古诗词

挽齐斋倪尚书

刘宰

南山有孤松,屹立几寻丈。nán shān yǒu gū sōng,yì lì jǐ xún zhàng。
雪根雨露滋,藤萝巧相傍。xuě gēn yǔ lù zī,téng luó qiǎo xiāng bàng。
高柯撑青空,落落不可上。gāo kē chēng qīng kōng,luò luò bù kě shàng。
辽东白鹤归,城郭固无恙。liáo dōng bái hè guī,chéng guō gù wú yàng。
饥乌拾馀粒,巢燕倚飞幌。jī wū shí yú lì,cháo yàn yǐ fēi huǎng。
芝田杳何许,鼓翮超蓬阆。zhī tián yǎo hé xǔ,gǔ hé chāo péng láng。
尚书千载人,馀子岂辈行。shàng shū qiān zài rén,yú zi qǐ bèi xíng。
方时鄙俗学,制行多矫亢。fāng shí bǐ sú xué,zhì xíng duō jiǎo kàng。
我独道其常,曰彼非至当。wǒ dú dào qí cháng,yuē bǐ fēi zhì dāng。
世事有翻覆,阴阳日消长。shì shì yǒu fān fù,yīn yáng rì xiāo zhǎng。
谁其倡攻伪,欲使尽一网。shuí qí chàng gōng wěi,yù shǐ jǐn yī wǎng。
我独持其平,要辨直与枉。wǒ dú chí qí píng,yào biàn zhí yǔ wǎng。
前瞻岂尚同,后顾亦非党。qián zhān qǐ shàng tóng,hòu gù yì fēi dǎng。
介然两不合,兰佩拂千嶂。jiè rán liǎng bù hé,lán pèi fú qiān zhàng。
惟皇思建极,正直首延访。wéi huáng sī jiàn jí,zhèng zhí shǒu yán fǎng。
几趋銮禁直,屡侍金华讲。jǐ qū luán jìn zhí,lǚ shì jīn huá jiǎng。
三黜柳士师,一念齐得丧。sān chù liǔ shì shī,yī niàn qí dé sàng。
岁晚复来归,旧德世所仰。suì wǎn fù lái guī,jiù dé shì suǒ yǎng。
文昌岂不贵,台星连两掌。wén chāng qǐ bù guì,tái xīng lián liǎng zhǎng。
贞元朝士少,正始遗风荡。zhēn yuán cháo shì shǎo,zhèng shǐ yí fēng dàng。
淹留感时事,去去得初尚。yān liú gǎn shí shì,qù qù dé chū shàng。
湖光浮盏斝,岩花开步障。hú guāng fú zhǎn jiǎ,yán huā kāi bù zhàng。
意行无物累,静寄绝尘想。yì xíng wú wù lèi,jìng jì jué chén xiǎng。
寥寥香山翁,胜处略相仿。liáo liáo xiāng shān wēng,shèng chù lüè xiāng fǎng。
虽临大化尽,不改葵藿向。suī lín dà huà jǐn,bù gǎi kuí huò xiàng。
遗奏手自书,治忽犹指掌。yí zòu shǒu zì shū,zhì hū yóu zhǐ zhǎng。
内欲八柄专,外欲四聪广。nèi yù bā bǐng zhuān,wài yù sì cōng guǎng。
国本欲先定,以系四海望。guó běn yù xiān dìng,yǐ xì sì hǎi wàng。
国势欲自强,不受夷虏诳。guó shì yù zì qiáng,bù shòu yí lǔ kuáng。
于今一开卷,星斗照穹壤。yú jīn yī kāi juǎn,xīng dòu zhào qióng rǎng。
奄奄气将微,耿耿神愈王。yǎn yǎn qì jiāng wēi,gěng gěng shén yù wáng。
更为一夕留,泰然须昧爽。gèng wèi yī xī liú,tài rán xū mèi shuǎng。
庶几华封祝,不使臣子旷。shù jǐ huá fēng zhù,bù shǐ chén zi kuàng。
从容有如此,此岂智力强。cóng róng yǒu rú cǐ,cǐ qǐ zhì lì qiáng。
平生刚大气,胸次妙冲养。píng shēng gāng dà qì,xiōng cì miào chōng yǎng。
我生不及门,知敬如达巷。wǒ shēng bù jí mén,zhī jìng rú dá xiàng。
九京不可作,千古恨悢悢。jiǔ jīng bù kě zuò,qiān gǔ hèn liàng liàng。

刘宰

宋镇江金坛人,字平国,号漫塘病叟。先宗绍熙元年进士。调江宁尉,当地巫风甚盛,令保伍互相纠察,多使改业为农。授泰兴令,有能名。以父丧至京,极言韩侂胄轻挑兵端。授浙东仓司干官,寻告归。退居三十八年,在乡置义仓,创义役,赈济万余人,又定折麦钱额,毁淫祠八十四所。有《漫塘文集》。 刘宰的作品>>

猜您喜欢

和刘圣与顾龙山探梅四首

刘宰

玉骨冰肌淑且真,只应姑射可为邻。yù gǔ bīng jī shū qiě zhēn,zhǐ yīng gū shè kě wèi lín。
东风次第吹桃李,输与侬家第一春。dōng fēng cì dì chuī táo lǐ,shū yǔ nóng jiā dì yī chūn。

和刘圣与顾龙山探梅四首

刘宰

暗里曹刘可识真,意行不必问比邻。àn lǐ cáo liú kě shí zhēn,yì xíng bù bì wèn bǐ lín。
天涯望断无来使,占取山中自在春。tiān yá wàng duàn wú lái shǐ,zhàn qǔ shān zhōng zì zài chūn。

和刘圣与顾龙山探梅四首

刘宰

山行未惬此情真,问讯寒梅到比邻。shān xíng wèi qiè cǐ qíng zhēn,wèn xùn hán méi dào bǐ lín。
但有疏花印寒月,不妨自是一家春。dàn yǒu shū huā yìn hán yuè,bù fáng zì shì yī jiā chūn。

和刘圣与顾龙山探梅四首

刘宰

费尽铅华总失真,色香清绝两无邻。fèi jǐn qiān huá zǒng shī zhēn,sè xiāng qīng jué liǎng wú lín。
待渠经始和羹了,乞与无边草木春。dài qú jīng shǐ hé gēng le,qǐ yǔ wú biān cǎo mù chūn。

试郭生笔

刘宰

金华山中仙,委蛇霜雪明。jīn huá shān zhōng xiān,wěi shé shuāng xuě míng。
君于何处得,束缚封管城。jūn yú hé chù dé,shù fù fēng guǎn chéng。
大白真若辱,脱帽甘沉冥。dà bái zhēn ruò rǔ,tuō mào gān chén míng。
世有扬子云,犹堪草玄经。shì yǒu yáng zi yún,yóu kān cǎo xuán jīng。

送傅守

刘宰

烦暑敛清晓,西风生远林。fán shǔ liǎn qīng xiǎo,xī fēng shēng yuǎn lín。
客怀感素秋,归梦越千岑。kè huái gǎn sù qiū,guī mèng yuè qiān cén。
祖帐城南门,蔼蔼萃华簪。zǔ zhàng chéng nán mén,ǎi ǎi cuì huá zān。
举觞忽有赠,去矣无遐心。jǔ shāng hū yǒu zèng,qù yǐ wú xiá xīn。

送傅守

刘宰

堂堂司马公,独乐五亩园。táng táng sī mǎ gōng,dú lè wǔ mǔ yuán。
岁月坐成晚,花木亦已繁。suì yuè zuò chéng wǎn,huā mù yì yǐ fán。
世事尚可为,石交有遗言。shì shì shàng kě wèi,shí jiāo yǒu yí yán。
归来默无语,拊石弄潺湲。guī lái mò wú yǔ,fǔ shí nòng chán yuán。

送傅守

刘宰

令行肃权豪,仁施先困穷。lìng xíng sù quán háo,rén shī xiān kùn qióng。
适此饥馑馀,喟彼杼轴空。shì cǐ jī jǐn yú,kuì bǐ zhù zhóu kōng。
劳来穷人谋,祈禳与天通。láo lái qióng rén móu,qí ráng yǔ tiān tōng。
那得三百州,落落皆此公。nà dé sān bǎi zhōu,luò luò jiē cǐ gōng。

送傅守

刘宰

世念分五兵,当使道战胜。shì niàn fēn wǔ bīng,dāng shǐ dào zhàn shèng。
昔别稽山阴,风采臞而整。xī bié jī shān yīn,fēng cǎi qú ér zhěng。
重逢惊少壮,神光烁衰病。zhòng féng jīng shǎo zhuàng,shén guāng shuò shuāi bìng。
一气中夜存,还丹嗤葛令。yī qì zhōng yè cún,hái dān chī gé lìng。

送傅守

刘宰

永日来清风,黄堂少公事。yǒng rì lái qīng fēng,huáng táng shǎo gōng shì。
凭栏一长望,千载几兴废。píng lán yī zhǎng wàng,qiān zài jǐ xīng fèi。
论功赤壁多,语士北府锐。lùn gōng chì bì duō,yǔ shì běi fǔ ruì。
归舟眇家具,吊古足新制。guī zhōu miǎo jiā jù,diào gǔ zú xīn zhì。

送傅守

刘宰

金山故佳丽,杰观环孤峰。jīn shān gù jiā lì,jié guān huán gū fēng。
对峙焦公庐,林杪出疏钟。duì zhì jiāo gōng lú,lín miǎo chū shū zhōng。
南归谢尘鞅,北眺足从容。nán guī xiè chén yāng,běi tiào zú cóng róng。
应持济川手,一酹击楫翁。yīng chí jì chuān shǒu,yī lèi jī jí wēng。

送傅守

刘宰

辩士变初说,勇士衰再鼓。biàn shì biàn chū shuō,yǒng shì shuāi zài gǔ。
向来东海滨,有士节独苦。xiàng lái dōng hǎi bīn,yǒu shì jié dú kǔ。
岁晚儿女恋,颇亦类张禹。suì wǎn ér nǚ liàn,pǒ yì lèi zhāng yǔ。
堂堂裴晋公,绿野能容与。táng táng péi jìn gōng,lǜ yě néng róng yǔ。

送傅守

刘宰

仕至二千石,富贵有足乐。shì zhì èr qiān shí,fù guì yǒu zú lè。
官为谏大夫,亦足究所学。guān wèi jiàn dà fū,yì zú jiū suǒ xué。
兰阶擢珠树,金闺联棣萼。lán jiē zhuó zhū shù,jīn guī lián dì è。
何妨赤松游,不负黄石约。hé fáng chì sōng yóu,bù fù huáng shí yuē。

送傅守

刘宰

濯缨沧浪水,为爱沧浪清。zhuó yīng cāng làng shuǐ,wèi ài cāng làng qīng。
明明中兴主,斋居方厉精。míng míng zhōng xīng zhǔ,zhāi jū fāng lì jīng。
疏傅不自惜,决去鸿毛轻。shū fù bù zì xī,jué qù hóng máo qīng。
滥觞尔何知,咄哉檀长卿。làn shāng ěr hé zhī,duō zāi tán zhǎng qīng。

送傅守

刘宰

北渚有狂士,病卧忘四时。běi zhǔ yǒu kuáng shì,bìng wò wàng sì shí。
绿暗知春晚,叶落识秋期。lǜ àn zhī chūn wǎn,yè luò shí qiū qī。
西风日已高,凝露方自滋。xī fēng rì yǐ gāo,níng lù fāng zì zī。
独有岁寒心,不负流水知。dú yǒu suì hán xīn,bù fù liú shuǐ zhī。