古诗词

柳枝词

汪莘

缫出烟丝轻袅袅,扫成雪帚重垂垂。sāo chū yān sī qīng niǎo niǎo,sǎo chéng xuě zhǒu zhòng chuí chuí。
风流举世无过柳,总合殷勤把一枝。fēng liú jǔ shì wú guò liǔ,zǒng hé yīn qín bǎ yī zhī。

汪莘

汪莘(1155~1227)南宋诗人。字叔耕,号柳塘,休宁(今属安徽)人,布衣。隐居黄山,研究《周易》,旁及释、老。宋宁宗嘉定年间,他曾三次上书朝廷,陈述天变、人事、民穷、吏污等弊病,以及行师布阵的方法,没有得到答复。徐谊知建康时,想把他作为遁世隐士向朝廷荐举,但未能成功。晚年筑室柳溪,自号方壶居士,与朱熹友善。作品有《方壶存稿》 9卷,有明汪璨等刻本;又有《方壶集》4卷,有清雍正九年(1731)刻本。 汪莘的作品>>

猜您喜欢

放歌行

汪莘

口中吐佛子,腰间出神仙。kǒu zhōng tǔ fú zi,yāo jiān chū shén xiān。
眉心红日大如钱,脑宫诵经声泠然。méi xīn hóng rì dà rú qián,nǎo gōng sòng jīng shēng líng rán。
瞿昙黄老去我久,可使举世终无传。qú tán huáng lǎo qù wǒ jiǔ,kě shǐ jǔ shì zhōng wú chuán。
天亦若忌我,我自梦里知其天。tiān yì ruò jì wǒ,wǒ zì mèng lǐ zhī qí tiān。
团团清光中,本来面目常现前。tuán tuán qīng guāng zhōng,běn lái miàn mù cháng xiàn qián。
分明是真不是想,水中月影镜中像。fēn míng shì zhēn bù shì xiǎng,shuǐ zhōng yuè yǐng jìng zhōng xiàng。
自从别后见君稀,一朝邂逅成欢赏。zì cóng bié hòu jiàn jūn xī,yī cháo xiè hòu chéng huān shǎng。
见亦不可拟,得亦不可强。jiàn yì bù kě nǐ,dé yì bù kě qiáng。
知音相逢只弹指,甃命遮寒且涵养。zhī yīn xiāng féng zhǐ dàn zhǐ,zhòu mìng zhē hán qiě hán yǎng。
芙蓉芰荷颠倒披,九天风露流肝脾。fú róng jì hé diān dào pī,jiǔ tiān fēng lù liú gān pí。
俯观人世不忍弃,世人弃我良非痴。fǔ guān rén shì bù rěn qì,shì rén qì wǒ liáng fēi chī。
有时愤闷须痛饮,长安市上相追随。yǒu shí fèn mèn xū tòng yǐn,zhǎng ān shì shàng xiāng zhuī suí。
左挟田先生,右拍樊于期。zuǒ xié tián xiān shēng,yòu pāi fán yú qī。
狗屠在前舞阳后,击筑叱起高渐离。gǒu tú zài qián wǔ yáng hòu,jī zhù chì qǐ gāo jiàn lí。
扬雄但能识奇字,未识以道御之无不宜。yáng xióng dàn néng shí qí zì,wèi shí yǐ dào yù zhī wú bù yí。
一舞神鬼哭,再舞雷电飞。yī wǔ shén guǐ kū,zài wǔ léi diàn fēi。
三舞乾坤悉清净,却视万物生光辉。sān wǔ qián kūn xī qīng jìng,què shì wàn wù shēng guāng huī。
我衰不能作伊川,手把犁锄垦蚯蚓。wǒ shuāi bù néng zuò yī chuān,shǒu bǎ lí chú kěn qiū yǐn。
亦复不能作吕望,垂丝磻溪上。yì fù bù néng zuò lǚ wàng,chuí sī pán xī shàng。
但愿汉家宗社牢,化权何必吾人操。dàn yuàn hàn jiā zōng shè láo,huà quán hé bì wú rén cāo。
但愿紫微宫南太微北,中间七个能甄陶。dàn yuàn zǐ wēi gōng nán tài wēi běi,zhōng jiān qī gè néng zhēn táo。
君不见张三裹青衫,李四著紫袍,黄金转多官转高。jūn bù jiàn zhāng sān guǒ qīng shān,lǐ sì zhù zǐ páo,huáng jīn zhuǎn duō guān zhuǎn gāo。
孔丘盗蹠那复辨,长蛇封豕争雄豪。kǒng qiū dào zhí nà fù biàn,zhǎng shé fēng shǐ zhēng xióng háo。
我欲告天天肯否,旁人窃笑妇摇手。wǒ yù gào tiān tiān kěn fǒu,páng rén qiè xiào fù yáo shǒu。
不如开眼明月前,莫教失却清风后。bù rú kāi yǎn míng yuè qián,mò jiào shī què qīng fēng hòu。
杜子美,李太白,清风为魂月为魄。dù zi měi,lǐ tài bái,qīng fēng wèi hún yuè wèi pò。
至今来往天地间,几回独把栏干拍。zhì jīn lái wǎng tiān dì jiān,jǐ huí dú bǎ lán gàn pāi。

中原行怀古

汪莘

汉家中原一百州,故老南望空悠悠。hàn jiā zhōng yuán yī bǎi zhōu,gù lǎo nán wàng kōng yōu yōu。
问君北贼何足道,坐守画地如穷愁。wèn jūn běi zéi hé zú dào,zuò shǒu huà dì rú qióng chóu。
不共戴天是此仇,生不杀贼死不休。bù gòng dài tiān shì cǐ chóu,shēng bù shā zéi sǐ bù xiū。
诸公但能安身计,更无一点英雄气。zhū gōng dàn néng ān shēn jì,gèng wú yī diǎn yīng xióng qì。
遂令多士皆沉醉,绝口不复言时事。suì lìng duō shì jiē chén zuì,jué kǒu bù fù yán shí shì。
恭惟主上天勇智,皦日平生复仇志。gōng wéi zhǔ shàng tiān yǒng zhì,jiǎo rì píng shēng fù chóu zhì。
秋色平场千万骑,望里亭亭黄屋至。qiū sè píng chǎng qiān wàn qí,wàng lǐ tíng tíng huáng wū zhì。
六军拜手呼万岁,报恩便欲无生意。liù jūn bài shǒu hū wàn suì,bào ēn biàn yù wú shēng yì。
西风萧瑟天无云,引领蟠冢愁黄曛。xī fēng xiāo sè tiān wú yún,yǐn lǐng pán zhǒng chóu huáng xūn。
白衣不得见天子,道人何得愁朱门,可怜泾渭胸中分。bái yī bù dé jiàn tiān zi,dào rén hé dé chóu zhū mén,kě lián jīng wèi xiōng zhōng fēn。
愿起沔阳死诸葛,作我大宋飞将军。yuàn qǐ miǎn yáng sǐ zhū gé,zuò wǒ dà sòng fēi jiāng jūn。

观雪行

汪莘

仙人剪水银河边,仙风吹散花联翩。xiān rén jiǎn shuǐ yín hé biān,xiān fēng chuī sàn huā lián piān。
明星撩乱入我眼,风紧一阵随天旋。míng xīng liāo luàn rù wǒ yǎn,fēng jǐn yī zhèn suí tiān xuán。
如今谁卧剡溪雪,如今谁访山阴船。rú jīn shuí wò shàn xī xuě,rú jīn shuí fǎng shān yīn chuán。
古人气韵不可见,晓来对此空悠然。gǔ rén qì yùn bù kě jiàn,xiǎo lái duì cǐ kōng yōu rán。
檐前未觉眼界豁,临眺忽忆楼居仙。yán qián wèi jué yǎn jiè huō,lín tiào hū yì lóu jū xiān。
若为留得数玉树,六月绕屋生清妍。ruò wèi liú dé shù yù shù,liù yuè rào wū shēng qīng yán。

别真直院西山

汪莘

去年来见公,略以书自陈。qù nián lái jiàn gōng,lüè yǐ shū zì chén。
今年来见公,知公意已亲。jīn nián lái jiàn gōng,zhī gōng yì yǐ qīn。
一见为我喜,再见为我颦。yī jiàn wèi wǒ xǐ,zài jiàn wèi wǒ pín。
温存到风雨,检点及米薪。wēn cún dào fēng yǔ,jiǎn diǎn jí mǐ xīn。
会我群玉堂,坐上皆伟人。huì wǒ qún yù táng,zuò shàng jiē wěi rén。
欲引野鹤姿,轩昂出京尘。yù yǐn yě hè zī,xuān áng chū jīng chén。
公自哀其穷,我岂有足珍。gōng zì āi qí qióng,wǒ qǐ yǒu zú zhēn。
但愿公富贵,何忧我贱贫。dàn yuàn gōng fù guì,hé yōu wǒ jiàn pín。
过从两三月,意味十万春。guò cóng liǎng sān yuè,yì wèi shí wàn chūn。
将非前世缘,更结来生因。jiāng fēi qián shì yuán,gèng jié lái shēng yīn。
所恨难久留,归理青溪缗。suǒ hèn nán jiǔ liú,guī lǐ qīng xī mín。
公亦厌承明,请牧江海滨。gōng yì yàn chéng míng,qǐng mù jiāng hǎi bīn。
嗟我老于行,东西足悲辛。jiē wǒ lǎo yú xíng,dōng xī zú bēi xīn。
那宜种橘柚,幸使守松筠。nà yí zhǒng jú yòu,xìng shǐ shǒu sōng yún。

访孟守

汪莘

紫阳佳山水,帝室雄垣藩。zǐ yáng jiā shān shuǐ,dì shì xióng yuán fān。
桑柘若云屯,梨枣如星环。sāng zhè ruò yún tún,lí zǎo rú xīng huán。
迩来十四载,有失汉诏宽。ěr lái shí sì zài,yǒu shī hàn zhào kuān。
坐令陇亩上,面作百摺酸。zuò lìng lǒng mǔ shàng,miàn zuò bǎi zhé suān。
侯来自江西,与物破险艰。hóu lái zì jiāng xī,yǔ wù pò xiǎn jiān。
处处春风村,家家秋月湾。chù chù chūn fēng cūn,jiā jiā qiū yuè wān。
矧侯老儒术,渊源起波澜。shěn hóu lǎo rú shù,yuān yuán qǐ bō lán。
文盟后韩孟,诗社前张樊。wén méng hòu hán mèng,shī shè qián zhāng fán。
贱子昔好学,何理不仰钻。jiàn zi xī hǎo xué,hé lǐ bù yǎng zuān。
风雷绕肠胃,日月悬肺肝。fēng léi rào cháng wèi,rì yuè xuán fèi gān。
宇宙在掌握,鬼神露毫端。yǔ zhòu zài zhǎng wò,guǐ shén lù háo duān。
身由疾恶病,家以论事殚。shēn yóu jí è bìng,jiā yǐ lùn shì dān。
天门守九虎,归卧牛衣间。tiān mén shǒu jiǔ hǔ,guī wò niú yī jiān。
誓欲灭此贼,使天回正观。shì yù miè cǐ zéi,shǐ tiān huí zhèng guān。
豫子欲趋赵,聂生方入韩。yù zi yù qū zhào,niè shēng fāng rù hán。
匕首忽电掣,铁椎已雷钻。bǐ shǒu hū diàn chè,tiě chuí yǐ léi zuān。
世无伯牙手,钟子每长叹。shì wú bó yá shǒu,zhōng zi měi zhǎng tàn。
世无子期耳,伯牙泪空弹。shì wú zi qī ěr,bó yá lèi kōng dàn。
人生乐相知,相知良亦难。rén shēng lè xiāng zhī,xiāng zhī liáng yì nán。
不知起胡越,相知同岁寒。bù zhī qǐ hú yuè,xiāng zhī tóng suì hán。
自侯之来矣,愿言识孔鸾。zì hóu zhī lái yǐ,yuàn yán shí kǒng luán。
秋风动心气,朔云资疟奸。qiū fēng dòng xīn qì,shuò yún zī nüè jiān。
及此春日舒,扶病犹蹒跚。jí cǐ chūn rì shū,fú bìng yóu pán shān。
怪仆来胡迟,为仆留城关。guài pū lái hú chí,wèi pū liú chéng guān。
见侯亦胡为,明珠倾月团。jiàn hóu yì hú wèi,míng zhū qīng yuè tuán。
见仆亦何为,伸此蛟龙蟠。jiàn pū yì hé wèi,shēn cǐ jiāo lóng pán。
龟老壳愈坚,鹤老顶益丹。guī lǎo ké yù jiān,hè lǎo dǐng yì dān。
自恨身已老,徒重钝与顽。zì hèn shēn yǐ lǎo,tú zhòng dùn yǔ wán。
终忆玉川子,干谒非所安。zhōng yì yù chuān zi,gàn yè fēi suǒ ān。
山不养伯龄,伯龄不厌山。shān bù yǎng bó líng,bó líng bù yàn shān。

访汤倅

汪莘

文者道之器,诗者文之精。wén zhě dào zhī qì,shī zhě wén zhī jīng。
世儒失本原,谓以一枝鸣。shì rú shī běn yuán,wèi yǐ yī zhī míng。
仆昔颇好学,不与时俗并。pū xī pǒ hǎo xué,bù yǔ shí sú bìng。
始求为己事,中有济物情。shǐ qiú wèi jǐ shì,zhōng yǒu jì wù qíng。
静与古月俱,动与秋阳行。jìng yǔ gǔ yuè jù,dòng yǔ qiū yáng xíng。
先圣此从容,风流被后生。xiān shèng cǐ cóng róng,fēng liú bèi hòu shēng。
身世两相违,淹留竟何成。shēn shì liǎng xiāng wéi,yān liú jìng hé chéng。
一丘聊自适,万化争逢迎。yī qiū liáo zì shì,wàn huà zhēng féng yíng。
天地露根柢,动植陈性情。tiān dì lù gēn dǐ,dòng zhí chén xìng qíng。
日月显处妙,鬼神隐中明。rì yuè xiǎn chù miào,guǐ shén yǐn zhōng míng。
老佛既恍惚,诸子亦纵横。lǎo fú jì huǎng hū,zhū zi yì zòng héng。
兴衰杂今古,忧豫难悉平。xīng shuāi zá jīn gǔ,yōu yù nán xī píng。
时买白玉板,写此朱丝声。shí mǎi bái yù bǎn,xiě cǐ zhū sī shēng。
似被天公嗔,魑魅出见惊。shì bèi tiān gōng chēn,chī mèi chū jiàn jīng。
秋霜下黄叶,春风自抽萌。qiū shuāng xià huáng yè,chūn fēng zì chōu méng。
兰花待春风,深林含芳馨。lán huā dài chūn fēng,shēn lín hán fāng xīn。
属闻贤别驾,古学兼韶韺。shǔ wén xián bié jià,gǔ xué jiān sháo yīng。
仍闻吐佳句,气挟苏州清。réng wén tǔ jiā jù,qì xié sū zhōu qīng。
今朝别柴扉,匪敢投公卿。jīn cháo bié chái fēi,fěi gǎn tóu gōng qīng。
臭味略相似,长松与茯苓。chòu wèi lüè xiāng shì,zhǎng sōng yǔ fú líng。

对月与念六弟谈化作

汪莘

新月长眉清,娟娟照茅舍。xīn yuè zhǎng méi qīng,juān juān zhào máo shě。
坐有我弟俱,因得穷造化。zuò yǒu wǒ dì jù,yīn dé qióng zào huà。
初叹此个月,涵浙复涵灞。chū tàn cǐ gè yuè,hán zhè fù hán bà。
终忆此个月,古夜复今夜。zhōng yì cǐ gè yuè,gǔ yè fù jīn yè。
日月天中行,地下亦双明。rì yuè tiān zhōng xíng,dì xià yì shuāng míng。
天地在太虚,一点如流萍。tiān dì zài tài xū,yī diǎn rú liú píng。
水轮载以浮,风轮吹不停。shuǐ lún zài yǐ fú,fēng lún chuī bù tíng。
地譬鸡子黄,天乃鸡子清。dì pì jī zi huáng,tiān nǎi jī zi qīng。
天半绕地下,天半出地上。tiān bàn rào dì xià,tiān bàn chū dì shàng。
星辰附天旋,昼夜成俯仰。xīng chén fù tiān xuán,zhòu yè chéng fǔ yǎng。
吾尝挥雷鞭,骑龙日宫前。wú cháng huī léi biān,qí lóng rì gōng qián。
整顿朝东皇,拜手金乌傍。zhěng dùn cháo dōng huáng,bài shǒu jīn wū bàng。
日宫月宫留不住,翻身透过天顶去。rì gōng yuè gōng liú bù zhù,fān shēn tòu guò tiān dǐng qù。
双手拨转赤精毬,山河万象在里头。shuāng shǒu bō zhuǎn chì jīng qiú,shān hé wàn xiàng zài lǐ tóu。
此时见天不见地,忆尝阅尽世间事。cǐ shí jiàn tiān bù jiàn dì,yì cháng yuè jǐn shì jiān shì。
几度穿入月之内,几度穿出天之外。jǐ dù chuān rù yuè zhī nèi,jǐ dù chuān chū tiān zhī wài。
几度天地劫火来,只有太虚元不坏。jǐ dù tiān dì jié huǒ lái,zhǐ yǒu tài xū yuán bù huài。
我自太虚观世间,释迦老子皆等闲。wǒ zì tài xū guān shì jiān,shì jiā lǎo zi jiē děng xián。

春怀

汪莘

太皞涵帝德,勾芒播皇仁。tài hào hán dì dé,gōu máng bō huáng rén。
群龙服苍驾,灵雨冒南岑。qún lóng fú cāng jià,líng yǔ mào nán cén。
渊鱼自暖跃,谷鸟相和吟。yuān yú zì nuǎn yuè,gǔ niǎo xiāng hé yín。
桃花既夹道,麦苗亦成林。táo huā jì jiā dào,mài miáo yì chéng lín。
竹篱带夕阳,茅舍含清阴。zhú lí dài xī yáng,máo shě hán qīng yīn。
白蘋空骋望,青枫第伤心。bái píng kōng chěng wàng,qīng fēng dì shāng xīn。
况值圣明代,聊以陶吾真。kuàng zhí shèng míng dài,liáo yǐ táo wú zhēn。
寄言同怀子,芳醪期共斟。jì yán tóng huái zi,fāng láo qī gòng zhēn。

春怀

汪莘

黄鹂占高枝,蝴蝶恋芳草。huáng lí zhàn gāo zhī,hú dié liàn fāng cǎo。
达人能岸春,儿女被春恼。dá rén néng àn chūn,ér nǚ bèi chūn nǎo。
和风吹衣裳,白日照怀抱。hé fēng chuī yī shang,bái rì zhào huái bào。
天地为我园,众目一何小。tiān dì wèi wǒ yuán,zhòng mù yī hé xiǎo。
东皇行仲月,南极现朱鸟。dōng huáng xíng zhòng yuè,nán jí xiàn zhū niǎo。
虞帝被袗衣,周王在灵沼。yú dì bèi zhěn yī,zhōu wáng zài líng zhǎo。
于飞既览德,于牣亦知道。yú fēi jì lǎn dé,yú rèn yì zhī dào。
感此弥恨长,冉冉以空老。gǎn cǐ mí hèn zhǎng,rǎn rǎn yǐ kōng lǎo。

春怀

汪莘

绿水绕北户,白日挂南荣。lǜ shuǐ rào běi hù,bái rì guà nán róng。
岑楼高中天,引领望咸京。cén lóu gāo zhōng tiān,yǐn lǐng wàng xián jīng。
咸京望不见,远山与云横。xián jīng wàng bù jiàn,yuǎn shān yǔ yún héng。
鸾凤邈何许,燕雀巢朱甍。luán fèng miǎo hé xǔ,yàn què cháo zhū méng。
谷风起将夕,偃月哉生明。gǔ fēng qǐ jiāng xī,yǎn yuè zāi shēng míng。
童子焚妙香,稚女弹神筝。tóng zi fén miào xiāng,zhì nǚ dàn shén zhēng。
似非今世曲,无乃古人情。shì fēi jīn shì qū,wú nǎi gǔ rén qíng。
为言且勿弹,吾疾方未平。wèi yán qiě wù dàn,wú jí fāng wèi píng。

春怀

汪莘

神游何边方,梦到迷处所。shén yóu hé biān fāng,mèng dào mí chù suǒ。
论世非秦汉,辨地岂吴楚。lùn shì fēi qín hàn,biàn dì qǐ wú chǔ。
碧桃翳阳林,翠霞荫清渚。bì táo yì yáng lín,cuì xiá yīn qīng zhǔ。
鹍鸡鸣花间,鸾鹤将俦侣。kūn jī míng huā jiān,luán hè jiāng chóu lǚ。
中有古玉堂,日月光相贮。zhōng yǒu gǔ yù táng,rì yuè guāng xiāng zhù。
似是重瞳君,左右列二女。shì shì zhòng tóng jūn,zuǒ yòu liè èr nǚ。
我时再拜兴,帝复相尔汝。wǒ shí zài bài xīng,dì fù xiāng ěr rǔ。
蘧然形已开,不得竟所语。qú rán xíng yǐ kāi,bù dé jìng suǒ yǔ。

春怀

汪莘

青天夫何长,白日又何促。qīng tiān fū hé zhǎng,bái rì yòu hé cù。
吹却几株花,成此一村绿。chuī què jǐ zhū huā,chéng cǐ yī cūn lǜ。
不嫌春已晚,春晚爱不足。bù xián chūn yǐ wǎn,chūn wǎn ài bù zú。
谁能描晚春,隐然在心曲。shuí néng miáo wǎn chūn,yǐn rán zài xīn qū。
我心如明镜,万象相映烛。wǒ xīn rú míng jìng,wàn xiàng xiāng yìng zhú。
我心如虚空,万物自磨触。wǒ xīn rú xū kōng,wàn wù zì mó chù。
斜阳红欲滴,远水光可掬。xié yáng hóng yù dī,yuǎn shuǐ guāng kě jū。
中有太古人,歌声出金玉。zhōng yǒu tài gǔ rén,gē shēng chū jīn yù。

春怀

汪莘

夕阳下西崦,明月出东方。xī yáng xià xī yān,míng yuè chū dōng fāng。
清波如有神,乔木何苍苍。qīng bō rú yǒu shén,qiáo mù hé cāng cāng。
簪玉待魏文,趿履从思王。zān yù dài wèi wén,tā lǚ cóng sī wáng。
奎壁不在天,西园烂成章。kuí bì bù zài tiān,xī yuán làn chéng zhāng。
祥飙绕飞盖,鸳鸯宿春塘。xiáng biāo rào fēi gài,yuān yāng sù chūn táng。
丝竹壮高会,宾主无留觞。sī zhú zhuàng gāo huì,bīn zhǔ wú liú shāng。
忧生惜日短,玩物贪夜长。yōu shēng xī rì duǎn,wán wù tān yè zhǎng。
岁寒不易得,此道亦足藏。suì hán bù yì dé,cǐ dào yì zú cáng。

春怀

汪莘

夹钟应和气,和气到天中。jiā zhōng yīng hé qì,hé qì dào tiān zhōng。
半为枝间绿,半作水上红。bàn wèi zhī jiān lǜ,bàn zuò shuǐ shàng hóng。
杖策南野际,鹳鹤摩苍穹。zhàng cè nán yě jì,guàn hè mó cāng qióng。
君子有本性,不受外物攻。jūn zi yǒu běn xìng,bù shòu wài wù gōng。
那能学攀桂,俯首嫦娥宫。nà néng xué pān guì,fǔ shǒu cháng é gōng。
竦身摄倒景,与子凌刚风。sǒng shēn shè dào jǐng,yǔ zi líng gāng fēng。
参旗一以展,欃抢避其锋。cān qí yī yǐ zhǎn,chán qiǎng bì qí fēng。
举瓢酌云将,歌诗谢鸿蒙。jǔ piáo zhuó yún jiāng,gē shī xiè hóng méng。

春怀

汪莘

鱼鳖好在川,鸟兽好在山。yú biē hǎo zài chuān,niǎo shòu hǎo zài shān。
人皆好山水,所好非一端。rén jiē hǎo shān shuǐ,suǒ hǎo fēi yī duān。
君子抱仁智,寓意山水间。jūn zi bào rén zhì,yù yì shān shuǐ jiān。
矧乃阳春月,富贵相追攀。shěn nǎi yáng chūn yuè,fù guì xiāng zhuī pān。
靓装散香风,纤指发清弹。jìng zhuāng sàn xiāng fēng,xiān zhǐ fā qīng dàn。
道旁起深羡,有识独长叹。dào páng qǐ shēn xiàn,yǒu shí dú zhǎng tàn。
我亦共春游,所遇得正观。wǒ yì gòng chūn yóu,suǒ yù dé zhèng guān。
可与达者悟,难与昧者谈。kě yǔ dá zhě wù,nán yǔ mèi zhě tán。