古诗词

和陈相之至日即事二首

王庭圭

湖海元龙气宛然,求田问舍语何缘。hú hǎi yuán lóng qì wǎn rán,qiú tián wèn shě yǔ hé yuán。
两京梦断无消息,万里人归有岁年。liǎng jīng mèng duàn wú xiāo xī,wàn lǐ rén guī yǒu suì nián。
岭外梅花愁欲破,云安江水远堪怜。lǐng wài méi huā chóu yù pò,yún ān jiāng shuǐ yuǎn kān lián。
兹辰不预朝阊阖,犹喜山间稳昼眠。zī chén bù yù cháo chāng hé,yóu xǐ shān jiān wěn zhòu mián。

王庭圭

宋吉州安福人,字民瞻,号卢溪。徽宗政和八年进士。为茶陵丞,有能政。高宗绍兴中,胡铨上疏乞斩秦桧等,谪新州,庭圭独以诗送行。绍兴十九年,坐讪谤编管辰州。桧死,许自便。孝宗即位,除国子监主簿。乾道中除直敷文阁。博学兼通,工诗,尤精于《易》。有《卢溪集》、《易解》、《沧海遗珠》等。 王庭圭的作品>>

猜您喜欢

次韵欧阳广明

王庭圭

半盂香饭敌猩唇,羹芋菹盐度几春。bàn yú xiāng fàn dí xīng chún,gēng yù jū yán dù jǐ chūn。
坐倚蒲团听粥鼓,晓擎花雨供天人。zuò yǐ pú tuán tīng zhōu gǔ,xiǎo qíng huā yǔ gōng tiān rén。
庾郎三韭徒多品,颜巷一瓢真绝伦。yǔ láng sān jiǔ tú duō pǐn,yán xiàng yī piáo zhēn jué lún。
邑犬狺狺尚群吠,隔篱安得近吾身。yì quǎn yín yín shàng qún fèi,gé lí ān dé jìn wú shēn。

次韵刘唐卿

王庭圭

看铸铜人五百年,摩挲已是落因缘。kàn zhù tóng rén wǔ bǎi nián,mó sā yǐ shì luò yīn yuán。
洛州司马老方遇,梁苑词人晚见延。luò zhōu sī mǎ lǎo fāng yù,liáng yuàn cí rén wǎn jiàn yán。
稚子诗书聊可喜,荒村草木亦堪怜。zhì zi shī shū liáo kě xǐ,huāng cūn cǎo mù yì kān lián。
庞公要说无生话,儿女团栾在眼前。páng gōng yào shuō wú shēng huà,ér nǚ tuán luán zài yǎn qián。

雪中访胡次鱼因览新诗次其韵

王庭圭

天涯流落与谁同,雅什重闻正始风。tiān yá liú luò yǔ shuí tóng,yǎ shén zhòng wén zhèng shǐ fēng。
文阵向来无敌手,诗坛今孰敢论功。wén zhèn xiàng lái wú dí shǒu,shī tán jīn shú gǎn lùn gōng。
郢中遗唱人难和,冀北成群马遂空。yǐng zhōng yí chàng rén nán hé,jì běi chéng qún mǎ suì kōng。
接屋同邻江上寺,过从犹幸不匆匆。jiē wū tóng lín jiāng shàng sì,guò cóng yóu xìng bù cōng cōng。

和王彦谟县尉二首

王庭圭

耳厌钲鼙处处喧,此时犹得卧丘园。ěr yàn zhēng pí chù chù xuān,cǐ shí yóu dé wò qiū yuán。
负材磥砢几无用,旧业荒凉半不存。fù cái lěi kē jǐ wú yòng,jiù yè huāng liáng bàn bù cún。
嗟古英雄多朽骨,览君词翰可招魂。jiē gǔ yīng xióng duō xiǔ gǔ,lǎn jūn cí hàn kě zhāo hún。
济川政要艅艎急,樗散何因被选抡。jì chuān zhèng yào yú huáng jí,chū sàn hé yīn bèi xuǎn lūn。

和王彦谟县尉二首

王庭圭

虎豹相传王氏门,风流千载识遗昆。hǔ bào xiāng chuán wáng shì mén,fēng liú qiān zài shí yí kūn。
吟诗作赋取高第,插羽鸣弓待报恩。yín shī zuò fù qǔ gāo dì,chā yǔ míng gōng dài bào ēn。
寇贼渐平妖破胆,烟尘犹起客销魂。kòu zéi jiàn píng yāo pò dǎn,yān chén yóu qǐ kè xiāo hún。
山城诗酒方为乐,岂料西归席未温。shān chéng shī jiǔ fāng wèi lè,qǐ liào xī guī xí wèi wēn。

次韵常德府葛倅见寄

王庭圭

武陵节钺控湘西,通守仍兼把一麾。wǔ líng jié yuè kòng xiāng xī,tōng shǒu réng jiān bǎ yī huī。
玉帐静谈千里月,铜符遥镇五溪夷。yù zhàng jìng tán qiān lǐ yuè,tóng fú yáo zhèn wǔ xī yí。
漂流欲识荆州面,饥渴正如桑下儿。piāo liú yù shí jīng zhōu miàn,jī kě zhèng rú sāng xià ér。
仰止门墙诉羁旅,穷愁那复有佳词。yǎng zhǐ mén qiáng sù jī lǚ,qióng chóu nà fù yǒu jiā cí。

和王彦休

王庭圭

书成欲奏未央宫,起废针盲略异同。shū chéng yù zòu wèi yāng gōng,qǐ fèi zhēn máng lüè yì tóng。
已就外车传服氏,应曾彩笔梦文通。yǐ jiù wài chē chuán fú shì,yīng céng cǎi bǐ mèng wén tōng。
且观落纸惊回凤,莫叹摩天欠阿鸿。qiě guān luò zhǐ jīng huí fèng,mò tàn mó tiān qiàn ā hóng。
宿学暮年方发策,菑川重看一衰翁。sù xué mù nián fāng fā cè,zāi chuān zhòng kàn yī shuāi wēng。

夜读唐鉴有作

王庭圭

开元贞观承平后,群盗纵横似撒沙。kāi yuán zhēn guān chéng píng hòu,qún dào zòng héng shì sā shā。
可惜君王自神武,不知卢杞是奸邪。kě xī jūn wáng zì shén wǔ,bù zhī lú qǐ shì jiān xié。
瓜分叛将根仍蔓,鼎付哥奴祸已芽。guā fēn pàn jiāng gēn réng màn,dǐng fù gē nú huò yǐ yá。
不有汾阳功第一,孰能谈笑定中华。bù yǒu fén yáng gōng dì yī,shú néng tán xiào dìng zhōng huá。

次韵蔡德亿年闻子规

王庭圭

逐客思归正倦闻,三更枝上月微昏。zhú kè sī guī zhèng juàn wén,sān gèng zhī shàng yuè wēi hūn。
一声梦断湘山曲,千古空馀马足痕。yī shēng mèng duàn xiāng shān qū,qiān gǔ kōng yú mǎ zú hén。
东郭虽无扬子宅,西枝应有少陵村。dōng guō suī wú yáng zi zhái,xī zhī yīng yǒu shǎo líng cūn。
不须宋玉怜憔悴,招得骚人几许魂。bù xū sòng yù lián qiáo cuì,zhāo dé sāo rén jǐ xǔ hún。

赠胡绍立

王庭圭

忆昔乌蛮绝塞亭,巴娘歌罢月三更。yì xī wū mán jué sāi tíng,bā niáng gē bà yuè sān gèng。
重寻湘水江边路,又见萧滩榜上名。zhòng xún xiāng shuǐ jiāng biān lù,yòu jiàn xiāo tān bǎng shàng míng。
此去飞腾对天陛,不应憔悴困书生。cǐ qù fēi téng duì tiān bì,bù yīng qiáo cuì kùn shū shēng。
将军三战成功后,未数焚舟老孟明。jiāng jūn sān zhàn chéng gōng hòu,wèi shù fén zhōu lǎo mèng míng。

送项直卿赴省

王庭圭

逐客归来访里闾,后生文彩益增奇。zhú kè guī lái fǎng lǐ lǘ,hòu shēng wén cǎi yì zēng qí。
低头见子如东野,满耳闻人说项斯。dī tóu jiàn zi rú dōng yě,mǎn ěr wén rén shuō xiàng sī。
果有高名动场屋,行观大策对丹墀。guǒ yǒu gāo míng dòng chǎng wū,xíng guān dà cè duì dān chí。
亲闱日望泥金信,报我仍须寄好诗。qīn wéi rì wàng ní jīn xìn,bào wǒ réng xū jì hǎo shī。

刘大虚作十花词相示复以诗来有求挥斤之句兼简中问仆无恙吠犬不为灾次韵一首奉酬

王庭圭

新词蔼蔼吐春云,清似金炉百和焚。xīn cí ǎi ǎi tǔ chūn yún,qīng shì jīn lú bǎi hé fén。
白雪固宜招吠犬,真雷岂比聚飞蚊。bái xuě gù yí zhāo fèi quǎn,zhēn léi qǐ bǐ jù fēi wén。
陶潜赋就归何处,李白诗成思不群。táo qián fù jiù guī hé chù,lǐ bái shī chéng sī bù qún。
君是广寒修月手,顾予安敢强施斤。jūn shì guǎng hán xiū yuè shǒu,gù yǔ ān gǎn qiáng shī jīn。

次韵董体仁参政

王庭圭

雷雨何年下九天,公为舟楫济长川。léi yǔ hé nián xià jiǔ tiān,gōng wèi zhōu jí jì zhǎng chuān。
涸鳞亦逐龙蛇动,异气先冲牛斗边。hé lín yì zhú lóng shé dòng,yì qì xiān chōng niú dòu biān。
总谓相君扶帝力,忽传飞诏落岩前。zǒng wèi xiāng jūn fú dì lì,hū chuán fēi zhào luò yán qián。
但随一气洪钧转,造物岂知然不然。dàn suí yī qì hóng jūn zhuǎn,zào wù qǐ zhī rán bù rán。

次韵李昌龄以诗督景贤堂诗

王庭圭

欲医诗病了无方,怅望黄州旧雪堂。yù yī shī bìng le wú fāng,chàng wàng huáng zhōu jiù xuě táng。
岁月易奔梭一掷,文章徒费纸千张。suì yuè yì bēn suō yī zhì,wén zhāng tú fèi zhǐ qiān zhāng。
相如赋丽终迟思,李广兵微未得当。xiāng rú fù lì zhōng chí sī,lǐ guǎng bīng wēi wèi dé dāng。
句律年来亦如此,收功何以得鹰扬。jù lǜ nián lái yì rú cǐ,shōu gōng hé yǐ dé yīng yáng。

宋英臣景贤堂

王庭圭

当涂人物尽豪英,平日相逢眼自青。dāng tú rén wù jǐn háo yīng,píng rì xiāng féng yǎn zì qīng。
倾盖欲交天下士,披云如仰斗间星。qīng gài yù jiāo tiān xià shì,pī yún rú yǎng dòu jiān xīng。
向来道义多耆旧,尚有风流继典刑。xiàng lái dào yì duō qí jiù,shàng yǒu fēng liú jì diǎn xíng。
更待里门容驷马,不应空顶佛名经。gèng dài lǐ mén róng sì mǎ,bù yīng kōng dǐng fú míng jīng。