古诗词

汉宫春·梅

晁冲之

潇洒江梅,向竹梢疏处,横两三枝。xiāo sǎ jiāng méi,xiàng zhú shāo shū chù,héng liǎng sān zhī。
东君也不爱惜,雪压霜欺。dōng jūn yě bù ài xī,xuě yā shuāng qī。
无情燕子,怕春寒、轻失花期。wú qíng yàn zi,pà chūn hán qīng shī huā qī。
惟是有,年年塞雁,归来曾见开时。wéi shì yǒu,nián nián sāi yàn,guī lái céng jiàn kāi shí。
清浅小溪如练,问玉堂何似,茅舍疏篱。qīng qiǎn xiǎo xī rú liàn,wèn yù táng hé shì,máo shě shū lí。
伤心故人去后,冷落新诗。shāng xīn gù rén qù hòu,lěng luò xīn shī。
微云淡月,对孤芳、分付他谁。wēi yún dàn yuè,duì gū fāng fēn fù tā shuí。
空自忆,清香未减,风流不在人知。kōng zì yì,qīng xiāng wèi jiǎn,fēng liú bù zài rén zhī。

晁冲之

晁冲之,宋代江西派诗人。生卒年不详。字叔用,早年字用道。济州巨野(今属山东)人。晁氏是北宋名门、文学世家。晁冲之的堂兄晁补之、晁说之、晁祯之都是当时有名的文学家。早年师从陈师道。绍圣(1094~1097)初,党争剧烈,兄弟辈多人遭谪贬放逐,他便在阳翟(今河南禹县)具茨山隐居,自号具茨。十多年后回到汴京,当权者欲加任用,拒不接受。终生不恋功名,授承务郎。他同吕本中为知交,来往密切。其子晁公武是《郡斋读书志》的作者。 晁冲之的作品>>

猜您喜欢

送惠纯上人游闽

晁冲之

蚤听闽人说土风,此身尝欲到闽中。zǎo tīng mǐn rén shuō tǔ fēng,cǐ shēn cháng yù dào mǐn zhōng。
春沟水动茶花白,夏谷云生荔子红。chūn gōu shuǐ dòng chá huā bái,xià gǔ yún shēng lì zi hóng。
襟带九江山不断,梯航百粤海相通。jīn dài jiǔ jiāng shān bù duàn,tī háng bǎi yuè hǎi xiāng tōng。
北窗夜展图经看,手自题书寄远公。běi chuāng yè zhǎn tú jīng kàn,shǒu zì tí shū jì yuǎn gōng。

次韵集津兄怀嵩少示王立之

晁冲之

早闻三十六峰前,愿寄茅茨一涧边。zǎo wén sān shí liù fēng qián,yuàn jì máo cí yī jiàn biān。
谷转马蹄山缭绕,嵓开虎口树婵娟。gǔ zhuǎn mǎ tí shān liáo rào,yán kāi hǔ kǒu shù chán juān。
阳坡日暖宜瓜地,阴岭天寒熟芋田。yáng pō rì nuǎn yí guā dì,yīn lǐng tiān hán shú yù tián。
便好与公相隐去,不宜相对尚茫然。biàn hǎo yǔ gōng xiāng yǐn qù,bù yí xiāng duì shàng máng rán。

次二十一兄

晁冲之

忆在长安最少年,酒酣到处一欣然。yì zài zhǎng ān zuì shǎo nián,jiǔ hān dào chù yī xīn rán。
猎回汉苑秋高夜,饮罢秦台雪作天。liè huí hàn yuàn qiū gāo yè,yǐn bà qín tái xuě zuò tiān。
不拟伊优陪殿下,相随于蔿过楼前。bù nǐ yī yōu péi diàn xià,xiāng suí yú wěi guò lóu qián。
如今白发山城里,宴坐观空习断缘。rú jīn bái fā shān chéng lǐ,yàn zuò guān kōng xí duàn yuán。

和江子我竹夫人

晁冲之

黄藤白簟倦呼卢,高卧南窗示楷模。huáng téng bái diàn juàn hū lú,gāo wò nán chuāng shì kǎi mó。
郭芍药情元最密,郑樱桃迹近相疏。guō sháo yào qíng yuán zuì mì,zhèng yīng táo jì jìn xiāng shū。
下帷度日甘同梦,隐几终年得异书。xià wéi dù rì gān tóng mèng,yǐn jǐ zhōng nián dé yì shū。
晚向禅房陪杖屦,清秋霜霰意何如。wǎn xiàng chán fáng péi zhàng jù,qīng qiū shuāng xiàn yì hé rú。

别昭德弟怆然伤怀

晁冲之

吾庐去汝到何期,四十年间此别离。wú lú qù rǔ dào hé qī,sì shí nián jiān cǐ bié lí。
合抱树元从旧种,几丛菊始自新移。hé bào shù yuán cóng jiù zhǒng,jǐ cóng jú shǐ zì xīn yí。
老无兄弟飘零日,远有公卿旷绝时。lǎo wú xiōng dì piāo líng rì,yuǎn yǒu gōng qīng kuàng jué shí。
努力不思勤负米,欲求三径可从谁。nǔ lì bù sī qín fù mǐ,yù qiú sān jìng kě cóng shuí。

别饰道二十弟

晁冲之

飘零南北一衰门,知是澶渊五世孙。piāo líng nán běi yī shuāi mén,zhī shì chán yuān wǔ shì sūn。
嗟我独无兄弟在,怜君尚有典型存。jiē wǒ dú wú xiōng dì zài,lián jūn shàng yǒu diǎn xíng cún。
老身素苦贫常瘦,病目仍缘哭转昏。lǎo shēn sù kǔ pín cháng shòu,bìng mù réng yuán kū zhuǎn hūn。
他日汝归驰驷马,访吾肯过浣花村。tā rì rǔ guī chí sì mǎ,fǎng wú kěn guò huàn huā cūn。

和叶甥少蕴内翰重开西湖见寄二首

晁冲之

使君重凿西湖罢,也复封诗寄我来。shǐ jūn zhòng záo xī hú bà,yě fù fēng shī jì wǒ lái。
洲上新题花岛处,苑中旧体柏梁台。zhōu shàng xīn tí huā dǎo chù,yuàn zhōng jiù tǐ bǎi liáng tái。
风烟直觉钟山近,鱼鸟浑疑涧水开。fēng yān zhí jué zhōng shān jìn,yú niǎo hún yí jiàn shuǐ kāi。
挥翰玉堂还有日,行春停骑且留杯。huī hàn yù táng hái yǒu rì,xíng chūn tíng qí qiě liú bēi。

和叶甥少蕴内翰重开西湖见寄二首

晁冲之

一麾偃蹇江湖去,五马侵寻观阙来。yī huī yǎn jiǎn jiāng hú qù,wǔ mǎ qīn xún guān quē lái。
就日金波通汉苑,望云玉涧断苏台。jiù rì jīn bō tōng hàn yuàn,wàng yún yù jiàn duàn sū tái。
自迎楫立看时渡,手种花行到处开。zì yíng jí lì kàn shí dù,shǒu zhǒng huā xíng dào chù kāi。
笑语风流韩别驾,莫令鹦鹉诉馀杯。xiào yǔ fēng liú hán bié jià,mò lìng yīng wǔ sù yú bēi。

和寄叶甥少蕴内翰见招

晁冲之

翰林赫奕今如此,莫道人惟旧雨来。hàn lín hè yì jīn rú cǐ,mò dào rén wéi jiù yǔ lái。
庞老终身远州府,刘郎何面向春台。páng lǎo zhōng shēn yuǎn zhōu fǔ,liú láng hé miàn xiàng chūn tái。
园宜杏子非时结,溪阔梅花过日开。yuán yí xìng zi fēi shí jié,xī kuò méi huā guò rì kāi。
两地声闻无百里,相望一覆手中杯。liǎng dì shēng wén wú bǎi lǐ,xiāng wàng yī fù shǒu zhōng bēi。

次韵再答少蕴知府甥和四兄

晁冲之

锦袍昔是诗成得,别墅今非棋赌来。jǐn páo xī shì shī chéng dé,bié shù jīn fēi qí dǔ lái。
山蔚蓝光交抱舍,水桃花色合围台。shān wèi lán guāng jiāo bào shě,shuǐ táo huā sè hé wéi tái。
通人竹坞深深入,谢客松扉远远开。tōng rén zhú wù shēn shēn rù,xiè kè sōng fēi yuǎn yuǎn kāi。
定与西湖争胜负,只应惟欠使君杯。dìng yǔ xī hú zhēng shèng fù,zhǐ yīng wéi qiàn shǐ jūn bēi。

次韵再答少蕴知府甥和四兄

晁冲之

尘埃自与青云断,岁月谁令白发来。chén āi zì yǔ qīng yún duàn,suì yuè shuí lìng bái fā lái。
数口无归关外客,一春多病几登台。shù kǒu wú guī guān wài kè,yī chūn duō bìng jǐ dēng tái。
常闲水上鸥从远,只老笼中鹤任开。cháng xián shuǐ shàng ōu cóng yuǎn,zhǐ lǎo lóng zhōng hè rèn kāi。
日日避愁无处脱,直须到手不停杯。rì rì bì chóu wú chù tuō,zhí xū dào shǒu bù tíng bēi。

复和少蕴内翰甥兼谢伯蕴通判兄再赠

晁冲之

西湖波浪还佳色,风物悲人老可惊。xī hú bō làng hái jiā sè,fēng wù bēi rén lǎo kě jīng。
游接竹林公对叔,梦迷春色我思兄。yóu jiē zhú lín gōng duì shū,mèng mí chūn sè wǒ sī xiōng。
酒沽鹦鹉杯行尽,诗傍蟾蜍研立成。jiǔ gū yīng wǔ bēi xíng jǐn,shī bàng chán chú yán lì chéng。
壮思不逢韩吏部,高名谁伴谢宣城。zhuàng sī bù féng hán lì bù,gāo míng shuí bàn xiè xuān chéng。

复用韵

晁冲之

史奏德星今复聚,乡评月旦昔何惊。shǐ zòu dé xīng jīn fù jù,xiāng píng yuè dàn xī hé jīng。
颍川人望须公守,荀氏家声付此兄。yǐng chuān rén wàng xū gōng shǒu,xún shì jiā shēng fù cǐ xiōng。
湖影龟鱼同聚散,棠阴燕雀半生成。hú yǐng guī yú tóng jù sàn,táng yīn yàn què bàn shēng chéng。
若为修禊无丝竹,古调新诗唱渭城。ruò wèi xiū xì wú sī zhú,gǔ diào xīn shī chàng wèi chéng。

留别江子之

晁冲之

尽室飘零去上都,试于溱洧卜幽居。jǐn shì piāo líng qù shàng dōu,shì yú qín wěi bo yōu jū。
不从刺史求彭泽,敢向君王乞镜湖。bù cóng cì shǐ qiú péng zé,gǎn xiàng jūn wáng qǐ jìng hú。
平日甚豪今潦倒,少年最乐晚崎岖。píng rì shén háo jīn lǎo dào,shǎo nián zuì lè wǎn qí qū。
故人鼎贵甘相绝,别后君须寄一书。gù rén dǐng guì gān xiāng jué,bié hòu jūn xū jì yī shū。

都下追感往昔因成二首

晁冲之

少年使酒走京华,纵步曾游小小家。shǎo nián shǐ jiǔ zǒu jīng huá,zòng bù céng yóu xiǎo xiǎo jiā。
看舞霓裳羽衣曲,听歌玉树后庭花。kàn wǔ ní shang yǔ yī qū,tīng gē yù shù hòu tíng huā。
门侵杨柳垂珠箔,窗对樱桃卷碧纱。mén qīn yáng liǔ chuí zhū bó,chuāng duì yīng táo juǎn bì shā。
坐客半惊随逝水,主人星散落天涯。zuò kè bàn jīng suí shì shuǐ,zhǔ rén xīng sàn luò tiān yá。
1231234567»