舜之运。jìn tuì jù xiū,yáo shùn zhī yùn。
于赫两朝,德宏业峻。yú hè liǎng cháo,dé hóng yè jùn。
铢较寸量,宁啻尧舜。zhū jiào cùn liàng,níng chì yáo shùn。
尧七十六,治水云初。yáo qī shí liù,zhì shuǐ yún chū。
咨岳试鲧,不遑宁居。zī yuè shì gǔn,bù huáng níng jū。
高宗时则,斯庆寿馀。gāo zōng shí zé,sī qìng shòu yú。
久与道息,心实若虚。jiǔ yǔ dào xī,xīn shí ruò xū。
舜六十三,即真云始。shùn liù shí sān,jí zhēn yún shǐ。
咨岳相禹,不遑宁止。zī yuè xiāng yǔ,bù huáng níng zhǐ。
寿皇时则,斯巽位已。shòu huáng shí zé,sī xùn wèi yǐ。
新与道休,心豁若洗。xīn yǔ dào xiū,xīn huō ruò xǐ。
凡退政几,等与大徽。fán tuì zhèng jǐ,děng yǔ dà huī。
此退之蚤,彼退之迟。cǐ tuì zhī zǎo,bǐ tuì zhī chí。
迟容可及,蚤孰逾斯。chí róng kě jí,zǎo shú yú sī。
凡传国玺,等谓大美。fán chuán guó xǐ,děng wèi dà měi。
彼传之贤,此传之子。bǐ chuán zhī xián,cǐ chuán zhī zi。
贤容可求,子孰获只。xián róng kě qiú,zi shú huò zhǐ。
传子若贤,一出于天。chuán zi ruò xián,yī chū yú tiān。
天固与子,尤人所便。tiān gù yǔ zi,yóu rén suǒ biàn。
便而遂者,荣具庆全。biàn ér suì zhě,róng jù qìng quán。
退蚤若迟,一关于数。tuì zǎo ruò chí,yī guān yú shù。
数固与蚤,尤人所慕。shù gù yǔ zǎo,yóu rén suǒ mù。
慕而得之,荣全庆具。mù ér dé zhī,róng quán qìng jù。
蚤于尧舜,三十三年。zǎo yú yáo shùn,sān shí sān nián。
独不一后,独不一先。dú bù yī hòu,dú bù yī xiān。
两朝吻合,时乃自然。liǎng cháo wěn hé,shí nǎi zì rán。
舜后于尧,七岁而禅。shùn hòu yú yáo,qī suì ér chán。
胡为尔稽,匪有攸恋。hú wèi ěr jī,fěi yǒu yōu liàn。
不欲与尧,匹休齐善。bù yù yǔ yáo,pǐ xiū qí shàn。
寿皇禅意,盖与舜俱。shòu huáng chán yì,gài yǔ shùn jù。
所后七年,匪迹是拘。suǒ hòu qī nián,fěi jì shì jū。
不期而同,自然之符。bù qī ér tóng,zì rán zhī fú。
高宗禅时,久旸忽雨。gāo zōng chán shí,jiǔ yáng hū yǔ。
雨应云何,恩洽以溥。yǔ yīng yún hé,ēn qià yǐ pǔ。
寿皇禅时,久雨忽旸。shòu huáng chán shí,jiǔ yǔ hū yáng。
旸应云何,德辉以光。yáng yīng yún hé,dé huī yǐ guāng。
得天之应,诞彰孔盛。dé tiān zhī yīng,dàn zhāng kǒng shèng。
新皇丕承,合为三圣。xīn huáng pī chéng,hé wèi sān shèng。
用牲于庙,靡灵弗歆。yòng shēng yú miào,mí líng fú xīn。
式昭新皇,上合天心。shì zhāo xīn huáng,shàng hé tiān xīn。
决政于堂,靡怀弗畅。jué zhèng yú táng,mí huái fú chàng。
式昭新皇,下符人望。shì zhāo xīn huáng,xià fú rén wàng。
天人同归,欲逃莫从。tiān rén tóng guī,yù táo mò cóng。
虽父传子,亶为至公。suī fù chuán zi,dǎn wèi zhì gōng。
汉唐岂无,揖逊之主。hàn táng qǐ wú,yī xùn zhī zhǔ。
非出本心,未为盛举。fēi chū běn xīn,wèi wèi shèng jǔ。
猗三圣君,真尧舜禹。yī sān shèng jūn,zhēn yáo shùn yǔ。
三圣一家,累洽重华。sān shèng yī jiā,lèi qià zhòng huá。
前未之有,后无以加。qián wèi zhī yǒu,hòu wú yǐ jiā。
小臣献颂,大而非夸。xiǎo chén xiàn sòng,dà ér fēi kuā。

曾丰

宋乐安人,字幼度。孝宗乾道五年进士。以文章名。累官知德庆府。晚年无意仕进,筑室称樽斋,以诗酒自娱。有《缘督集》。 曾丰的作品>>

猜您喜欢

社前雷雨连旬

曾丰

社到如今已有涯,阴罅阳隙卒乘之。shè dào rú jīn yǐ yǒu yá,yīn xià yáng xì zú chéng zhī。
风雷撼夜何相激,桃李催春不自支。fēng léi hàn yè hé xiāng jī,táo lǐ cuī chūn bù zì zhī。
鸿狃犹寒忘去计,燕疑未暖爽来期。hóng niǔ yóu hán wàng qù jì,yàn yí wèi nuǎn shuǎng lái qī。
杜鹃毋怨莺毋喜,春早春迟自有时。dù juān wú yuàn yīng wú xǐ,chūn zǎo chūn chí zì yǒu shí。

题疏山一览亭

曾丰

孤绝招邀杜道过,支筇不足更扪萝。gū jué zhāo yāo dù dào guò,zhī qióng bù zú gèng mén luó。
旁无断岸乾坤大,上有馀天日月多。páng wú duàn àn qián kūn dà,shàng yǒu yú tiān rì yuè duō。
道限与空归不二,色尘随幻入无何。dào xiàn yǔ kōng guī bù èr,sè chén suí huàn rù wú hé。
虚中元自寄吾实,往古来今不可磨。xū zhōng yuán zì jì wú shí,wǎng gǔ lái jīn bù kě mó。

再与鼎臣游龙门寺

曾丰

初叹来游未必重,等闲十载又相逢。chū tàn lái yóu wèi bì zhòng,děng xián shí zài yòu xiāng féng。
壁间故迹尘轻涴,物外初心病暗攻。bì jiān gù jì chén qīng wò,wù wài chū xīn bìng àn gōng。
坐上酒生冬暖意,檐前梅弄岁寒容。zuò shàng jiǔ shēng dōng nuǎn yì,yán qián méi nòng suì hán róng。
半酣僧不须烹茗,自有山云可荡胸。bàn hān sēng bù xū pēng míng,zì yǒu shān yún kě dàng xiōng。

二十年前与曾恭仲为忘年之交岁辛亥值便赋长韵寄似

曾丰

孔欲华颠祢妙龄,忘年不足更忘形。kǒng yù huá diān mí miào líng,wàng nián bù zú gèng wàng xíng。
弟兄偏是子眉白,朋友独于吾眼青。dì xiōng piān shì zi méi bái,péng yǒu dú yú wú yǎn qīng。
心若互驰常鉴寐,迹如相避各云萍。xīn ruò hù chí cháng jiàn mèi,jì rú xiāng bì gè yún píng。
十年功已到千古,何日酣看又饫听。shí nián gōng yǐ dào qiān gǔ,hé rì hān kàn yòu yù tīng。

题陈宗元拂云轩

曾丰

滩西地不爱其珍,虎豹文章善自陈。tān xī dì bù ài qí zhēn,hǔ bào wén zhāng shàn zì chén。
缥节犹储何尉粉,缃苞不纳庾公尘。piāo jié yóu chǔ hé wèi fěn,xiāng bāo bù nà yǔ gōng chén。
性高霜雪摧难折,气直风雷拔易伸。xìng gāo shuāng xuě cuī nán zhé,qì zhí fēng léi bá yì shēn。
寄语箨龙无傲主,主家今有似龙人。jì yǔ tuò lóng wú ào zhǔ,zhǔ jiā jīn yǒu shì lóng rén。

题黄武子齐云楼

曾丰

禔栋重檐矫欲飞,与天相近可扪奎。zhī dòng zhòng yán jiǎo yù fēi,yǔ tiān xiāng jìn kě mén kuí。
晴宵拄月轻烟漠,暝昼撑虹小雨凄。qíng xiāo zhǔ yuè qīng yān mò,míng zhòu chēng hóng xiǎo yǔ qī。
燕客乐催雷响落,照筵灯压电光低。yàn kè lè cuī léi xiǎng luò,zhào yán dēng yā diàn guāng dī。
驭风骑气非渠事,万里青云可以梯。yù fēng qí qì fēi qú shì,wàn lǐ qīng yún kě yǐ tī。

题戴主簿德成尽得楼

曾丰

楼与主人俱卓然,主人步更与楼迁。lóu yǔ zhǔ rén jù zhuó rán,zhǔ rén bù gèng yǔ lóu qiān。
面前加辟山河地,头上增高日月天。miàn qián jiā pì shān hé dì,tóu shàng zēng gāo rì yuè tiān。
指顾大千俄可度,拊循方寸浩无边。zhǐ gù dà qiān é kě dù,fǔ xún fāng cùn hào wú biān。
校雠所得孰多寡,万物支离我混全。xiào chóu suǒ dé shú duō guǎ,wàn wù zhī lí wǒ hùn quán。

呈吾宗茂夫

曾丰

国初名下数三陈,今代吾宗又有人。guó chū míng xià shù sān chén,jīn dài wú zōng yòu yǒu rén。
兄弟已推眉更白,功名何虑骨犹屯。xiōng dì yǐ tuī méi gèng bái,gōng míng hé lǜ gǔ yóu tún。
濂溪气韵娟娟月,康节襟怀盎盎春。lián xī qì yùn juān juān yuè,kāng jié jīn huái àng àng chūn。
奋迅发挥吾敢许,稳登鸾凤上麒麟。fèn xùn fā huī wú gǎn xǔ,wěn dēng luán fèng shàng qí lín。

赠阴阳家邓彬叔

曾丰

舌本澜翻郭璞书,试今措手验何如。shé běn lán fān guō pú shū,shì jīn cuò shǒu yàn hé rú。
星辰聚处收玄武,江汉潮边避尾闾。xīng chén jù chù shōu xuán wǔ,jiāng hàn cháo biān bì wěi lǘ。
山水流形开阖后,阴阳受气混沦初。shān shuǐ liú xíng kāi hé hòu,yīn yáng shòu qì hùn lún chū。
要参融结玄机破,心眼长教等太虚。yào cān róng jié xuán jī pò,xīn yǎn zhǎng jiào děng tài xū。

赠阴阳家邱明远

曾丰

谁云素手动朱门,我固知君有道存。shuí yún sù shǒu dòng zhū mén,wǒ gù zhī jūn yǒu dào cún。
凤历三元胸次具,龙图八卦掌中翻。fèng lì sān yuán xiōng cì jù,lóng tú bā guà zhǎng zhōng fān。
悬知地理善之善,正恐天机玄又玄。xuán zhī dì lǐ shàn zhī shàn,zhèng kǒng tiān jī xuán yòu xuán。
借使乾坤权在我,更当有以制乾坤。jiè shǐ qián kūn quán zài wǒ,gèng dāng yǒu yǐ zhì qián kūn。

赠黄正卿竞秀楼

曾丰

巴西地不爱其珍,山影溪光辄自陈。bā xī dì bù ài qí zhēn,shān yǐng xī guāng zhé zì chén。
霜后竹饶松意气,雨馀花夺草精神。shuāng hòu zhú ráo sōng yì qì,yǔ yú huā duó cǎo jīng shén。
千斯态度出天功,百尔光华归色尘。qiān sī tài dù chū tiān gōng,bǎi ěr guāng huá guī sè chén。
好事至人宁外慕,反身元自有真春。hǎo shì zhì rén níng wài mù,fǎn shēn yuán zì yǒu zhēn chūn。

赠阴阳家童国用

曾丰

生于参政侍郎村,它尚诗书况近孙。shēng yú cān zhèng shì láng cūn,tā shàng shī shū kuàng jìn sūn。
铁砚无功招白眼,金函有诀动朱门。tiě yàn wú gōng zhāo bái yǎn,jīn hán yǒu jué dòng zhū mén。
天开西北众星聚,地辟东南元气温。tiān kāi xī běi zhòng xīng jù,dì pì dōng nán yuán qì wēn。
要就其间卜佳处,胸中须自有乾坤。yào jiù qí jiān bo jiā chù,xiōng zhōng xū zì yǒu qián kūn。

逆旅书怀

曾丰

吾生宜客不宜家,今趁轻舟傍浅沙。wú shēng yí kè bù yí jiā,jīn chèn qīng zhōu bàng qiǎn shā。
天拥云堆浮玉乳,波摇日影弄金花。tiān yōng yún duī fú yù rǔ,bō yáo rì yǐng nòng jīn huā。
诗中已醉那消酒,饭后虽酲可废茶。shī zhōng yǐ zuì nà xiāo jiǔ,fàn hòu suī chéng kě fèi chá。
安得长闲棹歌里,清风明月任年华。ān dé zhǎng xián zhào gē lǐ,qīng fēng míng yuè rèn nián huá。

京都旅卧

曾丰

喜得家书睡不成,拥衾攲枕数寒更。xǐ dé jiā shū shuì bù chéng,yōng qīn qī zhěn shù hán gèng。
冲风铁板俄惊晓,映日纱窗又报晴。chōng fēng tiě bǎn é jīng xiǎo,yìng rì shā chuāng yòu bào qíng。
蹀躞过桥朝马响,咄嗟争道担夫声。dié xiè guò qiáo cháo mǎ xiǎng,duō jiē zhēng dào dān fū shēng。
利名失脚时回首,虽未能忘也较轻。lì míng shī jiǎo shí huí shǒu,suī wèi néng wàng yě jiào qīng。

题潮出海门图

曾丰

海涨为潮在在均,浙江别有主潮神。hǎi zhǎng wèi cháo zài zài jūn,zhè jiāng bié yǒu zhǔ cháo shén。
声摇地脉雷霆怒,风擘崖根赑屃嗔。shēng yáo dì mài léi tíng nù,fēng bāi yá gēn bì xì chēn。
鲛鳄乘风喷立雪,虹蜺挟雨涌横银。jiāo è chéng fēng pēn lì xuě,hóng ní xié yǔ yǒng héng yín。
吾诗渠画俱摹写,试鉴工夫孰逼真。wú shī qú huà jù mó xiě,shì jiàn gōng fū shú bī zhēn。