古诗词

和陈相之至日即事二首

王庭圭

湖海元龙气宛然,求田问舍语何缘。hú hǎi yuán lóng qì wǎn rán,qiú tián wèn shě yǔ hé yuán。
两京梦断无消息,万里人归有岁年。liǎng jīng mèng duàn wú xiāo xī,wàn lǐ rén guī yǒu suì nián。
岭外梅花愁欲破,云安江水远堪怜。lǐng wài méi huā chóu yù pò,yún ān jiāng shuǐ yuǎn kān lián。
兹辰不预朝阊阖,犹喜山间稳昼眠。zī chén bù yù cháo chāng hé,yóu xǐ shān jiān wěn zhòu mián。

王庭圭

宋吉州安福人,字民瞻,号卢溪。徽宗政和八年进士。为茶陵丞,有能政。高宗绍兴中,胡铨上疏乞斩秦桧等,谪新州,庭圭独以诗送行。绍兴十九年,坐讪谤编管辰州。桧死,许自便。孝宗即位,除国子监主簿。乾道中除直敷文阁。博学兼通,工诗,尤精于《易》。有《卢溪集》、《易解》、《沧海遗珠》等。 王庭圭的作品>>

猜您喜欢

和曾英发见访惠诗二首

王庭圭

宴坐壶中日月闲,相逢无复话吴山。yàn zuò hú zhōng rì yuè xián,xiāng féng wú fù huà wú shān。
如君岂是哙等伍,置我当容平子间。rú jūn qǐ shì kuài děng wǔ,zhì wǒ dāng róng píng zi jiān。
喜遇故人持节钺,犹能跋马问荆菅。xǐ yù gù rén chí jié yuè,yóu néng bá mǎ wèn jīng jiān。
扁舟后会重寻处,更刺滩头转一湾。biǎn zhōu hòu huì zhòng xún chù,gèng cì tān tóu zhuǎn yī wān。

别后再和一首

王庭圭

平昔高谈古帝王,到今春草几时芳。píng xī gāo tán gǔ dì wáng,dào jīn chūn cǎo jǐ shí fāng。
挥毫欲上三千牍,拆袜初无一寸长。huī háo yù shàng sān qiān dú,chāi wà chū wú yī cùn zhǎng。
亹亹逼人逢此意,匆匆下语不成章。wěi wěi bī rén féng cǐ yì,cōng cōng xià yǔ bù chéng zhāng。
归来闭阁焚香坐,端为思君聊复忙。guī lái bì gé fén xiāng zuò,duān wèi sī jūn liáo fù máng。

谒魏彦成郎中

王庭圭

病夫投老入城闉,到处逢人说使君。bìng fū tóu lǎo rù chéng yīn,dào chù féng rén shuō shǐ jūn。
岂料骑驴冲大尹,政须扛鼎识奇文。qǐ liào qí lǘ chōng dà yǐn,zhèng xū káng dǐng shí qí wén。
池生春草何曾梦,枫落吴江误所闻。chí shēng chūn cǎo hé céng mèng,fēng luò wú jiāng wù suǒ wén。
更愿兼收湖海士,当令冀北马空群。gèng yuàn jiān shōu hú hǎi shì,dāng lìng jì běi mǎ kōng qún。

王主簿清暑阁

王庭圭

冒暑贪程作热官,何如避暑得清安。mào shǔ tān chéng zuò rè guān,hé rú bì shǔ dé qīng ān。
轻阴画出三湘境,爽气能为六月寒。qīng yīn huà chū sān xiāng jìng,shuǎng qì néng wèi liù yuè hán。
自有薰风生屋角,不须纤手捧冰盘。zì yǒu xūn fēng shēng wū jiǎo,bù xū xiān shǒu pěng bīng pán。
阑干半倚红尘外,卧听江声泻碧湍。lán gàn bàn yǐ hóng chén wài,wò tīng jiāng shēng xiè bì tuān。

段廷瑞四美堂

王庭圭

风月江山何处无,良辰乐事古难俱。fēng yuè jiāng shān hé chù wú,liáng chén lè shì gǔ nán jù。
其间景物从来美,此美天然画不如。qí jiān jǐng wù cóng lái měi,cǐ měi tiān rán huà bù rú。
莫唱黄鸡催晓曲,且听青鸟劝提壶。mò chàng huáng jī cuī xiǎo qū,qiě tīng qīng niǎo quàn tí hú。
暮云收尽朱帘卷,四者横陈献坐隅。mù yún shōu jǐn zhū lián juǎn,sì zhě héng chén xiàn zuò yú。

次韵周穆卿教授兼简黄元授司户

王庭圭

尝记枫宸赐异恩,同时人物亦诜诜。cháng jì fēng chén cì yì ēn,tóng shí rén wù yì shēn shēn。
从前百事不挂眼,初得微官便退身。cóng qián bǎi shì bù guà yǎn,chū dé wēi guān biàn tuì shēn。
教授才华欺蜀锦,参军诗句似唐人。jiào shòu cái huá qī shǔ jǐn,cān jūn shī jù shì táng rén。
中兴勋业归公等,顾我徒为避世民。zhōng xīng xūn yè guī gōng děng,gù wǒ tú wèi bì shì mín。

读晋史偶书

王庭圭

夷甫清谈万事虚,阮宣亹亹定何如。yí fǔ qīng tán wàn shì xū,ruǎn xuān wěi wěi dìng hé rú。
䱥鱼虾鲊方乘献,豆粥萍齑立可须。zhì yú xiā zhǎ fāng chéng xiàn,dòu zhōu píng jī lì kě xū。
柱石莫倾人栋宇,纤儿撞坏好家居。zhù shí mò qīng rén dòng yǔ,xiān ér zhuàng huài hǎo jiā jū。
扬州丧败将谁咎,犹自空中咄咄书。yáng zhōu sàng bài jiāng shuí jiù,yóu zì kōng zhōng duō duō shū。

次韵赠随上人

王庭圭

扣门衲子诵诗声,双脚行缠拄杖轻。kòu mén nà zi sòng shī shēng,shuāng jiǎo xíng chán zhǔ zhàng qīng。
何处参同得消息,便能作句吐新清。hé chù cān tóng dé xiāo xī,biàn néng zuò jù tǔ xīn qīng。
高僧着意游湖海,逐客从谁匿姓名。gāo sēng zhe yì yóu hú hǎi,zhú kè cóng shuí nì xìng míng。
试听窟中狮子吼,未应断尽野牛鸣。shì tīng kū zhōng shī zi hǒu,wèi yīng duàn jǐn yě niú míng。

送李仲文赴省试

王庭圭

何人解荐相如赋,狗盗鸡鸣岂此流。hé rén jiě jiàn xiāng rú fù,gǒu dào jī míng qǐ cǐ liú。
壮志未登龙虎榜,荐书重入帝王州。zhuàng zhì wèi dēng lóng hǔ bǎng,jiàn shū zhòng rù dì wáng zhōu。
烟生渔浦雁初下,月满江楼雾已收。yān shēng yú pǔ yàn chū xià,yuè mǎn jiāng lóu wù yǐ shōu。
早晚书来闻好语,沙头春晚望归舟。zǎo wǎn shū lái wén hǎo yǔ,shā tóu chūn wǎn wàng guī zhōu。

谢梁廉济运使见访

王庭圭

夜向天边识使星,使星光近少微明。yè xiàng tiān biān shí shǐ xīng,shǐ xīng guāng jìn shǎo wēi míng。
朱轮疑自丹霄落,陋巷忽闻骢马鸣。zhū lún yí zì dān xiāo luò,lòu xiàng hū wén cōng mǎ míng。
台下霜威惊草木,山间旌旆烁檐楹。tái xià shuāng wēi jīng cǎo mù,shān jiān jīng pèi shuò yán yíng。
惭无櫑具衣冠伟,久服西都暴胜名。cán wú léi jù yī guān wěi,jiǔ fú xī dōu bào shèng míng。

离行在别胡舍人

王庭圭

几年南亩把锄犁,尺一呼来上玉墀。jǐ nián nán mǔ bǎ chú lí,chǐ yī hū lái shàng yù chí。
未有涓尘答明主,只思耕钓乐清时。wèi yǒu juān chén dá míng zhǔ,zhǐ sī gēng diào lè qīng shí。
着鞭不惯朝骑马,击钵犹能夜读诗。zhe biān bù guàn cháo qí mǎ,jī bō yóu néng yè dú shī。
回想都城春色里,看公谈笑定边陲。huí xiǎng dōu chéng chūn sè lǐ,kàn gōng tán xiào dìng biān chuí。

生日周公予惠诗次韵

王庭圭

皇天何时生此汉,六十年前岁遇庚。huáng tiān hé shí shēng cǐ hàn,liù shí nián qián suì yù gēng。
不使声名惊四海,未教文阵扫千兵。bù shǐ shēng míng jīng sì hǎi,wèi jiào wén zhèn sǎo qiān bīng。
如今只作痴顽老,晚节犹干造化情。rú jīn zhǐ zuò chī wán lǎo,wǎn jié yóu gàn zào huà qíng。
每辱雕章勤剪拂,胜驱斗酒下愁城。měi rǔ diāo zhāng qín jiǎn fú,shèng qū dòu jiǔ xià chóu chéng。

资深堂

王庭圭

至深无象本强名,不可言传著耳听。zhì shēn wú xiàng běn qiáng míng,bù kě yán chuán zhù ěr tīng。
克己独称回好学,问诗唯有鲤趋庭。kè jǐ dú chēng huí hǎo xué,wèn shī wéi yǒu lǐ qū tíng。
会须绝倒闻谈道,更看鼎来能说经。huì xū jué dào wén tán dào,gèng kàn dǐng lái néng shuō jīng。
欲造渊源应此得,百川终使贯沧溟。yù zào yuān yuán yīng cǐ dé,bǎi chuān zhōng shǐ guàn cāng míng。

清晖亭

王庭圭

画檐雪壁眺前溪,溪外群峰碧四围。huà yán xuě bì tiào qián xī,xī wài qún fēng bì sì wéi。
日上林梢增秀色,珠生潭底护长堤。rì shàng lín shāo zēng xiù sè,zhū shēng tán dǐ hù zhǎng dī。
落霞孤鹜真奇境,捉笔题诗无此词。luò xiá gū wù zhēn qí jìng,zhuō bǐ tí shī wú cǐ cí。
拟就江山觅佳句,更须春草梦回时。nǐ jiù jiāng shān mì jiā jù,gèng xū chūn cǎo mèng huí shí。

次韵欧阳广明以诗送钵盂

王庭圭

方丈盈前送八珍,山人不是此中人。fāng zhàng yíng qián sòng bā zhēn,shān rén bù shì cǐ zhōng rén。
试寻僧钵斋厨近,更喜园官菜把新。shì xún sēng bō zhāi chú jìn,gèng xǐ yuán guān cài bǎ xīn。
秋满城头看落叶,风吹酒面已生鳞。qiū mǎn chéng tóu kàn luò yè,fēng chuī jiǔ miàn yǐ shēng lín。
何时共过溪边寺,雪夜扁舟发兴频。hé shí gòng guò xī biān sì,xuě yè biǎn zhōu fā xīng pín。