古诗词

晨起

张侃

青山与白水,足以娱人思。qīng shān yǔ bái shuǐ,zú yǐ yú rén sī。
丽花与佳禽,足以令人悲。lì huā yǔ jiā qín,zú yǐ lìng rén bēi。
因思世上事,感触特一时。yīn sī shì shàng shì,gǎn chù tè yī shí。
拘拘守定见,年少纷白丝。jū jū shǒu dìng jiàn,nián shǎo fēn bái sī。
朝来北窗边,天清云不飞。cháo lái běi chuāng biān,tiān qīng yún bù fēi。
桂树充绿润,其色光陆离。guì shù chōng lǜ rùn,qí sè guāng lù lí。
静坐息万虑,手携渊明诗。jìng zuò xī wàn lǜ,shǒu xié yuān míng shī。
饮酒得真趣,神气常自怡。yǐn jiǔ dé zhēn qù,shén qì cháng zì yí。
我饮仅涓滴,螺杯谩尔持。wǒ yǐn jǐn juān dī,luó bēi mán ěr chí。
后山草木深,有禽择所栖。hòu shān cǎo mù shēn,yǒu qín zé suǒ qī。
婆饼为谁焦,姑恶为谁咨。pó bǐng wèi shuí jiāo,gū è wèi shuí zī。
骚翁绎楚语,解说累千辞。sāo wēng yì chǔ yǔ,jiě shuō lèi qiān cí。
万物虽异性,天地同一机。wàn wù suī yì xìng,tiān dì tóng yī jī。
时至乃飞鸣,人讹反生疑。shí zhì nǎi fēi míng,rén é fǎn shēng yí。
禽语空啾唧,有怨难穷推。qín yǔ kōng jiū jī,yǒu yuàn nán qióng tuī。
好生毛羽者,细听强诳欺。hǎo shēng máo yǔ zhě,xì tīng qiáng kuáng qī。
遂使本然质,由是深有亏。suì shǐ běn rán zhì,yóu shì shēn yǒu kuī。
清风到阶庭,处处禽语奇。qīng fēng dào jiē tíng,chù chù qín yǔ qí。
勿问声如何,天地何曾私。wù wèn shēng rú hé,tiān dì hé céng sī。

张侃

宋扬州人,寓居吴兴,字直夫。张岩子。历官上虞丞。父以谄媚权奸,为世诟病,侃独志趣萧散,浮沈末僚。与赵师秀、周文璞等游,皆恬静不争之士。为诗清隽圆转,时有闲淡之致。有《拙轩集》。 张侃的作品>>

猜您喜欢

梅时往来郊外十绝

张侃

半生见梅唤作兄,我诗政见梅边清。bàn shēng jiàn méi huàn zuò xiōng,wǒ shī zhèng jiàn méi biān qīng。
前回待欲唤曾子,惜许疏蟾未弄明。qián huí dài yù huàn céng zi,xī xǔ shū chán wèi nòng míng。

梅时往来郊外十绝

张侃

不作等闲桃李色,一声羌笛怨惊尘。bù zuò děng xián táo lǐ sè,yī shēng qiāng dí yuàn jīng chén。
偶思今岁开花晚,要醉风前烂熳春。ǒu sī jīn suì kāi huā wǎn,yào zuì fēng qián làn màn chūn。

梅时往来郊外十绝

张侃

琉璃木叶衬琼英,折得归来照眼明。liú lí mù yè chèn qióng yīng,zhé dé guī lái zhào yǎn míng。
闻道此花清似我,莫言避俗太无情。wén dào cǐ huā qīng shì wǒ,mò yán bì sú tài wú qíng。

梅时往来郊外十绝

张侃

剪蜡匀脂别样妆,吐芳先与探春光。jiǎn là yún zhī bié yàng zhuāng,tǔ fāng xiān yǔ tàn chūn guāng。
为缘骨相天然好,所欠江头细细香。wèi yuán gǔ xiāng tiān rán hǎo,suǒ qiàn jiāng tóu xì xì xiāng。

梅时往来郊外十绝

张侃

近来疏懒任方圆,参取梅花句里禅。jìn lái shū lǎn rèn fāng yuán,cān qǔ méi huā jù lǐ chán。
三尺枯藤同所好,断无人似拙翁颠。sān chǐ kū téng tóng suǒ hǎo,duàn wú rén shì zhuō wēng diān。

梅时往来郊外十绝

张侃

春已多时花渐繁,劝梅未用点苔斑。chūn yǐ duō shí huā jiàn fán,quàn méi wèi yòng diǎn tái bān。
隔尘自有元规扇,要见风流庆历间。gé chén zì yǒu yuán guī shàn,yào jiàn fēng liú qìng lì jiān。

梅时往来郊外十绝

张侃

溪边小圃半荒芜,数种梅栽莫负渠。xī biān xiǎo pǔ bàn huāng wú,shù zhǒng méi zāi mò fù qú。
香色几年吟不尽,蜂须先得妙工夫。xiāng sè jǐ nián yín bù jǐn,fēng xū xiān dé miào gōng fū。

黄木香

张侃

名花爱向春深月,幻作人间黄玉花。míng huā ài xiàng chūn shēn yuè,huàn zuò rén jiān huáng yù huā。
裛露承风娇不尽,好将逸语为渠夸。yì lù chéng fēng jiāo bù jǐn,hǎo jiāng yì yǔ wèi qú kuā。

春日二首

张侃

木香堆架渐开花,旁径蔷薇锦未斜。mù xiāng duī jià jiàn kāi huā,páng jìng qiáng wēi jǐn wèi xié。
风劈柳丝成乱絮,轻轻飞入野人家。fēng pī liǔ sī chéng luàn xù,qīng qīng fēi rù yě rén jiā。

春日二首

张侃

春光到此未须归,绿替红残已暗围。chūn guāng dào cǐ wèi xū guī,lǜ tì hóng cán yǐ àn wéi。
说与群儿休赶逐,要看宛转自然飞。shuō yǔ qún ér xiū gǎn zhú,yào kàn wǎn zhuǎn zì rán fēi。

贉村望潮

张侃

沿江一曲水通村,潮拍平沙满旧痕。yán jiāng yī qū shuǐ tōng cūn,cháo pāi píng shā mǎn jiù hén。
落日镕金潮又涨,水天直接海山门。luò rì róng jīn cháo yòu zhǎng,shuǐ tiān zhí jiē hǎi shān mén。

题睡布袋

张侃

佛身广大遍虚空,收拾归来一衲中。fú shēn guǎng dà biàn xū kōng,shōu shí guī lái yī nà zhōng。
走入睡乡推未觉,只缘认得主人翁。zǒu rù shuì xiāng tuī wèi jué,zhǐ yuán rèn dé zhǔ rén wēng。

雪后

张侃

连朝风雪满空来,喜得新晴万象回。lián cháo fēng xuě mǎn kōng lái,xǐ dé xīn qíng wàn xiàng huí。
甚欲出门寻野兴,梅花多是旁春开。shén yù chū mén xún yě xīng,méi huā duō shì páng chūn kāi。

题等慈寺后经略潘德鄜旧居三绝

张侃

父兄师友俱鸣世,培养都缘岁月深。fù xiōng shī yǒu jù míng shì,péi yǎng dōu yuán suì yuè shēn。
忍得清贫忘宠辱,至今声誉蔼儒林。rěn dé qīng pín wàng chǒng rǔ,zhì jīn shēng yù ǎi rú lín。

题等慈寺后经略潘德鄜旧居三绝

张侃

中书当日冠天下,半世浮萍无定居。zhōng shū dāng rì guān tiān xià,bàn shì fú píng wú dìng jū。
却是子孙能力守,结茅随分并精庐。què shì zi sūn néng lì shǒu,jié máo suí fēn bìng jīng lú。