古诗词

山中老人送蕙花山荷叶因成长句

张侃

山中老人久不见,忽然遇我清溪滨。shān zhōng lǎo rén jiǔ bù jiàn,hū rán yù wǒ qīng xī bīn。
手把幽蕙数十本,清香袭袭侵衣巾。shǒu bǎ yōu huì shù shí běn,qīng xiāng xí xí qīn yī jīn。
向来我曾著数语,定是久闇蛛蝥尘。xiàng lái wǒ céng zhù shù yǔ,dìng shì jiǔ àn zhū máo chén。
老人详说种蕙法,泥酥沙软水力平。lǎo rén xiáng shuō zhǒng huì fǎ,ní sū shā ruǎn shuǐ lì píng。
乱山深处少人迹,敛藏不耀席上珍。luàn shān shēn chù shǎo rén jì,liǎn cáng bù yào xí shàng zhēn。
即今得登君子堂,蔼然能被天地仁。jí jīn dé dēng jūn zi táng,ǎi rán néng bèi tiān dì rén。
小盆别种山荷叶,种时近水开晚春。xiǎo pén bié zhǒng shān hé yè,zhǒng shí jìn shuǐ kāi wǎn chūn。
青青之色亭亭立,似与巴豆为弟兄。qīng qīng zhī sè tíng tíng lì,shì yǔ bā dòu wèi dì xiōng。
不然太华山头种,小变厥初翻样新。bù rán tài huá shān tóu zhǒng,xiǎo biàn jué chū fān yàng xīn。
草木至微同是性,出处一异亏本真。cǎo mù zhì wēi tóng shì xìng,chū chù yī yì kuī běn zhēn。
老人前身恐是郭,随缘衣饭甘淡泊。lǎo rén qián shēn kǒng shì guō,suí yuán yī fàn gān dàn pō。
尔雅读书吾未能,聊为老人书大略。ěr yǎ dú shū wú wèi néng,liáo wèi lǎo rén shū dà lüè。

张侃

宋扬州人,寓居吴兴,字直夫。张岩子。历官上虞丞。父以谄媚权奸,为世诟病,侃独志趣萧散,浮沈末僚。与赵师秀、周文璞等游,皆恬静不争之士。为诗清隽圆转,时有闲淡之致。有《拙轩集》。 张侃的作品>>

猜您喜欢

题等慈寺后经略潘德鄜旧居三绝

张侃

古来名士都如此,后世虚浮类鄙之。gǔ lái míng shì dōu rú cǐ,hòu shì xū fú lèi bǐ zhī。
赖有晦翁高着眼,青青钜竹荫檐楣。lài yǒu huì wēng gāo zhe yǎn,qīng qīng jù zhú yīn yán méi。

泊杨园诗

张侃

名园依水跨官塘,古木扶疏围夕阳。míng yuán yī shuǐ kuà guān táng,gǔ mù fú shū wéi xī yáng。
粉蝶不来蜂又去,一双燕子话凄凉。fěn dié bù lái fēng yòu qù,yī shuāng yàn zi huà qī liáng。

纪程十绝

张侃

半夜燃萁车堰归,县街灯火已稀微。bàn yè rán qí chē yàn guī,xiàn jiē dēng huǒ yǐ xī wēi。
路人莫笑奔波甚,领略江山暂解围。lù rén mò xiào bēn bō shén,lǐng lüè jiāng shān zàn jiě wéi。

纪程十绝

张侃

旋呼篷艇到新桥,日影随寒上柳梢。xuán hū péng tǐng dào xīn qiáo,rì yǐng suí hán shàng liǔ shāo。
乌帽䊶裙真野服,又乘山轿过山腰。wū mào zhèn qún zhēn yě fú,yòu chéng shān jiào guò shān yāo。

纪程十绝

张侃

宿雾漫山寒未开,老僧笑我四番来。sù wù màn shān hán wèi kāi,lǎo sēng xiào wǒ sì fān lái。
功名迁转都如此,颇羡幽人隐涧隈。gōng míng qiān zhuǎn dōu rú cǐ,pǒ xiàn yōu rén yǐn jiàn wēi。

纪程十绝

张侃

百漏船东竹似椽,一杯茗粥说痴禅。bǎi lòu chuán dōng zhú shì chuán,yī bēi míng zhōu shuō chī chán。
恰如二月乌㩜角,村北村南童稚颠。qià rú èr yuè wū lǎn jiǎo,cūn běi cūn nán tóng zhì diān。

纪程十绝

张侃

贫民逐利可怜生,水附泥乾卤渐成。pín mín zhú lì kě lián shēng,shuǐ fù ní qián lǔ jiàn chéng。
多得卤成求浅利,问天乞取一冬晴。duō dé lǔ chéng qiú qiǎn lì,wèn tiān qǐ qǔ yī dōng qíng。

纪程十绝

张侃

沿湖水浅滩势斜,小儿并滩运鱼叉。yán hú shuǐ qiǎn tān shì xié,xiǎo ér bìng tān yùn yú chā。
风力如铦双股冷,青帘侧边是侬家。fēng lì rú xiān shuāng gǔ lěng,qīng lián cè biān shì nóng jiā。

纪程十绝

张侃

秋晚曾来十日过,满田稗子绿成窠。qiū wǎn céng lái shí rì guò,mǎn tián bài zi lǜ chéng kē。
年荒只待州家榜,分数搀多喜若何。nián huāng zhǐ dài zhōu jiā bǎng,fēn shù chān duō xǐ ruò hé。

纪程十绝

张侃

星移山转度寒沙,到得塍头鼓二挝。xīng yí shān zhuǎn dù hán shā,dào dé chéng tóu gǔ èr wō。
忽忆昔年斗门渡,风翻浪叶橹攲斜。hū yì xī nián dòu mén dù,fēng fān làng yè lǔ qī xié。

纪程十绝

张侃

敲开野店旋吹灯,旧酒重温盏易冰。qiāo kāi yě diàn xuán chuī dēng,jiù jiǔ zhòng wēn zhǎn yì bīng。
十五年来随分过,任人呼作在家僧。shí wǔ nián lái suí fēn guò,rèn rén hū zuò zài jiā sēng。

纪程十绝

张侃

冬晴全未见梅花,篱角黄花尚缀葩。dōng qíng quán wèi jiàn méi huā,lí jiǎo huáng huā shàng zhuì pā。
剩喜交情真耐事,风流不到五侯家。shèng xǐ jiāo qíng zhēn nài shì,fēng liú bù dào wǔ hóu jiā。

海际民田

张侃

良田水旱不妨耕,海际成田禾罕生。liáng tián shuǐ hàn bù fáng gēng,hǎi jì chéng tián hé hǎn shēng。
一夜潮来留剩水,民家辛苦望西成。yī yè cháo lái liú shèng shuǐ,mín jiā xīn kǔ wàng xī chéng。

夜坐

张侃

繁弦脆管挟春华,都属侯门富贵家。fán xián cuì guǎn xié chūn huá,dōu shǔ hóu mén fù guì jiā。
我独萧然无一事,清宵兀坐听鸣蛙。wǒ dú xiāo rán wú yī shì,qīng xiāo wù zuò tīng míng wā。

题旌教院僧房云舫又名百漏船三首

张侃

山僧成岁枕云根,岂是无心直漫云。shān sēng chéng suì zhěn yún gēn,qǐ shì wú xīn zhí màn yún。
更辟短窗临涧水,自题云舫见殷勤。gèng pì duǎn chuāng lín jiàn shuǐ,zì tí yún fǎng jiàn yīn qín。