古诗词

酬玉汝

吴汝一

日暮云倒飞,苦雨湿茅屋。rì mù yún dào fēi,kǔ yǔ shī máo wū。
奇哉五碎金,青草眠黄犊。qí zāi wǔ suì jīn,qīng cǎo mián huáng dú。
天行贵葆真,心骨迥凡俗。tiān xíng guì bǎo zhēn,xīn gǔ jiǒng fán sú。
一尺黄菊花,秋风播芳馥。yī chǐ huáng jú huā,qiū fēng bō fāng fù。

吴汝一

吴汝一(《宋诗纪事》卷六九作式),字伯成,旴江(今江西南城)人。与邓有功有交(《水云村稿》卷七《跋吴贯道珍藏邓月巢与吴云卧书》)。有《云卧诗集》。今录诗十首。 吴汝一的作品>>

猜您喜欢

岁终呈一斋

吴汝一

磊砢千丈松,清阴荫林丘。lěi kē qiān zhàng sōng,qīng yīn yīn lín qiū。
岂无栋梁用,匠伯不见收。qǐ wú dòng liáng yòng,jiàng bó bù jiàn shōu。
匠伯恐未良,栋梁终有求。jiàng bó kǒng wèi liáng,dòng liáng zhōng yǒu qiú。
天风叶偃盖,五云常为浮。tiān fēng yè yǎn gài,wǔ yún cháng wèi fú。

岁终呈一斋

吴汝一

学道非学世,韬精养中和。xué dào fēi xué shì,tāo jīng yǎng zhōng hé。
纡朱各自贵,谁肯聆商歌。yū zhū gè zì guì,shuí kěn líng shāng gē。
皦皦大圣心,吻然空自多。jiǎo jiǎo dà shèng xīn,wěn rán kōng zì duō。
著书后子云,千载应不磨。zhù shū hòu zi yún,qiān zài yīng bù mó。

酬玉汝

吴汝一

磔攘毕春气,长嬴换新绿。zhé rǎng bì chūn qì,zhǎng yíng huàn xīn lǜ。
爽风吹凉光,纫饵钓山渌。shuǎng fēng chuī liáng guāng,rèn ěr diào shān lù。
鯈鱼噀水香,菰蒲削蓝玉。tiáo yú xùn shuǐ xiāng,gū pú xuē lán yù。
老景结清和,心花委濠濮。lǎo jǐng jié qīng hé,xīn huā wěi háo pú。

游石仙分韵得观字

吴汝一

闲拢两袖秋,步入冲寂观。xián lǒng liǎng xiù qiū,bù rù chōng jì guān。
古树老云中,仙居毁岩半。gǔ shù lǎo yún zhōng,xiān jū huǐ yán bàn。
是时零雨高,叶脱凄风乱。shì shí líng yǔ gāo,yè tuō qī fēng luàn。
怪禽走何忙,涩水流不漫。guài qín zǒu hé máng,sè shuǐ liú bù màn。
那知张郎仙,谲幻敢悬断。nà zhī zhāng láng xiān,jué huàn gǎn xuán duàn。
雷书贮红崖,愚下浪传赞。léi shū zhù hóng yá,yú xià làng chuán zàn。
符碑傥长灵,鬼物岂歌唤。fú bēi tǎng zhǎng líng,guǐ wù qǐ gē huàn。
尚云剑埋山,安得急推断。shàng yún jiàn mái shān,ān dé jí tuī duàn。
冷翁亦张徒,精气不知散。lěng wēng yì zhāng tú,jīng qì bù zhī sàn。
死坐豫樟空,凿窍竞窥看。sǐ zuò yù zhāng kōng,záo qiào jìng kuī kàn。
何不葬山原,不然弃江沜。hé bù zàng shān yuán,bù rán qì jiāng pàn。
乌鸢与蝼蚁,岂食吾一贯。wū yuān yǔ lóu yǐ,qǐ shí wú yī guàn。
独流天地间,万古亘光灿。dú liú tiān dì jiān,wàn gǔ gèn guāng càn。
神仙固渺茫,此事良可惋。shén xiān gù miǎo máng,cǐ shì liáng kě wǎn。
忍哉偷儿狂,更捣泥腹烂。rěn zāi tōu ér kuáng,gèng dǎo ní fù làn。
我来拟少休,亭压不敢玩。wǒ lái nǐ shǎo xiū,tíng yā bù gǎn wán。
黄冠四三人,拙野只欲窜。huáng guān sì sān rén,zhuō yě zhǐ yù cuàn。
延坐无好言,令我住凉馆。yán zuò wú hǎo yán,lìng wǒ zhù liáng guǎn。
饭馀且纵观,逸兴薄霄汉。fàn yú qiě zòng guān,yì xīng báo xiāo hàn。
琴鸣著高弹,弈胜出奇算。qín míng zhù gāo dàn,yì shèng chū qí suàn。
啸咏壶隐楼,抚事发长叹。xiào yǒng hú yǐn lóu,fǔ shì fā zhǎng tàn。
大书同人名,聊欲记游玩。dà shū tóng rén míng,liáo yù jì yóu wán。
阴霾淰轻寒,日色倏昏晏。yīn mái niǎn qīng hán,rì sè shū hūn yàn。
倩人买村醪,煮芋叠肴桉。qiàn rén mǎi cūn láo,zhǔ yù dié yáo ān。
清坐二更深,一睡各鼻鼾。qīng zuò èr gèng shēn,yī shuì gè bí hān。
晓来登岩头,棘路解羁绊。xiǎo lái dēng yán tóu,jí lù jiě jī bàn。
划开天盖宽,远景过飞翰。huà kāi tiān gài kuān,yuǎn jǐng guò fēi hàn。
幽丛摘新查,窥险身发汗。yōu cóng zhāi xīn chá,kuī xiǎn shēn fā hàn。
居然束归装,重下西岩畔。jū rán shù guī zhuāng,zhòng xià xī yán pàn。
我思古之人,岂只局穷闬。wǒ sī gǔ zhī rén,qǐ zhǐ jú qióng hàn。
观海登泰山,深高世间冠。guān hǎi dēng tài shān,shēn gāo shì jiān guān。
斯岩虽荒榛,乐事实昭焕。sī yán suī huāng zhēn,lè shì shí zhāo huàn。
人心本然同,今古未容判。rén xīn běn rán tóng,jīn gǔ wèi róng pàn。
终当驾云风,高蹈无畔岸。zhōng dāng jià yún fēng,gāo dǎo wú pàn àn。
作诗示儿童,兹游吾岂但。zuò shī shì ér tóng,zī yóu wú qǐ dàn。

朅来

吴汝一

岭上朅来观白云,翔鸾奋鹤浮天英。lǐng shàng qiè lái guān bái yún,xiáng luán fèn hè fú tiān yīng。
斜开锦绣春树满,溶溶半露遥山青。xié kāi jǐn xiù chūn shù mǎn,róng róng bàn lù yáo shān qīng。
忽然变现成苍狗,万里长风霍无有。hū rán biàn xiàn chéng cāng gǒu,wàn lǐ zhǎng fēng huò wú yǒu。
海龙塞气不敢吹,日照虚空无老时。hǎi lóng sāi qì bù gǎn chuī,rì zhào xū kōng wú lǎo shí。

朅来

吴汝一

岭上朅来弄明月,千里银光寒不缺。lǐng shàng qiè lái nòng míng yuè,qiān lǐ yín guāng hán bù quē。
虾䗫魍魉走死尽,直数秋毫上金阙。xiā má wǎng liǎng zǒu sǐ jǐn,zhí shù qiū háo shàng jīn quē。
心如此月月如心,嗒然独据无弦琴。xīn rú cǐ yuè yuè rú xīn,dā rán dú jù wú xián qín。
腾腾转空白日昼,诗带流星过南斗。téng téng zhuǎn kōng bái rì zhòu,shī dài liú xīng guò nán dòu。