古诗词

清江留别任子严

王庭圭

正月下南昌,扁舟过玉梁。zhèng yuè xià nán chāng,biǎn zhōu guò yù liáng。
逢人问任子,迷路失仙乡。féng rén wèn rèn zi,mí lù shī xiān xiāng。
吾道今如此,斯文恐未亡。wú dào jīn rú cǐ,sī wén kǒng wèi wáng。
乌台千载话,他日自辉光。wū tái qiān zài huà,tā rì zì huī guāng。

王庭圭

宋吉州安福人,字民瞻,号卢溪。徽宗政和八年进士。为茶陵丞,有能政。高宗绍兴中,胡铨上疏乞斩秦桧等,谪新州,庭圭独以诗送行。绍兴十九年,坐讪谤编管辰州。桧死,许自便。孝宗即位,除国子监主簿。乾道中除直敷文阁。博学兼通,工诗,尤精于《易》。有《卢溪集》、《易解》、《沧海遗珠》等。 王庭圭的作品>>

猜您喜欢

送向丰之

王庭圭

君家梁苑妙人物,羯末封胡咸勃窣。jūn jiā liáng yuàn miào rén wù,jié mò fēng hú xián bó sū。
子今二十能缀文,诗如阵马敢驰突。zi jīn èr shí néng zhuì wén,shī rú zhèn mǎ gǎn chí tū。
此去荆湖道路长,要吟秋水动三湘。cǐ qù jīng hú dào lù zhǎng,yào yín qiū shuǐ dòng sān xiāng。
归时蕉叶应黄落,剩入骚人春草香。guī shí jiāo yè yīng huáng luò,shèng rù sāo rén chūn cǎo xiāng。

和周秀实田家行

王庭圭

旱田岁逢六月尾,天公为叱群龙起。hàn tián suì féng liù yuè wěi,tiān gōng wèi chì qún lóng qǐ。
连宵作雨知丰年,老妻饱饭儿童喜。lián xiāo zuò yǔ zhī fēng nián,lǎo qī bǎo fàn ér tóng xǐ。
向来辛苦躬锄荒,剜肌不补眼下疮。xiàng lái xīn kǔ gōng chú huāng,wān jī bù bǔ yǎn xià chuāng。
先输官仓足兵食,馀粟尚可瓶中藏。xiān shū guān cāng zú bīng shí,yú sù shàng kě píng zhōng cáng。
边头将军耀威武,捷书夜报擒龙虎。biān tóu jiāng jūn yào wēi wǔ,jié shū yè bào qín lóng hǔ。
便令壮士挽天河,不使腥膻污后土。biàn lìng zhuàng shì wǎn tiān hé,bù shǐ xīng shān wū hòu tǔ。
咸池洗日当青天,汉家自有中兴年。xián chí xǐ rì dāng qīng tiān,hàn jiā zì yǒu zhōng xīng nián。
大臣鼻息如雷吼,玉帐无忧方熟眠。dà chén bí xī rú léi hǒu,yù zhàng wú yōu fāng shú mián。

再和酬王元勃舍人见寄

王庭圭

风电聒天雷动地,老父闭门呼不起。fēng diàn guā tiān léi dòng dì,lǎo fù bì mén hū bù qǐ。
从教卷却屋上茅,偶遇时丰且欢喜。cóng jiào juǎn què wū shàng máo,ǒu yù shí fēng qiě huān xǐ。
闾阎比岁连旱荒,椎肌斫骨生千疮。lǘ yán bǐ suì lián hàn huāng,chuí jī zhuó gǔ shēng qiān chuāng。
羽书止欲调兵食,不贮别库为私藏。yǔ shū zhǐ yù diào bīng shí,bù zhù bié kù wèi sī cáng。
吾君拨乱如光武,将军不数韩擒虎。wú jūn bō luàn rú guāng wǔ,jiāng jūn bù shù hán qín hǔ。
龙神自将羽林儿,折棰一挥开北土。lóng shén zì jiāng yǔ lín ér,zhé chuí yī huī kāi běi tǔ。
谁识江南刺史天,政平讼理仍丰年。shuí shí jiāng nán cì shǐ tiān,zhèng píng sòng lǐ réng fēng nián。
村中傥无石壕吏,吏不捉人人夜眠。cūn zhōng tǎng wú shí háo lì,lì bù zhuō rén rén yè mián。

赠蒋山僧

王庭圭

云阳秀湘南,祖刹隐林峤。yún yáng xiù xiāng nán,zǔ shā yǐn lín jiào。
曾出老古锥,今尚有馀貌。céng chū lǎo gǔ zhuī,jīn shàng yǒu yú mào。
神驹过江来,羁靮不受敲。shén jū guò jiāng lái,jī dí bù shòu qiāo。
潮音震海湖,乞食遍蛮徼。cháo yīn zhèn hǎi hú,qǐ shí biàn mán jiǎo。
遣子寻故岑,飞锡出泥淖。qiǎn zi xún gù cén,fēi xī chū ní nào。
端能破悭贪,亦须硬觜爪。duān néng pò qiān tān,yì xū yìng zī zhǎo。
定林枕双溪,门前风水闹。dìng lín zhěn shuāng xī,mén qián fēng shuǐ nào。
一派绕钟山,归时可自照。yī pài rào zhōng shān,guī shí kě zì zhào。

沅陵遇公美忽谈道术如有所得将之桃源作诗送之

王庭圭

昔年结屋并江湾,见君心胆方未闲。xī nián jié wū bìng jiāng wān,jiàn jūn xīn dǎn fāng wèi xián。
墙东月出夜扣关,酒酣说剑翻涛澜。qiáng dōng yuè chū yè kòu guān,jiǔ hān shuō jiàn fān tāo lán。
迩来书剑谋俱左,寻仙欲鼓蓬莱柁。ěr lái shū jiàn móu jù zuǒ,xún xiān yù gǔ péng lái duò。
三寸田中已发花,九曲江边仍进火。sān cùn tián zhōng yǐ fā huā,jiǔ qū jiāng biān réng jìn huǒ。
蓬莱万里天无涯,惊风落叶卷黄沙。péng lái wàn lǐ tiān wú yá,jīng fēng luò yè juǎn huáng shā。
且过桃源访秦洞,玉盘应饤枣如瓜。qiě guò táo yuán fǎng qín dòng,yù pán yīng dìng zǎo rú guā。

赠写真徐涛

王庭圭

徐生画人不画鬼,点目加毛必佳士。xú shēng huà rén bù huà guǐ,diǎn mù jiā máo bì jiā shì。
迩来下笔更逼真,勿论山僧及童子。ěr lái xià bǐ gèng bī zhēn,wù lùn shān sēng jí tóng zi。
会貌诗人孟浩然,便觉灞桥风雪起。huì mào shī rén mèng hào rán,biàn jué bà qiáo fēng xuě qǐ。
如今傥欲画卢溪,一庵宜著深岩里。rú jīn tǎng yù huà lú xī,yī ān yí zhù shēn yán lǐ。

赠高伯强

王庭圭

高郎读书有何好,如鱼蠹书终日哨。gāo láng dú shū yǒu hé hǎo,rú yú dù shū zhōng rì shào。
爨烟不属长苦饥,行吟安得追风骠。cuàn yān bù shǔ zhǎng kǔ jī,xíng yín ān dé zhuī fēng biāo。
群公顿网加罗搜,未肯放子出一头。qún gōng dùn wǎng jiā luó sōu,wèi kěn fàng zi chū yī tóu。
先生上堂应劳苦,向来白璧何时酬。xiān shēng shàng táng yīng láo kǔ,xiàng lái bái bì hé shí chóu。

和欧阳叔向寺丞韵酬刘渐父

王庭圭

渤海赫赫东南豪,俯挹前辈倾时髦。bó hǎi hè hè dōng nán háo,fǔ yì qián bèi qīng shí máo。
有如青天白日出,平地放著昆仑高。yǒu rú qīng tiān bái rì chū,píng dì fàng zhù kūn lún gāo。
都下官寮车可载,声称寂不闻中外。dōu xià guān liáo chē kě zài,shēng chēng jì bù wén zhōng wài。
二陆初来浪得名,谬以莼羹夸捷对。èr lù chū lái làng dé míng,miù yǐ chún gēng kuā jié duì。
文章直要窥孔颜,不可睥睨马与班。wén zhāng zhí yào kuī kǒng yán,bù kě pì nì mǎ yǔ bān。
君门九重耀晶戟,远臣胡得来其间。jūn mén jiǔ zhòng yào jīng jǐ,yuǎn chén hú dé lái qí jiān。
清新不见庾开府,寂寞诗坛将无主。qīng xīn bù jiàn yǔ kāi fǔ,jì mò shī tán jiāng wú zhǔ。
纵使扬雄识字奇,刘歆泣叹空自苦。zòng shǐ yáng xióng shí zì qí,liú xīn qì tàn kōng zì kǔ。
也知未遇何足悲,时来忽睹青云低。yě zhī wèi yù hé zú bēi,shí lái hū dǔ qīng yún dī。
凤凰孤鸣得天律,百鸟束喙不敢啼。fèng huáng gū míng dé tiān lǜ,bǎi niǎo shù huì bù gǎn tí。
先生能作凤凰语,议论远过袁虎子。xiān shēng néng zuò fèng huáng yǔ,yì lùn yuǎn guò yuán hǔ zi。
岂惟一日动朝廷,留作诗人后来史。qǐ wéi yī rì dòng cháo tíng,liú zuò shī rén hòu lái shǐ。
汪洋尤喜陈时议,一夜称嗟岂徒谓。wāng yáng yóu xǐ chén shí yì,yī yè chēng jiē qǐ tú wèi。
九衢传写已喧阗,气压五侯骄七贵。jiǔ qú chuán xiě yǐ xuān tián,qì yā wǔ hóu jiāo qī guì。
螺江地古人物好,迄今故老犹能道。luó jiāng dì gǔ rén wù hǎo,qì jīn gù lǎo yóu néng dào。
醉翁没后颇荒凉,秀气盘旋此环抱。zuì wēng méi hòu pǒ huāng liáng,xiù qì pán xuán cǐ huán bào。
天恐斯文久遂终,英灵挺出嗣家风。tiān kǒng sī wén jiǔ suì zhōng,yīng líng tǐng chū sì jiā fēng。
身虽富贵异流俗,两眼观书耳亦聪。shēn suī fù guì yì liú sú,liǎng yǎn guān shū ěr yì cōng。
应曾夜半参黄石,神几暗得无踪迹。yīng céng yè bàn cān huáng shí,shén jǐ àn dé wú zōng jì。
我本闲愁寡才力,闭吻逢君那喘息。wǒ běn xián chóu guǎ cái lì,bì wěn féng jūn nà chuǎn xī。

郡斋次张参政韵呈王舍人

王庭圭

使君天下士,岂止临一州。shǐ jūn tiān xià shì,qǐ zhǐ lín yī zhōu。
此州久废乱,弄兵非鼠偷。cǐ zhōu jiǔ fèi luàn,nòng bīng fēi shǔ tōu。
使君医国手,顿若沈疴瘳。shǐ jūn yī guó shǒu,dùn ruò shěn kē chōu。
下免北征苦,上宽南顾忧。xià miǎn běi zhēng kǔ,shàng kuān nán gù yōu。
坏堤防蚁穴,回澜障东流。huài dī fáng yǐ xué,huí lán zhàng dōng liú。
潢污与行潦,咸可供荐羞。huáng wū yǔ xíng lǎo,xián kě gōng jiàn xiū。
幕府罗俊彦,巨细靡不收。mù fǔ luó jùn yàn,jù xì mí bù shōu。
天生一世人,异趣各有求。tiān shēng yī shì rén,yì qù gè yǒu qiú。
卢溪老病叟,十年不浪游。lú xī lǎo bìng sǒu,shí nián bù làng yóu。
失脚入城府,本自非人谋。shī jiǎo rù chéng fǔ,běn zì fēi rén móu。
贤侯新下车,采瞩加穷搜。xián hóu xīn xià chē,cǎi zhǔ jiā qióng sōu。
邻里辄惊怪,出门争挽留。lín lǐ zhé jīng guài,chū mén zhēng wǎn liú。
平生江海思,径坐大孤秀,犹沈百寮底。píng shēng jiāng hǎi sī,jìng zuò dà gū xiù,yóu shěn bǎi liáo dǐ。
朅来尉吾邦,声华愈晔炜。qiè lái wèi wú bāng,shēng huá yù yè wěi。
诸公用法律,领略极不似。zhū gōng yòng fǎ lǜ,lǐng lüè jí bù shì。
輶轩日边来,愿采书于纸。yóu xuān rì biān lái,yuàn cǎi shū yú zhǐ。

送通判周监丞

王庭圭

秋江水净磨碧铜,秋山先作归意浓。qiū jiāng shuǐ jìng mó bì tóng,qiū shān xiān zuò guī yì nóng。
况逢星火羽书急,立马不复能从容。kuàng féng xīng huǒ yǔ shū jí,lì mǎ bù fù néng cóng róng。
船中载书三万轴,鸣铙插帜摇秋空。chuán zhōng zài shū sān wàn zhóu,míng náo chā zhì yáo qiū kōng。
前年群盗尚蜂午,眼底日压旌旗红。qián nián qún dào shàng fēng wǔ,yǎn dǐ rì yā jīng qí hóng。
行春兼督貔虎士,破贼屡奏明光宫。xíng chūn jiān dū pí hǔ shì,pò zéi lǚ zòu míng guāng gōng。
今年岂料烟尘起,赤白提囊走边吏。jīn nián qǐ liào yān chén qǐ,chì bái tí náng zǒu biān lì。
县官飞符急索租,谁能急了官中事。xiàn guān fēi fú jí suǒ zū,shuí néng jí le guān zhōng shì。
不如置笏还县官,头巾脱挂西林寺。bù rú zhì hù hái xiàn guān,tóu jīn tuō guà xī lín sì。
诗句留传天地间,时有人来问奇字。shī jù liú chuán tiān dì jiān,shí yǒu rén lái wèn qí zì。
功名正恐未免耳,此役由天不由己。gōng míng zhèng kǒng wèi miǎn ěr,cǐ yì yóu tiān bù yóu jǐ。

送赵敏卿

王庭圭

翩翩公子天麒麟,目光点漆倾坐人。piān piān gōng zi tiān qí lín,mù guāng diǎn qī qīng zuò rén。
万里肯来寻逐客,夜夜读书喧四邻。wàn lǐ kěn lái xún zhú kè,yè yè dú shū xuān sì lín。
君今先渡潇湘水,我亦东归聊复尔。jūn jīn xiān dù xiāo xiāng shuǐ,wǒ yì dōng guī liáo fù ěr。
明朝敕放巫山阳,拄杖行穿赤泥尾。míng cháo chì fàng wū shān yáng,zhǔ zhàng xíng chuān chì ní wěi。

题洪觉范方丈

王庭圭

曲径通禅房,辟户得佳境。qū jìng tōng chán fáng,pì hù dé jiā jìng。
适从阛阓至,顿觉耳根静。shì cóng huán huì zhì,dùn jué ěr gēn jìng。
古木含萧森,寒梢发光景。gǔ mù hán xiāo sēn,hán shāo fā guāng jǐng。
墙围数竿竹,中藏大千境。qiáng wéi shù gān zhú,zhōng cáng dà qiān jìng。
月从天上来,入林散清影。yuè cóng tiān shàng lái,rù lín sàn qīng yǐng。
炉焚薰佛香,碗注浮雪茗。lú fén xūn fú xiāng,wǎn zhù fú xuě míng。
客散群动息,兹焉发深省。kè sàn qún dòng xī,zī yān fā shēn shěng。

次题

王庭圭

桃花落尽春风颠,两翁并辔来翩然。táo huā luò jǐn chūn fēng diān,liǎng wēng bìng pèi lái piān rán。
入门下马看花发,仰攀绿叶窥青天。rù mén xià mǎ kàn huā fā,yǎng pān lǜ yè kuī qīng tiān。
倚槛讴吟发清唱,终夕拥鼻鸣寒蝉。yǐ kǎn ōu yín fā qīng chàng,zhōng xī yōng bí míng hán chán。
唐昌仙人识玉蕊,借月下看乘飞烟。táng chāng xiān rén shí yù ruǐ,jiè yuè xià kàn chéng fēi yān。
明朝地上拾落粉,草间点缀如遗妍。míng cháo dì shàng shí luò fěn,cǎo jiān diǎn zhuì rú yí yán。
狂思玉爪搔背痒,不可妄得麻姑鞭。kuáng sī yù zhǎo sāo bèi yǎng,bù kě wàng dé má gū biān。
归来欢欣应拍手,笑君骑马似乘船。guī lái huān xīn yīng pāi shǒu,xiào jūn qí mǎ shì chéng chuán。
醉后犹能作长句,半夜打门惊我眠。zuì hòu yóu néng zuò zhǎng jù,bàn yè dǎ mén jīng wǒ mián。

送叶通判赴阙

王庭圭

乃翁共试蓬莱殿,笔力翻澜泻河汉。nǎi wēng gòng shì péng lái diàn,bǐ lì fān lán xiè hé hàn。
联镳并出日华门,燕罢缀行风雨散。lián biāo bìng chū rì huá mén,yàn bà zhuì xíng fēng yǔ sàn。
家声烜赫今益昌,高车大马何煌煌。jiā shēng xuǎn hè jīn yì chāng,gāo chē dà mǎ hé huáng huáng。
江头相遇初识面,握手一笑仍悲伤。jiāng tóu xiāng yù chū shí miàn,wò shǒu yī xiào réng bēi shāng。
独把穷愁老岩谷,喜见高年有此郎。dú bǎ qióng chóu lǎo yán gǔ,xǐ jiàn gāo nián yǒu cǐ láng。
如今又作摩霄去,行看锵玉侍明光。rú jīn yòu zuò mó xiāo qù,xíng kàn qiāng yù shì míng guāng。

送僧祖麟游龙会

王庭圭

大仰古禅窟,秀色摩穹苍。dà yǎng gǔ chán kū,xiù sè mó qióng cāng。
蜿蜒属龙会,半壁开宝坊。wān yán shǔ lóng huì,bàn bì kāi bǎo fāng。
中有寂寞人,宴坐花雨傍。zhōng yǒu jì mò rén,yàn zuò huā yǔ bàng。
杜门不说法,碧眼照胡床。dù mén bù shuō fǎ,bì yǎn zhào hú chuáng。
子昔喜行脚,拄杖走四方。zi xī xǐ xíng jiǎo,zhǔ zhàng zǒu sì fāng。
所至螺鼓闹,正作佛事忙。suǒ zhì luó gǔ nào,zhèng zuò fú shì máng。
是中不可住,令人心发狂。shì zhōng bù kě zhù,lìng rén xīn fā kuáng。
却寻龙会山,夜深闻妙香。què xún lóng huì shān,yè shēn wén miào xiāng。
起望山上月,千山同一光。qǐ wàng shān shàng yuè,qiān shān tóng yī guāng。
从来远行客,终必还故乡。cóng lái yuǎn xíng kè,zhōng bì hái gù xiāng。
便当随月归,急扫松下房。biàn dāng suí yuè guī,jí sǎo sōng xià fáng。
芒屩傥已具,留钱办茶汤。máng juē tǎng yǐ jù,liú qián bàn chá tāng。