古诗词

哨遍·余酷喜王摩诘山中与裴迪书,因括其语为《哨篇》歌之。其用韵平侧按稼轩词

汪莘

近腊景和,故山可过,足下听余述。jìn là jǐng hé,gù shān kě guò,zú xià tīng yú shù。
便自往山中,憩精蓝,与僧饭讫。biàn zì wǎng shān zhōng,qì jīng lán,yǔ sēng fàn qì。
北涉灞川,明月华映郭,夜登华子冈头立。běi shè bà chuān,míng yuè huá yìng guō,yè dēng huá zi gāng tóu lì。
嗟辋水沦涟,与月上下,寒山远火蒙笼。jiē wǎng shuǐ lún lián,yǔ yuè shàng xià,hán shān yuǎn huǒ méng lóng。
听林外犬类豹声雄。tīng lín wài quǎn lèi bào shēng xióng。
更村落谁家鸣夜舂。gèng cūn luò shuí jiā míng yè chōng。
疏钟相闻,独坐此时,多思往日。shū zhōng xiāng wén,dú zuò cǐ shí,duō sī wǎng rì。
噫,记与君同。yī,jì yǔ jūn tóng。
清流仄径玉琤琮。qīng liú zè jìng yù chēng cóng。
携手赋佳什。xié shǒu fù jiā shén。
往来萝月松风。wǎng lái luó yuè sōng fēng。
只待仲春天,春山可望,山中卉木垂萝密。zhǐ dài zhòng chūn tiān,chūn shān kě wàng,shān zhōng huì mù chuí luó mì。
见出水轻鯈,点溪白鹭,青皋零露方湿。jiàn chū shuǐ qīng tiáo,diǎn xī bái lù,qīng gāo líng lù fāng shī。
雉朝飞,麦陇鸣俦匹。zhì cháo fēi,mài lǒng míng chóu pǐ。
念此去非遥莫相失。niàn cǐ qù fēi yáo mò xiāng shī。
傥能从我敢相必。tǎng néng cóng wǒ gǎn xiāng bì。
天机非子清者,此事非所急。tiān jī fēi zi qīng zhě,cǐ shì fēi suǒ jí。
是中有趣殊深,愿子无忽。shì zhōng yǒu qù shū shēn,yuàn zi wú hū。
不能一一。bù néng yī yī。
偶因驮檗附吾书,是山人王维摩诘。ǒu yīn tuó bò fù wú shū,shì shān rén wáng wéi mó jí。

汪莘

汪莘(1155~1227)南宋诗人。字叔耕,号柳塘,休宁(今属安徽)人,布衣。隐居黄山,研究《周易》,旁及释、老。宋宁宗嘉定年间,他曾三次上书朝廷,陈述天变、人事、民穷、吏污等弊病,以及行师布阵的方法,没有得到答复。徐谊知建康时,想把他作为遁世隐士向朝廷荐举,但未能成功。晚年筑室柳溪,自号方壶居士,与朱熹友善。作品有《方壶存稿》 9卷,有明汪璨等刻本;又有《方壶集》4卷,有清雍正九年(1731)刻本。 汪莘的作品>>

猜您喜欢

暮春二十八夜枕上有怀

汪莘

迩来尤觉光阴速,昼夜分明似水流。ěr lái yóu jué guāng yīn sù,zhòu yè fēn míng shì shuǐ liú。
却是光阴无变动,谩教浮世有春秋。què shì guāng yīn wú biàn dòng,mán jiào fú shì yǒu chūn qiū。

暮春二十八夜枕上有怀

汪莘

茅檐环走两金轮,二十九番杨柳春。máo yán huán zǒu liǎng jīn lún,èr shí jiǔ fān yáng liǔ chūn。
回首半生无觅处,只应留得见前身。huí shǒu bàn shēng wú mì chù,zhǐ yīng liú dé jiàn qián shēn。

季夏之末鹃声不已

汪莘

念尔残春啼不休,若为春夏抱春愁。niàn ěr cán chūn tí bù xiū,ruò wèi chūn xià bào chūn chóu。
亦知春去年年事,忆似前时春尽头。yì zhī chūn qù nián nián shì,yì shì qián shí chūn jǐn tóu。

闰十一月东行腊月立春夜秀州船埸桥玩月甲辰正月廿四日出都城廿七日晓行即事

汪莘

鸦声欲断雉声起,柳眼已青桑眼黄。yā shēng yù duàn zhì shēng qǐ,liǔ yǎn yǐ qīng sāng yǎn huáng。
故乡春事正如许,春事只缘思故乡。gù xiāng chūn shì zhèng rú xǔ,chūn shì zhǐ yuán sī gù xiāng。

乙巳暮春初六日晚对新月

汪莘

春来风雨耿黄昏,初见青青月一痕。chūn lái fēng yǔ gěng huáng hūn,chū jiàn qīng qīng yuè yī hén。
忆自消魂南浦后,不禁描出向前村。yì zì xiāo hún nán pǔ hòu,bù jìn miáo chū xiàng qián cūn。

中元夜兴

汪莘

东院长廊约二更,风雷送雨正冥冥。dōng yuàn zhǎng láng yuē èr gèng,fēng léi sòng yǔ zhèng míng míng。
忽看电掣金蛇过,照出青天一点青。hū kàn diàn chè jīn shé guò,zhào chū qīng tiān yī diǎn qīng。

绿阴

汪莘

绿阴窗底蔚蓝光,习习清风入座凉。lǜ yīn chuāng dǐ wèi lán guāng,xí xí qīng fēng rù zuò liáng。
五月人间同此意,故知彭泽到羲皇。wǔ yuè rén jiān tóng cǐ yì,gù zhī péng zé dào xī huáng。

感秋

汪莘

年年不是要悲秋,秋气愁人不自由。nián nián bù shì yào bēi qiū,qiū qì chóu rén bù zì yóu。
谁见江南魂断处,潇湘帝子在眉头。shuí jiàn jiāng nán hún duàn chù,xiāo xiāng dì zi zài méi tóu。

戊申六月闻晦庵先生除兵部侍郎

汪莘

韩范诸公各一时,贤豪久速系安危。hán fàn zhū gōng gè yī shí,xián háo jiǔ sù xì ān wēi。
从来功业知难就,未敢先赓庆历诗。cóng lái gōng yè zhī nán jiù,wèi gǎn xiān gēng qìng lì shī。

己酉夏偶兴

汪莘

雨后荷盘可乾汞,日中莲座自焚香。yǔ hòu hé pán kě qián gǒng,rì zhōng lián zuò zì fén xiāng。
儿童拗断垒珠柄,牵出银丝随手长。ér tóng ǎo duàn lěi zhū bǐng,qiān chū yín sī suí shǒu zhǎng。

己酉夏偶兴

汪莘

剥开莲子见芳鲜,花叶同心缩翠拳。bō kāi lián zi jiàn fāng xiān,huā yè tóng xīn suō cuì quán。
欲记池莲多少朵,一枝荷叶一枝莲。yù jì chí lián duō shǎo duǒ,yī zhī hé yè yī zhī lián。

己酉夏偶兴

汪莘

两镜手提如合璧,两光相摄万重光。liǎng jìng shǒu tí rú hé bì,liǎng guāng xiāng shè wàn zhòng guāng。
重重楼阁重重户,有个瞳人里面藏。zhòng zhòng lóu gé zhòng zhòng hù,yǒu gè tóng rén lǐ miàn cáng。

己酉夏偶兴

汪莘

两灯射壁两重光,一影俱生一影傍。liǎng dēng shè bì liǎng zhòng guāng,yī yǐng jù shēng yī yǐng bàng。
假使百灯同一室,百身还只一身忙。jiǎ shǐ bǎi dēng tóng yī shì,bǎi shēn hái zhǐ yī shēn máng。

八月间书案假寐戏作

汪莘

四海春风曲肱里,出入鼻端云一缕。sì hǎi chūn fēng qū gōng lǐ,chū rù bí duān yún yī lǚ。
不知案上清露珠,漏泄傅岩梦中雨。bù zhī àn shàng qīng lù zhū,lòu xiè fù yán mèng zhōng yǔ。

壬子岁云峰写望

汪莘

西极层云最上层,碧云峰著白云楞。xī jí céng yún zuì shàng céng,bì yún fēng zhù bái yún léng。
六龙顶佩斜阳下,恰似青纱一点灯。liù lóng dǐng pèi xié yáng xià,qià shì qīng shā yī diǎn dēng。