古诗词

寄题杭州通判胡学士官居诗四首凤咮堂

文同

月为太阴精,石亦月之类。yuè wèi tài yīn jīng,shí yì yuè zhī lèi。
月常寄孕于石中,事理如此何足异。yuè cháng jì yùn yú shí zhōng,shì lǐ rú cǐ hé zú yì。
天地始分判,日月各一物。tiān dì shǐ fēn pàn,rì yuè gè yī wù。
既名物乃入形器,安有形器不消没。jì míng wù nǎi rù xíng qì,ān yǒu xíng qì bù xiāo méi。
况此日与月,晓夜东西走。kuàng cǐ rì yǔ yuè,xiǎo yè dōng xī zǒu。
珠流璧转无暂停,岂与天地同长久。zhū liú bì zhuǎn wú zàn tíng,qǐ yǔ tiān dì tóng zhǎng jiǔ。
其为劳苦世共知,惟是月有生死时。qí wèi láo kǔ shì gòng zhī,wéi shì yuè yǒu shēng sǐ shí。
既然须常换新者,人但不见神所为。jì rán xū cháng huàn xīn zhě,rén dàn bù jiàn shén suǒ wèi。
日须天上生,月必地中产。rì xū tiān shàng shēng,yuè bì dì zhōng chǎn。
君不见虢州朱阳县之山谷间,才成未就知何限。jūn bù jiàn guó zhōu zhū yáng xiàn zhī shān gǔ jiān,cái chéng wèi jiù zhī hé xiàn。
石有不才者,往往其卵毈。shí yǒu bù cái zhě,wǎng wǎng qí luǎn duàn。
灵媪弃置不复惜,任人取去为珍玩。líng ǎo qì zhì bù fù xī,rèn rén qǔ qù wèi zhēn wán。
佳者留之待天取,藏满库楼千万许。jiā zhě liú zhī dài tiān qǔ,cáng mǎn kù lóu qiān wàn xǔ。
彦瞻博物天下称更无,定不以予之说为寱语。yàn zhān bó wù tiān xià chēng gèng wú,dìng bù yǐ yǔ zhī shuō wèi yì yǔ。
予恐世人不知嵩丘岩洞中,中有八万二千修月户。yǔ kǒng shì rén bù zhī sōng qiū yán dòng zhōng,zhōng yǒu bā wàn èr qiān xiū yuè hù。
其人所食尽玉屑,昔有王生见之满襆提斤斧。qí rén suǒ shí jǐn yù xiè,xī yǒu wáng shēng jiàn zhī mǎn fú tí jīn fǔ。
应是当年灵鹫山,直自天竺飞落西湖前。yīng shì dāng nián líng jiù shān,zhí zì tiān zhú fēi luò xī hú qián。
其上有石妊月月已满,此人朅来就彼剜剔归上天。qí shàng yǒu shí rèn yuè yuè yǐ mǎn,cǐ rén qiè lái jiù bǐ wān tī guī shàng tiān。
所以此石拆?不复合,至今神胞所附之处其痕圆。suǒ yǐ cǐ shí chāi bù fù hé,zhì jīn shén bāo suǒ fù zhī chù qí hén yuán。
抛掷道傍凡几岁,风刷雨淋尘土秽。pāo zhì dào bàng fán jǐ suì,fēng shuā yǔ lín chén tǔ huì。
子平一见初动心,辇致东斋自摩洗。zi píng yī jiàn chū dòng xīn,niǎn zhì dōng zhāi zì mó xǐ。
更选他山相拥列,就中独尔一峰最奇绝。gèng xuǎn tā shān xiāng yōng liè,jiù zhōng dú ěr yī fēng zuì qí jué。
每至瑶魄流光下照时,玉柱横攲无少缺。měi zhì yáo pò liú guāng xià zhào shí,yù zhù héng qī wú shǎo quē。
子平谓我同所嗜,万里书之特相寄。zi píng wèi wǒ tóng suǒ shì,wàn lǐ shū zhī tè xiāng jì。
邀我为诗我岂能,窗前累日临空纸。yāo wǒ wèi shī wǒ qǐ néng,chuāng qián lèi rì lín kōng zhǐ。
遥想岩前宝穴通,玉蟾从此去无踪。yáo xiǎng yán qián bǎo xué tōng,yù chán cóng cǐ qù wú zōng。
请君为我细书字于侧,名为月母峰。qǐng jūn wèi wǒ xì shū zì yú cè,míng wèi yuè mǔ fēng。
文同

文同

文同(1018~1079年),字与可,号笑笑居士、笑笑先生,人称石室先生。北宋梓州梓潼郡永泰县(今属四川绵阳市盐亭县)人。著名画家、诗人。宋仁宗皇祐元年(1049年)进士,迁太常博士、集贤校理,历官邛州、大邑、陵州、洋州(今陕西洋县)等知州或知县。元丰初年,文同赴湖州(今浙江吴兴)就任,世人称文湖州。元丰二年(1079)正月二十日,文同在陈州(今河南省淮阳县)病逝,未到任而卒,享年61岁。他与苏轼是表兄弟,以学名世,擅诗文书画,深为文彦博、司马光等人赞许,尤受其从表弟苏轼敬重。 文同的作品>>

猜您喜欢

郡斋水阁闲书翡翠

文同

见诸长喙须避,得少纤鳞便飞。jiàn zhū zhǎng huì xū bì,dé shǎo xiān lín biàn fēi。
为报休来近岸,有人爱汝毛衣。wèi bào xiū lái jìn àn,yǒu rén ài rǔ máo yī。

郡斋水阁闲书朱槿

文同

含露方矜杳袅,摇风旋见离披。hán lù fāng jīn yǎo niǎo,yáo fēng xuán jiàn lí pī。
湖上先生笑汝,朝开暮落何为。hú shàng xiān shēng xiào rǔ,cháo kāi mù luò hé wèi。

自君之出矣

文同

自君之出矣,吊影度晨夕。zì jūn zhī chū yǐ,diào yǐng dù chén xī。
中门一步地,未省有行迹。zhōng mén yī bù dì,wèi shěng yǒu xíng jì。
闺闱足仪检,常恐犯绳尺。guī wéi zú yí jiǎn,cháng kǒng fàn shéng chǐ。
欲寄锦字书,知谁者云的。yù jì jǐn zì shū,zhī shuí zhě yún de。

乌生八九子

文同

南山有乌鸟,生子层崖巅。nán shān yǒu wū niǎo,shēng zi céng yá diān。
戢戢新羽成,相将弄晴烟。jí jí xīn yǔ chéng,xiāng jiāng nòng qíng yān。
朝饥集垄上,暮渴来岩前。cháo jī jí lǒng shàng,mù kě lái yán qián。
托居深林中,自足终尔年。tuō jū shēn lín zhōng,zì zú zhōng ěr nián。
胡为去所依,无乃甘叶捐。hú wèi qù suǒ yī,wú nǎi gān yè juān。
却爱庭树好,群飞投碧圆。què ài tíng shù hǎo,qún fēi tóu bì yuán。
高枝踏未稳,身已随潜弦。gāo zhī tà wèi wěn,shēn yǐ suí qián xián。
因知万物理,主者持默权。yīn zhī wàn wù lǐ,zhǔ zhě chí mò quán。
凡云爱此命,生死期已然。fán yún ài cǐ mìng,shēng sǐ qī yǐ rán。
出入既有定,何叹于后先。chū rù jì yǒu dìng,hé tàn yú hòu xiān。

苦寒行

文同

上太行兮高盘盘,日将暮兮岁已阑。shàng tài xíng xī gāo pán pán,rì jiāng mù xī suì yǐ lán。
入谷口兮出林端,风惨惨兮吹骨寒。rù gǔ kǒu xī chū lín duān,fēng cǎn cǎn xī chuī gǔ hán。
冰霜结兮玉巑岏,光上照兮天色乾。bīng shuāng jié xī yù cuán wán,guāng shàng zhào xī tiān sè qián。
纷横委兮草树残,黯慄烈兮烟云?。fēn héng wěi xī cǎo shù cán,àn lì liè xī yān yún mán。
仆足皲兮马蹄抏,望所舍兮摧心肝。pū zú jūn xī mǎ tí wán,wàng suǒ shě xī cuī xīn gān。
囊立空兮衣且单,嗟道途兮胡艰难。náng lì kōng xī yī qiě dān,jiē dào tú xī hú jiān nán。

巫山高

文同

巫山高,高凝烟,十二碧簪寒插天。wū shān gāo,gāo níng yān,shí èr bì zān hán chā tiān。
危岩绝壁已飞动,况复下压万丈之苍渊。wēi yán jué bì yǐ fēi dòng,kuàng fù xià yā wàn zhàng zhī cāng yuān。
波冲浪激作深井,虎眼彻底时一漩。bō chōng làng jī zuò shēn jǐng,hǔ yǎn chè dǐ shí yī xuán。
长风澒涌发滟滪,恶色怒势因谁然。zhǎng fēng hòng yǒng fā yàn yù,è sè nù shì yīn shuí rán。
我欲截中流,虹梁莫得施?蜷。wǒ yù jié zhōng liú,hóng liáng mò dé shī lián quán。
东西相远望不到,两目欲断心将穿。dōng xī xiāng yuǎn wàng bù dào,liǎng mù yù duàn xīn jiāng chuān。
回看高唐庙下洒灵雨,遣我归意常翩翩。huí kàn gāo táng miào xià sǎ líng yǔ,qiǎn wǒ guī yì cháng piān piān。

白头吟

文同

忆昔宴华堂,金徽导幽意。yì xī yàn huá táng,jīn huī dǎo yōu yì。
虽知取名贱,越礼奉君子。suī zhī qǔ míng jiàn,yuè lǐ fèng jūn zi。
相期本同穴,谁复耻犊鼻。xiāng qī běn tóng xué,shuí fù chǐ dú bí。
一见茂陵人,烟霄与泥滓。yī jiàn mào líng rén,yān xiāo yǔ ní zǐ。
愿言保新爱,妾以甘自弃。yuàn yán bǎo xīn ài,qiè yǐ gān zì qì。
恩义薄所终,多生于富贵。ēn yì báo suǒ zhōng,duō shēng yú fù guì。

芳树

文同

庭前有芳树,秾阴满轩碧。tíng qián yǒu fāng shù,nóng yīn mǎn xuān bì。
莫惜更携酒,醉此青春色。mò xī gèng xié jiǔ,zuì cǐ qīng chūn sè。
朝来见鶗鴂,飞鸣绕其侧。cháo lái jiàn tí jué,fēi míng rào qí cè。
光景不可留,徒遣君叹息。guāng jǐng bù kě liú,tú qiǎn jūn tàn xī。

长安道

文同

长安道,隋唐宫殿生秋草。zhǎng ān dào,suí táng gōng diàn shēng qiū cǎo。
若使皆知嗣业难,争得行人望中老。ruò shǐ jiē zhī sì yè nán,zhēng dé xíng rén wàng zhōng lǎo。

新晴山月

文同

高松漏疏月,落影如画地。gāo sōng lòu shū yuè,luò yǐng rú huà dì。
徘徊爱其下,夜久不能寐。pái huái ài qí xià,yè jiǔ bù néng mèi。
怯风池荷卷,病雨山果坠。qiè fēng chí hé juǎn,bìng yǔ shān guǒ zhuì。
谁伴予苦吟,满林啼络纬。shuí bàn yǔ kǔ yín,mǎn lín tí luò wěi。