古诗词

观瀑布图

刘宰

仰观山模糊,俯视山历历。yǎng guān shān mó hú,fǔ shì shān lì lì。
见卑不见高,此恨通今昔。jiàn bēi bù jiàn gāo,cǐ hèn tōng jīn xī。
观者笑且言,画手非用力。guān zhě xiào qiě yán,huà shǒu fēi yòng lì。
安知画工心独苦,世上悠悠几人识。ān zhī huà gōng xīn dú kǔ,shì shàng yōu yōu jǐ rén shí。
君看白练飞,杳不见来迹。jūn kàn bái liàn fēi,yǎo bù jiàn lái jì。
疑从九霄中,直下恣喷激。yí cóng jiǔ xiāo zhōng,zhí xià zì pēn jī。
六月天无风,大暑铄金石。liù yuè tiān wú fēng,dà shǔ shuò jīn shí。
此景独清凉,飞雪洒石壁。cǐ jǐng dú qīng liáng,fēi xuě sǎ shí bì。
此岂银河翻,馀派堕空碧。cǐ qǐ yín hé fān,yú pài duò kōng bì。
抑岂龙门决,洪波注八极。yì qǐ lóng mén jué,hóng bō zhù bā jí。
方知画者心,不止存目击。fāng zhī huà zhě xīn,bù zhǐ cún mù jī。
山上更有山,去天不盈尺。shān shàng gèng yǒu shān,qù tiān bù yíng chǐ。
丹崖与翠巘,群仙所游息。dān yá yǔ cuì yǎn,qún xiān suǒ yóu xī。
烟云不可到,日星在几席。yān yún bù kě dào,rì xīng zài jǐ xí。
甘露被草木,醴泉出岩隙。gān lù bèi cǎo mù,lǐ quán chū yán xì。
流落人间者,万派只馀沥。liú luò rén jiān zhě,wàn pài zhǐ yú lì。
知画岂予能,因画重悽恻。zhī huà qǐ yǔ néng,yīn huà zhòng qī cè。
圣贤言外意,未可纸上得。shèng xián yán wài yì,wèi kě zhǐ shàng dé。
所以说诗者,要在以意逆。suǒ yǐ shuō shī zhě,yào zài yǐ yì nì。
安得画外观山人,共向书中探端的。ān dé huà wài guān shān rén,gòng xiàng shū zhōng tàn duān de。

刘宰

宋镇江金坛人,字平国,号漫塘病叟。先宗绍熙元年进士。调江宁尉,当地巫风甚盛,令保伍互相纠察,多使改业为农。授泰兴令,有能名。以父丧至京,极言韩侂胄轻挑兵端。授浙东仓司干官,寻告归。退居三十八年,在乡置义仓,创义役,赈济万余人,又定折麦钱额,毁淫祠八十四所。有《漫塘文集》。 刘宰的作品>>

猜您喜欢

送钟元达赴馀杭

刘宰

知音十九在岩廊,姓字高悬日月旁。zhī yīn shí jiǔ zài yán láng,xìng zì gāo xuán rì yuè páng。
视草只今虚省署,种花聊复向河阳。shì cǎo zhǐ jīn xū shěng shǔ,zhǒng huā liáo fù xiàng hé yáng。
困穷已甚情当察,富贵徐来味更长。kùn qióng yǐ shén qíng dāng chá,fù guì xú lái wèi gèng zhǎng。
梵宇仙宫最佳处,诗成数寄水云乡。fàn yǔ xiān gōng zuì jiā chù,shī chéng shù jì shuǐ yún xiāng。

送王去非入饷幕

刘宰

春归花药尚红酣,送子脂车马在骖。chūn guī huā yào shàng hóng hān,sòng zi zhī chē mǎ zài cān。
幕画向来多实用,事机今可付常谈。mù huà xiàng lái duō shí yòng,shì jī jīn kě fù cháng tán。
学方用力须千百,事或当仁勿二三。xué fāng yòng lì xū qiān bǎi,shì huò dāng rén wù èr sān。
别后欲知渔钓处,五湖天水共澄涵。bié hòu yù zhī yú diào chù,wǔ hú tiān shuǐ gòng chéng hán。

送石令君

刘宰

攀辕父老杂儿童,十载重欣见此风。pān yuán fù lǎo zá ér tóng,shí zài zhòng xīn jiàn cǐ fēng。
可但三年方论定,亦由去日与初同。kě dàn sān nián fāng lùn dìng,yì yóu qù rì yǔ chū tóng。
一尘不染冰常莹,万折难回水必东。yī chén bù rǎn bīng cháng yíng,wàn zhé nán huí shuǐ bì dōng。
正直自应神所介,人心况有是非公。zhèng zhí zì yīng shén suǒ jiè,rén xīn kuàng yǒu shì fēi gōng。

和罗权丞

刘宰

亿万饥民久吁天,天开上瑞岂徒然。yì wàn jī mín jiǔ xū tiān,tiān kāi shàng ruì qǐ tú rán。
深潭龟拆寒莎底,浅土蝗遗宿麦边。shēn tán guī chāi hán shā dǐ,qiǎn tǔ huáng yí sù mài biān。
厉气已消除日后,祥霙飞堕晓风前。lì qì yǐ xiāo chú rì hòu,xiáng yīng fēi duò xiǎo fēng qián。
醉吟楼上瀛洲客,为记三登第一年。zuì yín lóu shàng yíng zhōu kè,wèi jì sān dēng dì yī nián。

送卫汝积归句曲

刘宰

楼冈亭谷万山西,缥缈炊烟出翠微。lóu gāng tíng gǔ wàn shān xī,piāo miǎo chuī yān chū cuì wēi。
归路正当清昼永,离怀莫怅白云飞。guī lù zhèng dāng qīng zhòu yǒng,lí huái mò chàng bái yún fēi。
学医要使人无费,问道须知昨已非。xué yī yào shǐ rén wú fèi,wèn dào xū zhī zuó yǐ fēi。
好向庭闱商略此,短章中或有玄机。hǎo xiàng tíng wéi shāng lüè cǐ,duǎn zhāng zhōng huò yǒu xuán jī。

送杜尉

刘宰

眼看时事废因循,官路三年子独勤。yǎn kàn shí shì fèi yīn xún,guān lù sān nián zi dú qín。
袖有新诗频教我,邑无长策可留君。xiù yǒu xīn shī pín jiào wǒ,yì wú zhǎng cè kě liú jūn。
向来过计忧周陨,此去何时静楚氛。xiàng lái guò jì yōu zhōu yǔn,cǐ qù hé shí jìng chǔ fēn。
未必诗书尽虚语,勉哉行矣张吾军。wèi bì shī shū jǐn xū yǔ,miǎn zāi xíng yǐ zhāng wú jūn。

送罗季能还延陵镇

刘宰

眼底纷纷利欲昏,君心当与哲人论。yǎn dǐ fēn fēn lì yù hūn,jūn xīn dāng yǔ zhé rén lùn。
俗尘不染修茎露,世味逾轻太古尊。sú chén bù rǎn xiū jīng lù,shì wèi yú qīng tài gǔ zūn。
期月此来当岁俭,寒冬何地不春温。qī yuè cǐ lái dāng suì jiǎn,hán dōng hé dì bù chūn wēn。
幡然不惮延陵去,季子清风百世存。fān rán bù dàn yán líng qù,jì zi qīng fēng bǎi shì cún。

谢朱仲玉二首

刘宰

君家只隔小桥西,几度占星望少微。jūn jiā zhǐ gé xiǎo qiáo xī,jǐ dù zhàn xīng wàng shǎo wēi。
已向龙墀摅大对,不应鸾翼尚低飞。yǐ xiàng lóng chí shū dà duì,bù yīng luán yì shàng dī fēi。
杖藜喜逐先生后,敛板谁知故我非。zhàng lí xǐ zhú xiān shēng hòu,liǎn bǎn shuí zhī gù wǒ fēi。
欲学丘江吟短句,锦文试觅景阳机。yù xué qiū jiāng yín duǎn jù,jǐn wén shì mì jǐng yáng jī。

谢朱仲玉二首

刘宰

夫子知名浙水西,妙年奥学洞几微。fū zi zhī míng zhè shuǐ xī,miào nián ào xué dòng jǐ wēi。
一官簿领身如寄,万里云霄步若飞。yī guān bù lǐng shēn rú jì,wàn lǐ yún xiāo bù ruò fēi。
诗苦何妨同杜老,说难终不羡韩非。shī kǔ hé fáng tóng dù lǎo,shuō nán zhōng bù xiàn hán fēi。
拟酬白雪阳春句,愿借天孙织女机。nǐ chóu bái xuě yáng chūn jù,yuàn jiè tiān sūn zhī nǚ jī。

仲玉和前诗见赠因再用韵

刘宰

官仓出粟遍东西,多谢朱公念隐微。guān cāng chū sù biàn dōng xī,duō xiè zhū gōng niàn yǐn wēi。
但觉闾阎犹菜色,不知园囿已花飞。dàn jué lǘ yán yóu cài sè,bù zhī yuán yòu yǐ huā fēi。
当年国论无同异,此日民言有是非。dāng nián guó lùn wú tóng yì,cǐ rì mín yán yǒu shì fēi。
天上鸳鸿方刷羽,海边鸥鹭已忘机。tiān shàng yuān hóng fāng shuā yǔ,hǎi biān ōu lù yǐ wàng jī。

谢汤生惠酒和来韵

刘宰

闻道吾犹及老成,高秋离索不胜情。wén dào wú yóu jí lǎo chéng,gāo qiū lí suǒ bù shèng qíng。
朋缄已喜贤从事,二缶那堪对曲生。péng jiān yǐ xǐ xián cóng shì,èr fǒu nà kān duì qū shēng。
多病吾今同退鹢,壮怀君可掣长鲸。duō bìng wú jīn tóng tuì yì,zhuàng huái jūn kě chè zhǎng jīng。
能来共醉西风否,木落千山夕照明。néng lái gòng zuì xī fēng fǒu,mù luò qiān shān xī zhào míng。

奉酬友人登多景楼见怀

刘宰

云横不断古神州,缥缈河山总戍楼。yún héng bù duàn gǔ shén zhōu,piāo miǎo hé shān zǒng shù lóu。
此地几经人北顾,长江不住水东流。cǐ dì jǐ jīng rén běi gù,zhǎng jiāng bù zhù shuǐ dōng liú。
犬羊万里知离穴,稻蟹三吴正得秋。quǎn yáng wàn lǐ zhī lí xué,dào xiè sān wú zhèng dé qiū。
人事天时多错忤,一杯聊复润吟喉。rén shì tiān shí duō cuò wǔ,yī bēi liáo fù rùn yín hóu。

代书答龚楚州

刘宰

使君问政及郊扉,病叟何能措一辞。shǐ jūn wèn zhèng jí jiāo fēi,bìng sǒu hé néng cuò yī cí。
积粟鼌生真至计,屯田充国亦良规。jī sù cháo shēng zhēn zhì jì,tún tián chōng guó yì liáng guī。
将权可与他人共,德意须令旧壤知。jiāng quán kě yǔ tā rén gòng,dé yì xū lìng jiù rǎng zhī。
闻说盐城有真令,相逢为说每相思。wén shuō yán chéng yǒu zhēn lìng,xiāng féng wèi shuō měi xiāng sī。

漫塘晚望

刘宰

霁色催云作晚霞,小桥却立岸乌纱。jì sè cuī yún zuò wǎn xiá,xiǎo qiáo què lì àn wū shā。
雨馀菱芡新抽叶,秋早菰蒲未着花。yǔ yú líng qiàn xīn chōu yè,qiū zǎo gū pú wèi zhe huā。
灯影微茫行客艇,钟声缥缈梵王家。dēng yǐng wēi máng xíng kè tǐng,zhōng shēng piāo miǎo fàn wáng jiā。
沉吟索句输公等,我欲临流理钓槎。chén yín suǒ jù shū gōng děng,wǒ yù lín liú lǐ diào chá。

寄陆大夫

刘宰

寄语金渊陆大夫,归田相府竟何如。jì yǔ jīn yuān lù dà fū,guī tián xiāng fǔ jìng hé rú。
提兵劫取已非矣,纵火烧残岂义欤。tí bīng jié qǔ yǐ fēi yǐ,zòng huǒ shāo cán qǐ yì yú。
百口丧身端自尔,千钱酬直殆欺余。bǎi kǒu sàng shēn duān zì ěr,qiān qián chóu zhí dài qī yú。
放翁旧隐佳山水,剩好归欤理故书。fàng wēng jiù yǐn jiā shān shuǐ,shèng hǎo guī yú lǐ gù shū。