古诗词

观瀑布图

刘宰

仰观山模糊,俯视山历历。yǎng guān shān mó hú,fǔ shì shān lì lì。
见卑不见高,此恨通今昔。jiàn bēi bù jiàn gāo,cǐ hèn tōng jīn xī。
观者笑且言,画手非用力。guān zhě xiào qiě yán,huà shǒu fēi yòng lì。
安知画工心独苦,世上悠悠几人识。ān zhī huà gōng xīn dú kǔ,shì shàng yōu yōu jǐ rén shí。
君看白练飞,杳不见来迹。jūn kàn bái liàn fēi,yǎo bù jiàn lái jì。
疑从九霄中,直下恣喷激。yí cóng jiǔ xiāo zhōng,zhí xià zì pēn jī。
六月天无风,大暑铄金石。liù yuè tiān wú fēng,dà shǔ shuò jīn shí。
此景独清凉,飞雪洒石壁。cǐ jǐng dú qīng liáng,fēi xuě sǎ shí bì。
此岂银河翻,馀派堕空碧。cǐ qǐ yín hé fān,yú pài duò kōng bì。
抑岂龙门决,洪波注八极。yì qǐ lóng mén jué,hóng bō zhù bā jí。
方知画者心,不止存目击。fāng zhī huà zhě xīn,bù zhǐ cún mù jī。
山上更有山,去天不盈尺。shān shàng gèng yǒu shān,qù tiān bù yíng chǐ。
丹崖与翠巘,群仙所游息。dān yá yǔ cuì yǎn,qún xiān suǒ yóu xī。
烟云不可到,日星在几席。yān yún bù kě dào,rì xīng zài jǐ xí。
甘露被草木,醴泉出岩隙。gān lù bèi cǎo mù,lǐ quán chū yán xì。
流落人间者,万派只馀沥。liú luò rén jiān zhě,wàn pài zhǐ yú lì。
知画岂予能,因画重悽恻。zhī huà qǐ yǔ néng,yīn huà zhòng qī cè。
圣贤言外意,未可纸上得。shèng xián yán wài yì,wèi kě zhǐ shàng dé。
所以说诗者,要在以意逆。suǒ yǐ shuō shī zhě,yào zài yǐ yì nì。
安得画外观山人,共向书中探端的。ān dé huà wài guān shān rén,gòng xiàng shū zhōng tàn duān de。

刘宰

宋镇江金坛人,字平国,号漫塘病叟。先宗绍熙元年进士。调江宁尉,当地巫风甚盛,令保伍互相纠察,多使改业为农。授泰兴令,有能名。以父丧至京,极言韩侂胄轻挑兵端。授浙东仓司干官,寻告归。退居三十八年,在乡置义仓,创义役,赈济万余人,又定折麦钱额,毁淫祠八十四所。有《漫塘文集》。 刘宰的作品>>

猜您喜欢

谢赵使君豁租

刘宰

长榜朱书又墨书,使君颁令豁逃租。zhǎng bǎng zhū shū yòu mò shū,shǐ jūn bān lìng huō táo zū。
一千里内欢声满,十数年来此事无。yī qiān lǐ nèi huān shēng mǎn,shí shù nián lái cǐ shì wú。

送茅监

刘宰

一棹东来载月归,宦途此去有光辉。yī zhào dōng lái zài yuè guī,huàn tú cǐ qù yǒu guāng huī。
祖筵是处花枝袅,惭愧衰翁昼掩扉。zǔ yán shì chù huā zhī niǎo,cán kuì shuāi wēng zhòu yǎn fēi。

寄潘子善上舍

刘宰

寂寞安居十载馀,高轩欲过尚踌躇。jì mò ān jū shí zài yú,gāo xuān yù guò shàng chóu chú。
莫嫌穷巷青泥满,自是门多长者车。mò xián qióng xiàng qīng ní mǎn,zì shì mén duō zhǎng zhě chē。

代柬寄王去非

刘宰

闻随使节过江东,想见旌旗十里红。wén suí shǐ jié guò jiāng dōng,xiǎng jiàn jīng qí shí lǐ hóng。
多少苍生在寒谷,早吹邹律转春风。duō shǎo cāng shēng zài hán gǔ,zǎo chuī zōu lǜ zhuǎn chūn fēng。

寄江东真漕

刘宰

金陵千古帝王都,肉食何人解远图。jīn líng qiān gǔ dì wáng dōu,ròu shí hé rén jiě yuǎn tú。
只有爱民真学士,不惭通务汉三儒。zhǐ yǒu ài mín zhēn xué shì,bù cán tōng wù hàn sān rú。

简同志

刘宰

竹韵因风来满楹,桂枝和月印中庭。zhú yùn yīn fēng lái mǎn yíng,guì zhī hé yuè yìn zhōng tíng。
遥知棋罢浑无事,百首新诗醉复醒。yáo zhī qí bà hún wú shì,bǎi shǒu xīn shī zuì fù xǐng。

谢纪倅惠梅

刘宰

翠实堆盘对绿樽,清香尚想月黄昏。cuì shí duī pán duì lǜ zūn,qīng xiāng shàng xiǎng yuè huáng hūn。
主人合试调羹手,病叟难忘止渴恩。zhǔ rén hé shì diào gēng shǒu,bìng sǒu nán wàng zhǐ kě ēn。

口占谢陈使君

刘宰

相思目断鉴湖船,书别殷勤敢赠言。xiāng sī mù duàn jiàn hú chuán,shū bié yīn qín gǎn zèng yán。
未解终南寻捷径,少宽谷口截朱辕。wèi jiě zhōng nán xún jié jìng,shǎo kuān gǔ kǒu jié zhū yuán。

书蒋云巢诗卷后

刘宰

逸兴常同造物游,驾巢不与世人侔。yì xīng cháng tóng zào wù yóu,jià cháo bù yǔ shì rén móu。
日晴紫翠开千嶂,依旧君家在上头。rì qíng zǐ cuì kāi qiān zhàng,yī jiù jūn jiā zài shàng tóu。

云边遣兴

刘宰

泄云日日冒山头,古涧淙淙咽怒流。xiè yún rì rì mào shān tóu,gǔ jiàn cóng cóng yàn nù liú。
但得农家馀雨泽,不妨客子叹淹留。dàn dé nóng jiā yú yǔ zé,bù fáng kè zi tàn yān liú。

乙酉夏述怀二绝

刘宰

水边舟子竞招招,陌上车尘晚更嚣。shuǐ biān zhōu zi jìng zhāo zhāo,mò shàng chē chén wǎn gèng xiāo。
只有幽人无个事,藕花深处弄轻桡。zhǐ yǒu yōu rén wú gè shì,ǒu huā shēn chù nòng qīng ráo。

乙酉夏述怀二绝

刘宰

岸柳风摧更绿饶,槛花当暑自红娇。àn liǔ fēng cuī gèng lǜ ráo,kǎn huā dāng shǔ zì hóng jiāo。
流行一气元无息,松柏何妨独后雕。liú xíng yī qì yuán wú xī,sōng bǎi hé fáng dú hòu diāo。

答王去非觅柳栽

刘宰

不惜柔条折赠君,与君分占万家春。bù xī róu tiáo zhé zèng jūn,yǔ jūn fēn zhàn wàn jiā chūn。
只愁五柳门前景,不称三槐堂里人。zhǐ chóu wǔ liǔ mén qián jǐng,bù chēng sān huái táng lǐ rén。

得轩即事

刘宰

上印还家不计年,水光弥望木参天。shàng yìn hái jiā bù jì nián,shuǐ guāng mí wàng mù cān tiān。
绿云洞里开书幌,红锦波心漾酒船。lǜ yún dòng lǐ kāi shū huǎng,hóng jǐn bō xīn yàng jiǔ chuán。

荷花

刘宰

淤泥除尽藕根空,留得孤芳照病翁。yū ní chú jǐn ǒu gēn kōng,liú dé gū fāng zhào bìng wēng。
水面亭亭尘不染,悬知不是蓼花红。shuǐ miàn tíng tíng chén bù rǎn,xuán zhī bù shì liǎo huā hóng。