古诗词

席太君挽辞二首

杨时

禀粹猗兰秀,来嫔洛水滨。bǐng cuì yī lán xiù,lái pín luò shuǐ bīn。
一窥识公辅,三徙得儒真。yī kuī shí gōng fǔ,sān xǐ dé rú zhēn。
画翣流云气,松阡卧石麟。huà shà liú yún qì,sōng qiān wò shí lín。
哀荣今日事,谁复继前尘。āi róng jīn rì shì,shuí fù jì qián chén。

杨时

宋南剑州将乐人,字中立,号龟山。神宗熙宁九年进士。调官不赴。先后师事程颢、程颐,杜门不仕十年。历知浏阳、余杭、萧山,改荆州教授。金人攻汴京,坚论严为守备,除右谏议大夫;又反对割三镇以乞和,兼国子监祭酒。指斥蔡京蠹国害民,力辟王安石之学。高宗立,除工部侍郎。以龙图阁直学士致仕,专事著述讲学。卒谥文靖。与游酢、吕大临、谢良佐号为程门四先生,又与罗从彦、李侗等同列南剑三先生。其学术后被奉为程氏正宗。有《二程粹言》、《龟山先生语录》、《龟山集》。 杨时的作品>>

猜您喜欢

别游定夫

杨时

黾勉吾将仕,谋身力已分。mǐn miǎn wú jiāng shì,móu shēn lì yǐ fēn。
漆雕惭未信,子夏又离群。qī diāo cán wèi xìn,zi xià yòu lí qún。
惨淡交情重,间关道路勤。cǎn dàn jiāo qíng zhòng,jiān guān dào lù qín。
至言宜远寄,孤陋愿频闻。zhì yán yí yuǎn jì,gū lòu yuàn pín wén。

过金山

杨时

环望荆吴坼,清江日夜流。huán wàng jīng wú chè,qīng jiāng rì yè liú。
飞腾潮汐浪,漂泊利名舟。fēi téng cháo xī làng,piāo pō lì míng zhōu。
山涌鳌番出,楼嘘蜃气浮。shān yǒng áo fān chū,lóu xū shèn qì fú。
僧窗千古意,出没看轻沤。sēng chuāng qiān gǔ yì,chū méi kàn qīng ōu。

冬晓

杨时

著瓦霜华冷,暝空晓雾均。zhù wǎ shuāng huá lěng,míng kōng xiǎo wù jūn。
气昏难见日,风过易生尘。qì hūn nán jiàn rì,fēng guò yì shēng chén。
洗砚冰纹破,凭炉火色春。xǐ yàn bīng wén pò,píng lú huǒ sè chūn。
莫嫌寒尚薄,雨雪更愁人。mò xián hán shàng báo,yǔ xuě gèng chóu rén。

雨寒

杨时

天幕阴云积,萧萧雨正霪。tiān mù yīn yún jī,xiāo xiāo yǔ zhèng yín。
泥污关市寂,水入御沟深。ní wū guān shì jì,shuǐ rù yù gōu shēn。
破屋寒侵骨,哀弦冻绝音。pò wū hán qīn gǔ,āi xián dòng jué yīn。
更愁风力健,瘦怯不能禁。gèng chóu fēng lì jiàn,shòu qiè bù néng jìn。

归雁

杨时

天末惊风急,江湖夜思长。tiān mò jīng fēng jí,jiāng hú yè sī zhǎng。
悲鸣愁绝塞,接翼冒清霜。bēi míng chóu jué sāi,jiē yì mào qīng shuāng。
泽岸多缯弋,云间乏稻粱。zé àn duō zēng yì,yún jiān fá dào liáng。
茫然栖息地,饮啄欲何伤。máng rán qī xī dì,yǐn zhuó yù hé shāng。

过关山

杨时

牢落关山路,年来倦往还。láo luò guān shān lù,nián lái juàn wǎng hái。
长随流梗泛,有愧白云闲。zhǎng suí liú gěng fàn,yǒu kuì bái yún xián。
亲远江天外,魂劳梦想间。qīn yuǎn jiāng tiān wài,hún láo mèng xiǎng jiān。
泫然游子泪,挹尽复汍澜。xuàn rán yóu zi lèi,yì jǐn fù wán lán。

过关山

杨时

岁律行将暮,飙风凌九垓。suì lǜ xíng jiāng mù,biāo fēng líng jiǔ gāi。
山深人寂寞,路远马虺隤。shān shēn rén jì mò,lù yuǎn mǎ huī tuí。
幽意从谁展,愁怀殢酒开。yōu yì cóng shuí zhǎn,chóu huái tì jiǔ kāi。
衰迟仍惜日,投晚独徘徊。shuāi chí réng xī rì,tóu wǎn dú pái huái。

晚泊遇雪其二

杨时

寒逼归鸿急,悲鸣声更哀。hán bī guī hóng jí,bēi míng shēng gèng āi。
舞风斜翳日,带月暗欺梅。wǔ fēng xié yì rì,dài yuè àn qī méi。
平野光初合,阴云冻不开。píng yě guāng chū hé,yīn yún dòng bù kāi。
无聊还殢酒,颠倒尽馀杯。wú liáo hái tì jiǔ,diān dào jǐn yú bēi。

偶成

杨时

天远何须问,劳生听若何。tiān yuǎn hé xū wèn,láo shēng tīng ruò hé。
犁锄三亩足,栖息一枝多。lí chú sān mǔ zú,qī xī yī zhī duō。
白雪宁堪冒,清时只浪过。bái xuě níng kān mào,qīng shí zhǐ làng guò。
好寻明月影,醉舞自婆娑。hǎo xún míng yuè yǐng,zuì wǔ zì pó suō。

临川驿偶成

杨时

冉冉朝仍暮,萧条官舍幽。rǎn rǎn cháo réng mù,xiāo tiáo guān shě yōu。
闭门三尺雪,触物一虚舟。bì mén sān chǐ xuě,chù wù yī xū zhōu。
虫蠹生涯尽,萍漂世事浮。chóng dù shēng yá jǐn,píng piāo shì shì fú。
尚思方技学,多病未能休。shàng sī fāng jì xué,duō bìng wèi néng xiū。

除夜感怀

杨时

岁律已云尽,思家日日深。suì lǜ yǐ yún jǐn,sī jiā rì rì shēn。
二年为客恨,千里倚门心。èr nián wèi kè hèn,qiān lǐ yǐ mén xīn。
节物罗樽俎,儿童学语音。jié wù luó zūn zǔ,ér tóng xué yǔ yīn。
眩然如在目,恍惚梦难寻。xuàn rán rú zài mù,huǎng hū mèng nán xún。

除夜感怀

杨时

爱日乖予愿,亲颜长在心。ài rì guāi yǔ yuàn,qīn yán zhǎng zài xīn。
远游仍换岁,华发想盈簪。yuǎn yóu réng huàn suì,huá fā xiǎng yíng zān。
永夜谁同席,残杯忆共斟。yǒng yè shuí tóng xí,cán bēi yì gòng zhēn。
相思空有泪,挥洒满衣襟。xiāng sī kōng yǒu lèi,huī sǎ mǎn yī jīn。

临川道上

杨时

风雨离山驿,断桥危欲颠。fēng yǔ lí shān yì,duàn qiáo wēi yù diān。
去心奔逸骥,行路上青天。qù xīn bēn yì jì,xíng lù shàng qīng tiān。
雁序江湖乐,云归岛屿连。yàn xù jiāng hú lè,yún guī dǎo yǔ lián。
悠悠远征客,千里独茫然。yōu yōu yuǎn zhēng kè,qiān lǐ dú máng rán。

旅舍书事

杨时

懒拙乖时尚,支离与世殊。lǎn zhuō guāi shí shàng,zhī lí yǔ shì shū。
馈浆惊御寇,避席愧阳居。kuì jiāng jīng yù kòu,bì xí kuì yáng jū。
触事纷难解,忘形色易锄。chù shì fēn nán jiě,wàng xíng sè yì chú。
不须修混沌,机械本来无。bù xū xiū hùn dùn,jī xiè běn lái wú。

过清溪渡

杨时

天阔江衔雨,冥冥上客衣。tiān kuò jiāng xián yǔ,míng míng shàng kè yī。
潭清鱼可数,沙晚雁争飞。tán qīng yú kě shù,shā wǎn yàn zhēng fēi。
川谷留云气,鹈鹕傍钓矶。chuān gǔ liú yún qì,tí hú bàng diào jī。
飘零沧海客,期到一帆归。piāo líng cāng hǎi kè,qī dào yī fān guī。
1561234567»