古诗词

清江留别任子严

王庭圭

正月下南昌,扁舟过玉梁。zhèng yuè xià nán chāng,biǎn zhōu guò yù liáng。
逢人问任子,迷路失仙乡。féng rén wèn rèn zi,mí lù shī xiān xiāng。
吾道今如此,斯文恐未亡。wú dào jīn rú cǐ,sī wén kǒng wèi wáng。
乌台千载话,他日自辉光。wū tái qiān zài huà,tā rì zì huī guāng。

王庭圭

宋吉州安福人,字民瞻,号卢溪。徽宗政和八年进士。为茶陵丞,有能政。高宗绍兴中,胡铨上疏乞斩秦桧等,谪新州,庭圭独以诗送行。绍兴十九年,坐讪谤编管辰州。桧死,许自便。孝宗即位,除国子监主簿。乾道中除直敷文阁。博学兼通,工诗,尤精于《易》。有《卢溪集》、《易解》、《沧海遗珠》等。 王庭圭的作品>>

猜您喜欢

同陈思忠访洪觉范

王庭圭

寻春反向僧房卧,无乃行藏与时左。xún chūn fǎn xiàng sēng fáng wò,wú nǎi xíng cáng yǔ shí zuǒ。
起来刮目览新诗,花压栏干梦初破。qǐ lái guā mù lǎn xīn shī,huā yā lán gàn mèng chū pò。
黄叶丹枫属兴深,吁然莫测疑楚些。huáng yè dān fēng shǔ xīng shēn,xū rán mò cè yí chǔ xiē。
惠休岛可没已久,二百年来无此作。huì xiū dǎo kě méi yǐ jiǔ,èr bǎi nián lái wú cǐ zuò。
世间何处著斯人,秀句天教出寒饿。shì jiān hé chù zhù sī rén,xiù jù tiān jiào chū hán è。
我气未衰词颇弱,欲借鼓旗聊一佐。wǒ qì wèi shuāi cí pǒ ruò,yù jiè gǔ qí liáo yī zuǒ。
终朝岩下不逢人,苔色应嗔马蹄涴。zhōng cháo yán xià bù féng rén,tái sè yīng chēn mǎ tí wò。

次前韵酬刘美中

王庭圭

笔势斓斑如虎卧,何止风流盖江左。bǐ shì lán bān rú hǔ wò,hé zhǐ fēng liú gài jiāng zuǒ。
新诗吟出鸾凤音,晓莺未啼春欲破。xīn shī yín chū luán fèng yīn,xiǎo yīng wèi tí chūn yù pò。
始知李白飘然思,俊语天成安用些。shǐ zhī lǐ bái piāo rán sī,jùn yǔ tiān chéng ān yòng xiē。
凤箫声不类人间,玉管定非人所作。fèng xiāo shēng bù lèi rén jiān,yù guǎn dìng fēi rén suǒ zuò。
可怜洛下书生冷,雷转空肠发清饿。kě lián luò xià shū shēng lěng,léi zhuǎn kōng cháng fā qīng è。
终日长哦学不成,掩鼻皱眉相赞佐。zhōng rì zhǎng ó xué bù chéng,yǎn bí zhòu méi xiāng zàn zuǒ。
与公并辔且西游,举扇勿忧尘土涴。yǔ gōng bìng pèi qiě xī yóu,jǔ shàn wù yōu chén tǔ wò。

赠忠襄公二孙

王庭圭

乃翁精忠贯日月,一门挺秀俱琅玕。nǎi wēng jīng zhōng guàn rì yuè,yī mén tǐng xiù jù láng gān。
丹山飞来两雏凤,碧梧翠竹皆停鸾。dān shān fēi lái liǎng chú fèng,bì wú cuì zhú jiē tíng luán。
武陵溪边忽相遇,口角流涎诵诗句。wǔ líng xī biān hū xiāng yù,kǒu jiǎo liú xián sòng shī jù。
卢溪摩顶欲作语,他日云霄还记否。lú xī mó dǐng yù zuò yǔ,tā rì yún xiāo hái jì fǒu。

送安成知县周子发

王庭圭

安成斗绝吴楚东,妖氛未息仍岁凶。ān chéng dòu jué wú chǔ dōng,yāo fēn wèi xī réng suì xiōng。
公当是时宰斯邑,眼底日厌旌旗红。gōng dāng shì shí zǎi sī yì,yǎn dǐ rì yàn jīng qí hóng。
胡儿初寇中原地,驿骑符移星火至。hú ér chū kòu zhōng yuán dì,yì qí fú yí xīng huǒ zhì。
众方敲捶立威名,公能使民歌恺悌。zhòng fāng qiāo chuí lì wēi míng,gōng néng shǐ mín gē kǎi tì。
公家人物自魁雄,弟兄蹀躞骑青骢。gōng jiā rén wù zì kuí xióng,dì xiōng dié xiè qí qīng cōng。
端能经世任国事,同时献纳蓬莱宫。duān néng jīng shì rèn guó shì,tóng shí xiàn nà péng lái gōng。
绣衣持斧今无对,虎节麟符照湖海。xiù yī chí fǔ jīn wú duì,hǔ jié lín fú zhào hú hǎi。
行看三凤接云飞,共济艰危熙帝载。xíng kàn sān fèng jiē yún fēi,gòng jì jiān wēi xī dì zài。

酬聂达夫惠所业

王庭圭

聂郎赠我长短句,大盘小盘堆玉箸。niè láng zèng wǒ zhǎng duǎn jù,dà pán xiǎo pán duī yù zhù。
当年持此惊市人,破帽蹇驴谁借誉。dāng nián chí cǐ jīng shì rén,pò mào jiǎn lǘ shuí jiè yù。
厌闻百鸟呼春风,自作彩凤鸣孤桐。yàn wén bǎi niǎo hū chūn fēng,zì zuò cǎi fèng míng gū tóng。
俗闻恶语败人意,胡不谒帝明光宫。sú wén è yǔ bài rén yì,hú bù yè dì míng guāng gōng。

酬刘英臣载酒送花

王庭圭

去年花下探春雨,鸣鞭走马看花开。qù nián huā xià tàn chūn yǔ,míng biān zǒu mǎ kàn huā kāi。
今朝危坐空山里,不识春从何处来。jīn cháo wēi zuò kōng shān lǐ,bù shí chūn cóng hé chù lái。
谁云山中春亦好,忽见花枝被花恼。shuí yún shān zhōng chūn yì hǎo,hū jiàn huā zhī bèi huā nǎo。
无奈穷愁辄赋诗,对酒簪花能绝倒。wú nài qióng chóu zhé fù shī,duì jiǔ zān huā néng jué dào。

次韵刘谦夫同年二首

王庭圭

子云昔献长杨赋,词倾江海涛翻素。zi yún xī xiàn zhǎng yáng fù,cí qīng jiāng hǎi tāo fān sù。
溪边相遇览新诗,阵马迎锋敢驰骛。xī biān xiāng yù lǎn xīn shī,zhèn mǎ yíng fēng gǎn chí wù。
忽忆枫宸赐第时,青袍纷纷莫知数。hū yì fēng chén cì dì shí,qīng páo fēn fēn mò zhī shù。
与客流落最多年,不记紫骝花下路。yǔ kè liú luò zuì duō nián,bù jì zǐ liú huā xià lù。

次韵刘谦夫同年二首

王庭圭

苍龙阙下同充赋,偶著青衫脱寒素。cāng lóng quē xià tóng chōng fù,ǒu zhù qīng shān tuō hán sù。
当年千佛共题名,势若飞黄正腾骛。dāng nián qiān fú gòng tí míng,shì ruò fēi huáng zhèng téng wù。
此时入彀多英雄,只今岂可一二数。cǐ shí rù gòu duō yīng xióng,zhǐ jīn qǐ kě yī èr shù。
朱轮丹毂满人间,亦有倾辀犹载路。zhū lún dān gǔ mǎn rén jiān,yì yǒu qīng zhōu yóu zài lù。

次韵张子春赋瑶林春色

王庭圭

花间酌酒邀明月,月照金樽佳兴发。huā jiān zhuó jiǔ yāo míng yuè,yuè zhào jīn zūn jiā xīng fā。
鲸吞雾卷百川空,醉挽酴醾落香雪。jīng tūn wù juǎn bǎi chuān kōng,zuì wǎn tú mí luò xiāng xuě。
便将垒曲筑糟邱,酴醾压膏麦为糵。biàn jiāng lěi qū zhù zāo qiū,tú mí yā gāo mài wèi niè。
酿成忽见张公子,公子家居近丹阙。niàng chéng hū jiàn zhāng gōng zi,gōng zi jiā jū jìn dān quē。
为余乘兴夸洛阳,笑指沙头卧双榼。wèi yú chéng xīng kuā luò yáng,xiào zhǐ shā tóu wò shuāng kē。
洛阳视此真草野,敢辱新诗借牙颊。luò yáng shì cǐ zhēn cǎo yě,gǎn rǔ xīn shī jiè yá jiá。
瑶林名字出风尘,未遇知音那敢说。yáo lín míng zì chū fēng chén,wèi yù zhī yīn nà gǎn shuō。
况能大读离骚句,痛饮虽多不为餮。kuàng néng dà dú lí sāo jù,tòng yǐn suī duō bù wèi tiè。
未识王家碧玉香,仿佛东坡真一诀。wèi shí wáng jiā bì yù xiāng,fǎng fú dōng pō zhēn yī jué。
诛茅本结方外人,岂用礼法相分别。zhū máo běn jié fāng wài rén,qǐ yòng lǐ fǎ xiāng fēn bié。
预拂瑶林一片石,与君醉过清明节。yù fú yáo lín yī piàn shí,yǔ jūn zuì guò qīng míng jié。
穷亦不足悲,达亦不足悦。qióng yì bù zú bēi,dá yì bù zú yuè。
酒阑拔剑露肝胆,正恐不免论功业。jiǔ lán bá jiàn lù gān dǎn,zhèng kǒng bù miǎn lùn gōng yè。

和陈柄臣见赠

王庭圭

北人愁听江南曲,细草新蒲几回绿。běi rén chóu tīng jiāng nán qū,xì cǎo xīn pú jǐ huí lǜ。
当年避敌初渡南,千官苍黄饭不足。dāng nián bì dí chū dù nán,qiān guān cāng huáng fàn bù zú。
中原乱后又逢春,边头只道无烟尘。zhōng yuán luàn hòu yòu féng chūn,biān tóu zhǐ dào wú yān chén。
迩来公卿不生事,此事必属非常人。ěr lái gōng qīng bù shēng shì,cǐ shì bì shǔ fēi cháng rén。
我曹生长江南乐,岂料翻成风土恶。wǒ cáo shēng zhǎng jiāng nán lè,qǐ liào fān chéng fēng tǔ è。
湖海元龙气尚豪,赠我新诗何璀错。hú hǎi yuán lóng qì shàng háo,zèng wǒ xīn shī hé cuǐ cuò。
拾遗后出最能文,修椽大屋今荒坟。shí yí hòu chū zuì néng wén,xiū chuán dà wū jīn huāng fén。
远孙高材淹管库,犹能落笔生烟云。yuǎn sūn gāo cái yān guǎn kù,yóu néng luò bǐ shēng yān yún。
山城相遇初相喜,共论大梁人物美。shān chéng xiāng yù chū xiāng xǐ,gòng lùn dà liáng rén wù měi。
莫学夷门抱关吏,谋窃兵符椎晋鄙。mò xué yí mén bào guān lì,móu qiè bīng fú chuí jìn bǐ。

王庭圭

酒酣坐待东方高,臂鹰走逐城南豪。jiǔ hān zuò dài dōng fāng gāo,bì yīng zǒu zhú chéng nán háo。
弯弓射杀白额虎,醉骑归马雪花毛。wān gōng shè shā bái é hǔ,zuì qí guī mǎ xuě huā máo。
日暮黄云动天色,易水迷魂招不得。rì mù huáng yún dòng tiān sè,yì shuǐ mí hún zhāo bù dé。
莫学并州游侠儿,徒费黄金饰鞯勒。mò xué bìng zhōu yóu xiá ér,tú fèi huáng jīn shì jiān lēi。

暴雨初晴

王庭圭

冯夷聒天夜椎鼓,尽驱群龙起行雨。féng yí guā tiān yè chuí gǔ,jǐn qū qún lóng qǐ xíng yǔ。
阿香推出雷公车,恶风动掣不周柱。ā xiāng tuī chū léi gōng chē,è fēng dòng chè bù zhōu zhù。
似闻帝坐清霞宫,号令群龙收恶风。shì wén dì zuò qīng xiá gōng,hào lìng qún lóng shōu è fēng。
便令万物有生意,虞渊取日当春空。biàn lìng wàn wù yǒu shēng yì,yú yuān qǔ rì dāng chūn kōng。

观李氏画

王庭圭

壁间冥冥云塞川,细看幻出江湖天。bì jiān míng míng yún sāi chuān,xì kàn huàn chū jiāng hú tiān。
寒鸦雪压冻不喧,沙尾忽有潇湘烟。hán yā xuě yā dòng bù xuān,shā wěi hū yǒu xiāo xiāng yān。
黄芦碧草雁初下,画此千金不当价。huáng lú bì cǎo yàn chū xià,huà cǐ qiān jīn bù dāng jià。
为君觅纸一题诗,诗不能工且观画。wèi jūn mì zhǐ yī tí shī,shī bù néng gōng qiě guān huà。

李仲孙佩兰

王庭圭

我友李仲孙,饬身一何介。wǒ yǒu lǐ zhòng sūn,chì shēn yī hé jiè。
被服古衣冠,昂然伟而怪。bèi fú gǔ yī guān,áng rán wěi ér guài。
开轩蓬户中,纫兰以为佩。kāi xuān péng hù zhōng,rèn lán yǐ wèi pèi。
布袍揖公卿,脱帻卧江海。bù páo yī gōng qīng,tuō zé wò jiāng hǎi。
方其得意时,天地不能碍。fāng qí dé yì shí,tiān dì bù néng ài。
荷锄入深林,剪薙发幽荟。hé chú rù shēn lín,jiǎn tì fā yōu huì。
清芬动窗壁,蕙若连光彩。qīng fēn dòng chuāng bì,huì ruò lián guāng cǎi。
君看紫绶翁,腰垂黄金带。jūn kàn zǐ shòu wēng,yāo chuí huáng jīn dài。
璜珩错琚瑀,印章如斗大。huáng háng cuò jū yǔ,yìn zhāng rú dòu dà。
步趋踏龙尾,锵然中音会。bù qū tà lóng wěi,qiāng rán zhōng yīn huì。
岂如此香草,擢秀繁霜外。qǐ rú cǐ xiāng cǎo,zhuó xiù fán shuāng wài。
秋风落万木,臭味久逾在。qiū fēng luò wàn mù,chòu wèi jiǔ yú zài。
我思轩中人,免食三斗艾。wǒ sī xuān zhōng rén,miǎn shí sān dòu ài。
梦寐欲见之,一往清鼻界。mèng mèi yù jiàn zhī,yī wǎng qīng bí jiè。

酬刘震仲

王庭圭

忆对秋风与公别,风吹云开露明月。yì duì qiū fēng yǔ gōng bié,fēng chuī yún kāi lù míng yuè。
高谈不作儒生酸,舌翻波澜吐奇绝。gāo tán bù zuò rú shēng suān,shé fān bō lán tǔ qí jué。
今朝马首从西来,笑我穷愁不掀揭。jīn cháo mǎ shǒu cóng xī lái,xiào wǒ qióng chóu bù xiān jiē。
蟠泥蛟螭气如蜺,不肯一吐人安知。pán ní jiāo chī qì rú ní,bù kěn yī tǔ rén ān zhī。
要令光彩射月胁,五色万丈天南垂。yào lìng guāng cǎi shè yuè xié,wǔ sè wàn zhàng tiān nán chuí。
我闻此语中夜起,谁与插翼白日驰。wǒ wén cǐ yǔ zhōng yè qǐ,shuí yǔ chā yì bái rì chí。
低心逐驽骀,青衫走尘土。dī xīn zhú nú dài,qīng shān zǒu chén tǔ。
何当大醉骑鲸鱼,凌烟飞过蓬莱渚。hé dāng dà zuì qí jīng yú,líng yān fēi guò péng lái zhǔ。