古诗词

挽齐斋倪尚书

刘宰

南山有孤松,屹立几寻丈。nán shān yǒu gū sōng,yì lì jǐ xún zhàng。
雪根雨露滋,藤萝巧相傍。xuě gēn yǔ lù zī,téng luó qiǎo xiāng bàng。
高柯撑青空,落落不可上。gāo kē chēng qīng kōng,luò luò bù kě shàng。
辽东白鹤归,城郭固无恙。liáo dōng bái hè guī,chéng guō gù wú yàng。
饥乌拾馀粒,巢燕倚飞幌。jī wū shí yú lì,cháo yàn yǐ fēi huǎng。
芝田杳何许,鼓翮超蓬阆。zhī tián yǎo hé xǔ,gǔ hé chāo péng láng。
尚书千载人,馀子岂辈行。shàng shū qiān zài rén,yú zi qǐ bèi xíng。
方时鄙俗学,制行多矫亢。fāng shí bǐ sú xué,zhì xíng duō jiǎo kàng。
我独道其常,曰彼非至当。wǒ dú dào qí cháng,yuē bǐ fēi zhì dāng。
世事有翻覆,阴阳日消长。shì shì yǒu fān fù,yīn yáng rì xiāo zhǎng。
谁其倡攻伪,欲使尽一网。shuí qí chàng gōng wěi,yù shǐ jǐn yī wǎng。
我独持其平,要辨直与枉。wǒ dú chí qí píng,yào biàn zhí yǔ wǎng。
前瞻岂尚同,后顾亦非党。qián zhān qǐ shàng tóng,hòu gù yì fēi dǎng。
介然两不合,兰佩拂千嶂。jiè rán liǎng bù hé,lán pèi fú qiān zhàng。
惟皇思建极,正直首延访。wéi huáng sī jiàn jí,zhèng zhí shǒu yán fǎng。
几趋銮禁直,屡侍金华讲。jǐ qū luán jìn zhí,lǚ shì jīn huá jiǎng。
三黜柳士师,一念齐得丧。sān chù liǔ shì shī,yī niàn qí dé sàng。
岁晚复来归,旧德世所仰。suì wǎn fù lái guī,jiù dé shì suǒ yǎng。
文昌岂不贵,台星连两掌。wén chāng qǐ bù guì,tái xīng lián liǎng zhǎng。
贞元朝士少,正始遗风荡。zhēn yuán cháo shì shǎo,zhèng shǐ yí fēng dàng。
淹留感时事,去去得初尚。yān liú gǎn shí shì,qù qù dé chū shàng。
湖光浮盏斝,岩花开步障。hú guāng fú zhǎn jiǎ,yán huā kāi bù zhàng。
意行无物累,静寄绝尘想。yì xíng wú wù lèi,jìng jì jué chén xiǎng。
寥寥香山翁,胜处略相仿。liáo liáo xiāng shān wēng,shèng chù lüè xiāng fǎng。
虽临大化尽,不改葵藿向。suī lín dà huà jǐn,bù gǎi kuí huò xiàng。
遗奏手自书,治忽犹指掌。yí zòu shǒu zì shū,zhì hū yóu zhǐ zhǎng。
内欲八柄专,外欲四聪广。nèi yù bā bǐng zhuān,wài yù sì cōng guǎng。
国本欲先定,以系四海望。guó běn yù xiān dìng,yǐ xì sì hǎi wàng。
国势欲自强,不受夷虏诳。guó shì yù zì qiáng,bù shòu yí lǔ kuáng。
于今一开卷,星斗照穹壤。yú jīn yī kāi juǎn,xīng dòu zhào qióng rǎng。
奄奄气将微,耿耿神愈王。yǎn yǎn qì jiāng wēi,gěng gěng shén yù wáng。
更为一夕留,泰然须昧爽。gèng wèi yī xī liú,tài rán xū mèi shuǎng。
庶几华封祝,不使臣子旷。shù jǐ huá fēng zhù,bù shǐ chén zi kuàng。
从容有如此,此岂智力强。cóng róng yǒu rú cǐ,cǐ qǐ zhì lì qiáng。
平生刚大气,胸次妙冲养。píng shēng gāng dà qì,xiōng cì miào chōng yǎng。
我生不及门,知敬如达巷。wǒ shēng bù jí mén,zhī jìng rú dá xiàng。
九京不可作,千古恨悢悢。jiǔ jīng bù kě zuò,qiān gǔ hèn liàng liàng。

刘宰

宋镇江金坛人,字平国,号漫塘病叟。先宗绍熙元年进士。调江宁尉,当地巫风甚盛,令保伍互相纠察,多使改业为农。授泰兴令,有能名。以父丧至京,极言韩侂胄轻挑兵端。授浙东仓司干官,寻告归。退居三十八年,在乡置义仓,创义役,赈济万余人,又定折麦钱额,毁淫祠八十四所。有《漫塘文集》。 刘宰的作品>>

猜您喜欢

闻田老死于临安

刘宰

见说眉庞质粹温,他年准拟大吾门。jiàn shuō méi páng zhì cuì wēn,tā nián zhǔn nǐ dà wú mén。
可怜不识家翁面,虚作人间一世孙。kě lián bù shí jiā wēng miàn,xū zuò rén jiān yī shì sūn。

送郑节夫

刘宰

盛年已去壮心阑,此别悬知后会难。shèng nián yǐ qù zhuàng xīn lán,cǐ bié xuán zhī hòu huì nán。
愿使乾坤同日月,不妨闽浙异江山。yuàn shǐ qián kūn tóng rì yuè,bù fáng mǐn zhè yì jiāng shān。

东西冈诸李谋复宏词墓

刘宰

前朝流派日星明,圣代殊科更策名。qián cháo liú pài rì xīng míng,shèng dài shū kē gèng cè míng。
遗骨未寒丘垄废,可能宗党不关情。yí gǔ wèi hán qiū lǒng fèi,kě néng zōng dǎng bù guān qíng。

书汤兄诗卷后并呈丹阳大夫三首

刘宰

明月韬光甓社湖,发挥千载赖耆儒。míng yuè tāo guāng pì shè hú,fā huī qiān zài lài qí rú。
清江曲就无人识,来往横塘一鄙夫。qīng jiāng qū jiù wú rén shí,lái wǎng héng táng yī bǐ fū。

书汤兄诗卷后并呈丹阳大夫三首

刘宰

令尹胸襟隘五湖,狂言时肯听迂儒。lìng yǐn xiōng jīn ài wǔ hú,kuáng yán shí kěn tīng yū rú。
未知他日翘材馆,可著当年郑介夫。wèi zhī tā rì qiào cái guǎn,kě zhù dāng nián zhèng jiè fū。

书汤兄诗卷后并呈丹阳大夫三首

刘宰

长安未必胜江湖,盖世功名徯大儒。zhǎng ān wèi bì shèng jiāng hú,gài shì gōng míng xī dà rú。
三事更应登密令,一廛我欲伴樵夫。sān shì gèng yīng dēng mì lìng,yī chán wǒ yù bàn qiáo fū。

走笔谢王老丈惠花笺

刘宰

璀璨金鱼学士笺,玉堂落笔起云烟。cuǐ càn jīn yú xué shì jiān,yù táng luò bǐ qǐ yún yān。
半生野外扶犁手,乞与真如掷道边。bàn shēng yě wài fú lí shǒu,qǐ yǔ zhēn rú zhì dào biān。

题子登侄环绿斋

刘宰

竹树回环一亩宫,红尘不到绿阴浓。zhú shù huí huán yī mǔ gōng,hóng chén bù dào lǜ yīn nóng。
堆前只有书千卷,善后悬知禄万钟。duī qián zhǐ yǒu shū qiān juǎn,shàn hòu xuán zhī lù wàn zhōng。

题盘斋

刘宰

不到盘斋十一年,旧时梧柳已参天。bù dào pán zhāi shí yī nián,jiù shí wú liǔ yǐ cān tiān。
应乘天上浮云去,忍看梁间淡月篇。yīng chéng tiān shàng fú yún qù,rěn kàn liáng jiān dàn yuè piān。

题刘文简所藏墨梅卷

刘宰

烟雨和成宛擅场,新来翻著雪衣裳。yān yǔ hé chéng wǎn shàn chǎng,xīn lái fān zhù xuě yī shang。
以吾不可学渠可,善学杨君只此郎。yǐ wú bù kě xué qú kě,shàn xué yáng jūn zhǐ cǐ láng。

代梁总挽郑舜举侍郎四首

刘宰

几度除书下紫宸,从容千骑拥朱轮。jǐ dù chú shū xià zǐ chén,cóng róng qiān qí yōng zhū lún。
圣朝若第循良课,公是当时第一人。shèng cháo ruò dì xún liáng kè,gōng shì dāng shí dì yī rén。

代梁总挽郑舜举侍郎四首

刘宰

九重虚己伫论思,千载风云彼一时。jiǔ zhòng xū jǐ zhù lùn sī,qiān zài fēng yún bǐ yī shí。
贝锦谁为当日事,角招空赋昔人诗。bèi jǐn shuí wèi dāng rì shì,jiǎo zhāo kōng fù xī rén shī。

代梁总挽郑舜举侍郎四首

刘宰

由来乐事在田园,归路无人早著鞭。yóu lái lè shì zài tián yuán,guī lù wú rén zǎo zhù biān。
见一堂中谁是伴,亭亭修竹锁苍烟。jiàn yī táng zhōng shuí shì bàn,tíng tíng xiū zhú suǒ cāng yān。

代梁总挽郑舜举侍郎四首

刘宰

慷慨论交酒一钟,别来木末几西风。kāng kǎi lùn jiāo jiǔ yī zhōng,bié lái mù mò jǐ xī fēng。
归欤拟趁鸡豚社,太息无因见此公。guī yú nǐ chèn jī tún shè,tài xī wú yīn jiàn cǐ gōng。

挽许马帅

刘宰

万旅云屯独鼓行,将军誓死不求生。wàn lǚ yún tún dú gǔ xíng,jiāng jūn shì sǐ bù qiú shēng。
只今淮浦耕桑满,胆落胡儿不敢争。zhǐ jīn huái pǔ gēng sāng mǎn,dǎn luò hú ér bù gǎn zhēng。