古诗词

晨起

张侃

青山与白水,足以娱人思。qīng shān yǔ bái shuǐ,zú yǐ yú rén sī。
丽花与佳禽,足以令人悲。lì huā yǔ jiā qín,zú yǐ lìng rén bēi。
因思世上事,感触特一时。yīn sī shì shàng shì,gǎn chù tè yī shí。
拘拘守定见,年少纷白丝。jū jū shǒu dìng jiàn,nián shǎo fēn bái sī。
朝来北窗边,天清云不飞。cháo lái běi chuāng biān,tiān qīng yún bù fēi。
桂树充绿润,其色光陆离。guì shù chōng lǜ rùn,qí sè guāng lù lí。
静坐息万虑,手携渊明诗。jìng zuò xī wàn lǜ,shǒu xié yuān míng shī。
饮酒得真趣,神气常自怡。yǐn jiǔ dé zhēn qù,shén qì cháng zì yí。
我饮仅涓滴,螺杯谩尔持。wǒ yǐn jǐn juān dī,luó bēi mán ěr chí。
后山草木深,有禽择所栖。hòu shān cǎo mù shēn,yǒu qín zé suǒ qī。
婆饼为谁焦,姑恶为谁咨。pó bǐng wèi shuí jiāo,gū è wèi shuí zī。
骚翁绎楚语,解说累千辞。sāo wēng yì chǔ yǔ,jiě shuō lèi qiān cí。
万物虽异性,天地同一机。wàn wù suī yì xìng,tiān dì tóng yī jī。
时至乃飞鸣,人讹反生疑。shí zhì nǎi fēi míng,rén é fǎn shēng yí。
禽语空啾唧,有怨难穷推。qín yǔ kōng jiū jī,yǒu yuàn nán qióng tuī。
好生毛羽者,细听强诳欺。hǎo shēng máo yǔ zhě,xì tīng qiáng kuáng qī。
遂使本然质,由是深有亏。suì shǐ běn rán zhì,yóu shì shēn yǒu kuī。
清风到阶庭,处处禽语奇。qīng fēng dào jiē tíng,chù chù qín yǔ qí。
勿问声如何,天地何曾私。wù wèn shēng rú hé,tiān dì hé céng sī。

张侃

宋扬州人,寓居吴兴,字直夫。张岩子。历官上虞丞。父以谄媚权奸,为世诟病,侃独志趣萧散,浮沈末僚。与赵师秀、周文璞等游,皆恬静不争之士。为诗清隽圆转,时有闲淡之致。有《拙轩集》。 张侃的作品>>

猜您喜欢

种松添竹口占二绝

张侃

添竹栽松眼界宽,四时长使翠光团。tiān zhú zāi sōng yǎn jiè kuān,sì shí zhǎng shǐ cuì guāng tuán。
参天会见充梁栋,碍月休令作钓竿。cān tiān huì jiàn chōng liáng dòng,ài yuè xiū lìng zuò diào gān。

种松添竹口占二绝

张侃

种得成时我已归,明年此际弄秋晖。zhǒng dé chéng shí wǒ yǐ guī,míng nián cǐ jì nòng qiū huī。
丁宁园叟频浇灌,要见元功无尽机。dīng níng yuán sǒu pín jiāo guàn,yào jiàn yuán gōng wú jǐn jī。

次韵竹林玉老三首

张侃

笔法有神缘剑舞,诗坛游戏也无妨。bǐ fǎ yǒu shén yuán jiàn wǔ,shī tán yóu xì yě wú fáng。
却嫌踏破铁门限,刬草堂前化鞠场。què xián tà pò tiě mén xiàn,chǎn cǎo táng qián huà jū chǎng。

次韵竹林玉老三首

张侃

我似吴牛喘月光,领疮磨鞅巧相妨。wǒ shì wú niú chuǎn yuè guāng,lǐng chuāng mó yāng qiǎo xiāng fáng。
何时饱听林间笛,了却官租稼涤场。hé shí bǎo tīng lín jiān dí,le què guān zū jià dí chǎng。

次韵竹林玉老三首

张侃

晚景奔忙驹过隙,闹中且觅静何妨。wǎn jǐng bēn máng jū guò xì,nào zhōng qiě mì jìng hé fáng。
时宜正要新声巧,贺老龙钟莫定场。shí yí zhèng yào xīn shēng qiǎo,hè lǎo lóng zhōng mò dìng chǎng。

独坐

张侃

破愁浅酌贤人酒,觅句还寻君子花。pò chóu qiǎn zhuó xián rén jiǔ,mì jù hái xún jūn zi huā。
造物于予元自厚,闭门独坐日初斜。zào wù yú yǔ yuán zì hòu,bì mén dú zuò rì chū xié。

闻鹊

张侃

举头闻鹊心偏喜,的是庭闱初寄书。jǔ tóu wén què xīn piān xǐ,de shì tíng wéi chū jì shū。
报语加餐眠稳外,只留清白替菑畬。bào yǔ jiā cān mián wěn wài,zhǐ liú qīng bái tì zāi shē。

即事

张侃

村烟四五水成湾,拍拍凫翁意自闲。cūn yān sì wǔ shuǐ chéng wān,pāi pāi fú wēng yì zì xián。
秋雨不能回众绿,洗开霜色露寒山。qiū yǔ bù néng huí zhòng lǜ,xǐ kāi shuāng sè lù hán shān。

九月朔

张侃

一春多雨阻清游,留得名花到暮秋。yī chūn duō yǔ zǔ qīng yóu,liú dé míng huā dào mù qiū。
偶见来禽与仙杏,淡红残粉亦风流。ǒu jiàn lái qín yǔ xiān xìng,dàn hóng cán fěn yì fēng liú。

大龙寺荆公诗石

张侃

宰邑归来便老成,岂知诗句是心声。zǎi yì guī lái biàn lǎo chéng,qǐ zhī shī jù shì xīn shēng。
细看野水无人渡,终胜蟠龙守此清。xì kàn yě shuǐ wú rén dù,zhōng shèng pán lóng shǒu cǐ qīng。

雪中独步家园

张侃

北风掠地尽无尘,惜许林园未有春。běi fēng lüè dì jǐn wú chén,xī xǔ lín yuán wèi yǒu chūn。
小试囊中餐玉法,谁为天外散花人。xiǎo shì náng zhōng cān yù fǎ,shuí wèi tiān wài sàn huā rén。

正月晚访梅

张侃

墙隈杨柳已垂丝,岸北梅花始着枝。qiáng wēi yáng liǔ yǐ chuí sī,àn běi méi huā shǐ zhe zhī。
风掠晴香觅诗句,容渠开晚占春时。fēng lüè qíng xiāng mì shī jù,róng qú kāi wǎn zhàn chūn shí。

梅时往来郊外十绝

张侃

旧冬全未见梅枝,多是江南春讯迟。jiù dōng quán wèi jiàn méi zhī,duō shì jiāng nán chūn xùn chí。
今日相逢犹摘索,翠涛笺上写新诗。jīn rì xiāng féng yóu zhāi suǒ,cuì tāo jiān shàng xiě xīn shī。

梅时往来郊外十绝

张侃

蹋雪西村探古梅,一株寂寞为谁开。tà xuě xī cūn tàn gǔ méi,yī zhū jì mò wèi shuí kāi。
不消弦管与弹压,自有骚翁时往来。bù xiāo xián guǎn yǔ dàn yā,zì yǒu sāo wēng shí wǎng lái。

梅时往来郊外十绝

张侃

一冬多雪更多阴,问讯溪梅春未深。yī dōng duō xuě gèng duō yīn,wèn xùn xī méi chūn wèi shēn。
等得春来花已漫,孤高不改岁寒心。děng dé chūn lái huā yǐ màn,gū gāo bù gǎi suì hán xīn。