古诗词

醉蓬莱

仲殊

骤西风凄惨,秋昊平分,晚收清昼。zhòu xī fēng qī cǎn,qiū hào píng fēn,wǎn shōu qīng zhòu。
素月潜生,倚危墙时候。sù yuè qián shēng,yǐ wēi qiáng shí hòu。
渐照芳樽,酒中孤影,喜暂时为友。jiàn zhào fāng zūn,jiǔ zhōng gū yǐng,xǐ zàn shí wèi yǒu。
醉学吴儿,狂歌乱拍,蹁跹双袖。zuì xué wú ér,kuáng gē luàn pāi,pián xiān shuāng xiù。
堪叹从来,误了词赋,进取才能,桂枝难勾。kān tàn cóng lái,wù le cí fù,jìn qǔ cái néng,guì zhī nán gōu。
纵得虚名,与平生相负。zòng dé xū míng,yǔ píng shēng xiāng fù。
缰锁尘埃,愿怀圭组,强剑眉低首。jiāng suǒ chén āi,yuàn huái guī zǔ,qiáng jiàn méi dī shǒu。
平地神仙,清凉世界,君曾知否。píng dì shén xiān,qīng liáng shì jiè,jūn céng zhī fǒu。

仲殊

北宋僧人、词人。字师利。安州(今湖北安陆)人。本姓张,名挥,仲殊为其法号。曾应进士科考试。生卒年不详。年轻时游荡不羁,几乎被妻子毒死,弃家为僧,先后寓居苏州承天寺、杭州宝月寺,因时常食蜜以解毒,人称蜜殊;或又用其俗名称他为僧挥。他与苏轼往来甚厚。徽宗崇宁年间自缢而死。 仲殊的作品>>

猜您喜欢

南柯子·忆旧

仲殊

十里青山远,潮平路带沙。shí lǐ qīng shān yuǎn,cháo píng lù dài shā。
数声啼鸟怨年华,又是凄凉时候在天涯。shù shēng tí niǎo yuàn nián huá,yòu shì qī liáng shí hòu zài tiān yá。
白露收残月,清风散晓霞。bái lù shōu cán yuè,qīng fēng sàn xiǎo xiá。
绿杨堤畔问荷花:记得年时沽酒那人家?lǜ yáng dī pàn wèn hé huā jì dé nián shí gū jiǔ nà rén jiā?

南歌子

仲殊

解舞清平乐,如今说向谁。jiě wǔ qīng píng lè,rú jīn shuō xiàng shuí。
红炉片雪上钳锤。hóng lú piàn xuě shàng qián chuí。
打就金毛狮子、也堪疑。dǎ jiù jīn máo shī zi yě kān yí。
木女明开眼,泥人暗皱眉。mù nǚ míng kāi yǎn,ní rén àn zhòu méi。
蟠桃已是着花迟。pán táo yǐ shì zhe huā chí。
不向春风一笑、待何时。bù xiàng chūn fēng yī xiào dài hé shí。

踏莎行

仲殊

浓润侵衣,暗香飘砌。nóng rùn qīn yī,àn xiāng piāo qì。
雨中花色添憔悴。yǔ zhōng huā sè tiān qiáo cuì。
凤鞋湿透立多时,不言不语厌厌地。fèng xié shī tòu lì duō shí,bù yán bù yǔ yàn yàn dì。
眉上新愁,手中文字。méi shàng xīn chóu,shǒu zhōng wén zì。
因何不倩鳞鸿寄。yīn hé bù qiàn lín hóng jì。
想伊只诉薄情人,官中谁管闲公事。xiǎng yī zhǐ sù báo qíng rén,guān zhōng shuí guǎn xián gōng shì。

金蕉叶

仲殊

丛霄逸韵祥烟渺。cóng xiāo yì yùn xiáng yān miǎo。
摇金翠、玲珑三岛。yáo jīn cuì líng lóng sān dǎo。
地控全吴,山横旧楚春来早。dì kòng quán wú,shān héng jiù chǔ chūn lái zǎo。
千里断云芳草。qiān lǐ duàn yún fāng cǎo。
六朝遗恨连江表。liù cháo yí hèn lián jiāng biǎo。
都分付、倚楼吟啸。dōu fēn fù yǐ lóu yín xiào。
铁瓮城头,一声画角吹残照。tiě wèng chéng tóu,yī shēng huà jiǎo chuī cán zhào。
带夜潮来到。dài yè cháo lái dào。

定风波·独登多景楼

仲殊

花戟云幡拥上方。huā jǐ yún fān yōng shàng fāng。
画帘风细度春香。huà lián fēng xì dù chūn xiāng。
银色界前多远景。yín sè jiè qián duō yuǎn jǐng。
人静。rén jìng。
铁城西面又斜阳。tiě chéng xī miàn yòu xié yáng。
山色入江流不尽,古今一梦莫思量。shān sè rù jiāng liú bù jǐn,gǔ jīn yī mèng mò sī liàng。
故里无家归去懒。gù lǐ wú jiā guī qù lǎn。
伤远。shāng yuǎn。
年华满眼多凄凉。nián huá mǎn yǎn duō qī liáng。

蝶恋花

仲殊

北固山前波浪远。běi gù shān qián bō làng yuǎn。
铁瓮城头,画角残声短。tiě wèng chéng tóu,huà jiǎo cán shēng duǎn。
促酒溅金催小宴。cù jiǔ jiàn jīn cuī xiǎo yàn。
灯摇蜡焰香风软。dēng yáo là yàn xiāng fēng ruǎn。
落日烟霞晴满眼。luò rì yān xiá qíng mǎn yǎn。
欲仗丹青,巧笔彤牙管。yù zhàng dān qīng,qiǎo bǐ tóng yá guǎn。
解写伊川山色浅。jiě xiě yī chuān shān sè qiǎn。
谁能画得江天晚。shuí néng huà dé jiāng tiān wǎn。

忆江南·其一瓮城

仲殊

南徐好,鼓角乱云中。nán xú hǎo,gǔ jiǎo luàn yún zhōng。
金地浮山星两点,铁城横锁瓮三重。jīn dì fú shān xīng liǎng diǎn,tiě chéng héng suǒ wèng sān zhòng。
开国旧夸雄。kāi guó jiù kuā xióng。
春过后,佳气荡晴空。chūn guò hòu,jiā qì dàng qíng kōng。
渌水画桥沽酒市,清江晚渡落花风。lù shuǐ huà qiáo gū jiǔ shì,qīng jiāng wǎn dù luò huā fēng。
千古夕阳红。qiān gǔ xī yáng hóng。

失调名

仲殊

潇潇暮雨,梨花寒食。xiāo xiāo mù yǔ,lí huā hán shí。

念奴娇

仲殊

水枫叶下,乍湖光清浅。shuǐ fēng yè xià,zhà hú guāng qīng qiǎn。
凉生商素。liáng shēng shāng sù。
西帝宸游罗翠盖,拥出三千宫女。xī dì chén yóu luó cuì gài,yōng chū sān qiān gōng nǚ。
绛采娇春,铅华掩昼,占断鸳鸯浦。jiàng cǎi jiāo chūn,qiān huá yǎn zhòu,zhàn duàn yuān yāng pǔ。
歌声摇曳,浣纱人在何处。gē shēng yáo yè,huàn shā rén zài hé chù。
别岸孤袅一枝,广寒宫殿,冷落栖愁苦。bié àn gū niǎo yī zhī,guǎng hán gōng diàn,lěng luò qī chóu kǔ。
雪艳冰肌羞淡泊,偷把胭脂匀注。xuě yàn bīng jī xiū dàn pō,tōu bǎ yān zhī yún zhù。
媚脸笼霞,芳心泣露,不肯为云雨。mèi liǎn lóng xiá,fāng xīn qì lù,bù kěn wèi yún yǔ。
金波影里,为谁长恁凝伫。jīn bō yǐng lǐ,wèi shuí zhǎng nèn níng zhù。

蓦山溪

仲殊

年芳已远,凉夏疏疏雨。nián fāng yǐ yuǎn,liáng xià shū shū yǔ。
菊占此时开,背佳期、清秋何处。jú zhàn cǐ shí kāi,bèi jiā qī qīng qiū hé chù。
滴成金豆,弹破栗文圆,临水槛,倚风亭,全胜东篱暮。dī chéng jīn dòu,dàn pò lì wén yuán,lín shuǐ kǎn,yǐ fēng tíng,quán shèng dōng lí mù。
茱萸未结,谁是多情侣。zhū yú wèi jié,shuí shì duō qíng lǚ。
菖叶与葵花,也相饶、也□羞妒。chāng yè yǔ kuí huā,yě xiāng ráo yě xiū dù。
主人着意,何必念登高,浮酒面,解烦襟,消尽当筵暑。zhǔ rén zhe yì,hé bì niàn dēng gāo,fú jiǔ miàn,jiě fán jīn,xiāo jǐn dāng yán shǔ。

减字木兰花

仲殊

青条绿叶。qīng tiáo lǜ yè。
结起蓬瀛连万叠。jié qǐ péng yíng lián wàn dié。
风引飘飘。fēng yǐn piāo piāo。
下有红波引六鳌。xià yǒu hóng bō yǐn liù áo。
五城烟敛。wǔ chéng yān liǎn。
剪碎彩云红点点。jiǎn suì cǎi yún hóng diǎn diǎn。
帖在山腰。tiē zài shān yāo。
旁有斑斑雪未消。páng yǒu bān bān xuě wèi xiāo。

浣溪沙

仲殊

楚客才华为发扬。chǔ kè cái huá wèi fā yáng。
深林着意不相忘。shēn lín zhe yì bù xiāng wàng。
梦成燕国正芬芳。mèng chéng yàn guó zhèng fēn fāng。
莫把品名闲议拟,且看青凤羽毛长。mò bǎ pǐn míng xián yì nǐ,qiě kàn qīng fèng yǔ máo zhǎng。
十分领取面前香。shí fēn lǐng qǔ miàn qián xiāng。

醉花阴

仲殊

轻红蔓引丝多少。qīng hóng màn yǐn sī duō shǎo。
剪青兰叶巧。jiǎn qīng lán yè qiǎo。
人向月中归,留下星钿,弹破真珠小。rén xiàng yuè zhōng guī,liú xià xīng diàn,dàn pò zhēn zhū xiǎo。
等闲不管春知道。děng xián bù guǎn chūn zhī dào。
多著绣帘围绕。duō zhù xiù lián wéi rào。
只恐被东风,偷得馀香,分付闲花草。zhǐ kǒng bèi dōng fēng,tōu dé yú xiāng,fēn fù xián huā cǎo。

西江月

仲殊

味过华林芳蒂,色兼阳井沈朱。wèi guò huá lín fāng dì,sè jiān yáng jǐng shěn zhū。
轻匀绛蜡裹团酥。qīng yún jiàng là guǒ tuán sū。
不比人间甘露。bù bǐ rén jiān gān lù。
神鼎十分火枣,龙盘三寸红珠。shén dǐng shí fēn huǒ zǎo,lóng pán sān cùn hóng zhū。
清含冰蜜洗云腴。qīng hán bīng mì xǐ yún yú。
只恐身轻飞去。zhǐ kǒng shēn qīng fēi qù。

玉楼春

仲殊

飞香漠漠帘帷暖。fēi xiāng mò mò lián wéi nuǎn。
一线水沈烟未断。yī xiàn shuǐ shěn yān wèi duàn。
红楼西畔小阑干,尽日倚阑人已远。hóng lóu xī pàn xiǎo lán gàn,jǐn rì yǐ lán rén yǐ yuǎn。
黄梅雨入芭蕉晚。huáng méi yǔ rù bā jiāo wǎn。
凤尾翠摇双叶短。fèng wěi cuì yáo shuāng yè duǎn。
旧年颜色旧年心,留到如今春不管。jiù nián yán sè jiù nián xīn,liú dào rú jīn chūn bù guǎn。
491234