古诗词

山中老人送蕙花山荷叶因成长句

张侃

山中老人久不见,忽然遇我清溪滨。shān zhōng lǎo rén jiǔ bù jiàn,hū rán yù wǒ qīng xī bīn。
手把幽蕙数十本,清香袭袭侵衣巾。shǒu bǎ yōu huì shù shí běn,qīng xiāng xí xí qīn yī jīn。
向来我曾著数语,定是久闇蛛蝥尘。xiàng lái wǒ céng zhù shù yǔ,dìng shì jiǔ àn zhū máo chén。
老人详说种蕙法,泥酥沙软水力平。lǎo rén xiáng shuō zhǒng huì fǎ,ní sū shā ruǎn shuǐ lì píng。
乱山深处少人迹,敛藏不耀席上珍。luàn shān shēn chù shǎo rén jì,liǎn cáng bù yào xí shàng zhēn。
即今得登君子堂,蔼然能被天地仁。jí jīn dé dēng jūn zi táng,ǎi rán néng bèi tiān dì rén。
小盆别种山荷叶,种时近水开晚春。xiǎo pén bié zhǒng shān hé yè,zhǒng shí jìn shuǐ kāi wǎn chūn。
青青之色亭亭立,似与巴豆为弟兄。qīng qīng zhī sè tíng tíng lì,shì yǔ bā dòu wèi dì xiōng。
不然太华山头种,小变厥初翻样新。bù rán tài huá shān tóu zhǒng,xiǎo biàn jué chū fān yàng xīn。
草木至微同是性,出处一异亏本真。cǎo mù zhì wēi tóng shì xìng,chū chù yī yì kuī běn zhēn。
老人前身恐是郭,随缘衣饭甘淡泊。lǎo rén qián shēn kǒng shì guō,suí yuán yī fàn gān dàn pō。
尔雅读书吾未能,聊为老人书大略。ěr yǎ dú shū wú wèi néng,liáo wèi lǎo rén shū dà lüè。

张侃

宋扬州人,寓居吴兴,字直夫。张岩子。历官上虞丞。父以谄媚权奸,为世诟病,侃独志趣萧散,浮沈末僚。与赵师秀、周文璞等游,皆恬静不争之士。为诗清隽圆转,时有闲淡之致。有《拙轩集》。 张侃的作品>>

猜您喜欢

题旌教院僧房云舫又名百漏船三首

张侃

云片东西自在飞,偶然连缀又成衣。yún piàn dōng xī zì zài fēi,ǒu rán lián zhuì yòu chéng yī。
商量做雨竟何事,刻画奇峰便忘归。shāng liàng zuò yǔ jìng hé shì,kè huà qí fēng biàn wàng guī。

题旌教院僧房云舫又名百漏船三首

张侃

既名云舫知归宿,何用多言惹是非。jì míng yún fǎng zhī guī sù,hé yòng duō yán rě shì fēi。
水到渠成添百漏,可怜未解箭真机。shuǐ dào qú chéng tiān bǎi lòu,kě lián wèi jiě jiàn zhēn jī。

柳树汇

张侃

望望孤城绿树根,平沙连屋草连云。wàng wàng gū chéng lǜ shù gēn,píng shā lián wū cǎo lián yún。
夕阳坡上人牛小,耕出羌王古印文。xī yáng pō shàng rén niú xiǎo,gēng chū qiāng wáng gǔ yìn wén。

龟子汇

张侃

暝入荒山近十里,茅屋人家隔溪水。míng rù huāng shān jìn shí lǐ,máo wū rén jiā gé xī shuǐ。
青灯一夜不成眠,明日长征又如此。qīng dēng yī yè bù chéng mián,míng rì zhǎng zhēng yòu rú cǐ。

始宁泉

张侃

始宁花木今何在,一派山泉纪此清。shǐ níng huā mù jīn hé zài,yī pài shān quán jì cǐ qīng。
说与老僧频整葺,世间难保是虚名。shuō yǔ lǎo sēng pín zhěng qì,shì jiān nán bǎo shì xū míng。

寺楼舒目

张侃

风尽天阴分野色,雁眠云影得新晴。fēng jǐn tiān yīn fēn yě sè,yàn mián yún yǐng dé xīn qíng。
江台寺里闲登览,屋绕吴山画不成。jiāng tái sì lǐ xián dēng lǎn,wū rào wú shān huà bù chéng。

代吴儿作小至后九九诗八解

张侃

一九才过二九来,见人相唤袖难开。yī jiǔ cái guò èr jiǔ lái,jiàn rén xiāng huàn xiù nán kāi。
外头天色时时转,雪急因风缓缓回。wài tóu tiān sè shí shí zhuǎn,xuě jí yīn fēng huǎn huǎn huí。

代吴儿作小至后九九诗八解

张侃

三九寒威渐渐强,颠风刮面怎禁当。sān jiǔ hán wēi jiàn jiàn qiáng,diān fēng guā miàn zěn jìn dāng。
篱头觱栗从头响,添得人愁线样长。lí tóu bì lì cóng tóu xiǎng,tiān dé rén chóu xiàn yàng zhǎng。

代吴儿作小至后九九诗八解

张侃

沽酒烹鱼送旧年,情知四九在冬前。gū jiǔ pēng yú sòng jiù nián,qíng zhī sì jiǔ zài dōng qián。
烘来布被何曾暖,身作弯弓宿露天。hōng lái bù bèi hé céng nuǎn,shēn zuò wān gōng sù lù tiān。

代吴儿作小至后九九诗八解

张侃

今年灯市好安排,雪柳香梅费剪裁。jīn nián dēng shì hǎo ān pái,xuě liǔ xiāng méi fèi jiǎn cái。
岁月匆匆临五九,太阳门户向东开。suì yuè cōng cōng lín wǔ jiǔ,tài yáng mén hù xiàng dōng kāi。

代吴儿作小至后九九诗八解

张侃

冬深生冷喜新春,赋得贫穷敢怨人。dōng shēn shēng lěng xǐ xīn chūn,fù dé pín qióng gǎn yuàn rén。
六九数终风扇动,放些意气走芳尘。liù jiǔ shù zhōng fēng shàn dòng,fàng xiē yì qì zǒu fāng chén。

代吴儿作小至后九九诗八解

张侃

转头七九数过三,无事闲从野老谈。zhuǎn tóu qī jiǔ shù guò sān,wú shì xián cóng yě lǎo tán。
花气熏人能样猛,脱来布衲两头担。huā qì xūn rén néng yàng měng,tuō lái bù nà liǎng tóu dān。

代吴儿作小至后九九诗八解

张侃

五五三三抛堶忙,柳丝深处映陂塘。wǔ wǔ sān sān pāo tuó máng,liǔ sī shēn chù yìng bēi táng。
狸奴犬子寻阴地,八九春中日正长。lí nú quǎn zi xún yīn dì,bā jiǔ chūn zhōng rì zhèng zhǎng。

代吴儿作小至后九九诗八解

张侃

我侬闲过谢皇天,只愿从今大有年。wǒ nóng xián guò xiè huáng tiān,zhǐ yuàn cóng jīn dà yǒu nián。
九九数来无可数,都将犁把去耕田。jiǔ jiǔ shù lái wú kě shù,dōu jiāng lí bǎ qù gēng tián。

家园散策二绝

张侃

山容娟丽青无尽,心地宽闲乐有涯。shān róng juān lì qīng wú jǐn,xīn dì kuān xián lè yǒu yá。
春讯不应梅占断,风流犹有海棠花。chūn xùn bù yīng méi zhàn duàn,fēng liú yóu yǒu hǎi táng huā。