古诗词

寄题杭州通判胡学士官居诗四首凤咮堂

文同

月为太阴精,石亦月之类。yuè wèi tài yīn jīng,shí yì yuè zhī lèi。
月常寄孕于石中,事理如此何足异。yuè cháng jì yùn yú shí zhōng,shì lǐ rú cǐ hé zú yì。
天地始分判,日月各一物。tiān dì shǐ fēn pàn,rì yuè gè yī wù。
既名物乃入形器,安有形器不消没。jì míng wù nǎi rù xíng qì,ān yǒu xíng qì bù xiāo méi。
况此日与月,晓夜东西走。kuàng cǐ rì yǔ yuè,xiǎo yè dōng xī zǒu。
珠流璧转无暂停,岂与天地同长久。zhū liú bì zhuǎn wú zàn tíng,qǐ yǔ tiān dì tóng zhǎng jiǔ。
其为劳苦世共知,惟是月有生死时。qí wèi láo kǔ shì gòng zhī,wéi shì yuè yǒu shēng sǐ shí。
既然须常换新者,人但不见神所为。jì rán xū cháng huàn xīn zhě,rén dàn bù jiàn shén suǒ wèi。
日须天上生,月必地中产。rì xū tiān shàng shēng,yuè bì dì zhōng chǎn。
君不见虢州朱阳县之山谷间,才成未就知何限。jūn bù jiàn guó zhōu zhū yáng xiàn zhī shān gǔ jiān,cái chéng wèi jiù zhī hé xiàn。
石有不才者,往往其卵毈。shí yǒu bù cái zhě,wǎng wǎng qí luǎn duàn。
灵媪弃置不复惜,任人取去为珍玩。líng ǎo qì zhì bù fù xī,rèn rén qǔ qù wèi zhēn wán。
佳者留之待天取,藏满库楼千万许。jiā zhě liú zhī dài tiān qǔ,cáng mǎn kù lóu qiān wàn xǔ。
彦瞻博物天下称更无,定不以予之说为寱语。yàn zhān bó wù tiān xià chēng gèng wú,dìng bù yǐ yǔ zhī shuō wèi yì yǔ。
予恐世人不知嵩丘岩洞中,中有八万二千修月户。yǔ kǒng shì rén bù zhī sōng qiū yán dòng zhōng,zhōng yǒu bā wàn èr qiān xiū yuè hù。
其人所食尽玉屑,昔有王生见之满襆提斤斧。qí rén suǒ shí jǐn yù xiè,xī yǒu wáng shēng jiàn zhī mǎn fú tí jīn fǔ。
应是当年灵鹫山,直自天竺飞落西湖前。yīng shì dāng nián líng jiù shān,zhí zì tiān zhú fēi luò xī hú qián。
其上有石妊月月已满,此人朅来就彼剜剔归上天。qí shàng yǒu shí rèn yuè yuè yǐ mǎn,cǐ rén qiè lái jiù bǐ wān tī guī shàng tiān。
所以此石拆?不复合,至今神胞所附之处其痕圆。suǒ yǐ cǐ shí chāi bù fù hé,zhì jīn shén bāo suǒ fù zhī chù qí hén yuán。
抛掷道傍凡几岁,风刷雨淋尘土秽。pāo zhì dào bàng fán jǐ suì,fēng shuā yǔ lín chén tǔ huì。
子平一见初动心,辇致东斋自摩洗。zi píng yī jiàn chū dòng xīn,niǎn zhì dōng zhāi zì mó xǐ。
更选他山相拥列,就中独尔一峰最奇绝。gèng xuǎn tā shān xiāng yōng liè,jiù zhōng dú ěr yī fēng zuì qí jué。
每至瑶魄流光下照时,玉柱横攲无少缺。měi zhì yáo pò liú guāng xià zhào shí,yù zhù héng qī wú shǎo quē。
子平谓我同所嗜,万里书之特相寄。zi píng wèi wǒ tóng suǒ shì,wàn lǐ shū zhī tè xiāng jì。
邀我为诗我岂能,窗前累日临空纸。yāo wǒ wèi shī wǒ qǐ néng,chuāng qián lèi rì lín kōng zhǐ。
遥想岩前宝穴通,玉蟾从此去无踪。yáo xiǎng yán qián bǎo xué tōng,yù chán cóng cǐ qù wú zōng。
请君为我细书字于侧,名为月母峰。qǐng jūn wèi wǒ xì shū zì yú cè,míng wèi yuè mǔ fēng。
文同

文同

文同(1018~1079年),字与可,号笑笑居士、笑笑先生,人称石室先生。北宋梓州梓潼郡永泰县(今属四川绵阳市盐亭县)人。著名画家、诗人。宋仁宗皇祐元年(1049年)进士,迁太常博士、集贤校理,历官邛州、大邑、陵州、洋州(今陕西洋县)等知州或知县。元丰初年,文同赴湖州(今浙江吴兴)就任,世人称文湖州。元丰二年(1079)正月二十日,文同在陈州(今河南省淮阳县)病逝,未到任而卒,享年61岁。他与苏轼是表兄弟,以学名世,擅诗文书画,深为文彦博、司马光等人赞许,尤受其从表弟苏轼敬重。 文同的作品>>

猜您喜欢

柳枝

文同

墙宇周回院落深,日光风色净阴阴。qiáng yǔ zhōu huí yuàn luò shēn,rì guāng fēng sè jìng yīn yīn。
柔条一似孙荆玉,帖地反腰衔宝簪。róu tiáo yī shì sūn jīng yù,tiē dì fǎn yāo xián bǎo zān。

和仲蒙夜坐

文同

宿鸟惊飞断雁号,独凭幽几静尘劳。sù niǎo jīng fēi duàn yàn hào,dú píng yōu jǐ jìng chén láo。
风鸣北户霜威重,云压南山雪意高。fēng míng běi hù shuāng wēi zhòng,yún yā nán shān xuě yì gāo。
少睡始知茶效力,大寒须遣酒争豪。shǎo shuì shǐ zhī chá xiào lì,dà hán xū qiǎn jiǔ zhēng háo。
砚冰已合灯花老,犹对群书拥敝袍。yàn bīng yǐ hé dēng huā lǎo,yóu duì qún shū yōng bì páo。

刘生

文同

历古推任侠,彼刘生者何。lì gǔ tuī rèn xiá,bǐ liú shēng zhě hé。
提槌击朱亥,引剑刺荆轲。tí chuí jī zhū hài,yǐn jiàn cì jīng kē。
饮肆扶头出,歌楼掉臂过。yǐn sì fú tóu chū,gē lóu diào bì guò。
无人继义勇,关陇气消磨。wú rén jì yì yǒng,guān lǒng qì xiāo mó。

紫骝马

文同

翩翩紫骝马,烂烂黄金鞍。piān piān zǐ liú mǎ,làn làn huáng jīn ān。
流水四蹄急,飞星双目寒。liú shuǐ sì tí jí,fēi xīng shuāng mù hán。
拥头青玉釳,蔽臆彩丝鞶。yōng tóu qīng yù xì,bì yì cǎi sī pán。
谁取交州鼓,摸将骨去看。shuí qǔ jiāo zhōu gǔ,mō jiāng gǔ qù kàn。

东谷茅斋

文同

野径转深密,静无车马痕。yě jìng zhuǎn shēn mì,jìng wú chē mǎ hén。
松花金粉堕,苔叶翠茸翻。sōng huā jīn fěn duò,tái yè cuì rōng fān。
虫鸟春音杂,烟云晚色昏。chóng niǎo chūn yīn zá,yān yún wǎn sè hūn。
俗尘何处入,长是掩溪门。sú chén hé chù rù,zhǎng shì yǎn xī mén。

田舍

文同

园林晓气清,篱巷夕阳明。yuán lín xiǎo qì qīng,lí xiàng xī yáng míng。
石窦闻寒碓,烟坡见晚耕。shí dòu wén hán duì,yān pō jiàn wǎn gēng。
豚蹄供祷赛,龟壳问阴晴。tún tí gōng dǎo sài,guī ké wèn yīn qíng。
欲识丰年乐,一村鸡犬声。yù shí fēng nián lè,yī cūn jī quǎn shēng。

春闺

文同

枕带萦春思,窗纱漏晓光。zhěn dài yíng chūn sī,chuāng shā lòu xiǎo guāng。
蟏蛸伤远别,鶗鴂感流芳。xiāo shāo shāng yuǎn bié,tí jué gǎn liú fāng。
妆匣蒸残粉,薰炉试旧香。zhuāng xiá zhēng cán fěn,xūn lú shì jiù xiāng。
洞房灯烛外,只有梦悠扬。dòng fáng dēng zhú wài,zhǐ yǒu mèng yōu yáng。

誓鬼碑

文同

正一受天箓,腰垂神虎章。zhèng yī shòu tiān lù,yāo chuí shén hǔ zhāng。
群魔狱幽隐,秘篆刻青苍。qún mó yù yōu yǐn,mì zhuàn kè qīng cāng。
故事骇前志,馀威惊大荒。gù shì hài qián zhì,yú wēi jīng dà huāng。
谁能识奥诀,禹步学魁罡。shuí néng shí ào jué,yǔ bù xué kuí gāng。

闲遣

文同

庭竹拥高丛,移床就好风。tíng zhú yōng gāo cóng,yí chuáng jiù hǎo fēng。
掩门休务外,隐几坐忘中。yǎn mén xiū wù wài,yǐn jǐ zuò wàng zhōng。
世事元何物,人心了即空。shì shì yuán hé wù,rén xīn le jí kōng。
客来休借问,此意浩无穷。kè lái xiū jiè wèn,cǐ yì hào wú qióng。

睡起

文同

寥寥公馆静,门掩似山家。liáo liáo gōng guǎn jìng,mén yǎn shì shān jiā。
竹簟屡移枕,石盘频浸花。zhú diàn lǚ yí zhěn,shí pán pín jìn huā。
闲多新得策,事少早休衙。xián duō xīn dé cè,shì shǎo zǎo xiū yá。
一觉高舂睡,谁来伴试茶。yī jué gāo chōng shuì,shuí lái bàn shì chá。

文同

寒梅引旧枝,映竹复临池。hán méi yǐn jiù zhī,yìng zhú fù lín chí。
朵露深开处,香闻瞥过时。duǒ lù shēn kāi chù,xiāng wén piē guò shí。
凌兢侵腊雪,散漫入春诗。líng jīng qīn là xuě,sàn màn rù chūn shī。
赠我岁寒色,怜君冰玉姿。zèng wǒ suì hán sè,lián jūn bīng yù zī。

永泰刘令清曦亭

文同

木杪照初日,卷帘知晓晴。mù miǎo zhào chū rì,juǎn lián zhī xiǎo qíng。
轩窗无限思,图史有馀清。xuān chuāng wú xiàn sī,tú shǐ yǒu yú qīng。
露下蒙花重,风来泛竹轻。lù xià méng huā zhòng,fēng lái fàn zhú qīng。
何须嫌五斗,持此谢渊明。hé xū xián wǔ dòu,chí cǐ xiè yuān míng。

普州三亭均逸亭

文同

亭宇跨城端,新苔磴道盘。tíng yǔ kuà chéng duān,xīn tái dèng dào pán。
风光晴水石,烟景暮林峦。fēng guāng qíng shuǐ shí,yān jǐng mù lín luán。
簿领仍多暇,宾从每尽欢。bù lǐng réng duō xiá,bīn cóng měi jǐn huān。
何由掉尘鞅,聊问借阑干。hé yóu diào chén yāng,liáo wèn jiè lán gàn。

普州三亭东溪亭

文同

短彴逶迤渡,高檐夭矫沉。duǎn zhuó wēi yí dù,gāo yán yāo jiǎo chén。
波光环堵净,日色彩梁深。bō guāng huán dǔ jìng,rì sè cǎi liáng shēn。
萍荇翻金鲫,兰苕超翠禽。píng xìng fān jīn jì,lán sháo chāo cuì qín。
主人公事简,时此照清襟。zhǔ rén gōng shì jiǎn,shí cǐ zhào qīng jīn。

普州三亭碧崖亭

文同

断巘渌溪边,危亭翠壁前。duàn yǎn lù xī biān,wēi tíng cuì bì qián。
轩窗谁是客,诗酒自称仙。xuān chuāng shuí shì kè,shī jiǔ zì chēng xiān。
远壑春藏雨,长波昼起烟。yuǎn hè chūn cáng yǔ,zhǎng bō zhòu qǐ yān。
吏人休报事,高兴正陶然。lì rén xiū bào shì,gāo xīng zhèng táo rán。
7901234567»