古诗词

韩木

陈知柔

层江波静鳄如扫,一亩寒阴禽自呼。céng jiāng bō jìng è rú sǎo,yī mǔ hán yīn qín zì hū。
莫把甘棠比韩木,令人洒涕共长吁。mò bǎ gān táng bǐ hán mù,lìng rén sǎ tì gòng zhǎng xū。

陈知柔

宋泉州永春人,字体仁,号休斋,一号弱翁。高宗绍兴十二年进士。授台州判官。历知循州、贺州。与秦桧子秦熺同榜进士,桧当轴,同年多以攀援致通显,知柔独不阿附。解官归,主管冲祐观。有《易本旨》、《春秋义例》、《易大传》、《易图》、《诗声谱》、《论语后传》等。 陈知柔的作品>>

猜您喜欢

人月圆

陈知柔

鬓缘心事随时改,依旧在天涯。bìn yuán xīn shì suí shí gǎi,yī jiù zài tiān yá。
多情惟有,篱边黄菊,到处能华。duō qíng wéi yǒu,lí biān huáng jú,dào chù néng huá。

次海上长亭村

陈知柔

行到山穷处,微茫岛屿青。xíng dào shān qióng chù,wēi máng dǎo yǔ qīng。
百年多逆旅,万事一长亭。bǎi nián duō nì lǚ,wàn shì yī zhǎng tíng。
风雨晚潮急,鱼虾晓市腥。fēng yǔ wǎn cháo jí,yú xiā xiǎo shì xīng。
平生诵佳句,今见海冥冥。píng shēng sòng jiā jù,jīn jiàn hǎi míng míng。

宿天台万年寺

陈知柔

古寺来投宿,云岩第几层。gǔ sì lái tóu sù,yún yán dì jǐ céng。
有诗堪供佛,无事且依僧。yǒu shī kān gōng fú,wú shì qiě yī sēng。
小阁泉喧枕,修廊雨暗灯。xiǎo gé quán xuān zhěn,xiū láng yǔ àn dēng。
好峰看未足,梦绕碧崚嶒。hǎo fēng kàn wèi zú,mèng rào bì léng céng。

题石桥

陈知柔

巨石横空岂偶然,万雷奔壑有飞泉。jù shí héng kōng qǐ ǒu rán,wàn léi bēn hè yǒu fēi quán。
好山雄压三千界,幽处常栖五百仙。hǎo shān xióng yā sān qiān jiè,yōu chù cháng qī wǔ bǎi xiān。
云际楼台深夜见,雨中钟鼓隔溪传。yún jì lóu tái shēn yè jiàn,yǔ zhōng zhōng gǔ gé xī chuán。
我来不作声闻想,聊试茶瓯一味禅。wǒ lái bù zuò shēng wén xiǎng,liáo shì chá ōu yī wèi chán。

题洪景伯通判清閟堂

陈知柔

别乘清名满世间,却来堂下植檀栾。bié chéng qīng míng mǎn shì jiān,què lái táng xià zhí tán luán。
已无俗物败人意,且与此君同岁寒。yǐ wú sú wù bài rén yì,qiě yǔ cǐ jūn tóng suì hán。
夜月半庭金影碎,秋风一枕玉声残。yè yuè bàn tíng jīn yǐng suì,qiū fēng yī zhěn yù shēng cán。
雁行吏退铃斋静,想见巍冠独倚阑。yàn xíng lì tuì líng zhāi jìng,xiǎng jiàn wēi guān dú yǐ lán。

谒韩祠

陈知柔

斯文何罪窜南荒,来谒孤祠泪数行。sī wén hé zuì cuàn nán huāng,lái yè gū cí lèi shù xíng。
恐有遗书藏坏壁,岂无哀赋吊沅湘。kǒng yǒu yí shū cáng huài bì,qǐ wú āi fù diào yuán xiāng。
精神不受氛烟蔽,道义长涵日月光。jīng shén bù shòu fēn yān bì,dào yì zhǎng hán rì yuè guāng。
四壁萧萧香火冷,何人能与作堂皇。sì bì xiāo xiāo xiāng huǒ lěng,hé rén néng yǔ zuò táng huáng。

读潮本韩集

陈知柔

大雅寥寥不复还,如公几得古人全。dà yǎ liáo liáo bù fù hái,rú gōng jǐ dé gǔ rén quán。
格高枯淡复志赋,意到浑沦原道篇。gé gāo kū dàn fù zhì fù,yì dào hún lún yuán dào piān。
赵子遗编今复乱,欧公校本孰能传。zhào zi yí biān jīn fù luàn,ōu gōng xiào běn shú néng chuán。
古音秘矣尤难识,聊与磨铅一究研。gǔ yīn mì yǐ yóu nán shí,liáo yǔ mó qiān yī jiū yán。

莲花峰

陈知柔

多病登台今古情,菊花摇荡午凉生。duō bìng dēng tái jīn gǔ qíng,jú huā yáo dàng wǔ liáng shēng。
山前木落石岩出,海上潮来秋渚平。shān qián mù luò shí yán chū,hǎi shàng cháo lái qiū zhǔ píng。
野兴已随芳草远,归鞭更傍落霞明。yě xīng yǐ suí fāng cǎo yuǎn,guī biān gèng bàng luò xiá míng。
愧无十丈开花句,独卧禅房心自清。kuì wú shí zhàng kāi huā jù,dú wò chán fáng xīn zì qīng。

题秦隐君祠次邓经略韵

陈知柔

人境初无车马喧,卜居原得近姜村。rén jìng chū wú chē mǎ xuān,bo jū yuán dé jìn jiāng cūn。
山围古寺苔生砌,花落前汀潮打门。shān wéi gǔ sì tái shēng qì,huā luò qián tīng cháo dǎ mén。
已许揭身如日月,不妨为客任乾坤。yǐ xǔ jiē shēn rú rì yuè,bù fáng wèi kè rèn qián kūn。
清诗海内流传久,亭下空馀石砚存。qīng shī hǎi nèi liú chuán jiǔ,tíng xià kōng yú shí yàn cún。

谒姜相坟次邓经略韵

陈知柔

欲将兴废问洪钧,来谒孤坟独怆神。yù jiāng xīng fèi wèn hóng jūn,lái yè gū fén dú chuàng shén。
千载高风馀凛凛,一池秋水自粼粼。qiān zài gāo fēng yú lǐn lǐn,yī chí qiū shuǐ zì lín lín。
门前帆影来天际,林杪钟声落海滨。mén qián fān yǐng lái tiān jì,lín miǎo zhōng shēng luò hǎi bīn。
此道寥寥今复振,不应渔水是东邻。cǐ dào liáo liáo jīn fù zhèn,bù yīng yú shuǐ shì dōng lín。

环翠亭

陈知柔

当年把臂入龙山,犹记相逢醉梦间。dāng nián bǎ bì rù lóng shān,yóu jì xiāng féng zuì mèng jiān。
君似孤云了无碍,我如倦翼早知还。jūn shì gū yún le wú ài,wǒ rú juàn yì zǎo zhī hái。
茅檐负日真成算,竹榻论诗整破颜。máo yán fù rì zhēn chéng suàn,zhú tà lùn shī zhěng pò yán。
欲问太平真气象,夜来风月到松关。yù wèn tài píng zhēn qì xiàng,yè lái fēng yuè dào sōng guān。

题山石

陈知柔

山花有空相,江月多清晖。shān huā yǒu kōng xiāng,jiāng yuè duō qīng huī。
野意写不尽,微吟浩忘归。yě yì xiě bù jǐn,wēi yín hào wàng guī。

登巾山

陈知柔

司马胸中著云梦,杜陵眼底盖乾坤。sī mǎ xiōng zhōng zhù yún mèng,dù líng yǎn dǐ gài qián kūn。
吾衰不复论兹事,饱看孤帆落远村。wú shuāi bù fù lùn zī shì,bǎo kàn gū fān luò yuǎn cūn。

韩木

陈知柔

康成迹寄书带草,玄德祥标羽葆桑。kāng chéng jì jì shū dài cǎo,xuán dé xiáng biāo yǔ bǎo sāng。
名与此山俱不朽,何如烟杪郁苍苍。míng yǔ cǐ shān jù bù xiǔ,hé rú yān miǎo yù cāng cāng。

涵清阁

陈知柔

追忆唯庵真可人,诗成咳唾笔如神。zhuī yì wéi ān zhēn kě rén,shī chéng ké tuò bǐ rú shén。
使登是阁一快扫,当有银钩铁画新。shǐ dēng shì gé yī kuài sǎo,dāng yǒu yín gōu tiě huà xīn。
1612