古诗词

送虔守楚大夫

杨时

象纬辰心次,雄都水浊时。xiàng wěi chén xīn cì,xióng dōu shuǐ zhuó shí。
经天浮瑞彩,绝代出英姿。jīng tiān fú ruì cǎi,jué dài chū yīng zī。
厚德千金璧,虚怀万顷陂。hòu dé qiān jīn bì,xū huái wàn qǐng bēi。
霜蹄来汉苑,云翮上天池。shuāng tí lái hàn yuàn,yún hé shàng tiān chí。
籍籍才猷美,皇皇使节驰。jí jí cái yóu měi,huáng huáng shǐ jié chí。
飞书腾众吻,横阱寘通逵。fēi shū téng zhòng wěn,héng jǐng zhì tōng kuí。
剖竹章流远,还车蜀道巇。pōu zhú zhāng liú yuǎn,hái chē shǔ dào xī。
秦庭徒被指,赵璧本无亏。qín tíng tú bèi zhǐ,zhào bì běn wú kuī。
黄霸初勤细,裴公可范规。huáng bà chū qín xì,péi gōng kě fàn guī。
惠流三郡俗,名掩四贤祠。huì liú sān jùn sú,míng yǎn sì xián cí。
大厦资梁栋,承祧赖鼎彝。dà shà zī liáng dòng,chéng tiāo lài dǐng yí。
会须纡衮绣,宁久驻旌麾。huì xū yū gǔn xiù,níng jiǔ zhù jīng huī。
画航行空挽,甘棠去益思。huà háng xíng kōng wǎn,gān táng qù yì sī。
烟波迎棹急,江柳拂墙低。yān bō yíng zhào jí,jiāng liǔ fú qiáng dī。
贱士行藏拙,参军秩序卑。jiàn shì xíng cáng zhuō,cān jūn zhì xù bēi。
生涯惟蠹简,事业付毛锥。shēng yá wéi dù jiǎn,shì yè fù máo zhuī。
懒惰文园病,伶仃曼倩饥。lǎn duò wén yuán bìng,líng dīng màn qiàn jī。
自甘同跛鳖,未忍舍灵龟。zì gān tóng bǒ biē,wèi rěn shě líng guī。
朽质难雕绘,馀生辱品题。xiǔ zhì nán diāo huì,yú shēng rǔ pǐn tí。
寒荄回暖律,阴壑得晴曦。hán gāi huí nuǎn lǜ,yīn hè dé qíng xī。
终愧獐头贱,难酬国士知。zhōng kuì zhāng tóu jiàn,nán chóu guó shì zhī。
两行渊客泪,感激自沾颐。liǎng xíng yuān kè lèi,gǎn jī zì zhān yí。

杨时

宋南剑州将乐人,字中立,号龟山。神宗熙宁九年进士。调官不赴。先后师事程颢、程颐,杜门不仕十年。历知浏阳、余杭、萧山,改荆州教授。金人攻汴京,坚论严为守备,除右谏议大夫;又反对割三镇以乞和,兼国子监祭酒。指斥蔡京蠹国害民,力辟王安石之学。高宗立,除工部侍郎。以龙图阁直学士致仕,专事著述讲学。卒谥文靖。与游酢、吕大临、谢良佐号为程门四先生,又与罗从彦、李侗等同列南剑三先生。其学术后被奉为程氏正宗。有《二程粹言》、《龟山先生语录》、《龟山集》。 杨时的作品>>

猜您喜欢

安礼以宏词见勉因成绝句奉寄

杨时

万钟身外一牛毛,斗禄纷纷漫自劳。wàn zhōng shēn wài yī niú máo,dòu lù fēn fēn màn zì láo。
穷涸宁为猵獭笑,未容仰首试鸣号。qióng hé níng wèi biān tǎ xiào,wèi róng yǎng shǒu shì míng hào。

感事

杨时

桑麻腴地莽榛荆,骑士西来剑戟腥。sāng má yú dì mǎng zhēn jīng,qí shì xī lái jiàn jǐ xīng。
藜藿陋儒心更鄙,但思干羽舞虞廷。lí huò lòu rú xīn gèng bǐ,dàn sī gàn yǔ wǔ yú tíng。

蓝田溪上

杨时

夹篱桃李趁溪斜,浅浅清流映落花。jiā lí táo lǐ chèn xī xié,qiǎn qiǎn qīng liú yìng luò huā。
欲问武陵源上路,度云穿石认胡麻。yù wèn wǔ líng yuán shàng lù,dù yún chuān shí rèn hú má。

感事

杨时

权门车马日纷纷,寂寞多应笑子云。quán mén chē mǎ rì fēn fēn,jì mò duō yīng xiào zi yún。
玄白定知非世尚,解嘲那复彊云云。xuán bái dìng zhī fēi shì shàng,jiě cháo nà fù jiàng yún yún。

过庐山遇雨

杨时

江风吹雨逐人来,行过山前首重回。jiāng fēng chuī yǔ zhú rén lái,xíng guò shān qián shǒu zhòng huí。
绝顶隔云看不见,石棱崖角独崔嵬。jué dǐng gé yún kàn bù jiàn,shí léng yá jiǎo dú cuī wéi。

题诗长老壁

杨时

维摩病士意超然,边腹便便但昼眠。wéi mó bìng shì yì chāo rán,biān fù biàn biàn dàn zhòu mián。
共说平时忙底事,烹茶煮药过残年。gòng shuō píng shí máng dǐ shì,pēng chá zhǔ yào guò cán nián。

东林道上闲步三首

杨时

寂寞莲塘七百秋,溪云庭月两悠悠。jì mò lián táng qī bǎi qiū,xī yún tíng yuè liǎng yōu yōu。
我来欲问林间道,万叠松声自唱酬。wǒ lái yù wèn lín jiān dào,wàn dié sōng shēng zì chàng chóu。

东林道上闲步三首

杨时

百年陈迹水溶溶,尚忆高人寄此中。bǎi nián chén jì shuǐ róng róng,shàng yì gāo rén jì cǐ zhōng。
晋代衣冠谁复在,虎溪长有白莲风。jìn dài yī guān shuí fù zài,hǔ xī zhǎng yǒu bái lián fēng。

东林道上闲步三首

杨时

碧眼庞眉老比丘,云根高卧语难酬。bì yǎn páng méi lǎo bǐ qiū,yún gēn gāo wò yǔ nán chóu。
萧然丈室无人问,一炷炉峰顶上浮。xiāo rán zhàng shì wú rén wèn,yī zhù lú fēng dǐng shàng fú。

江上夜行

杨时

冰壶潋滟接天浮,月色云光寸寸秋。bīng hú liàn yàn jiē tiān fú,yuè sè yún guāng cùn cùn qiū。
不用乘槎厉东海,一江星汉拥行舟。bù yòng chéng chá lì dōng hǎi,yī jiāng xīng hàn yōng xíng zhōu。

过石首谒县官回有作

杨时

万事纷纷醉即休,无功可作酒泉侯。wàn shì fēn fēn zuì jí xiū,wú gōng kě zuò jiǔ quán hóu。
谁能载取千缸去,且向舟中打拍浮。shuí néng zài qǔ qiān gāng qù,qiě xiàng zhōu zhōng dǎ pāi fú。

直舍书事

杨时

鳞鳞池面水初生,萍底青蛙自在鸣。lín lín chí miàn shuǐ chū shēng,píng dǐ qīng wā zì zài míng。
谁使幽庭当鼓吹,雨馀时听作新声。shuí shǐ yōu tíng dāng gǔ chuī,yǔ yú shí tīng zuò xīn shēng。

登岘首阻雨

杨时

羊公风绩几经秋,独绕龟趺为少留。yáng gōng fēng jì jǐ jīng qiū,dú rào guī fū wèi shǎo liú。
欲问荆人寻旧事,一江清泚自东流。yù wèn jīng rén xún jiù shì,yī jiāng qīng cǐ zì dōng liú。

登岘首阻雨

杨时

江浮云影抱层栏,云外青山一水间。jiāng fú yún yǐng bào céng lán,yún wài qīng shān yī shuǐ jiān。
尽日倚阑看不足,杖藜欲去更回还。jǐn rì yǐ lán kàn bù zú,zhàng lí yù qù gèng huí hái。

登岘首阻雨

杨时

江风飞雨上雕栏,庭树萧萧景自闲。jiāng fēng fēi yǔ shàng diāo lán,tíng shù xiāo xiāo jǐng zì xián。
向晚微云遮不尽,好山浑在有无间。xiàng wǎn wēi yún zhē bù jǐn,hǎo shān hún zài yǒu wú jiān。