古诗词

水调歌头

刘望之

劝子一杯酒,清泪不须流。quàn zi yī bēi jiǔ,qīng lèi bù xū liú。
人间千古,俯仰如梦说扬州。rén jiān qiān gǔ,fǔ yǎng rú mèng shuō yáng zhōu。
何况楚王台畔,为雨为云无限,人事付轻沤。hé kuàng chǔ wáng tái pàn,wèi yǔ wèi yún wú xiàn,rén shì fù qīng ōu。
聚散随来去,天地有虚舟。jù sàn suí lái qù,tiān dì yǒu xū zhōu。
谪仙人,解金龟,换美酒。zhé xiān rén,jiě jīn guī,huàn měi jiǔ。
载与君游,流水曲觞且赓酬。zài yǔ jūn yóu,liú shuǐ qū shāng qiě gēng chóu。
麾盖飞迎过霭,江滨响振歌喉,拚醉又何求。huī gài fēi yíng guò ǎi,jiāng bīn xiǎng zhèn gē hóu,pàn zuì yòu hé qiú。
三万六千日,日日此优游。sān wàn liù qiān rì,rì rì cǐ yōu yóu。

刘望之

刘望之,字夷叔,号观堂,泸州(今属四川)人,一说成都人(《建炎以来系年要录》卷一七六)。高宗绍兴十二年(一一四二)进士(《南宋馆阁录》卷八)。二十七年,由达州教授召为国子正。二十八年,行秘书省正字。二十九年卒(《建炎以来系年要录》卷一七六、一七九、一八二)。有《观堂集》,已佚。事见《桯史》卷五。今录诗十七首。 刘望之的作品>>

猜您喜欢

鹊桥仙

刘望之

只应将巧畀人间,定却向、人间乞取。zhǐ yīng jiāng qiǎo bì rén jiān,dìng què xiàng rén jiān qǐ qǔ。

如梦令

刘望之

休絮。xiū xù。
休絮。xiū xù。
我自明朝归去。wǒ zì míng cháo guī qù。

沱江

刘望之

尚胜三年谪,终惭万里驯。shàng shèng sān nián zhé,zhōng cán wàn lǐ xùn。
极知行路涩,可忍在家贫。jí zhī xíng lù sè,kě rěn zài jiā pín。
岁晚沱江绿,云深锦树新。suì wǎn tuó jiāng lǜ,yún shēn jǐn shù xīn。
相思肯如月,夜夜只随人。xiāng sī kěn rú yuè,yè yè zhǐ suí rén。

草堂

刘望之

风月藏诗骨,流离赋病骸。fēng yuè cáng shī gǔ,liú lí fù bìng hái。
不禁一饱死,空遗百生怀。bù jìn yī bǎo sǐ,kōng yí bǎi shēng huái。
树秀天通陇,山娇客语淮。shù xiù tiān tōng lǒng,shān jiāo kè yǔ huái。
壁间无半偈,无乃望君崖。bì jiān wú bàn jì,wú nǎi wàng jūn yá。

出游

刘望之

漫有游随意,何曾语展眉。màn yǒu yóu suí yì,hé céng yǔ zhǎn méi。
琴台悲犬子,江路忆熊儿。qín tái bēi quǎn zi,jiāng lù yì xióng ér。
修竹萧萧寺,平芜浅浅陂。xiū zhú xiāo xiāo sì,píng wú qiǎn qiǎn bēi。
年来底事业,访古但饶诗。nián lái dǐ shì yè,fǎng gǔ dàn ráo shī。

子云故居

刘望之

杀却王章爱孔光,举朝谁复说兴亡。shā què wáng zhāng ài kǒng guāng,jǔ cháo shuí fù shuō xīng wáng。
未能免俗歌新美,岂不怀归念楚狂。wèi néng miǎn sú gē xīn měi,qǐ bù huái guī niàn chǔ kuáng。
斗酒只今犹寂寞,小池无旧已荒凉。dòu jiǔ zhǐ jīn yóu jì mò,xiǎo chí wú jiù yǐ huāng liáng。
秋风细雨催人去,似恐徘徊费感伤。qiū fēng xì yǔ cuī rén qù,shì kǒng pái huái fèi gǎn shāng。

新都驿远平轩

刘望之

霜晴木落送归鞍,袖手微吟此慰颜。shuāng qíng mù luò sòng guī ān,xiù shǒu wēi yín cǐ wèi yán。
胜欲凭栏招白鸟,更烦剪树出青山。shèng yù píng lán zhāo bái niǎo,gèng fán jiǎn shù chū qīng shān。
晚悲薄禄非三釜,赖许清诗见一斑。wǎn bēi báo lù fēi sān fǔ,lài xǔ qīng shī jiàn yī bān。
看到远平才得恨,我宁归卧尺椽间。kàn dào yuǎn píng cái dé hèn,wǒ níng guī wò chǐ chuán jiān。

古柏

刘望之

草木长生亦偶然,不须闻此便谈仙。cǎo mù zhǎng shēng yì ǒu rán,bù xū wén cǐ biàn tán xiān。
烧枝竞说丹飞日,举世宁知手种年。shāo zhī jìng shuō dān fēi rì,jǔ shì níng zhī shǒu zhǒng nián。
双鹤不归秋自冷,万牛回首句空传。shuāng hè bù guī qiū zì lěng,wàn niú huí shǒu jù kōng chuán。
相逢一饮清阴下,与子前生定有缘。xiāng féng yī yǐn qīng yīn xià,yǔ zi qián shēng dìng yǒu yuán。

久留少城

刘望之

好去相羊乌角巾,却来躏踏软红尘。hǎo qù xiāng yáng wū jiǎo jīn,què lái lìn tà ruǎn hóng chén。
酒因觅睡方成醉,金为收书更觉贫。jiǔ yīn mì shuì fāng chéng zuì,jīn wèi shōu shū gèng jué pín。
屡入草堂难下语,少留药市恐逢人。lǚ rù cǎo táng nán xià yǔ,shǎo liú yào shì kǒng féng rén。
可怜吊古凄凉意,只向扬家往返频。kě lián diào gǔ qī liáng yì,zhǐ xiàng yáng jiā wǎng fǎn pín。

读和议成赦文作

刘望之

一纸盟书换战尘,万方呼舞却沾巾。yī zhǐ méng shū huàn zhàn chén,wàn fāng hū wǔ què zhān jīn。
崇陵访沈空遗恨,郢国怜怀若有人。chóng líng fǎng shěn kōng yí hèn,yǐng guó lián huái ruò yǒu rén。
收拾金缯烦庙算,安排钟鼎颂宗臣。shōu shí jīn zēng fán miào suàn,ān pái zhōng dǐng sòng zōng chén。
小儒何敢知机事,终望君王赦奉春。xiǎo rú hé gǎn zhī jī shì,zhōng wàng jūn wáng shè fèng chūn。

荔枝

刘望之

泸戎瘴疠窟,闽粤山水乡。lú róng zhàng lì kū,mǐn yuè shān shuǐ xiāng。
如何产此物,烂然照炎荒。rú hé chǎn cǐ wù,làn rán zhào yán huāng。

诗二首

刘望之

归计堕何许,出溪仍溯流。guī jì duò hé xǔ,chū xī réng sù liú。
梦回牛溉路,行到马湖秋。mèng huí niú gài lù,xíng dào mǎ hú qiū。

诗二首

刘望之

孤舟未晚泊,烟火傍人家。gū zhōu wèi wǎn pō,yān huǒ bàng rén jiā。
小市常忧虎,空城不见花。xiǎo shì cháng yōu hǔ,kōng chéng bù jiàn huā。

发成都

刘望之

落拓平生载酒行,如今憔悴鬓丝生。luò tuò píng shēng zài jiǔ xíng,rú jīn qiáo cuì bìn sī shēng。
无金得买青楼笑,空负闲愁出锦城。wú jīn dé mǎi qīng lóu xiào,kōng fù xián chóu chū jǐn chéng。

发成都

刘望之

欲洗羁愁只自醒,郫筒酒好信虚名。yù xǐ jī chóu zhǐ zì xǐng,pí tǒng jiǔ hǎo xìn xū míng。
江阳春色论千户,价比西州却未轻。jiāng yáng chūn sè lùn qiān hù,jià bǐ xī zhōu què wèi qīng。
1912