古诗词

观瀑布图

刘宰

仰观山模糊,俯视山历历。yǎng guān shān mó hú,fǔ shì shān lì lì。
见卑不见高,此恨通今昔。jiàn bēi bù jiàn gāo,cǐ hèn tōng jīn xī。
观者笑且言,画手非用力。guān zhě xiào qiě yán,huà shǒu fēi yòng lì。
安知画工心独苦,世上悠悠几人识。ān zhī huà gōng xīn dú kǔ,shì shàng yōu yōu jǐ rén shí。
君看白练飞,杳不见来迹。jūn kàn bái liàn fēi,yǎo bù jiàn lái jì。
疑从九霄中,直下恣喷激。yí cóng jiǔ xiāo zhōng,zhí xià zì pēn jī。
六月天无风,大暑铄金石。liù yuè tiān wú fēng,dà shǔ shuò jīn shí。
此景独清凉,飞雪洒石壁。cǐ jǐng dú qīng liáng,fēi xuě sǎ shí bì。
此岂银河翻,馀派堕空碧。cǐ qǐ yín hé fān,yú pài duò kōng bì。
抑岂龙门决,洪波注八极。yì qǐ lóng mén jué,hóng bō zhù bā jí。
方知画者心,不止存目击。fāng zhī huà zhě xīn,bù zhǐ cún mù jī。
山上更有山,去天不盈尺。shān shàng gèng yǒu shān,qù tiān bù yíng chǐ。
丹崖与翠巘,群仙所游息。dān yá yǔ cuì yǎn,qún xiān suǒ yóu xī。
烟云不可到,日星在几席。yān yún bù kě dào,rì xīng zài jǐ xí。
甘露被草木,醴泉出岩隙。gān lù bèi cǎo mù,lǐ quán chū yán xì。
流落人间者,万派只馀沥。liú luò rén jiān zhě,wàn pài zhǐ yú lì。
知画岂予能,因画重悽恻。zhī huà qǐ yǔ néng,yīn huà zhòng qī cè。
圣贤言外意,未可纸上得。shèng xián yán wài yì,wèi kě zhǐ shàng dé。
所以说诗者,要在以意逆。suǒ yǐ shuō shī zhě,yào zài yǐ yì nì。
安得画外观山人,共向书中探端的。ān dé huà wài guān shān rén,gòng xiàng shū zhōng tàn duān de。

刘宰

宋镇江金坛人,字平国,号漫塘病叟。先宗绍熙元年进士。调江宁尉,当地巫风甚盛,令保伍互相纠察,多使改业为农。授泰兴令,有能名。以父丧至京,极言韩侂胄轻挑兵端。授浙东仓司干官,寻告归。退居三十八年,在乡置义仓,创义役,赈济万余人,又定折麦钱额,毁淫祠八十四所。有《漫塘文集》。 刘宰的作品>>

猜您喜欢

挽徐夫人

刘宰

奕世居公辅,齐眉肃妇仪。yì shì jū gōng fǔ,qí méi sù fù yí。
鱼轩中岁乐,鸾镜暮年悲。yú xuān zhōng suì lè,luán jìng mù nián bēi。
象笏子方贵,韦编孙有师。xiàng hù zi fāng guì,wéi biān sūn yǒu shī。
悬知五花诰,不负蓼莪诗。xuán zhī wǔ huā gào,bù fù liǎo é shī。

挽范氏孺人二首

刘宰

兰砌秋风早,莱衣晚岁孤。lán qì qiū fēng zǎo,lái yī wǎn suì gū。
天乎轸劬瘁,季也足欢娱。tiān hū zhěn qú cuì,jì yě zú huān yú。
得算几中寿,生孙竞远图。dé suàn jǐ zhōng shòu,shēng sūn jìng yuǎn tú。
平生忧喜事,落日澹平芜。píng shēng yōu xǐ shì,luò rì dàn píng wú。

挽范氏孺人二首

刘宰

侍见嗟亲健,论姻动母怀。shì jiàn jiē qīn jiàn,lùn yīn dòng mǔ huái。
殷勤留北棹,饤饾出东斋。yīn qín liú běi zhào,dìng dòu chū dōng zhāi。
回首流年速,升堂往事乖。huí shǒu liú nián sù,shēng táng wǎng shì guāi。
遣车门外去,老泪堕宾阶。qiǎn chē mén wài qù,lǎo lèi duò bīn jiē。

代赋寿宁宗潜邸

刘宰

圣学家传自有师,更罗英俊侍经帷。shèng xué jiā chuán zì yǒu shī,gèng luó yīng jùn shì jīng wéi。
治功尚论唐虞际,政体宁甘汉晋卑。zhì gōng shàng lùn táng yú jì,zhèng tǐ níng gān hàn jìn bēi。
猥向梁园陪末坐,敢凭尧历记佳期。wěi xiàng liáng yuán péi mò zuò,gǎn píng yáo lì jì jiā qī。
羞囊已办诗千首,准拟年年荐寿卮。xiū náng yǐ bàn shī qiān shǒu,zhǔn nǐ nián nián jiàn shòu zhī。

和真州太守营屋新成之韵三首

刘宰

长淮清晏久无虞,官舍人烟已复初。zhǎng huái qīng yàn jiǔ wú yú,guān shě rén yān yǐ fù chū。
共喜舆图方日辟,讵应卒伍尚星居。gòng xǐ yú tú fāng rì pì,jù yīng zú wǔ shàng xīng jū。
四营分创因遗址,百堵周围列聚庐。sì yíng fēn chuàng yīn yí zhǐ,bǎi dǔ zhōu wéi liè jù lú。
武备既严军气壮,岂专捍御奠州闾。wǔ bèi jì yán jūn qì zhuàng,qǐ zhuān hàn yù diàn zhōu lǘ。

和真州太守营屋新成之韵三首

刘宰

东南列将谨防虞,尚记熙宁变法初。dōng nán liè jiāng jǐn fáng yú,shàng jì xī níng biàn fǎ chū。
一自胡雏饮江水,遂令卒伍杂民居。yī zì hú chú yǐn jiāng shuǐ,suì lìng zú wǔ zá mín jū。
炊烟不断云横垒,清夜无哗月满庐。chuī yān bù duàn yún héng lěi,qīng yè wú huā yuè mǎn lú。
妙用独推贤太守,征徭元不到乡闾。miào yòng dú tuī xián tài shǒu,zhēng yáo yuán bù dào xiāng lǘ。

和真州太守营屋新成之韵三首

刘宰

经始南风咏有虞,落成候筦报秋初。jīng shǐ nán fēng yǒng yǒu yú,luò chéng hòu guǎn bào qiū chū。
连甍尽撤编茅旧,万灶重新列屋居。lián méng jǐn chè biān máo jiù,wàn zào zhòng xīn liè wū jū。
千里只今成保障,一廛谁复等蘧庐。qiān lǐ zhǐ jīn chéng bǎo zhàng,yī chán shuí fù děng qú lú。
何人袖出如椽笔,为写丰功揭里闾。hé rén xiù chū rú chuán bǐ,wèi xiě fēng gōng jiē lǐ lǘ。

和淮漕八月十四夜月诗二首

刘宰

清凉景界限尘纷,玉宇从容静夜分。qīng liáng jǐng jiè xiàn chén fēn,yù yǔ cóng róng jìng yè fēn。
欲满尚悭今夜月,乍舒还敛北山云。yù mǎn shàng qiān jīn yè yuè,zhà shū hái liǎn běi shān yún。
孤光翻动枝头鹊,馀晕潜驱草际蚊。gū guāng fān dòng zhī tóu què,yú yūn qián qū cǎo jì wén。
好处欲言人不解,湛然天宇印心君。hǎo chù yù yán rén bù jiě,zhàn rán tiān yǔ yìn xīn jūn。

和淮漕八月十四夜月诗二首

刘宰

长淮百谷庆西成,万里何妨共此晴。zhǎng huái bǎi gǔ qìng xī chéng,wàn lǐ hé fáng gòng cǐ qíng。
霖雨尚关天下望,月华犹幸晚来明。lín yǔ shàng guān tiān xià wàng,yuè huá yóu xìng wǎn lái míng。
要看玉宇清光满,闻道银河此去平。yào kàn yù yǔ qīng guāng mǎn,wén dào yín hé cǐ qù píng。
邂逅西风轻借力,夜深桂影更敷荣。xiè hòu xī fēng qīng jiè lì,yè shēn guì yǐng gèng fū róng。

中秋月有云翳再用韵

刘宰

孤城急鼓转严更,步屧中庭午夜晴。gū chéng jí gǔ zhuǎn yán gèng,bù xiè zhōng tíng wǔ yè qíng。
人世昏昏同梦寐,使星耿耿伴清明。rén shì hūn hūn tóng mèng mèi,shǐ xīng gěng gěng bàn qīng míng。
云开霄汉光华远,望极关河眼界平。yún kāi xiāo hàn guāng huá yuǎn,wàng jí guān hé yǎn jiè píng。
想见登临无限意,此身那复计浮荣。xiǎng jiàn dēng lín wú xiàn yì,cǐ shēn nà fù jì fú róng。

仪真和同官韵二首

刘宰

先生文采似班扬,俗子何能较短长。xiān shēng wén cǎi shì bān yáng,sú zi hé néng jiào duǎn zhǎng。
顾我未知全璧否,期君聊复善刀藏。gù wǒ wèi zhī quán bì fǒu,qī jūn liáo fù shàn dāo cáng。
壮怀欲写须更仆,胜日能来对举觞。zhuàng huái yù xiě xū gèng pū,shèng rì néng lái duì jǔ shāng。
青紫不须分失得,旧游多少困槐黄。qīng zǐ bù xū fēn shī dé,jiù yóu duō shǎo kùn huái huáng。

仪真和同官韵二首

刘宰

簿书尘里见清扬,握手论心味更长。bù shū chén lǐ jiàn qīng yáng,wò shǒu lùn xīn wèi gèng zhǎng。
何日山林共归去,故园花竹可游藏。hé rì shān lín gòng guī qù,gù yuán huā zhú kě yóu cáng。
颜徒自乐一瓢饮,汉殿争陪万寿觞。yán tú zì lè yī piáo yǐn,hàn diàn zhēng péi wàn shòu shāng。
马革裹尸成底事,要须高卧到羲皇。mǎ gé guǒ shī chéng dǐ shì,yào xū gāo wò dào xī huáng。

怀林维国二首

刘宰

四海论交二十年,知心一见似前缘。sì hǎi lùn jiāo èr shí nián,zhī xīn yī jiàn shì qián yuán。
情亲尚记通宵语,忠告难忘送别篇。qíng qīn shàng jì tōng xiāo yǔ,zhōng gào nán wàng sòng bié piān。
梦入蓬壶重会面,座看书史尚堆前。mèng rù péng hú zhòng huì miàn,zuò kàn shū shǐ shàng duī qián。
应怜废学从农圃,要使留心在简编。yīng lián fèi xué cóng nóng pǔ,yào shǐ liú xīn zài jiǎn biān。

怀林维国二首

刘宰

尚记升堂拜母时,满前儿女竞牵衣。shàng jì shēng táng bài mǔ shí,mǎn qián ér nǚ jìng qiān yī。
凤雏想见今成立,雁序遥闻已奋飞。fèng chú xiǎng jiàn jīn chéng lì,yàn xù yáo wén yǐ fèn fēi。
身后声名终不朽,家传诗礼足相辉。shēn hòu shēng míng zhōng bù xiǔ,jiā chuán shī lǐ zú xiāng huī。
伤心白下金陵道,无复班荆话昨非。shāng xīn bái xià jīn líng dào,wú fù bān jīng huà zuó fēi。

送友人赴省试

刘宰

月满千门夜未央,忆陪多士凑文场。yuè mǎn qiān mén yè wèi yāng,yì péi duō shì còu wén chǎng。
露将寒透银袍冷,兴与秋来笔力刚。lù jiāng hán tòu yín páo lěng,xīng yǔ qiū lái bǐ lì gāng。
十载转头成昨梦,一身为客尚他乡。shí zài zhuǎn tóu chéng zuó mèng,yī shēn wèi kè shàng tā xiāng。
为言桂苑联镳客,要折高枝压众芳。wèi yán guì yuàn lián biāo kè,yào zhé gāo zhī yā zhòng fāng。
4481234567»