古诗词

自桃川至辰州绝句四十有二

赵蕃(昌父)

【其一】
瓮子滩头百丈牵,此其小小大犹前。wèng zi tān tóu bǎi zhàng qiān,cǐ qí xiǎo xiǎo dà yóu qián。
命轻人鮓曾闻说,楚罗悬知险并然。mìng qīng rén zhǎ céng wén shuō,chǔ luó xuán zhī xiǎn bìng rán。
【其二】
过了矶头尚有湋,长江万里此为稀。guò le jī tóu shàng yǒu wéi,zhǎng jiāng wàn lǐ cǐ wèi xī。
怅予何可数乘此,宜尔山禽频劝归。chàng yǔ hé kě shù chéng cǐ,yí ěr shān qín pín quàn guī。
【其三】
上得矶来势已危,忽然缆断不能支。shàng dé jī lái shì yǐ wēi,hū rán lǎn duàn bù néng zhī。
惊心钓渚河边石,值尔应当应手糜。jīng xīn diào zhǔ hé biān shí,zhí ěr yīng dāng yīng shǒu mí。
【其四】
钓石疑为借石低,月岩穿石两空梯。diào shí yí wèi jiè shí dī,yuè yán chuān shí liǎng kōng tī。
逃虚尚说闻人喜,况此依然面目迷。táo xū shàng shuō wén rén xǐ,kuàng cǐ yī rán miàn mù mí。
【其五】
草屋竹门江岸旁,三三两两竞携将。cǎo wū zhú mén jiāng àn páng,sān sān liǎng liǎng jìng xié jiāng。
尔曹应念宦游好,不念西来道阻长。ěr cáo yīng niàn huàn yóu hǎo,bù niàn xī lái dào zǔ zhǎng。
【其六】
夷望山前几钓篷,不惟能雨又能风。yí wàng shān qián jǐ diào péng,bù wéi néng yǔ yòu néng fēng。
吾身故作愧王瓠,爱此沿洄敏似鸿。wú shēn gù zuò kuì wáng hù,ài cǐ yán huí mǐn shì hóng。
【其七】
晓雨蒙蒙山欲空,少晴还觉练摇风。xiǎo yǔ méng méng shān yù kōng,shǎo qíng hái jué liàn yáo fēng。
扁舟十日夫何事,只有看山不负公。biǎn zhōu shí rì fū hé shì,zhǐ yǒu kàn shān bù fù gōng。
【其八】
水势才收一丈馀,晓来雷雨又何如。shuǐ shì cái shōu yī zhàng yú,xiǎo lái léi yǔ yòu hé rú。
天民天恤应堪恃,我自多忧雪满梳。tiān mín tiān xù yīng kān shì,wǒ zì duō yōu xuě mǎn shū。
【其九】
山鸟初鸣麂度滩,少焉还叫火炎山。shān niǎo chū míng jǐ dù tān,shǎo yān hái jiào huǒ yán shān。
仆来告我为晴候,穴雨巢风不可删。pū lái gào wǒ wèi qíng hòu,xué yǔ cháo fēng bù kě shān。
【其十】
试手滩头水乱流,铁枪崖下晚维舟。shì shǒu tān tóu shuǐ luàn liú,tiě qiāng yá xià wǎn wéi zhōu。
两阶舞羽方闲暇,何事兹名有佩牛。liǎng jiē wǔ yǔ fāng xián xiá,hé shì zī míng yǒu pèi niú。
【其十一】
滟澦瞿唐昔未行,狼头鹿角旧闻名。yàn yù qú táng xī wèi xíng,láng tóu lù jiǎo jiù wén míng。
辰州瓮子滩头路,夷险不知谁弟兄。chén zhōu wèng zi tān tóu lù,yí xiǎn bù zhī shuí dì xiōng。
【其十二】
明月山前明月池,两崖壁立类磨治。míng yuè shān qián míng yuè chí,liǎng yá bì lì lèi mó zhì。
浯溪未识应相似,好刻中兴第二碑。wú xī wèi shí yīng xiāng shì,hǎo kè zhōng xīng dì èr bēi。
【其十三】
巨壁撑空不可干,小山亦复四巑屼。jù bì chēng kōng bù kě gàn,xiǎo shān yì fù sì cuán wù。
犹言水后浑无右,不尔应当行路难。yóu yán shuǐ hòu hún wú yòu,bù ěr yīng dāng xíng lù nán。
【其十四】
一篙真可百滩空,赣水辰溪大略同。yī gāo zhēn kě bǎi tān kōng,gàn shuǐ chén xī dà lüè tóng。
我乃涨馀方逆上,终朝歌笑愧篙工。wǒ nǎi zhǎng yú fāng nì shàng,zhōng cháo gē xiào kuì gāo gōng。
【其十五】
谁道蛮州异故园,夏来草木亦苍然。shuí dào mán zhōu yì gù yuán,xià lái cǎo mù yì cāng rán。
扶疏绕屋平生句,有愧青山啼杜鹃。fú shū rào wū píng shēng jù,yǒu kuì qīng shān tí dù juān。
【其十六】
风头日日望西南,雨脚悬知不与参。fēng tóu rì rì wàng xī nán,yǔ jiǎo xuán zhī bù yǔ cān。
昨夜北风今日冷,又惊数点落毵毵。zuó yè běi fēng jīn rì lěng,yòu jīng shù diǎn luò sān sān。
【其十七】
患难嗟予已素行,今朝滩里挽仍撑。huàn nán jiē yǔ yǐ sù xíng,jīn cháo tān lǐ wǎn réng chēng。
心乎讵敢怀尤怨,命尔何能计死生。xīn hū jù gǎn huái yóu yuàn,mìng ěr hé néng jì sǐ shēng。
【其十八】
无策资身每自嗤,始谋不善悔何追。wú cè zī shēn měi zì chī,shǐ móu bù shàn huǐ hé zhuī。
行乎患难宁今日,何暇更论淹速期。xíng hū huàn nán níng jīn rì,hé xiá gèng lùn yān sù qī。
【其十九】
飞流溅沫瀑争礲,电击雷惊江落洪。fēi liú jiàn mò pù zhēng lóng,diàn jī léi jīng jiāng luò hóng。
尽日喧喧不能息,诵书妨我课儿童。jǐn rì xuān xuān bù néng xī,sòng shū fáng wǒ kè ér tóng。
【其二十】
望极千山不见村,忽逢三两仅崖根。wàng jí qiān shān bù jiàn cūn,hū féng sān liǎng jǐn yá gēn。
几年生聚才如此,信是荒寒不足论。jǐ nián shēng jù cái rú cǐ,xìn shì huāng hán bù zú lùn。
【其二十一】
美玉曾闻种得生,精金此地亦陶成。měi yù céng wén zhǒng dé shēng,jīng jīn cǐ dì yì táo chéng。
不知造物须生此,何似嘉禾令土平。bù zhī zào wù xū shēng cǐ,hé shì jiā hé lìng tǔ píng。
【其二十二】
滩里惊涛怖杀人,潭中净绿数浮鳞。tān lǐ jīng tāo bù shā rén,tán zhōng jìng lǜ shù fú lín。
如何咫尺能悬隔,物外区中信莫伦。rú hé zhǐ chǐ néng xuán gé,wù wài qū zhōng xìn mò lún。
【其二十三】
雨堕初看珠颗圆,风来忽散縠丝牵。yǔ duò chū kàn zhū kē yuán,fēng lái hū sàn hú sī qiān。
青山四合江如泻,忆著桐江江上船。qīng shān sì hé jiāng rú xiè,yì zhù tóng jiāng jiāng shàng chuán。
【其二十四】
脱粟粗供朝暮餐,也求鱼菜强充盘。tuō sù cū gōng cháo mù cān,yě qiú yú cài qiáng chōng pán。
鱼今绝市菜无有,欲问居人啖马兰。yú jīn jué shì cài wú yǒu,yù wèn jū rén dàn mǎ lán。
【其二十五】
摘得青梅江岸边,儿童竞食也堪怜。zhāi dé qīng méi jiāng àn biān,ér tóng jìng shí yě kān lián。
山青指问红何样,说是石榴花欲然。shān qīng zhǐ wèn hóng hé yàng,shuō shì shí liú huā yù rán。
【其二十六】
不但投林雀闹枝,沙禽水宿亦争涯。bù dàn tóu lín què nào zhī,shā qín shuǐ sù yì zhēng yá。
不然故欲相呼唤,恨我形单影自随。bù rán gù yù xiāng hū huàn,hèn wǒ xíng dān yǐng zì suí。
【其二十七】
一月山行意未厌,晚晴仍对雨纤纤。yī yuè shān xíng yì wèi yàn,wǎn qíng réng duì yǔ xiān xiān。
回思浪涌涛翻际,宁有于今安且恬。huí sī làng yǒng tāo fān jì,níng yǒu yú jīn ān qiě tián。
【其二十八】
新绿深深嫩更黄,非花非草定何香。xīn lǜ shēn shēn nèn gèng huáng,fēi huā fēi cǎo dìng hé xiāng。
故山草木皆余爱,最爱抽梢竹过墙。gù shān cǎo mù jiē yú ài,zuì ài chōu shāo zhú guò qiáng。
【其二十九】
性有耽山且画看,阴晴朝暮若能殚。xìng yǒu dān shān qiě huà kàn,yīn qíng cháo mù ruò néng dān。
天公似病诗才窄,乞与西来眼界宽。tiān gōng shì bìng shī cái zhǎi,qǐ yǔ xī lái yǎn jiè kuān。
【其三十】
细雨冥冥梅欲黄,故怜时节似江乡。xì yǔ míng míng méi yù huáng,gù lián shí jié shì jiāng xiāng。
有书不读高成束,蒸败蠹侵谁与防。yǒu shū bù dú gāo chéng shù,zhēng bài dù qīn shuí yǔ fáng。
【其三十一】
雨来山色暗成愁,雨后波光翠欲浮。yǔ lái shān sè àn chéng chóu,yǔ hòu bō guāng cuì yù fú。
山色水光元自好,宦情羇思苦悠悠。shān sè shuǐ guāng yuán zì hǎo,huàn qíng jī sī kǔ yōu yōu。
【其三十二】
一春多雨慧当悭,今岁还防似去年。yī chūn duō yǔ huì dāng qiān,jīn suì hái fáng shì qù nián。
玉历检来知小满,又愁阴久碍蚕眠。yù lì jiǎn lái zhī xiǎo mǎn,yòu chóu yīn jiǔ ài cán mián。
【其三十三】
山禽嘲哳意都迷,滑滑仍愁叫竹鸡。shān qín cháo zhā yì dōu mí,huá huá réng chóu jiào zhú jī。
侧帽历听如有感,数声何声啭黄鹂。cè mào lì tīng rú yǒu gǎn,shù shēng hé shēng zhuàn huáng lí。
【其三十四】
前有天随后老坡,杞粮仍欲寿西河。qián yǒu tiān suí hòu lǎo pō,qǐ liáng réng yù shòu xī hé。
吾今何意更思此,但喜杯羹风味多。wú jīn hé yì gèng sī cǐ,dàn xǐ bēi gēng fēng wèi duō。
【其三十五】
咫尺青山晓未分,旋开还吐尚纷纷。zhǐ chǐ qīng shān xiǎo wèi fēn,xuán kāi hái tǔ shàng fēn fēn。
烟云变态有如此,安得斯奇付大文。yān yún biàn tài yǒu rú cǐ,ān dé sī qí fù dà wén。
【其三十六】
昨日江清可濯缨,今朝潢潦忽能盈。zuó rì jiāng qīng kě zhuó yīng,jīn cháo huáng lǎo hū néng yíng。
发洪想有山崩处,一雨安能作许生。fā hóng xiǎng yǒu shān bēng chù,yī yǔ ān néng zuò xǔ shēng。
【其三十七】
坐对苍然暮色侵,忽惊萤烛度枝深。zuò duì cāng rán mù sè qīn,hū jīng yíng zhú dù zhī shēn。
少年嗜学犹余志,安得茅檐把卷临。shǎo nián shì xué yóu yú zhì,ān dé máo yán bǎ juǎn lín。
【其三十八】
江涨皆云牵路漫,又云江涨苦无滩。jiāng zhǎng jiē yún qiān lù màn,yòu yún jiāng zhǎng kǔ wú tān。
割晴耕雨难均得,造物于兹良亦难。gē qíng gēng yǔ nán jūn dé,zào wù yú zī liáng yì nán。
【其三十九】
安流倏忽起奔湍,非雨非风势使然。ān liú shū hū qǐ bēn tuān,fēi yǔ fēi fēng shì shǐ rán。
尽道川流能险恶,不知世有险于川。jǐn dào chuān liú néng xiǎn è,bù zhī shì yǒu xiǎn yú chuān。
【其四十】
反照入江雷殷然,直疑飞雨堕谈间。fǎn zhào rù jiāng léi yīn rán,zhí yí fēi yǔ duò tán jiān。
不知吹落何方去,突兀犹余云涌山。bù zhī chuī luò hé fāng qù,tū wù yóu yú yún yǒng shān。
【其四十一】
大麦虽黄草与长,趁春只用野生桑。dà mài suī huáng cǎo yǔ zhǎng,chèn chūn zhǐ yòng yě shēng sāng。
为生可叹微如是,应坐人稀地力荒。wèi shēng kě tàn wēi rú shì,yīng zuò rén xī dì lì huāng。
【其四十二】
牂牁何处莫穷源,万折千矶剧迅奔。zāng kē hé chù mò qióng yuán,wàn zhé qiān jī jù xùn bēn。
寸寸上来良亦苦,不知断却几番魂。cùn cùn shàng lái liáng yì kǔ,bù zhī duàn què jǐ fān hún。

赵蕃(昌父)

南宋郑州人,南渡后徙居信州玉山(今属江西),字昌父,号章泉。早岁从刘清之学,以曾祖旸致仕恩补州文学,调浮梁尉、连江主簿,皆不赴。为太和主簿,以诗受知于杨万里。调辰州司理参军,因辨冤狱与知州力争,罢。时清之知衡州,求为监安仁赡军酒库以卒业,至衡而清之罢,遂从之归。后奉祠家居三十三年。年五十犹问学于朱熹。宋理宗即位,以为太社令、直秘阁召,皆辞不拜。绍定二年(公元1229年),诏予祠,依前直秘阁致仕。同年卒,年八十七,谥文节。喜作诗,宗黄庭坚,与韩淲(涧泉)有二泉先生之称,与周必大唱酬颇多。著作已佚,清四库馆臣据《永乐大典》辑为《乾道稿》二卷、《淳熙稿》二十卷、《章泉稿》五卷(其中诗四卷)。
有《乾道稿》、《淳熙稿》、《章泉稿》。事见《漫塘文集·卷三十二》、《章泉赵先生墓表》,《宋史·卷四百四十五》有传。  赵蕃(昌父)的作品>>

猜您喜欢

小重山·寄刘叔通先生序云:《小重山》一阕,传闻叔通吾兄间留建城,衔杯之际,可令歌以酹我否

赵蕃(昌父)

何地无溪祗欠人。hé dì wú xī zhī qiàn rén。
有翁年八十,住其滨。yǒu wēng nián bā shí,zhù qí bīn。
直钩元不事丝缗。zhí gōu yuán bù shì sī mín。
优游尔,聊以遂吾身。yōu yóu ěr,liáo yǐ suì wú shēn。
陶令赋归辰。táo lìng fù guī chén。
未尝轻出入,犯风尘。wèi cháng qīng chū rù,fàn fēng chén。
江洲太守独情亲。jiāng zhōu tài shǒu dú qíng qīn。
庐山醉,谁主复谁宾。lú shān zuì,shuí zhǔ fù shuí bīn。

菩萨蛮·送游季仙归东阳

赵蕃(昌父)

鸡声茅店炊残月,板桥人迹霜如雪。jī shēng máo diàn chuī cán yuè,bǎn qiáo rén jì shuāng rú xuě。
此是古人诗,身经老忘之。cǐ shì gǔ rén shī,shēn jīng lǎo wàng zhī。
君行当此境,令我昏成醒。jūn xíng dāng cǐ jìng,lìng wǒ hūn chéng xǐng。
乘月犯霜来,诗真误尔哉。chéng yuè fàn shuāng lái,shī zhēn wù ěr zāi。

端午三首

赵蕃(昌父)

【其一】
谩说投诗赠汨罗,身今且乐奈渠何。mán shuō tóu shī zèng mì luó,shēn jīn qiě lè nài qú hé。
尝闻求福木居士,试向艾人成祝呵。cháng wén qiú fú mù jū shì,shì xiàng ài rén chéng zhù hē。
【其二】
忠言不用竟沉死,留得文章星斗罗。zhōng yán bù yòng jìng chén sǐ,liú dé wén zhāng xīng dòu luó。
何意更觞昌歜酒,为君击节一长歌。hé yì gèng shāng chāng chù jiǔ,wèi jūn jī jié yī zhǎng gē。
【其三】
年年端午风兼雨,似为屈原陈昔冤。nián nián duān wǔ fēng jiān yǔ,shì wèi qū yuán chén xī yuān。
我欲于谁论许事,舍南舍北鹁鸠喧。wǒ yù yú shuí lùn xǔ shì,shě nán shě běi bó jiū xuān。

长江

赵蕃(昌父)

长江滚滚来无尽,顺流逆挽纷成阵。zhǎng jiāng gǔn gǔn lái wú jǐn,shùn liú nì wǎn fēn chéng zhèn。
谁令转侧入漕河,舟似凫鹥亦难进。shuí lìng zhuǎn cè rù cáo hé,zhōu shì fú yī yì nán jìn。
长江漕河唇齿间,去留异态空浩叹。zhǎng jiāng cáo hé chún chǐ jiān,qù liú yì tài kōng hào tàn。
孰能稍激长江水,顾使漕河舟亦起。shú néng shāo jī zhǎng jiāng shuǐ,gù shǐ cáo hé zhōu yì qǐ。

雨后赠斯远

赵蕃(昌父)

已是霜凝更雨湿,春其渐起但无痕。yǐ shì shuāng níng gèng yǔ shī,chūn qí jiàn qǐ dàn wú hén。
莫嗟草色有垂死,定有梅花当返魂。mò jiē cǎo sè yǒu chuí sǐ,dìng yǒu méi huā dāng fǎn hún。
小驻要须穷日日,细寻无惜遍村村。xiǎo zhù yào xū qióng rì rì,xì xún wú xī biàn cūn cūn。
揩摩病目从兹始,并待君诗洗睡昏。kāi mó bìng mù cóng zī shǐ,bìng dài jūn shī xǐ shuì hūn。