古诗词

双溪二首

梁安世

春霖涨合两溪平,雪浪中浮桑柘青。chūn lín zhǎng hé liǎng xī píng,xuě làng zhōng fú sāng zhè qīng。
南市唤船撑未到,一番蓑笠满津亭。nán shì huàn chuán chēng wèi dào,yī fān suō lì mǎn jīn tíng。

梁安世

梁安世(生卒年不详),字次张,括苍人。绍兴六年(1136)生,绍兴二十四年(1154)进士。淳熙中,官广南西路转运判官。梁安世是著名的赏石家,在桂林“桂海碑林”内有梁安世《乳床赋》《元祐党籍》等石刻。 梁安世的作品>>

猜您喜欢

西江月

梁安世

南国秋光过二,宾鸿未带初寒。nán guó qiū guāng guò èr,bīn hóng wèi dài chū hán。
洞中驼褐已嫌单。dòng zhōng tuó hè yǐ xián dān。
洞口犹须挥扇。dòng kǒu yóu xū huī shàn。
夕照千峰互见,晴空万象都还。xī zhào qiān fēng hù jiàn,qíng kōng wàn xiàng dōu hái。
羡他渔艇系澄湾。xiàn tā yú tǐng xì chéng wān。
敧枕玻璃一片。jī zhěn bō lí yī piàn。

石芥

梁安世

撷根山石贮瓶罂,柱后缄题见者赪。xié gēn shān shí zhù píng yīng,zhù hòu jiān tí jiàn zhě chēng。
风味莫嫌无酝藉,杯盘亦解作聪明。fēng wèi mò xián wú yùn jí,bēi pán yì jiě zuò cōng míng。
愿言则嚏传心事,搔首踌蹰散宿酲。yuàn yán zé tì chuán xīn shì,sāo shǒu chóu chú sàn sù chéng。
最是徂徕明道地,至今奸胆亦魂惊。zuì shì cú lái míng dào dì,zhì jīn jiān dǎn yì hún jīng。

桂林

梁安世

列城二十五,去国一百舍。liè chéng èr shí wǔ,qù guó yī bǎi shě。
西夷蚁穴通,南岛鲸波驾。xī yí yǐ xué tōng,nán dǎo jīng bō jià。

张相公祠

梁安世

五湖烟浪渺难寻,有像区区欲铸金。wǔ hú yān làng miǎo nán xún,yǒu xiàng qū qū yù zhù jīn。
试问铁胎身后事,何如羽扇用时心。shì wèn tiě tāi shēn hòu shì,hé rú yǔ shàn yòng shí xīn。

双溪二首

梁安世

岸高平步远汀沙,落木梢头点乱鸦。àn gāo píng bù yuǎn tīng shā,luò mù shāo tóu diǎn luàn yā。
舞动双龙金锁甲,兰皋影外晚红斜。wǔ dòng shuāng lóng jīn suǒ jiǎ,lán gāo yǐng wài wǎn hóng xié。

赠王锡老

梁安世

审斋先生世稀有,曾是金陵一耆旧。shěn zhāi xiān shēng shì xī yǒu,céng shì jīn líng yī qí jiù。
万卷胸中星斗文,百篇笔下龙蛇走。wàn juǎn xiōng zhōng xīng dòu wén,bǎi piān bǐ xià lóng shé zǒu。
渊源更擅麟史长,碑版肯居鳄文后。yuān yuán gèng shàn lín shǐ zhǎng,bēi bǎn kěn jū è wén hòu。
倚马常摧鏖战场,脱腕难供扫愁帚。yǐ mǎ cháng cuī áo zhàn chǎng,tuō wàn nán gōng sǎo chóu zhǒu。
中州文献儒一门,异县萍蓬家百口。zhōng zhōu wén xiàn rú yī mén,yì xiàn píng péng jiā bǎi kǒu。
恨极黄杨厄闰年,闲却玉堂挥翰手。hèn jí huáng yáng è rùn nián,xián què yù táng huī hàn shǒu。
夜光乾没世称屈,远枳卑栖价低售。yè guāng qián méi shì chēng qū,yuǎn zhǐ bēi qī jià dī shòu。
漂摇何地著此翁,忘忧夜醉长沙酒。piāo yáo hé dì zhù cǐ wēng,wàng yōu yè zuì zhǎng shā jiǔ。
岂无厚禄故人来,为办草堂留野叟。qǐ wú hòu lù gù rén lái,wèi bàn cǎo táng liú yě sǒu。
嗟余亦是可怜人,惭愧阿戎惊白首。jiē yú yì shì kě lián rén,cán kuì ā róng jīng bái shǒu。
一灯续得审斋光,多少达人为裔胄。yī dēng xù dé shěn zhāi guāng,duō shǎo dá rén wèi yì zhòu。
眷予憔悴五峰下,频寄篇来复相寿。juàn yǔ qiáo cuì wǔ fēng xià,pín jì piān lái fù xiāng shòu。
年来事事淋过灰,尚有诗情闲情窦。nián lái shì shì lín guò huī,shàng yǒu shī qíng xián qíng dòu。
有时信笔不自置,忆起居家吕窠臼。yǒu shí xìn bǐ bù zì zhì,yì qǐ jū jiā lǚ kē jiù。
审斋乐府似花间,何必老夫疥篇右。shěn zhāi lè fǔ shì huā jiān,hé bì lǎo fū jiè piān yòu。

秦碑一纸并古诗呈王梅溪太守

梁安世

公生博物好奇古,劝我搜求秦望碑。gōng shēng bó wù hǎo qí gǔ,quàn wǒ sōu qiú qín wàng bēi。
我来稽阴且三载,梦寐绝顶云俱驰。wǒ lái jī yīn qiě sān zài,mèng mèi jué dǐng yún jù chí。
事非近代问父老,鼻祖已来犹不知。shì fēi jìn dài wèn fù lǎo,bí zǔ yǐ lái yóu bù zhī。
或云其山多虎狼,渊湫罅井蟠蛟螭。huò yún qí shān duō hǔ láng,yuān jiǎo xià jǐng pán jiāo chī。
魍魉木客忌人到,阴霾贼雾迷羊歧。wǎng liǎng mù kè jì rén dào,yīn mái zéi wù mí yáng qí。
樵夫悬磴惧失势,一落万丈谁能支。qiáo fū xuán dèng jù shī shì,yī luò wàn zhàng shuí néng zhī。
吾意此如钟乳穴,民昔畏扰相诪欺。wú yì cǐ rú zhōng rǔ xué,mín xī wèi rǎo xiāng zhōu qī。
曩时山东之罘石,磅砰入海无津涯。nǎng shí shān dōng zhī fú shí,bàng pēng rù hǎi wú jīn yá。
固知秦人游戏馀,非民之利宁一时。gù zhī qín rén yóu xì yú,fēi mín zhī lì níng yī shí。
暇日登临云门寺,僧曰若耶溪上奇。xiá rì dēng lín yún mén sì,sēng yuē ruò yé xī shàng qí。
山曰何山势最峻,丹鹤夜宿天孙枝。shān yuē hé shān shì zuì jùn,dān hè yè sù tiān sūn zhī。
南望天台西钱唐,下视峰岫如群儿。nán wàng tiān tái xī qián táng,xià shì fēng xiù rú qún ér。
李斯篆书真刻本,昔人避乱此见之。lǐ sī zhuàn shū zhēn kè běn,xī rén bì luàn cǐ jiàn zhī。
裹粮遂偕墨工往,扳崖贯木如鹿麋。guǒ liáng suì xié mò gōng wǎng,bān yá guàn mù rú lù mí。
举觞酹酒山之神,千古呵护烦神司。jǔ shāng lèi jiǔ shān zhī shén,qiān gǔ hē hù fán shén sī。
销铄仅存三尺许,龟趺就凿山石为。xiāo shuò jǐn cún sān chǐ xǔ,guī fū jiù záo shān shí wèi。
剜苔剔藓随手剥,面节背角摧霜皮。wān tái tī xiǎn suí shǒu bō,miàn jié bèi jiǎo cuī shuāng pí。
老龙脱甲蛇解蜕,铺纸拭墨漫披离。lǎo lóng tuō jiǎ shé jiě tuì,pù zhǐ shì mò màn pī lí。
收藏入袖恍若失,遐想往昔还嗟咨。shōu cáng rù xiù huǎng ruò shī,xiá xiǎng wǎng xī hái jiē zī。
我闻太古功德盛,铺写不尽乾坤仪。wǒ wén tài gǔ gōng dé shèng,pù xiě bù jǐn qián kūn yí。
诗书纸上自不朽,金石还有磨灭期。shī shū zhǐ shàng zì bù xiǔ,jīn shí hái yǒu mó miè qī。
秦皇不慕仁义业,直谓尧舜犹瑕疵。qín huáng bù mù rén yì yè,zhí wèi yáo shùn yóu xiá cī。
焚书欲盖前代美,宁闻伏生传有颐。fén shū yù gài qián dài měi,níng wén fú shēng chuán yǒu yí。
后生不废丞相书,歌颂虽在皆浮辞。hòu shēng bù fèi chéng xiāng shū,gē sòng suī zài jiē fú cí。
惜哉此纸无一画,欲记存亡人应嗤。xī zāi cǐ zhǐ wú yī huà,yù jì cún wáng rén yīng chī。
他年好事继追访,姑愿首尾观吾诗。tā nián hǎo shì jì zhuī fǎng,gū yuàn shǒu wěi guān wú shī。