古诗词

送虔守楚大夫

杨时

象纬辰心次,雄都水浊时。xiàng wěi chén xīn cì,xióng dōu shuǐ zhuó shí。
经天浮瑞彩,绝代出英姿。jīng tiān fú ruì cǎi,jué dài chū yīng zī。
厚德千金璧,虚怀万顷陂。hòu dé qiān jīn bì,xū huái wàn qǐng bēi。
霜蹄来汉苑,云翮上天池。shuāng tí lái hàn yuàn,yún hé shàng tiān chí。
籍籍才猷美,皇皇使节驰。jí jí cái yóu měi,huáng huáng shǐ jié chí。
飞书腾众吻,横阱寘通逵。fēi shū téng zhòng wěn,héng jǐng zhì tōng kuí。
剖竹章流远,还车蜀道巇。pōu zhú zhāng liú yuǎn,hái chē shǔ dào xī。
秦庭徒被指,赵璧本无亏。qín tíng tú bèi zhǐ,zhào bì běn wú kuī。
黄霸初勤细,裴公可范规。huáng bà chū qín xì,péi gōng kě fàn guī。
惠流三郡俗,名掩四贤祠。huì liú sān jùn sú,míng yǎn sì xián cí。
大厦资梁栋,承祧赖鼎彝。dà shà zī liáng dòng,chéng tiāo lài dǐng yí。
会须纡衮绣,宁久驻旌麾。huì xū yū gǔn xiù,níng jiǔ zhù jīng huī。
画航行空挽,甘棠去益思。huà háng xíng kōng wǎn,gān táng qù yì sī。
烟波迎棹急,江柳拂墙低。yān bō yíng zhào jí,jiāng liǔ fú qiáng dī。
贱士行藏拙,参军秩序卑。jiàn shì xíng cáng zhuō,cān jūn zhì xù bēi。
生涯惟蠹简,事业付毛锥。shēng yá wéi dù jiǎn,shì yè fù máo zhuī。
懒惰文园病,伶仃曼倩饥。lǎn duò wén yuán bìng,líng dīng màn qiàn jī。
自甘同跛鳖,未忍舍灵龟。zì gān tóng bǒ biē,wèi rěn shě líng guī。
朽质难雕绘,馀生辱品题。xiǔ zhì nán diāo huì,yú shēng rǔ pǐn tí。
寒荄回暖律,阴壑得晴曦。hán gāi huí nuǎn lǜ,yīn hè dé qíng xī。
终愧獐头贱,难酬国士知。zhōng kuì zhāng tóu jiàn,nán chóu guó shì zhī。
两行渊客泪,感激自沾颐。liǎng xíng yuān kè lèi,gǎn jī zì zhān yí。

杨时

宋南剑州将乐人,字中立,号龟山。神宗熙宁九年进士。调官不赴。先后师事程颢、程颐,杜门不仕十年。历知浏阳、余杭、萧山,改荆州教授。金人攻汴京,坚论严为守备,除右谏议大夫;又反对割三镇以乞和,兼国子监祭酒。指斥蔡京蠹国害民,力辟王安石之学。高宗立,除工部侍郎。以龙图阁直学士致仕,专事著述讲学。卒谥文靖。与游酢、吕大临、谢良佐号为程门四先生,又与罗从彦、李侗等同列南剑三先生。其学术后被奉为程氏正宗。有《二程粹言》、《龟山先生语录》、《龟山集》。 杨时的作品>>

猜您喜欢

晚泊遇雪其一

杨时

向晚惊风急,飘零雪满坰。xiàng wǎn jīng fēng jí,piāo líng xuě mǎn jiōng。
气升云幂幂,天远月冥冥。qì shēng yún mì mì,tiān yuǎn yuè míng míng。
寒色终无赖,丰年漫寄声。hán sè zhōng wú lài,fēng nián màn jì shēng。
餔糟吾不惯,彊醉复还醒。bù zāo wú bù guàn,jiàng zuì fù hái xǐng。

又用前韵和早梅二首

杨时

楚国春归早,寒梅处处开。chǔ guó chūn guī zǎo,hán méi chù chù kāi。
月和清艳冷,天与靓妆来。yuè hé qīng yàn lěng,tiān yǔ jìng zhuāng lái。
东阁诗魂动,南枝岁律回。dōng gé shī hún dòng,nán zhī suì lǜ huí。
萧然冰雪态,无处觅轻埃。xiāo rán bīng xuě tài,wú chù mì qīng āi。

又用前韵和早梅二首

杨时

星驭经行处,梅花忽已开。xīng yù jīng xíng chù,méi huā hū yǐ kāi。
只疑春信早,先拥使旌来。zhǐ yí chūn xìn zǎo,xiān yōng shǐ jīng lái。
嫩萼红初破,寒柯绿未回。nèn è hóng chū pò,hán kē lǜ wèi huí。
凌霜半含月,皎皎绝纤埃。líng shuāng bàn hán yuè,jiǎo jiǎo jué xiān āi。

席太君挽辞二首

杨时

贤配无前古,传家有子贤。xián pèi wú qián gǔ,chuán jiā yǒu zi xián。
四灵来荐瑞,一鹗已摩天。sì líng lái jiàn ruì,yī è yǐ mó tiān。
蒿里迷长夜,悲笳惨暮烟。hāo lǐ mí zhǎng yè,bēi jiā cǎn mù yān。
萧萧原上路,犹想驾云軿。xiāo xiāo yuán shàng lù,yóu xiǎng jià yún píng。

席太君挽辞二首

杨时

禀粹猗兰秀,来嫔洛水滨。bǐng cuì yī lán xiù,lái pín luò shuǐ bīn。
一窥识公辅,三徙得儒真。yī kuī shí gōng fǔ,sān xǐ dé rú zhēn。
画翣流云气,松阡卧石麟。huà shà liú yún qì,sōng qiān wò shí lín。
哀荣今日事,谁复继前尘。āi róng jīn rì shì,shuí fù jì qián chén。

和钱济明游官园

杨时

虚舟触物本无意,看花得句惭非才。xū zhōu chù wù běn wú yì,kàn huā dé jù cán fēi cái。
名园古寺寻春色,不荤勿鄙双鱼鳃。míng yuán gǔ sì xún chūn sè,bù hūn wù bǐ shuāng yú sāi。
木奴千头比封户,秋实付与江风催。mù nú qiān tóu bǐ fēng hù,qiū shí fù yǔ jiāng fēng cuī。
因思万点愁人处,何似洞庭金作堆。yīn sī wàn diǎn chóu rén chù,hé shì dòng tíng jīn zuò duī。
156«567891011