古诗词

汉宫春·梅

晁冲之

潇洒江梅,向竹梢疏处,横两三枝。xiāo sǎ jiāng méi,xiàng zhú shāo shū chù,héng liǎng sān zhī。
东君也不爱惜,雪压霜欺。dōng jūn yě bù ài xī,xuě yā shuāng qī。
无情燕子,怕春寒、轻失花期。wú qíng yàn zi,pà chūn hán qīng shī huā qī。
惟是有,年年塞雁,归来曾见开时。wéi shì yǒu,nián nián sāi yàn,guī lái céng jiàn kāi shí。
清浅小溪如练,问玉堂何似,茅舍疏篱。qīng qiǎn xiǎo xī rú liàn,wèn yù táng hé shì,máo shě shū lí。
伤心故人去后,冷落新诗。shāng xīn gù rén qù hòu,lěng luò xīn shī。
微云淡月,对孤芳、分付他谁。wēi yún dàn yuè,duì gū fāng fēn fù tā shuí。
空自忆,清香未减,风流不在人知。kōng zì yì,qīng xiāng wèi jiǎn,fēng liú bù zài rén zhī。

晁冲之

晁冲之,宋代江西派诗人。生卒年不详。字叔用,早年字用道。济州巨野(今属山东)人。晁氏是北宋名门、文学世家。晁冲之的堂兄晁补之、晁说之、晁祯之都是当时有名的文学家。早年师从陈师道。绍圣(1094~1097)初,党争剧烈,兄弟辈多人遭谪贬放逐,他便在阳翟(今河南禹县)具茨山隐居,自号具茨。十多年后回到汴京,当权者欲加任用,拒不接受。终生不恋功名,授承务郎。他同吕本中为知交,来往密切。其子晁公武是《郡斋读书志》的作者。 晁冲之的作品>>

猜您喜欢

次二十一兄

晁冲之

清秋九日至,晚菊两三开。qīng qiū jiǔ rì zhì,wǎn jú liǎng sān kāi。
愁把他乡酒,思登故国台。chóu bǎ tā xiāng jiǔ,sī dēng gù guó tái。
赐怀朝士宠,诗想从臣才。cì huái cháo shì chǒng,shī xiǎng cóng chén cái。
向晚能无泪,飘飘雁影来。xiàng wǎn néng wú lèi,piāo piāo yàn yǐng lái。

问讯次九日韵

晁冲之

问讯西南戍,提封莫远开。wèn xùn xī nán shù,tí fēng mò yuǎn kāi。
休传通蜀道,端可弃轮台。xiū chuán tōng shǔ dào,duān kě qì lún tái。
拟上平戎策,惭无属国才。nǐ shàng píng róng cè,cán wú shǔ guó cái。
何须千里马,远自渥洼来。hé xū qiān lǐ mǎ,yuǎn zì wò wā lái。

别饰道二十弟

晁冲之

少傅三朝老,文章壮九州。shǎo fù sān cháo lǎo,wén zhāng zhuàng jiǔ zhōu。
赋诗资政殿,赐字太清楼。fù shī zī zhèng diàn,cì zì tài qīng lóu。
拔烛辞轩陛,簪花近冕旒。bá zhú cí xuān bì,zān huā jìn miǎn liú。
庆门吾老矣,华国汝能不。qìng mén wú lǎo yǐ,huá guó rǔ néng bù。

别息道士二十弟

晁冲之

中令有清德,风流二百年。zhōng lìng yǒu qīng dé,fēng liú èr bǎi nián。
举家惟食粥,绝口不言钱。jǔ jiā wéi shí zhōu,jué kǒu bù yán qián。
里闬容吾老,庭闱赖汝贤。lǐ hàn róng wú lǎo,tíng wéi lài rǔ xián。
陶丘过范蠡,莫泛五湖船。táo qiū guò fàn lí,mò fàn wǔ hú chuán。

行武涉田中

晁冲之

惯习儿童喜,从容父老欢。guàn xí ér tóng xǐ,cóng róng fù lǎo huān。
桔槔看俯仰,稼穑愧艰难。jú gāo kàn fǔ yǎng,jià sè kuì jiān nán。
荷叶生池岸,蒲萄落井干。hé yè shēng chí àn,pú táo luò jǐng gàn。
求田如得此,当为驻征鞍。qiú tián rú dé cǐ,dāng wèi zhù zhēng ān。

挽十六叔父朝散其二

晁冲之

翰墨传名教,公深有世风。hàn mò chuán míng jiào,gōng shēn yǒu shì fēng。
斯文今乃丧,吾道亦何穷。sī wén jīn nǎi sàng,wú dào yì hé qióng。
埋玉嗟何及,挥金乐未终。mái yù jiē hé jí,huī jīn lè wèi zhōng。
子孙知心盛,断狱有阴功。zi sūn zhī xīn shèng,duàn yù yǒu yīn gōng。

和虞道二十三弟

晁冲之

向别已复久,此怀谁与明。xiàng bié yǐ fù jiǔ,cǐ huái shuí yǔ míng。
书来慰吾意,诗重识君情。shū lái wèi wú yì,shī zhòng shí jūn qíng。
放鹤惜未到,飞鸿今尚横。fàng hè xī wèi dào,fēi hóng jīn shàng héng。
何由一随汝,端为薄浮名。hé yóu yī suí rǔ,duān wèi báo fú míng。

二十一兄

晁冲之

金盘满贮华清水,看浴兰芽玉雪容。jīn pán mǎn zhù huá qīng shuǐ,kàn yù lán yá yù xuě róng。
自是乃翁怀直道,还为健妇有家风。zì shì nǎi wēng huái zhí dào,hái wèi jiàn fù yǒu jiā fēng。
树从此日栽成后,酒到他年酿熟中。shù cóng cǐ rì zāi chéng hòu,jiǔ dào tā nián niàng shú zhōng。
剩买嫁资挥百万,不悉婚与贵人通。shèng mǎi jià zī huī bǎi wàn,bù xī hūn yǔ guì rén tōng。

和人游李文和园

晁冲之

北李园池推甲第,西冈人物复诸生。běi lǐ yuán chí tuī jiǎ dì,xī gāng rén wù fù zhū shēng。
乘鸾此地回缑岭,走马何人出大明。chéng luán cǐ dì huí gōu lǐng,zǒu mǎ hé rén chū dà míng。
六月火云无复暑,百年水木有馀清。liù yuè huǒ yún wú fù shǔ,bǎi nián shuǐ mù yǒu yú qīng。
敢陪宾客追前辈,知子能诗近得声。gǎn péi bīn kè zhuī qián bèi,zhī zi néng shī jìn dé shēng。

伤心

晁冲之

沙路朱轓想驭轩,伤心岁月似星奔。shā lù zhū fān xiǎng yù xuān,shāng xīn suì yuè shì xīng bēn。
平泉有墅空流水,绿野无人但绕垣。píng quán yǒu shù kōng liú shuǐ,lǜ yě wú rén dàn rào yuán。
九老画图传盛事,四朝书史载殊恩。jiǔ lǎo huà tú chuán shèng shì,sì cháo shū shǐ zài shū ēn。
如何圬者持镘过,已向比邻问子孙。rú hé wū zhě chí màn guò,yǐ xiàng bǐ lín wèn zi sūn。

怡怡轩赠王次翁

晁冲之

先生骨老劲如松,柴米辛勤只自供。xiān shēng gǔ lǎo jìn rú sōng,chái mǐ xīn qín zhǐ zì gōng。
每笑燃萁何太急,应怜舂粟不相容。měi xiào rán qí hé tài jí,yīng lián chōng sù bù xiāng róng。
虽能有弟同斯乐,忍使在儿继此踪。suī néng yǒu dì tóng sī lè,rěn shǐ zài ér jì cǐ zōng。
已约伯兄同卜筑,连墙投老愿相从。yǐ yuē bó xiōng tóng bo zhù,lián qiáng tóu lǎo yuàn xiāng cóng。

赠山人沈广汉

晁冲之

禅房白几静无尘,野服黄冠意甚真。chán fáng bái jǐ jìng wú chén,yě fú huáng guān yì shén zhēn。
避世全生深得策,闭门谢客亦高人。bì shì quán shēng shēn dé cè,bì mén xiè kè yì gāo rén。
忍情断酒非关病,随意收书不计贫。rěn qíng duàn jiǔ fēi guān bìng,suí yì shōu shū bù jì pín。
近约嵩阳陈叔易,趁移丹灶过残春。jìn yuē sōng yáng chén shū yì,chèn yí dān zào guò cán chūn。

敦素有以书局处之者作诗迎之

晁冲之

君王侧席访词臣,万里江湖贺季真。jūn wáng cè xí fǎng cí chén,wàn lǐ jiāng hú hè jì zhēn。
翰苑向来非此老,道山何处得斯人。hàn yuàn xiàng lái fēi cǐ lǎo,dào shān hé chù dé sī rén。
朝回金马门前晓,宴罢铜驼陌上春。cháo huí jīn mǎ mén qián xiǎo,yàn bà tóng tuó mò shàng chūn。
底事年年最如意,春风还试彩衣新。dǐ shì nián nián zuì rú yì,chūn fēng hái shì cǎi yī xīn。

客有驽马不肯借诗诮之

晁冲之

胡儿少欲立奇功,贵买西宛玉面骢。hú ér shǎo yù lì qí gōng,guì mǎi xī wǎn yù miàn cōng。
金躞蹀微鸣蹑影,锦连钱不动追风。jīn xiè dié wēi míng niè yǐng,jǐn lián qián bù dòng zhuī fēng。
庭槐洗立清阴下,沙路调行返照中。tíng huái xǐ lì qīng yīn xià,shā lù diào xíng fǎn zhào zhōng。
出郭借人乘岂肯,自夸骑入大明宫。chū guō jiè rén chéng qǐ kěn,zì kuā qí rù dà míng gōng。

自然诗

晁冲之

先生手不废经营,白屋凭虚结此亭。xiān shēng shǒu bù fèi jīng yíng,bái wū píng xū jié cǐ tíng。
燕夌兔丝侵密坐,南箕北斗挂疏棂。yàn líng tù sī qīn mì zuò,nán jī běi dòu guà shū líng。
青松夹日交倾盖,翠柏分风倚列屏。qīng sōng jiā rì jiāo qīng gài,cuì bǎi fēn fēng yǐ liè píng。
莫道君家无长物,案头灯火有流萤。mò dào jūn jiā wú zhǎng wù,àn tóu dēng huǒ yǒu liú yíng。
1231234567»